Chương 168: Tiểu Thanh tiến hóa.
Mở ra một kho lương, đập vào trong mắt là những bao lương thực chồng chất như núi. Nhưng những bao lương thực kia đều bị cắn vỡ, vô số lương thực tán lạc khắp mặt đất.
Chỉ nhìn thoáng qua kho lương khổng lồ này thiếu đi ít nhất phải phân nửa lương thực.
Cả kho lương có tám kho hàng, nhưng kỳ quặc chính là trong tám kho lớn chỉ có năm kho có lương thực, còn lại ba kho thì rỗng tuếch không có vật gì. Năm kho có lương thực đều bị con chuột biến dị gặm đi mất một phần năm.
Nhạc Trọng nhìn thoáng qua ba kho hàng lẽ ra phải chất đầy lương thực nhưng lại rỗng tuếch, cũng không nói gì.
Mọi người vừa chứng kiến kho lương đều điên cuồng, liều mạng dời lương thực ra ngoài. Lương thực ở trong căn cứ Lũng Hải chính là tiền lưu thông mạnh mẽ, còn mạnh mẽ hơn cả bạc vàng.
Nhạc Trọng cũng không để ý tới những người khác, chỉ cho thủ hạ bảo hộ hai kho hàng rưỡi của hắn, hơn nữa còn bắt đầu cho người đem lương thực vận chuyển về Thạch Mã trấn.
Thừa dịp rảnh rỗi trong khi vận chuyển, hắn bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm đạt được lần này. Hắn cùng Kỷ Thanh Vũ đột nhập vào đàn chuột biến dị săn giết thật nhiều hộ vệ tinh anh thử vương, tổng cộng tuôn ra bốn quyển kỹ năng thư. Bốn quyển kỹ năng thư là ảnh bộ 2 cấp, cự lực cuồng bạo 2 cấp, trị liệu thương thế 2 cấp, liên châu hỏa cầu 2 cấp.
- Kỹ năng trị liệu thương thế 2 cấp: sử dụng kỹ năng có thể trị liệu đại đa số ngoại thương cùng nội thương, hiệu quả chữa khỏi phi thường. Khi phát động kỹ năng phải tiêu hao 20 điểm tinh thần lực. Chức nghiệp giả phi mục sư hệ mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần kỹ năng!
- Kỹ năng liên châu hỏa cầu 2 cấp: sử dụng kỹ năng có thể phóng thích năm quả cầu lửa theo một đường thẳng tắp công kích địch nhân. Phát động kỹ năng tiêu hao 20 điểm tinh thần lực. Chức nghiệp gia phi ma pháp hệ mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần!
Nhạc Trọng cầm bốn quyển kỹ năng thư, trong lòng nhanh chóng làm ra phân phối:
- Ảnh bộ cấp Lưu Diễm, trị liệu thương thế cấp Lộ Văn, cự lực cuồng bạo thì cho Trần Thạch Đầu, liên châu hỏa cầu cho Trần Dao là được!
Làm xong phân phối, Nhạc Trọng lấy ra tinh hạch lấy được trong đầu biến dị thử vương ra xem xét, có chút do dự có nên đem tinh hạch nuốt vào bụng hay không. Hắn nhìn tinh hạch nhưng không có dục vọng muốn lập tức nuốt chửng giống như khi chứng kiến huyết tinh.
Ngay trong lúc Nhạc Trọng còn đang xem xét viên tinh hạch của biến dị thử vương, ánh mắt tiểu Thanh chợt sáng lên, đập cánh vài cái đã vọt tới bên người Nhạc Trọng, nhanh như thiểm điện mổ một phát, đem tinh hạch của biến dị thử vương nuốt vào trong bụng.
- Đồ chơi này xem ra là để cho thú biến dị ăn vào!
Nhìn thấy tiểu Thanh nuốt tinh hạch, Nhạc Trọng liền hiểu được tác dụng của nó.
Nhưng tinh hạch cùng huyết tinh không phải thú biến dị nào cũng có, hắn giết chết rất nhiều dị thú nhưng trước mắt chỉ thấy trong cơ thể thú biến dị 30 cấp trở lên mới có huyết tinh, về phần tinh hạch vẫn lần đầu tiên nhìn thấy.
Trong thân thể hộ vệ tinh anh thử vương không có huyết tinh cùng tinh hạch.
Tiểu Thanh vừa nuốt vào tinh hạch, chợt ưỡn người thẳng lên, lại nằm úp sấp xuống mặt đất không nhúc nhích.
Nhạc Trọng nhìn một thoáng, phát hiện tiểu Thanh cũng không gì đáng ngại, trực tiếp đem viên huyết tinh của biến dị thử vương nuốt chửng.
Khi huyết tinh vừa rơi vào trong bụng Nhạc Trọng, chợt hóa thành từng đạo nhiệt lưu chảy xuôi trong cơ thể hắn, không ngừng cải tạo cường hóa thân thể hắn.
- Chúc mừng ngài, ngài đã lấy được cường hóa hoạt lực 12, cường độ 3!
Huyết tinh của biến dị thử vương hoàn toàn tan vào trong cơ thể Nhạc Trọng, trong thức hải của hắn liền truyền ra thanh âm dễ nghe kia.
- Hoạt lực 12? Hiệu quả của tinh hạch biến dị thử vương quả thật là cường hãn!
Nhạc Trọng cảm ứng thân thể vừa trải qua cường hóa của hắn, trong lòng vui vẻ.
Sáu đại thuộc tính mỗi một chủng thuộc tính đều có tác dụng, hoạt lực tăng cường có thể làm thân thể hắn có năng lực khôi phục viễn siêu người thường.
Tiểu Thanh vẫn luôn mê man cho tới chạng vạng, trong lúc mê man lông vũ trên thân thể nó bóc ra, sau đó lại dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được chậm rãi sinh trưởng, thân thể của nó cũng bắt đầu lớn hơn không ít.
Khi toàn bộ linh vũ trên người tiểu Thanh đều thay đổi, thân thể của nó khẽ run lên, mở mắt vỗ cánh, bay lên tận trời, khuất dạng trong mây.
- Có thể bay! Nó rốt cục có thể bay! Thật tốt quá!
Nhìn thấy tiểu Thanh bay lên bầu trời, trong lòng Nhạc Trọng mừng như điên.
Thanh Vũ Ưng chính là bá chủ không trung, tiểu Thanh là chim non chưa thể bay lượn, như vậy làm cho nó mất đi một trong những năng lực cường đại. Tiểu Thanh có thể lên không bay lượn tương đương thế lực của Nhạc Trọng tăng cường thêm một binh chủng trên không trung.
Tiểu la lỵ Diêu Diêu không biết đã chạy tới bên cạnh hắn từ lúc nào, nàng nhìn thấy tiểu Thanh bay lượn trên bầu trời, trong đôi mắt to hiện lên tia sáng kỳ dị, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Tiểu Thanh ở trên không trung tùy ý bay lượn một vòng lúc này mới đáp xuống bên cạnh Nhạc Trọng, dùng đầu thân thiết cọ cọ hắn, tỏ vẻ hảo cảm.
- Thanh Vũ Ưng ấu điểu biến dị 36 cấp, có được năng lực bay lượn cùng linh vũ cứng rắn!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn tiểu Thanh, một dòng tin tức xuất hiện trong thức hải của hắn, tiểu Thạch cắn nuốt tinh hạch của biến dị thử vương xong liền thăng lên 10 cấp, sức chiến đấu quả thật đã tăng trưởng hơn gấp bội.
Tiểu la lỵ Diêu Diêu đứng bên cạnh Nhạc Trọng lặng lẽ đưa tay vuốt vuốt linh vũ của tiểu Thanh.
Sau khi tiến hóa phản ứng của tiểu Thanh cực kỳ linh mẫn, mắt ưng như điện, liếc mắt nhìn Diêu Diêu, đôi cánh chụp qua, Diêu Diêu đã bị phiến bay ra xa năm sáu thước, bị lộng đến mặt xám mày tro.
Thân là một trong những bá chủ không trung, tiểu Thanh cực kỳ kiêu ngạo, ngoại trừ chủ nhân Nhạc Trọng những người khác nó đều không cho chạm vào. Chỉ khi nào Nhạc Trọng mệnh lệnh nó mới cho phép những người khác chạm tới nó.
Diêu Diêu mặt xám mày trò bò lên, hung hăng trừng mắt nhìn tiểu Thanh.
Tiểu Thanh cực kỳ ngạo kiều không thèm nhìn tiểu la lỵ, chỉ dùng đầu cọ cọ Nhạc Trọng tỏ vẻ thân thiết.
Thoáng do dự một chút, Diêu Diêu đi tới cạnh Nhạc Trọng dùng thanh âm la lỵ khả ái nói:
- Em muốn cưỡi nó bay lên trời một vòng!
Nhạc Trọng cùng tiểu Thanh liếc mắt nhìn nhau, tiểu Thanh trực tiếp lắc đầu, nó không thích người khác ngoài Nhạc Trọng cưỡi lên người nó. Sau khi nó bị Nhạc Trọng thuần phục, nghe nhân loại nói chuyện thời gian lâu dài tuy rằng miệng không thể nói nhưng có thể nghe hiểu được tiếng người. Thú biến dị còn có linh tính trí tuệ vượt xa dã thú rất nhiều.
Nhạc Trọng nhìn Diêu Diêu cười nói:
- Nó không muốn, mà anh cũng không muốn miễn cưỡng nó!
Diêu Diêu trừng mắt liếc Nhạc Trọng, tức giận phồng má bĩu môi nói một câu:
- Ngạo khí cái gì? Sau này em nhất định sẽ bắt một con chim to còn xuất sắc hơn nó!
Nói xong Diêu Diêu chạy trốn không thấy bóng dáng.