Chương 7: Người xuyên việt sơ hiện răng nanh. (Tân ông trùm lên sàn!)

Tàn Phá Hồng Kông 1980

Chương 7: Người xuyên việt sơ hiện răng nanh. (Tân ông trùm lên sàn!)

Hồng Kông chiều nay, thời tiết bỗng nhiên liền trở nên trái gió trở giời. Vốn dĩ trước đó còn đang ánh nắng chan hoà, dự báo lại một buổi chiều tà mang theo nắng đẹp; vậy mà thoáng cái đã biến thành, giận dỗi rắc cơn mưa rào làm cho người người ướt áo, rơi trên phố xá chỗ đông người qua. Nhàn nhã ngồi trên xe ô tô hưởng thụ lấy cái cảm giác man mác phiêu bồng khi lái xe dưới trời mưa rơi này, giống như đang nhấm nháp lại hương môi của người thiếu nữ đẹp còn đang vương vấn đâu đấy vẫn chưa nhoà phai, Hứa Tấn Hanh mang theo cái tâm tình khoái trá kia rất nhanh lái xe tiến vào trong đã có chút thói quen bán đảo nhà hàng. Nên biết rằng buổi chiều ngày hôm nay, hắn còn có một cuộc hẹn gặp mặt khá quan trọng ở tại nơi này.

Mặc dù bản thân vừa trùng sinh lúc liền trực tiếp biến trở thành phú hai đời con nhà giàu, hơn nữa còn là loại kia đang sừng sững khoẻ mạnh đỉnh cấp hào môn mà không phải linh tinh gia tộc sa sút hoặc đã sắp phá sản các kiểu. Khởi điểm ban đầu quả thật đã cao vô cùng. Không cần giống như thường thấy nhân vật chính sáo lộ (vừa mới mở đầu, lúc nào cũng phải lăm lăm lo lắng làm thế nào mới có thể trả hết được tiền nợ thuê nhà, làm thế nào mới có thể nhanh chóng kiếm được xô vàng tiền vốn đầu tiên...vv).

Đáng tiếc~ Hứa Tấn Hanh hắn cuối cùng cũng không thể hoàn toàn tránh khỏi nhỏ bé khởi đầu truyện nhất định định luật. Tuy rằng bản thân không mắc phải bất cứ thứ nợ nần gì linh tinh, gia cảnh thực giàu có thế nhưng trong túi hắn cũng không có cái gì tiền riêng a!

Còn nhớ ngày đó ngay tại thời điểm Hứa Tấn Hanh đôi mắt mình lần đầu tiếp xúc với thời đại này, thân thể thế nhưng còn đang ngồi im lìm bên trong khoang hành khách phổ thông máy bay đang bay trở về Hồng Kông. Cho tới sau đó hạ cánh ra sân bay còn bởi vì bỡ ngỡ mà gây ra không ít phiền phức chê cười mới có thể tìm được người tiếp đón đưa mình về nhà. Một vali đồ đạc mang về ngoại trừ vài món quần áo đồ dùng thông thường cùng chút ít đồ làm quà tặng đã mua cho người trong nhà vậy liền là chiếc ví rỗng tuếch. Thật không biết trước đó thân thể này là như thế nào tính toán tỉ mỉ chi li mới có thể như thế vừa khít tiêu xong~

Ăn, mặc, ở ngay ở tại Hứa gia biệt thự tuy không cần Hứa Tấn Hanh chính mình phải lo âu. Thế nhưng nếu đã dấn thân vào thời đại này, bất kể có phải hay không vì tạo tiền đề cho tính phúc sinh hoạt của mình ngày sau, sự nghiệp+ tiền tài+ quyền thế cái gì Hứa Tấn Hanh đương nhiên là rất nhiệt tình quan tâm á. Làm thế nào để nhanh nhất phất lên trở thành mới hương cảng ông trùm từ đó trở đi liền thành điều mà hắn cần phải tập trung suy tư.

Kiếp trước nhìn quen các loại tiểu thuyết trùng sinh về thời đại này đa số mở đầu đều lựa chọn viết tiểu thuyết, quay phim, đóng phim hoặc soạn nhạc, viết kịch bản các loại để kiếm tiền làm vốn liếng tư bản khởi đầu.

Đáng tiếc viết tiểu thuyết cái gì Hứa Tấn Hanh chỉ biết đến một đống truyện các thể loại đồng nhân, dị giới, trùng sinh...vv của thế kỉ mới. Tuy rằng đoán chừng không đến nỗi tung ra sẽ không có người yêu thích hưởng ứng, thế nhưng có một số việc làm quá siêu trước hoặc nếu một khi mở ra khơi dòng tư tưởng, hiệu ứng hồ điệp mà sau đó nó có thể tạo thành vẫn là làm cho hắn chùn chân. Lại nói viết tiểu thuyết vốn cũng không phải là chuyện dễ dàng gì cho cam. Dù cho có sẵn nội dung cốt truyện, thế nhưng muốn hành văn chau truốt, tô vẽ cho đầy, cho đủ hay, hoàn thành viết xong, vậy cũng cần phải có nhất định năng lực cùng nghị lực kiên trì mới được. Chưa từng bao giờ tiếp xúc với loại lĩnh vực này tỉ mỉ công việc, Hứa đại thiếu gia thật tình không có niềm tin a. Thà rằng để đến ngày sau lại thuê tay bút viết hộ, còn hơn là hiện tại cố chấp cày đầu vào rồi viết không ra ngô ra khoai~ Lại nói tiền nhuận bút thứ này ở tại Hồng Kông hiện giờ thì có thể kiếm được mấy đồng tiền? Đoán chừng so với Hứa đại thiếu gia hắn mặt dày mày dạn đi xin tiền tiêu vặt hàng tháng từ chỗ thân thể này cha mẹ cái gì so ra còn kém đây này. Lợi ích thấp như vậy, giá thành công sức bỏ ra còn như thế cao. Cái này cách làm đương nhiên là lập tức bị Hứa đại thiếu gia pass (bỏ qua) á.

Tiểu thuyết đã là như thế, đóng phim, quay phim, viết kịch bản lại càng thê thảm hơn. Tự mình đi đóng phim lương lậu vân vân không cần nói cũng biết là chẳng ăn thua gì. Đợi cho đến khi trở thành đại minh tinh nổi tiếng, chờ cát xê tăng cao vậy càng lăn con bê. Cho tới tự mình bỏ tiền ra sản xuất phim mang đi trình chiếu kinh doanh kiếm lời. Chưa nói đến chuyện tổ chức sắp đặt điều hành quay một bộ phim từ đầu đến đuôi công việc Hứa Tấn Hanh đều là hai mắt tối thui. Không người, không thiết bị, không sân bãi, không kiến thức, không kinh nghiệm. Thời đại này tiếp qua cái hơn chục năm các bộ phim kinh điển cái gì vân vân hắn ngoại trừ tiêu biểu phim hài của Châu Tinh Trì, phim hành động của Thành Long cùng Lý Liên Kiệt vậy đa số liền là mù tịt. May đâu ra bởi vì xem qua nhiều kiếp trước trùng sinh tiểu thuyết thế nên biết được không ít tên phim Hồng Kông giai đoạn này buôn bán ăn khách kiếm tiền, khả năng nội dung phim chúng nó như thế nào vậy dĩ nhiên là hai mắt đen thui. Có muốn lôi ra tự quay hoặc tự viết kịch bản cho người khác đi quay chụp cũng là đành chịu. Gà mờ như vậy năng lực làm việc mà còn muốn lăn lộn trong đó kiếm lấy xô vàng đầu tiên vậy liền quá ư ý nghĩ hão huyền. Một khi đâm đầu vào làm rất dễ dàng tốn công vô ích~

Tiểu thuyết không biết viết. Phim ảnh không biết quay. Cho đến sáng tác ca nhạc cái gì nha vậy liền càng là ha ha cơm con mẹ nấu. Nếu như không phải thân thể này còn lưu lại một phần kinh nghiệm kí ức, hắn ngay cả tiếng Hồng Kông nghe đọc viết còn không biết tí gì luôn này.

Nói tới đây không thể không cảm thán một câu. May mắn hắn trùng sinh ngay từ đầu liền biến thành loại kia không cần lo ăn, không cần lo mặc, không lo chỗ ở, cũng không lo thiếu tiền tiêu vặt dùng hằng ngày. Nếu thật lỡ khởi điểm giống như những sáo lộ thông thường nhân vật chính cái gì từ bên trong nội địa trung quốc vượt biển tới a, nhà nghèo tiểu lưu manh a, đô thị bình thường tiểu dân a vân vân vậy chắc liền không gánh vác nổi chi phí cuộc sống cá nhân quá.

Này không! Nếu như trời cao đã ban tặng cho hắn được một như thế cao, to, đen, hôi, khởi điểm địa vị bắt đầu. Tại sao chúng ta lại không lợi dụng nó đây? Còn những thứ sáo lộ cũ kĩ cách kiếm tiền xô vàng đầu tiên kia? Xin thứ cho Hứa đại thiếu gia bất tài đã sớm vứt chúng nó vào sọt rác hết~

.....

- Hứa sinh ngài đã đến vậy xin chờ một chút. Hứa tổng vẫn còn đang ở bên trên nói chuyện công việc còn chưa hoàn thành.

Vừa bước vào bên trong bán đảo nhà hàng Hứa Tấn Hanh liền bị một người đàn ông tuổi tầm hơn ba mươi đứng chặn lại, cung kính bắt chuyện. Đối với chuyện này hắn cũng không có lấy làm phật lòng. Đây dù sao cũng là thư kí lâu dài đi theo bên cạnh lão cha của hắn. Một chút mặt mũi vẫn là phải cho đối phương.

- Vậy được rồi. Khi nào ông ấy bàn bạc xong liền lên tiếng kêu gọi tôi là được. Từ giờ cho đến cuối buổi chiều tôi đều có thời gian rảnh ở lại nơi đây.

Khẽ gật gật đầu ra hiệu với đối phương xong, Hứa Tấn Hanh cũng không có làm thêm gì hàn huyên mà đi thẳng tới chỗ xa xa một vị trí ngồi hơi khuất trong góc. Trước đó hắn vừa mới tới nơi này liền liếc mắt phát hiện ra người mình hẹn gặp đã chờ đợi sẵn ở nơi đó rồi.

....

Kết thúc chương 7.