Chương 3: Ngẫu gặp vợ tương lai.

Tàn Phá Hồng Kông 1980

Chương 3: Ngẫu gặp vợ tương lai.

Buổi tối bên trong một gian phòng khách lớn tại bán đảo nhà hàng, một đám nổi tiếng phú hào cùng thân thích túm năm tụm ba cười cười nói nói thành từng vòng trò truyện với nhau. Từ kinh tế tới chính trị, lời đồn bát quái hoặc kế hoạch hợp tác kinh doanh. Có đôi khi đối với nam giới đơn giản chỉ là nói về nữ nhân, xe hơi chủ đề, trong khi các quý cô quý bà thì say mê tán gẫu về quần áo, trang sức, thời trang, mỹ phẩm...vv. Lý do tổ chức buổi tiệc đã không lắm quan trọng. Trên hết tất cả là một đám người tự cho là có thân phận, có địa vị... tụ tập lại dựng thành mạng lưới quan hệ giao thiệp của riêng mình. Cốt bởi vì thế cho nên, tuy rằng thức ăn trên bàn tiệc đứng bày ra cũng không tệ lắm. Thế nhưng hầu như không có bất kì ai đoái hoài đến những thứ này. Rượu đỏ sâm panh ra ra vào vào xuất hiện không ít. Thức ăn thế nhưng giảm thiểu ít ỏi vô cùng.

- Tư bản lãng phí nha! Quả nhiên là tư bản thối nát, sa hoa lãng phí sinh hoạt~

Hứa Tấn Hanh buồn chán một tay dùng dĩa cắm lấy một miếng nào đó xinh xắn dường như là thịt bò hầm nấm bỏ vào chiếc đĩa trên tay rồi ung dung xử lý. Vừa ăn vừa đau xót than thở bản thân mình càng ngày càng dung nhập vào loại cuộc sống xa hoa thối nát, tràn đầy chủ nghĩa tư bản này. Cũng không thử nghĩ tới xem trước đó cái nửa năm hắn còn tha thiết ước mơ loại cuộc sống như lúc này đến nhường nào. Không ốm mà rên. Văn nghệ thanh niên bệnh! Quả nhiên là khó chữa trị nhất~

- Ngươi rất đói sao?

Một âm thanh giọng nữ giới bất chợt vang lên làm động tác trên tay của Hứa Tấn Hanh không khỏi chợt ngưng lại. Có điều rất nhanh hắn liền giống như không có chuyện gì xảy ra... suỵt một tiếng hút sạch, nuốt gọn, chút ít còn lại mì cuộn ở trên đĩa mình vừa mới lấy lên vào miệng. Đơn giản nhai nhai rồi nuốt, dư vị thưởng thức. Tiếp đó khẽ bỏ xuống trống không đĩa, lắc lắc tay ra dấu cho cách đó không xa bưng rượu phục vụ viên tới gần. Nắm lấy một ly rượu vang đỏ vào tay, khẽ nhấp một ngụm rượu cay ngọt vào miệng. Hoàn thành xong tất cả những chuyện này, anh chàng mới chậm rãi, ung dung xoay người lại, ánh mắt nhìn về phía kẻ vừa tới bắt chuyện với mình.

- Còn rất xinh đẹp mà!

Hứa Tấn Hanh rất trực tiếp lên tiếng tán thưởng.

- Ngươi...!

Đối phương nghe vậy thoáng cái liền sửng sốt sửng sốt đấy. Tiếp đó thậm chí còn có chút rối bời bản năng đỏ mặt lên. Bản thân gặp phải người khen tặng xinh đẹp tuy rằng không phải ít. Thế nhưng trực tiếp giống như kẻ này ngay trước mặt trắng trợn như vậy khen... À không, đây là trắng trợn như vậy đùa nghịch lưu manh, trêu gái mới đúng. Cái này tình huống quả thật còn là lần đầu cô nàng gặp phải. Có chút.... mới lạ à nha!

- Bản thân Hứa Tấn Hanh. Nam, tuổi 18. Chưa bạn gái.

Giọng dõng dạc.

- Ừ! Cha ta là Hứa Thế Huấn. Trung kiến tập đoàn chủ tịch. Tiểu thư hẳn là biết đi?

Rất tinh tướng phạm vào bổ sung thêm một câu. Kiểu như cha ta là chủ tịch tỉnh abcxyz kiếp trước. Có điều hiệu quả bình thường cũng không tệ lắm~

- "cười khúc khích"

- Ừm! Hà Siêu Quỳnh.

- Ba ta là đổ vương Hà Hồng Sâm. Ngươi hẳn phải biết đi?

Đánh mặt! Thoả thoả muốn đánh mặt nhau à nha! Hứa Tấn Hanh hiện tại rất muốn nói một câu: Tiểu thư, ngài là như vậy trâu, trực tiếp copy lời của ca. Như vậy thực sự được?

Có điều ai bảo hắn trước tiên liền tinh tướng phạm vào trước đây. Hứa Thế Huân, chủ tịch Trung kiến tập đoàn trị giá gần 10 tỷ đô la hồng kông, một trong thập đại phú hào của hương cảng quả thực là rất trâu chó. Thế nhưng Ma Cao đổ vương Hà Hồng Sâm, nắm giữ có thể nói trên 80% nghiệp đánh bạc ở Ma Cao địa giới cũng không phải là bùn làm. Thậm chí uy danh trong giới hắc bạch hai bên còn hơn ấy chứ. Vật lấy hiếm làm quý không phải. Ở Ma Cao chỉ có một Đổ vương, hương cảng thế nhưng có tận mười vị đại phú hào. Mất lòng vị này còn có mấy vị khác nữa không phải sao.

- Ừm? Hà Siêu Quỳnh???

Hứa Tấn Hanh chợt có chút giật mình lẩm bẩm.

- Làm sao? Ngươi biết ta?

Hà Siêu Quỳnh thấy vậy vẻ mặt nghi hoặc hỏi.

"Làm sao có thể không biết a! Ngươi chính là vợ tương lai của thân thể này kiếp trước có được hay không?" Hứa Tấn Hanh hiện tại rất muốn tinh tướng một câu đâu chỉ quen, kiếp trước hai ta còn lăn lộn đến trên giường đi rồi. Có điều kiếp này mà...

- Vậy thật không có. Tên của Hà tiểu thư bản thân mới nghe được lần đầu... Hoặc có lẽ là khi còn bé có chút kí ức đi.

- Đúng rồi. Làm sao Hà tiểu thư ngươi lại một mình tới đây. Không cùng bạn bè nói chuyện sao?

Hứa Tấn Hanh bình tĩnh lại, lắc lắc đầu trả lời. Cuối cùng không quên khéo léo nói lượn sang chuyện khác. Hà Siêu Quỳnh cũng không có để ý hắn nói lái đi nội dung, ánh mắt kì kí nhìn nhìn Hứa Tấn Hanh tò mò hỏi.

- Trước đó không lâu người ta mới đi du học về bởi vậy người quen ở hương cảng cũng không nhiều. Ngược lại là Hứa sinh ngươi tại sao cũng chỉ có một mình. Hơn nữa...

Hơn nữa cái gì không cần nói cũng biết. Đương nhiên là ý hỏi hắn tại sao lại một mình đứng đây ăn uống cả buổi. Phải biết mọi người bỏ thời gian đi tới nơi này mục đích chủ yếu đó là xây dựng mạng lưới giao thiệp đâu. Nào có như hắn giống như vậy, hết ăn lại uống.

- Ồ! Vậy thì thật trùng hợp. Giống như Hà tiểu thư ngươi, bản thân cũng là mới du học trở về không lâu. Còn chuyện... ăn uống ấy mà. Ngược lại hiện tại còn trẻ, mọi việc đã có bậc cha chú ở trên cao cao đẩy lấy. Tất cả không vội.

Hứa Tấn Hanh đương nhiên biết hành động của mình ở trong bữa tiệc thật chẳng ra thể thống gì. Trở về nhà không thiếu phải bị vị phú hào cha kia mắng một trận máu chó xối đầu không thể. Có điều lời hắn vừa nói ra quả thật cũng có chỗ thực lòng. Đối với việc giao tiếp cùng với đám công tử con nhà giàu phú hai đời khác, Hứa Tấn Hanh là không có chút nào hứng thú. Đám người kia đa số chỉ biết tiêu tiền cờ bạc đua xe chơi gái vân vân mà thôi. Giao thiệp với bọn họ cuối cùng nhờ vả chung quy chính là bọn họ bậc cha chú thế lực. Mà muốn làm như vậy thà rằng hắn trực tiếp liên hệ vị phú hào cha của mình đi câu thông còn hơn. Đã đám phú hai đời không cần thiết phải chăm chú giao thiệp, phú một đời đa số tuổi tác, thân phận cũng không thích hợp để tiến tới nói chuyện. Loại trừ xong, duy nhất còn lại đoán chừng chính là đám tiểu thư con nhà giàu giống như Hà Siêu Quỳnh xuất hiện ở nơi này. Thế nhưng chơi chơi tiểu thư con nhà giàu lúc đầu dễ, bứt ra khó a. Hoặc thậm chí còn không biết là ai đang chơi ai đâu~ Hứa Tấn Hanh cũng không muốn mình vừa ngủ đối phương được ít hôm lại bị đối phương đá bỏ, sau đó chui vào vòng tay thằng khác. Cái này lúng túng tình cảnh có nhiều mất mặt á! Vẫn là gia đình bình dân mỹ nữ hoặc minh tinh các kiểu vui chơi mới có thú. Tính tính toán toán như vậy một hồi, Hứa Tấn Hanh không thể không chán nản kết luận một điều. Hắn buổi tối hôm nay đến đây là hoàn toàn lãng phí thời gian.

Đương nhiên! Nói là không cần giao tiếp cái gì. Thế nhưng nếu đối phương đã chủ động tiến lên vậy liền thuận tiện tán gẫu cho đến hết giờ cũng được. Đỡ cho phía xa xa lão cha không ngừng hướng về phía hắn cau mày lườm nguýt không phải.

- Hứa sinh cũng là mới du học trở về sao? Vậy không biết hiện tại là đang làm gì?

Trải qua lúc ban đầu rối bời xong, Hà Siêu Quỳnh rất nhanh liền trở về với trạng thái bình thường. Lời nói đi ra cũng có chút sắc bén a! Ai chả biết đám công tử phú hai đời như bọn hắn đa số chỉ biết lấy tiền trong nhà đi ăn chơi lêu lỏng. Nào có ai sớm như vậy liền chịu khó tử tế đi làm.

- Cũng còn tốt sao. Trước đó không lâu bản thân mới mở một cuốn mạn hoạ tạp chí. Tình huống kinh doanh còn có thể.

Tinh tướng như gió thường bạn thân ta. Hứa Tấn Hanh rất là bâng quơ như không nói chuyện đôi câu. Trong lòng thế nhưng chỉ mong Hà Siêu Quỳnh thật mau mau cất tiếng hỏi. Sau đó hắn sẽ ra vẻ không quá quan tâm đạm mạc miêu tả thực tế tình hình kinh doanh. Đáng tiếc! Tưởng tượng là mĩ hảo. Thực tế quá ư con mẹ nó tàn khốc.

- Ồ! Hứa sinh ngươi cũng không cần phải quá khiêm tốn. So với những người khác, ngươi sớm như vậy liền có bắt đầu kinh doanh lập nghiệp tinh thần vậy đã là rất tốt rồi.

Ý tứ chính là ngươi kinh doanh nhỏ, tình hình kinh doanh không tốt không có ý tứ nói ra ta đây đã hiểu. Ta có thể thông cảm được...vv. Nói chung chỉ coi như là Hứa Tấn Hanh hắn tiểu đả tiểu nháo mà thôi, đoán chừng cũng không có thành tựu gì nên mới như thế qua loa nói ra. Nghe mà Hứa Tấn Hanh buồn bực a! Bảo ngươi tinh tướng! Có ngày tinh tướng tức hộc máu chính là lúc này.

- Hừm! Cũng đừng mãi nói về tôi. Chúng ta nói về Hà tiểu thư ngươi đi. Sắp tới Hà tiểu thư có dự tính gì không?

Trong lòng không khoái, Hứa Tấn Hanh có chút buồn bực trực tiếp thay đổi đề tài. Tuy rằng bản thân kiếp trước đối với hương cảng không hiểu nhiều. Thế nhưng lúc đó đọc trọng sinh tiểu thuyết nhiều a. Đối với Hà Siêu Quỳnh thân phận năng lực vẫn là tương đương hiểu rõ đấy. Nếu không cũng sẽ không biết đối phương là kiếp trước cô vợ đầu tiên của thân thể này. Đây đích xác là một vị nữ cường nhân năng lực kinh doanh quản lý rất mạnh. Thế nhưng đó là một ít năm sau ma luyện mới tạo thành. Hiện tại sao? Đoán chừng chỉ có thể ha ha thôi. Đương nhiên! Lập chí chơi bời cái chục năm trước đã mới tính Hứa Tấn Hanh chắc chắn là sẽ không dây dưa vị đổ vương thiên kim trước mặt này đấy. Giao tiếp xã giao còn có thể. Thâm nhập hơn sâu đó chắc chắn là không thể nào. Hắn cũng không muốn bị vị kia đổ vương bắt ép cưới không phải. Độc thân kim quy tế mới quý. Đã có lão bà ở nhà nam nhân năng lực hút gái đó là thoả thoả giảm mạnh đó nha!

- Trước đó cũng không có cụ thể dự tính gì. Có điều gần nhất có thể sẽ tiến tới đài truyền hình học tập quản lý một thời gian.

Hà Siêu Quỳnh chậm ung dung đáp lời.

- Ồ? Đổ vương chẳng lẽ muốn làm đài truyền hình ở Ma Cao?

Hứa Tấn Hanh nhanh mồm nhanh miệng theo bản năng hỏi lại.

- Hứa sinh ngươi cứ nói đi.

Hà Siêu Quỳnh hơi hơi nheo mắt lại cười cười đáp. Có điều trong lúc bất tri bất giác cũng đã đặt Hứa Tấn Hanh để lên danh sách nhân vật không thể coi thường. Linh mẫn như vậy nhạy cảm tư duy. Tuy rằng chính bản thân cô ta cũng không biết rõ cha mình có phải hay không trước đó sắp xếp bản thân công việc vì lý do này. Có điều trải qua Hứa Tấn Hanh như vậy một nói chuyện. Thật đúng là còn có chút giống giống đây. Quả nhiên là không tầm thường một người. Hứa Tấn Hanh sao? Có chút ý tứ? Hà Siêu Quỳnh trong lòng thầm nghĩ.

- Hà tiểu thư chuẩn bị ở đâu thực tập? Tvb hay là lệ đài truyền hình?

Đối với việc đổ vương có hay không muốn tiến vào đài truyền hình vòng tròn, Hứa Tấn Hanh còn thật không rõ ràng lắm. Vừa rồi nói tới cũng chỉ là trong tiềm thức trí nhớ tác quái mà thôi. Không thể không nói. Bởi vì đọc nhiều trọng sinh tiểu thuyết duyên cớ, thời đại này hương cảng các loại sự kiện đối với một kẻ kiếp trước thậm chí không phải người trung quốc như hắn cũng biết không ít. Thế nhưng cũng bởi vì đọc nhiều, xem nhiều, các loại thông tin cũng sẽ dây mơ dễ má vào nhau. To lớn vấn đề độ chính xác còn có thể tin. Nho nhỏ thông tin vậy thì chỉ có trời mới biết. Hứa Tấn Hanh cũng chỉ sẽ lấy chúng ra tham khảo mà không coi là thật. Giống như đổ vương muốn làm Ma Cao đài truyền hình loại này tin tức cũng là như thế.

- Hứa sinh đoán thử xem tôi sẽ đi đâu?

Hà Siêu Quỳnh không có trực tiếp đáp lời mà cười nhẹ hỏi ngược lại.

- Cái này sao? Đoán chừng là Tvb đi. Thiệu lục thúc quản lý so với Lệ đài truyền hình hiện tại ngay ngắn hơn nhiều.

Hứa Tấn Hanh cũng không để ý Hà Siêu Quỳnh khảo vấn làm khó, trực tiếp trả lời.

- Hứa sinh ngươi nói không sai. Ba ba đúng là chuẩn bị để ta tiến vào Tvb học tập quản lý một quãng thời gian.

Hà Siêu Quỳnh hào phóng gật đầu đáp lại. Vấn đề này thật ra thì cũng không có gì cần phải giấu diếm.

- Nói như vậy gần nhất Hà tiểu thư sẽ thường xuyên ở lại hương cảng rồi. Rảnh rỗi thời gian, chúng ta có thể rủ rủ nhau đi chơi.

Hứa Tấn Hanh thuận miệng nói tiếp.

- Hứa sinh là đang muốn hẹn hò người ta sao?

Hà Siêu Quỳnh mắt có chút sáng rực đột nhiên đặt câu hỏi.

- Ạch...!

Hứa Tấn Hanh lúng túng a! Trời đất chứng giám. Vừa rồi câu nói kia hắn chỉ là khách sáo khách sáo mà thôi có được hay không. Tựa như đã kể ở trên. Đổ vương thiên kim cái gì hắn thật đúng là không trêu chọc nổi. Ít nhất hiện tại chính là như vậy!

- Khục! Hà tiểu thư ngươi trực tiếp như vậy nói chuyện sẽ làm cho tôi rất khó làm a~ Chúng ta có thể coi như không có đoạn nói chuyện vừa rồi được không? Nói tới, tôi còn không biết trước kia Hà tiểu thư là ở nơi nào du học đâu?

Nhấp một ly rượu vang đỏ che giấu xấu hổ, Hứa Tấn Hanh uyển chuyển thay đổi chủ đề. Cũng còn tốt sau đó Hà Siêu Quỳnh từ đầu đến cuối cũng không có nhắc lại nội dung giống như trước đó nữa. Hai người lần lượt nói chuyện với nhau về những chuyện lý thú trong khoảng thời gian du học. Trong đó chủ yếu là Hà Siêu Quỳnh nói chuyện, Hứa Tấn Hanh đóng vai siêu cấp tốt người nghe. Không có cách! Thật sự là thân thể này trí nhớ để lại cho hắn cũng không vẹn toàn. Rất nhiều chuyện trải qua chỉ là có mang máng kí ức. Muốn nói cũng chẳng có gì mà nói.

Cứ như vậy trò chuyện trò chuyện cho tới lúc Hứa cha mang theo bản thân đổ vương đi tới mới vì thế kết thúc. Đối mặt với việc Hà Siêu Quỳnh hào phóng mời ngày mai cùng nhau đi chơi vân vân Hứa Tấn Hanh đó là trực tiếp cự tuyệt. Hay nói giỡn~ Hắn mới sẽ không chỉ bởi vì một buổi hợp ý nói chuyện mà bị vị tiểu yêu tinh này bắt đi đâu. No! No never!

Ngược lại là mấy người xung quanh, đối với việc Hứa Tấn Hanh không hiểu phong tình mở lời từ chối rất là không hài lòng. Hứa lão cha thậm chí trực tiếp mở lời mời Hà Siêu Quỳnh ngày mai đến Hứa gia chơi chơi. Mẹ nó! Tác hợp ý tứ cũng quá rõ ràng điểm. Đã thế đứng ở một bên đổ vương Hà Hồng Sâm vậy mà cũng ngầm đồng ý không hề lên tiếng. Hai mắt còn không ngừng quét qua thân hình của Hứa Tấn Hanh. Một bộ dáng vẻ bố vợ đang xem con rể, càng xem càng nóng ruột nóng gan. Tình cảnh xấu hổ làm cho ngay cả hào phóng Hà Siêu Quỳnh cũng đỏ cả mặt. Đến chơi Hứa gia cái gì dĩ nhiên cũng là theo mây bay đồng thời buổi tiệc tối ngày hôm đó để lại sâu sắc nhất ấn tượng cho Hứa Thế Hanh chính là một cái lườm kiềm mị của Hà Siêu Quỳnh lúc ra về, điện cho hắn cả người tô tô mềm mềm đấy.

Mẹ kiếp! Tiểu yêu tinh! Lão nạp suýt chút nữa thì vì ngươi treo cổ tại một thân cây, bỏ mất cả một rừng già! May mà ca cuối cùng đạo hạnh còn có thể.

Cho tới trên đường về nhà lão cha Hứa Thế Huân ý vị thâm trường dò hỏi bản thân đối với đổ vương thiên kim cái nhìn. Vậy hiển nhiên là no never! Con còn bé lắm nhé! Con còn chưa nếm đủ 3000 mỹ nữ nhé! Tức giận tới Hứa lão cha hô to nghịch tử nhà ngươi. Suýt chút nữa thì muốn ném hắn xuống lề đường.

Cùng lúc ấy ở trên một chiếc xe ô tô khác, đổ vương Hà Hồng Sâm cũng vẻ mặt nghiêm túc đối với cô con gái ngồi bên cạnh mình lên tiếng dò hỏi.

- Nữ nhi, ngươi đối với tiểu tử kia có ý tứ?

Hà Siêu Quỳnh nghe vậy thản nhiên hào phóng, gật gật đầu thừa nhận.

- Quả thật là có một chút cảm giác. Thế nhưng còn chưa tới mức ưa thích. Hơn nữa cha ngươi biết đấy! Ngươi ta cũng không có như vậy vội vã lấy chồng.

Đổ vương Hà Hồng Sâm nghe vậy hơi hơi cau mày suy nghĩ, sau đó gật gật đầu tiếp lời.

- Họ Hứa tiểu tử kia cũng không tệ lắm. Nghe lão Hứa khoe khoang nói tiểu tử đó gần đây nửa năm kinh doanh một tờ mạn hoạ tạp chí thu lời cũng không tồi. Một tháng cũng có trăm vạn đô la hồng kông thuần lợi nhuận. Nhìn mầm mà biết cây. Sau này Hứa gia rất có thể sẽ giao toàn bộ cho tiểu tử kia. Nữ nhi ngươi nếu như muốn cùng với hắn, ta đây cũng sẽ không phản đối.

- Mạn hoạ tạp chí thu lãi nhiều như vậy?

Hà Siêu Quỳnh vẻ mặt kinh ngạc hỏi lại. Trong đầu đồng thời cũng nhớ tới trước đó Hứa Tấn Hanh bâng quơ nhắc tới chuyện này. Bản thân khi ấy còn tưởng rằng hắn ta kinh doanh không tốt lắm ngại ngùng nói rõ nên còn lên tiếng an ủi đâu. Nghĩ lại quả thực ngượng chết người.

- Còn có thể sao. 8 đến 9 đô la hồng kông chi phí giá thành sản xuất, giá bán thành bản hơn 20 đô la hồng kông. Một tháng 6 đến 7 vạn lượng bình quân tiêu thụ. Còn chưa tính toán tới thu lợi quảng cáo. Lợi nhuận thu được quả thật không kém. Có điều cũng sẽ chỉ đến thế mà thôi. Hương cảng dân cư dù sao cũng chỉ có nhỏ như vậy. Muốn phát triển lớn mạnh thêm cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Hà Hồng Sâm giọng điệu bình bình đạm đạm thực chất trả lời. Đối với lợi nhuận kinh doanh mạn hoạ tạp chí của Hứa Tấn Hanh cũng không tán thưởng, cũng không phê bình. Chung quy bởi vì thị trường mạn hoạ cũng chỉ đến như vậy. Ao quá nhỏ không đáng để cho đám cá lớn phú hào như hắn quan tâm.

Ngược lại là Hà Siêu Quỳnh đối với Hứa Tấn Hanh đó là càng thêm tò mò khẩn. Cho tới lúc về đến khách sạn vẫn còn nhớ mãi không thôi. Mà một khi bản thân một cô gái đối với một kẻ khác giới nổi lên lòng tò mò....

- Hắc... Xì hơi!!!

- Mẹ nó! Luôn có điêu dân muốn hại trẫm!!!

Tắm tát xong xuôi chuẩn bị đi ngủ, Hứa Tấn Hanh đột nhiên cảm giác lạnh hết cả tóc gáy. Buổi tối ngày hôm đó cũng cứ như thế trôi qua dần. Ngài mai... Lại là một ngày nắng đẹp.

.....

Kết thúc chương 3.