Chương 7: Súng máy và lính bắn tỉa

Tận Thế Đế Quốc

Chương 7: Súng máy và lính bắn tỉa

Trong chiến tranh có rất nhiều thể loại tổ hợp tác chiến, người Đức sáng tạo ra xe tăng tiến lên trước, bộ binh theo sau bảo vệ hai bên cánh xe tăng, tạo thành chiến thuật chiến tranh chớp nhoáng lừng lẫy một thời. Người Mỹ nghĩ ra hộ tống hàng không mẫu hạm, vừa có thể hộ tống thuyền hàng, vừa có thể cùng hạm đội chính tiến lên.

Trong trò chơi, càng nhiều thể loại tổ hợp xuất hiện, từ những trò chơi hành động đến chiến thuật. Hầu như tất cả mọi người đều đề cao phối hợp đoàn đội. Điều này cũng đúng thôi, sức một người là có hạng, nếu không hợp lại với nhau thì làm sao thành công được. Lữ Bố sức mạnh vô địch thiên hạ vẫn phải có quân đội đi kèm đấy thôi. Nếu không thì một bầy lính đi lên, để hắn giết cũng đủ mệt chết hắn.

Trần Thịnh lần này lựa chọn tổ hợp, là súng máy và lính bắn tỉa. Hắn ra lệnh đào tạo tổ súng máy sau đó liền chọn đào tạo thêm một tay lính bắn tỉa.

Lính bắn tỉa: Chi phí huấn luyện: 360 nhân lực, thời gian huấn luyện 6 giờ. Trang bị súng trường Kar98 có ống ngắm cùng 50 viên đạn. Trong vòng 500 mét tỷ lệ chính xác lên đến 50%. Có khả năng ngụy trang, nhưng khi ngụy trang tốc độ di chuyển giảm phân nửa.

Hai đơn vị bộ binh sơ kỳ đã tiêu tốn hết của hắn 600 nhân lực, điểm nhân lực lập tức chỉ còn 530. Trần Thịnh cũng không chậm trễ, hắn ra lệnh cho các công binh xây hàng rào kẽm gai bao bọc lại căn cứ. Mặc dù không hoàn toàn ngăn lại được nếu zombie quá đông, nhưng vẫn đỡ hơn là hoàn toàn trần truồng trước bọn chúng nha.

"Nguyên thủ, bao bọc toàn bộ căn cứ sẽ mất khoảng 6 giờ!" – công binh báo cáo.

"Trong lúc này cần nâng cấp căn cứ lên cấp 2 luôn!" – Trần Thịnh suy nghĩ. Hắn mở ra giao diện trong HQ, chọn nâng cấp HQ lên giai đoạn tập kích, yêu cầu thời gian 12 giờ. Sau đó có thể xây dựng trại lính đế quốc. Trại lính đế quốc có thể đào tạo ra xe bọc thép, lính ném lựu đạn, đội pháo cối, đội pháo chống tăng. Có những đơn vị này mới xem như là đủ thực lực chống chọi với lũ zombie được.

Trần Thịnh nhìn lại bảng tài nguyên của mình:
Thế lực: Đệ Tứ Đế Quốc – Lãnh đạo: Trần Thịnh – Chức vụ: Nguyên thủ
Tài nguyên: Nhân lực: 330 (241/ngày); Đạn dược: 10 (5/ngày); Nhiên liệu: 0 (5/ngày).
Quân đội: Công binh 2; Lính SS: 10; Hiệp sĩ Đế quốc: 3. Đang huấn luyện: tổ súng máy 1, lính bắn tỉa 1.
Kiến trúc: HQ 1; Trại lính 1. Đang xây dựng: Không.

So với buổi sáng thì thay đổi lớn nhất là nhân lực tuột xuống chỉ còn có 330 điểm, nhiên liệu còn 0. Đồng thời thu nhập nhân lực mỗi ngày tăng lên 41 điểm, Trần Thịnh đoán cứ mỗi một người hắn cứu được ở vào căn cứ của hắn thì mỗi ngày sẽ cung cấp 1 điểm nhân lực.

Hiện tại Trần Thịnh cũng không biết có thể giống như trong game, chiếm lĩnh khu vực để tăng lên thu nhập hàng ngày không. Nhưng hiện tại với kiểu cứu một người thì tăng một điểm thu nhập nhân lực hàng ngày thế này, hắn không muốn làm người tốt cũng không được.

Vậy là Trần Thịnh âm thầm quyết định phải càng nhiều hơn nữa tập trung cứu hộ người sống sót. Thậm chí nếu như có thể, vũ trang họ, để họ cùng ra chiến trường, tất nhiên điều kiện tiên quyết là họ phải có đầy đủ lòng trung thành với hắn cái đã. Sức chiến đấu không quan trọng, quan trọng là đừng có phản bội, ở sau lưng đâm một dao là được.

Buổi tối, cứ như vậy từ từ trôi qua, cả một ngày hôm nay đủ thứ chuyện khiến cho tất cả mọi người đều mệt mỏi, Trần Thịnh cũng không ngoại lệ, hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Cũng có người lo lắng trằn trọc không ngủ được, cũng có người sợ hãi tương lai vô vọng, có người lại ngủ được rất ngon. Trần Thịnh nha, chính là trời có sập cũng có thể ngủ được rất ngọt.

Sáng sớm hôm sau, trời vừa hừng sáng, Trần Thịnh đã thức dậy. Hắn rửa mặt xong lập tức ra khỏi HQ, lúc này trước mặt hắn đã đứng sẵn 4 người lính.

Đầu tiên là một người lính cao to, cũng phải 1m9, khiên trên người một bộ súng máy MG42, bên hông còn treo một thanh súng ngắn. Bên cạnh hắn hai người, mỗi người đều trên tay ôm thùng đạn, một người trên lưng còn khoác một khẩu súng trường, trên cổ còn có một cái ống nhòm. Này chắc chắn là tổ súng máy ba người rồi. Hai người thao tác súng máy, một người có nhiệm vụ quan sát mục tiêu.

So sánh với ba người bên cạnh mặc quân phục cực kỳ đẹp trai của quân đội Đức, thì người thứ tư lại mặc quân phục ngụy trang, trên nón sắt còn có mấy cái nhánh cây quấn lên, khuôn mặt cũng bị trét đầy mực đen dùng cho ngụy trang. Lưng mang một thanh súng trường Kar98 có gắn ống nhắm phóng to. Đây chính là lính bắn tỉa, trong vòng 500 mét có được 50% tỷ lệ chính xác đáng sợ xạ thủ.

Mọi người lục tục thức dậy, Trần Thịnh tranh thủ ăn sáng sau đó lập tức dẫn đội xuất phát, thời gian càng dài, hắn càng không yên lòng, phải nhanh chóng tạo ra xe bọc thép mới được.

Có thêm hai đơn vị mới gia nhập, Trần Thịnh lập tức tự tin tăng lên nhiều. Hắn lập tức kêu lên nhóm quân còn lại, giao cho ba hiệp sĩ ở lại bảo vệ căn cứ, hắn có chút không yên lòng lũ zombie mặc đồng phục dưới kia có hay không đường vòng tấn công phía sau hắn. Còn lại đội SS 10 người, cộng thêm bốn thành viên mới, tạo thành một đội ngũ săn giết zombie, theo hắn xuống núi, hôm nay, hắn phải dọn dẹp sạch cái khu phố đó mới được.

"Những người còn lại, nghĩ cách tạo một ít lều vải, mấy chục người cũng không thể cứ nằm trong HQ ngủ dưới sàn nhà như vậy được." – Trần Thịnh phân phó trước khi rời khỏi.

Có lính bắn tỉa, Trần Thịnh cho hắn đi trước dò đường. Kỹ năng ngụy trang của lính bắn tỉa đơn giản chính là thần kỹ. Ngay khi hắn tiến vào trạng thái ngụy trang, cả người hắn lập tức mờ đi trước mắt Trần Thịnh, hắn biết, nếu như là địch nhân, trừ khi tiến đến sát bên cạnh lính bắn tỉa, nếu không sẽ không thấy được hắn.

Cả đội còn lại chỉ có việc là đi theo sau lính bắn tỉa mà thôi. Mọi người cũng rất tự tin, hiện tại đạn dược đều đã bổ sung đầy đủ, lại thêm thần chiến tranh súng máy và sát thủ chiến trường lính bắn tỉa ở đây, zombie cứ xuất hiện đi, đảm bảo có đi không về!

Khiến Trần Thịnh thất vọng là zombie không có xuất hiện, bọn hắn đi gần nửa tiếng, qua hết giao lộ này đến giao lộ khác, ngay khi hắn đã cho rằng chút zombie còn sót lại ngày hôm qua toàn bộ chui ngược vô lòng đất ngủ đông hết rồi thì lính bắn tỉa truyền đến báo động.

Trần Thịnh nhanh chóng mang theo cả đội tiến về phía trước. Khi thấy cảnh tượng trước mắt, hắn lập tức liền ngạc nhiên đến sững người.

Trước mặt hắn là một cái công viên nhỏ, trước đây có lẽ là khu vui chơi cho trẻ em kết hợp công viên, có một khoảng sân khá trống trải. Mà hiện tại chính giữa cái sân trống trải này, một tấm bia đá màu đen sừng sững mọc lên, trên bia đá có khắc hình đầu lâu. Xung quanh bia đá, khoảng trăm con zombie đang yên lặng đứng bảo vệ lấy nó.

"Gì đây? Đại hội võ lâm của zombie à? Mà lại toàn là zombie mặc đồng phục mới ác chứ!" – Trần Thịnh yên lặng càu nhàu. Hắn quyết định khoan vội tấn công, mặc dù hiện tại lấy thực lực của bọn hắn hoàn toàn có thể tiêu diệt đám zombie này, nhưng hắn muốn quan sát một chút rốt cuộc bọn zombie này muốn làm gì đây? Mở hội chợ ca nhạc sao?

Không để hắn chờ lâu, Trần Thịnh liền đã biết được đáp án: Tấm bia đá đó mỗi mười phút lại gọi ra một con zombie mặc đồng phục. Chỉ thấy trước bia đá xuất hiện hố đen, sau đó một con zombie liền bước ra. Này còn hơn cả mối chúa đẻ trứng nha! Ít ra người ta cũng vài giây mới đẻ được một trứng, rồi mối vua phải thụ tinh, mối thợ mang đi ấp, trứng nở, lại phải nuôi lớn mới được. Còn này thế nào? Cứ mười phút lại có một con zombie hoàn chỉnh mặc đồng phục bước ra, này sao chơi?

Trần Thịnh mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nếu như khắp nơi đều xuất hiện kiểu bia đá này, thì nhân loại xem như triệt để tiêu, bao nhiêu đạn mới giết hết được đám này? Giết không hết nha!