Chương 172: Trận chiến mở màn của cặn bã doanh
Thủ tiêu xong đám tang thi tiến hóa, Nhạc Trọng thu thập đồ vật từ thi thể chúng tuôn ra lập tức dẫn theo đội viên thối lui về phía sau.
Trên bầu trời, tiểu Thanh không ngừng tiến công, đem đầu lâu từng con tang thi trảo xuống không ngừng, không có một con tang thi nào đủ sức ngăn trở một lần công kích của nó.
Đàn tang thi tiến hóa bị Nhạc Trọng dẫn người tiêu diệt, nhưng tang thi bình thường vẫn liên tục tràn ra cửa trấn không ngừng, chưa từng ngừng lại giây phút nào.
Hơn năm ngàn con tang thi trong Đại Nham trấn dưới một bàn tay chỉ huy vô hình tập hợp liên tục tràn ra bên ngoài.
Vừa rồi Nhạc Trọng liên thủ cùng bộ đội của hắn cũng chỉ thủ tiêu hơn sáu con tang thi, chỉ đạt tới một phần mười số lượng tang thi trong Đại Nham trấn.
Trên đường đi vào cửa trấn, thi thể tang thi chồng chất khắp nơi, nhưng thi đàn khổng lồ hơn bốn ngàn con vẫn nghiền áp về hướng trận địa.
Nhìn thi đàn chẳng khác gì nước thủy triều, có thể nghiền áp dập nát hết thảy, làm cho người ta sản sinh áp lực tâm lý vô cùng nặng nề.
Nhạc Trọng cùng đội viên lần đầu tiên đối mặt với nhiều tang thi tới như vậy, trong lòng sản sinh áp lực không nhỏ. Hơn một lần khi tấn công Thạch Mã trấn, Nhạc Trọng đối mặt cùng mấy trăm con tang thi hình thành thi đàn, cho dù lặp lại nhiều lần thi đàn nhưng hắn vẫn không hề có chút chật vật, toàn bộ đều bị hắn dễ dàng nghiền thành nát vụn.
Nhưng áp lực thi đàn mấy ngàn con cùng mấy trăm con không thể đem ra so sánh, cho dù thực lực nhóm người Nhạc Trọng mạnh mẽ nhưng đối mặt với số lượng khổng lồ như vậy cũng không mang tới cho bọn họ cơ hội hòa hoãn nghỉ ngơi được chút nào.
Thanh âm tiếng súng rải rác chưa từng ngừng lại, thần xạ thủ không hề ngừng nghỉ hành động bắn tỉa của mình giây phút nào. Từng con tang thi bị bạo đầu, nhưng không cách nào ngăn chặn tốc độ đẩy mạnh của thi đàn.
- Xem ra lần này cần xuất huyết nhiều!
Nhạc Trọng nhìn thi đàn khổng lồ vọt tới, trong mắt thoáng hiện nét bất đắc dĩ, thầm nghĩ trong lòng.
- Toàn lực nổ súng!
Nhạc Trọng nhìn thi đàn càng ngày càng gần, lớn tiếng ra lệnh.
Nương theo sau mệnh lệnh của Nhạc Trọng, đủ loại hỏa lực trút xuống thi đàn, vô số viên đạn hình thành mưa kim loại hướng thi đàn rậm rạp thổi quét tới.
Nhạc Trọng nhìn thi đàn bị bắn phá té ngã thất linh bát lạc, trầm giọng ra lệnh:
- Ngừng bắn! Cặn bã doanh xông lên!
Hắn nhất định lưu lại thể lực cho đội viên cận chiến dùng ứng phó tình huống ngoài ý muốn phát sinh, người của cặn bã doanh tồn tại mang theo tác dụng như thế.
Tù phạm cặn bã doanh nhìn tang thi rậm rạp trước mặt, thân thể lạnh run, đều co đầu rụt cổ.
Khổng Thiên Dự giận dữ cầm Đường đao trong tay hướng nhóm tù phạm rống lớn:
- Con mẹ nó! Đám cặn bã các ngươi! Đều lên cho lão tử! Bằng không lão tử chém đầu của các ngươi!
Các đội viên đều cầm súng chỉ vào nhóm tù phạm, ánh mắt băng sương, chỉ cần bọn hắn dám lộn xộn thì mưa đạn sẽ đem bọn hắn xé thành phấn vụn.
- Tôi đếm ba lần, người nào không xông lên, tất cả chém!
- Ba!
- Hai!
- Một!
Trong mắt Khổng Thiên Dự thoáng hiện hàn quang, nhìn nhóm tù phạm yếu đuối không dám tiến lên, liền tiến một bước đem một tên tù phạm chém ngã trên mặt đất, máu tươi văng khắp nơi, hắn lại dùng một cước giẫm lên lưng tên kia, đem đầu của hắn chặt bỏ, sau đó vô cùng hung hãn trừng mắt nhìn nhóm tù phạm cặn bã doanh.
- Xông lên ah!
Bị Khổng Thiên Dự trừng mắt hung hãn, trong lòng nhóm tù phạm cặn bã doanh sợ hãi, bị cái chết uy hiếp nắm chặt cương đao cùng tấm chắn trong tay hướng thi đàn vọt tới.
- A!!!
Một gã tù phạm cặn bã doanh cầm cương đao vọt tới trước người tang thi, một đao đem đầu của nó chém xuống.
Những tang thi bình thường này bị siêu vi trùng lây nhiễm biến dị, hành động chậm chạp, xương cốt yếu ớt, chỉ cần dùng gậy gỗ nặng một chút liền có thể đem đầu lâu đánh gãy, càng không cần nói tới đại đao cứng rắn.
Nhóm tù phạm có kẻ hung hãn, có kẻ yếu đuối, vừa vọt được nửa đường đã bị hình dáng khủng bố của tang thi dọa bể mật xoay người bỏ chạy.
Phanh! Phanh!
Theo tiếng súng vang, đầu của những kẻ chạy trốn liền mở một lỗ thủng, máu tươi tràn ra, vô lực ngã trên mặt đất.
Khổng Thiên Dự gầm rú thật lớn:
- Kẻ chạy trốn giết chết không tha!
Lui ra sau hẳn phải chết, đi tới giết địch còn có con đường sống, bị tử vong uy hiếp, nhóm tù phạm cặn bã doanh cầm lá chắn cùng đại đao, hai mắt đỏ đậm, điên cuồng hướng đàn tang thi còn sót lại phóng qua không ngừng chém giết.
Tiềm lực con người thật lớn, chỉ cần khắc phục sợ hãi đàn tang thi rải rác căn bản không phải địch thủ của bọn họ.
Tang thi bình thường không ngừng bò lên, thật nhiều tang thi vừa đứng dậy liền bị nhóm tù phạm chém giết.
Tù phạm cặn bã doanh hơn trăm người, sau khi bị kích thích tâm huyết biến thành cực kỳ hung hãn.
Trong đó một gã tù phạm thân cao 1m90 thật nổi bật, tay hắn cầm thanh cương đao, giống như mãnh hổ, tù phạm khác giết được hai con tang thi thì hắn đã giết năm con tang thi.
- Để cho bọn họ lui lại!
Nhạc Trọng nhìn thấy nhóm tù phạm xung phong liều chết một phen, sau đó nhìn Khổng Thiên Dự ra lệnh.
Thể lực con người luôn sẽ có hạn chế, những tù phạm kia sau một trận xung phong liều chết thể lực đã tiêu hao rất nhiều, nếu còn để họ tiếp tục chiến đấu chỉ sợ toàn bộ bọn họ đều chết tại nơi này.
Dân cư trong cuối thời là tài nguyên thập phần trân quý, tù phạm đều là nam tử tráng niên, tuy rằng bọn hắn có chết cũng chưa hết tội nhưng Nhạc Trọng cũng không muốn dễ dàng lãng phí tính mạng của bọn họ.
Khổng Thiên Dự rống lớn nói:
- Cặn bã doanh, rút lui!
Nghe được lệnh lui lại, đám tù nhân trong cặn bã doanh lúc này nhao nhao vứt bỏ tấm chắn, đao thép quay đầu chạy vào trong trận địa. Bọn họ xung phong liều chết một hồi cũng tiêu diệt hơn ba trăm đầu tang thi, mỗi một người thể đều tiêu hao không ít thể lực, theo thời gian chuyển dời thì phản kích khi đi vào tuyệt lộ còn đáng sợ hơn rất nhiều.
Khổng Thiên Dự nhìn qua tù phạm của cặn bã doanh và hét lớn:
- Đều tới nơi này ôm đầu ngồi xổm xuống! Ai dám chạy loạn thì xử bắn tại chỗ!
Nếu như mặc cho đám tù phạm cặn bã doanh này chạy loạn, chỉ sợ chẳng những bọn chúng thừa cơ bỏ chạy, còn có thể tiến hành trùng kích bộ đội của Nhạc Trọng.
Trong tiếng gào thét quát lớn và súng pháo của Khổng Thiên Dự uy hiếp, đám tù nhân cặn bã doanh lúc này trung thực chạy tới vị trí mà Khổng Thiên Dự chỉ định ngồi xổm ôm đầu của mình
Ba gã thành viên lệ thuộc đội chiến đấu đi tới nơi này, kéo ra hai mươi ba tên tù phạm bị thương ra ngoài xử bắn tại chỗ.
Tiếng súng vang dội dọa phá gan đám tù phạm nơi này, bọn họ lúc này thành thành thật thật ngồi xổm ôm đầu tại chỗ.
Tang thi bình thường nếu không hình thành uy thế bầy đàn thì căn bản không phải đối thủ của nhân loại bình thường. Uy hiếp lớn nhất của chúng chính là lây nhiễm virus. Tù phạm trong cặn bã doanh xung phong liều chết chỉ có mấy người bị tang thi ăn thịt, tỷ lệ tử vong lớn nhất chính là bị tang thi làm bị thương, sau khi bị lây thì bị người của Nhạc Trọng xử bắn.