TIỂU THỦ THƯ Ở CỔ TRẤN

Ta Xuyên Không Về Thế Giới Pokemon

TIỂU THỦ THƯ Ở CỔ TRẤN

TIỂU THỦ THƯ Ở CỔ TRẤN

TIỂU THỦ THƯ Ở CỔ TRẤN

Đường Lâm cổ trấn, 1 tiểu trấn nhỏ nằm giáp với phía tây rừng rậm Phong Nha 1 trong 3 khu rừng lớn nhất Thiên Nguyên đại lục.

Tiểu trấn tuy nhỏ nhưng do là 1 trong những trấn hiếm hoi còn lưu lại kiến trúc và phong tục cổ. Nên cổ trấn này lại là điểm đến du lịch rất lý tưởng cho du khách ở nhiều nơi.
Cộng với địa vực nằm giáp với khu rừng Phong Nha, nơi có rất nhiều pokemon hoang dã và sản vật phong phú, kéo theo có rất nhiều thợ săn pokemon cũng thường lui tới nơi này để săn tìm. Vì vậy không khí nơi đây luôn nhộn nhịp và kinh tế tương đối phát triển.

Ở cổ trấn 1 trong những kiến trúc lâu đời và khá nổi tiếng là Đường Lâm Thư Viện. Nghe dân trong trấn cổ kể thì thư viện này đã có trên 300 năm lịch sử. Là 1 trong những kiến trúc đáng tự hào của người dân nơi đây.

Bên trong thư viện, ngồi ở vị trí thủ thư là 1 thiếu niên tầm 15,16 tuổi đang miệt mài đọc sách. Tốc độ lật sách rất nhanh giống như chỉ xem qua trang không cần nhìn rõ nội dung bên trong. Mà nhìn chồng sách kế bên có thể thấy thiếu niên đã đọc hơn trăm quyển.

Thiếu niên này tên Trần Nguyên, gia đình thuộc 1 làng nhỏ nằm lân cận với trấn. 6 năm trước đây vì 1 trận Pokemon triều, ngôi làng đã bị hàng trăm pokemon trong rừng tràn ra tấn công. Mãi đến khi thủ vệ của trấn hay tin đến cứu viện thì cả ngôi làng đã bị quét sạch. Trần Nguyên được 1 thủ vệ tìm thấy trong 1 ngôi nhà đổ sập gần đó. Cha mẹ hắn cũng đã chết trong lúc bảo vệ hắn.

Hắn được mang đến trấn và được lão thủ thư trong trấn gọi Hứa lão nhận nuôi. Hứa lão đã già không có con cháu nên rất yêu quý dồn hết tâm sức chăm sóc dạy dỗ hắn. Từ nhỏ hắn đã bộc lộ thiên phú khác thường. Học một biết mười, thứ gì đã học, đã đọc qua là sẽ không quên được, đã vậy lại thường xuyên đưa ra những luận điểm mới mẽ khiến lão thủ thư học rộng biết nhiều cũng phải tán thán.

Thế nên hắn được Hứa lão bảo lảnh vào học viện của trấn để học hỏi thêm kiến thức. Không phụ sự kỳ vọng của lão năm nào hắn cũng đạt giải nhất toàn khối. Đến nay đã 6 năm, hắn xuất sắc nằm trong top 3 của trường dành được học bổng.

Nên biết thế giới này khi thiếu niên tròn 16 tuổi, nếu có được thiên phú hoặc là thân gia tốt người. Sẽ được liên minh ban cho pokemon để phát triển thành huấn luyện gia. Từ đó đạp vào con đường lữ hành. Từng bước đi lên sau này có thể làm đạo quán chủ, thiên vương hay thậm chí là quán quân của cả 1 đại lục.

Mộng tưởng thì rất đẹp nhưng thực tế từ cổ chí kim có mấy người huấn luyện gia xuất thân từ tầng lớp bình dân vươn lên được tầng thứ đạo quán chủ chứ đừng nói là thiên vương hay xa hơn quán quân. Vì bồi dưỡng pokemon là cái chức nghiệp đốt tiền ghê gớm.

Đầu tiên giá cả 1 con pokemon dù là phổ thông chạy đầy rừng cũng phi thường cao. Chưa kể tư chất pokemon càng cao giá tiền lại còn lật gấp đôi.
Ví dụ 1 con Rattata tư chất phổ thông có giá 10.000 liên minh tệ. Thì đối với tư chất ưu tú có giá sẽ là 20.000 liên minh tệ. Chưa kể trên ưu tú còn có tinh anh, trác tuyệt, thiên vương, thần thú.
Mà 10.000 liên minh tệ có thể đủ cho 1 gia đình bình dân ăn nửa năm mà không phải lo nghĩ.

Dù cho ngươi có vận may bạo rạp đạt được 1 con pokemon có tư chất cao, nhưng kinh tế không theo nổi tốc độ phát triển. Không mua nổi thức ăn bồi dưỡng, không có sách quý bồi dưỡng pokemon thì chúc mừng, pokemon của ngươi sẽ bị ngươi nuôi phế trở nên tầm thường mà thôi.

Dù biết hiện thực tàn khốc như vậy, nhưng huấn luyện gia chưa bao giờ thôi là ước mơ của các thiếu niên tầng lớp bình dân. Để phát triển và thay đổi cuộc sống này chỉ có thể làm pokemon huấn luyện gia. Không cần đạt đến mức đạo quán chủ cao cao tại thượng. Chỉ cần 1 ngày nào đó may mắn bồi dưỡng ra 1 con pokemon đến đẳng cấp tinh anh. Có thể làm thủ vệ trưởng của cả 1 trấn cuộc sống đã là mỹ vị biết bao nhiêu.

Vì thế mới có chuyện các thiếu niên tầng lớp bình dân không có được pokemon nên đành đánh liều vào rừng, mộng tưởng thu phục được 1 con pokemon nào đó rồi bước lên con đường lữ hành, sáng tạo ra kỳ tích riêng mình. Và hầu hết các thiếu niên đó đều có 1 kết cục duy nhất là táng thân nơi tay pokemon hoang dã.

Thế giới pokemon này rất là không giống trong anime, pokemon không phải hiền hòa chạy đầy rừng gặp người rồi vui vẻ bắt chuyện, cọ cọ người ngươi rồi để ngươi chiến đấu và thu phục. Pokemon thế giới này tính lãnh địa rất cao. Tin hay không nếu ngươi đặt chân vào lãnh địa của chúng, chưa đầy 1 phút cả đàn pokemon sẽ đến chào hỏi ngươi rất hung.

Ngươi hỏi vì sao không bắt pokemon nhỏ yếu thu phục rồi huấn luyện cho nó tiến hóa mạnh lên à. Ngươi tin 1 con Oddish nhỏ bé chỉ cần tới gần, nó sẽ hầu hạ người bằng 1 ngụm Acid khiến cho cả người nhẹ thì tàn phế, nặng thì mất luôn cả mạng. Còn Magikrap 1 trong những pokemon yếu đuối bậc nhất anime chỉ biết Splash thì trong thế giới này chỉ cần 1 đòn quẩy đuôi lên người nhẹ thì gãy xương, nặng tí thì vở cả nội tạng.

Thế nên mới có chuyện liên minh cấm chỉ người dân thường không được vào nơi sống của pokemon hoang dã. Để được vào các nơi có pokemon sinh sống phải được chứng nhận từ liên minh tối thiếu đạt đến cấp bậc Huấn Luyện Gia Phổ Thông.

Nên khi biết mình được học bổng và đạt giải nhất trong kỳ thi tốt nghiệp của trường. Trần Nguyên không khỏi vui mừng đến mấy ngày. Vì giải nhất không những được tặng hiện kim là 1 triệu liên minh tệ,1 pokedex còn được tự do lựa chọn 1 trong Ngự Tam Gia Pokemon.

Phải biết trong quá trình nghiên cứu lâu năm các giáo sư pokemon đưa ra kết luận những Ngự Tam Gia là pokemon khởi đầu tốt nhất trong tất cả pokemon. Có sức chiến đấu tốt, phù hợp với nhiều đội hình và đặc biệt thực lực tăng trưởng khá nhanh qua các đoạn tiến hóa. Thông thường Ngự Tam Gia sẽ luôn là pokemon đồng hành với người huấn luyện lâu dài nhất và trở thành luôn chiêu bài của họ.

Do đó Ngự Tam Gia luôn là khát vọng của các thiếu niên mới chập chứng bước vào con đường huấn luyện. Và giá cả con hàng này ngoài thị trường lúc nào cũng cao chót vót tầm 5 hoặc 6 triệu liên minh tệ. Nhưng lúc nào cũng vào cảnh cháy hàng, cung không đủ cầu.

Chỉ có những dòng chính của liên minh hay những thiếu niên đặc biệt ưu tú mới được liên minh trao tặng Ngự Tam Gia để huấn luyện. Dần dà Ngự Tam Gia trở thành tiêu chí của người thân thuộc với liên minh.

Khép sách lại. nhìn lên trần nhà thư viên. Trần Nguyên thở dài thì thầm:
'' Chớp mắt mà ta đến thế giới này được 6 năm rồi, từ 1 thằng nhóc chạy nạn mồ côi. May mắn có ông nội bảo lãnh vào học viện của trấn đến nay vậy mà cũng có chút thành tựu. Đời trước chỉ là 1 nhân viên văn phòng an nhàn, kiếp này không thể để cuộc đời lại trôi qua vô vị được.''

Dọn dẹp lại chồng sách hơn trăm quyển đã đọc hắn tiến đến chuẩn bị đóng cửa thư viên. Lúc này có 1 thiếu niên đẩy cửa vào suýt đụng trúng hắn:
- Ây, Trần Nguyên may mắn ngươi chưa ngủ.

- Ngụy Khôn ngươi tìm ta?

- Không phải ta tìm ngươi mà ông nội ta có việc gấp cần tìm ngươi thương lượng.

Vừa nói vừa mỉm cười sâu xa nhìn Trần Nguyên.