Chương 2: Lão Đại, Còn 2 Lần Quay May Mắn A

Ta Trữ Vật Nhẫn Siêu Cấp Plus+++

Chương 2: Lão Đại, Còn 2 Lần Quay May Mắn A

Tại một hồ nước nóng nào đó, tiếng cười như chuông bạc của hai người nữ tử liên tiếp vang lên thanh thúy.

" Tỷ tỷ, tên nhóc đó 3 năm nay không chịu tu luyện. Giờ mới chỉ đạt luyện khí tam tầng, chắc lúc ta lên Nguyên Anh tên đó còn chưa Trúc Cơ. Tỷ nói ta phải làm sao?"
Đây không ai khác là Vũ Cơ, 3 năm trước nàng đã đem Thế Nhơn từ trái đất về đây. Vì sao? Vì Thế Nhơn có một loại khí chất mà chỉ cường giả mới có. Nhưng tên nhóc này không lo tu luyện, suốt ngày ngủ nướng làm cho nàng bị chưởng môn nhân la mắng thậm chí cắt một nửa tài nguyên tu luyện.

" Ta nói muội có thể sử dụng cái chiêu lúc trước với hắn a, vì muội mà hắn không do dự khi đến đây mà. Hắn rất có thể là đã yêu muội nha....hi..ha...haha..."
Nói xong câu, nữ tử này ôm bụng cười lớn. Đây là Vũ Đình tỷ tỷ của Vũ Cơ, hai người là chị em ruột.

Đây là tu chân giới, hệ thống tu luyện thì đa số đã biết rồi nhé! Cho nên sẽ không nhắc lại. Ở Lam Đằng đế quốc gồm có 3 đại tông môn lần luợt là Tiên Cốc, Ma Cốc và Thú Cốc.Môn phái Thế Nhơn đang định cư lâu dài là đệ nhất tông môn Tiên Cốc, gọi như thế không quá khoa trương lắm.

Vì quy mô ở đây phải nói là khổng lồ, 10 vườn thảo dược, 10 vạn đệ tử ngoại môn, 1 vạn đệ tử nội môn, 10 đệ tử chân truyền, 2 cái nhiệm vụ đường, tàng thư các chỉ có một nhưng rộng lớn thênh thang cho ngươi một năm cũng chưa chắc đọc hết, đại trận hộ sơn có thể chống lại một tên Nguyên Anh đỉnh phong, 5 trưởng lão lần luợt là:
- Đại trưởng lão Vũ Đình: Tu vi Kim Đan đỉnh phong
-Nhị trưởng lão Thiên Trúc (con trai của chưởng môn): Tu vi Kim Đan đỉnh phong
P/s:Nhị trưởng lão thích Đại trưởng lão.
-Tam trưởng lão Mỹ Linh:Tu vi Kim Đan hậu kỳ
-Tứ trưởng lão Từ Xán:Tu vi Kim Đan hậu kỳ
-Ngũ trưởng lão Vũ Cơ: Tu vi Kim Đan trung kỳ
- Đại chưởng môn (Boss già) Thiên Long: Tu vi Nguyên Anh trung kỳ

Đại khái là vậy, còn về đệ tử chân truyền thì vài chương nữa mới kể.

Tiên Cốc cho đệ tử tu luyện là [Tiên Thiên công pháp], dù tư chất kém hay không kém cũng phải tu luyện nhanh như vũ bảo. Đáng tiếc chỉ có thể tu luyện tới Nguyên Anh kỳ, còn lại phải xem tạo hoá của mình thôi.

Trở lại với tên điên năm nào, hắn càng lớn càng anh tuấn tiêu sái hơn. Nhưng đối với người tu tiên, thì thực lực mới là chân chính trọng yếu đối với họ vì một cái "bình hoa" chả đáng bao nhiêu tiền họ thà vứt bỏ còn hơn.

Còn hắn, hắn quan tâm hay là không? Không! Tất nhiên là không, nếu như quan tâm hắn đã có thể đứng vào hàng ngũ < Top 10 > đệ tử thiên tài rồi. Đâu có ở đây nướng gà, à hắn đang ở phía sau núi của tông môn hết nướng gà rồi đến nướng cá. Mặc dù đối với một đại tông môn một chút gà, vịt họ cũng chẳng để trong mắt nhưng một tên phế vật tham ăn như vậy nuôi chỉ tốn cơm mà thôi.

Trở lại chuyện chính, đang cắn miếng gà giòn rụm bỗng nhiên từ trên trời xuất hiện một thân ảnh. Thế Nhơn vội quăng cái đùi gà trong miệng đi, chùi bàn tay dầu mỡ vào quần áo đang mặc nhanh nhất có thể rồi quỳ xuống chắp tay.

Thấy thế thân ảnh kia lắc đầu nhè nhẹ, giọng nói đầy thất vọng: " Thế Nhơn, ngươi không giữ lời hứa! "

Thế Nhơn giọng nói hùng hồn:" Ta rất giữ lời hứa a, ai ăn hiếp sư tôn ta sẽ cho hắn sống không bằng chết! "

Vũ Cơ trầm mặc chút rồi bậc cười: " Thôi! Tên nhóc nhà ngươi lại trêu ta rồi! "

Trợn mắt một vòng Vũ Cơ nở nụ cười tinh ranh chỉ vào con gà Thế Nhơn đang nướng nói: " Con gà kia ăn hiếp ta, ngươi sẽ làm sao nào "

Thế Nhơn không trả lời đôi mắt say mê nhìn ngắm Vũ Cơ sau đó lại lắc đầu ánh mắt chuyển sang bi thương và hối hận.

Thấy thế Vũ Cơ hốt hoảng: " Này Thế Nhơn, chỉ là một con gà thôi mà. Ta không thèm dành ăn với ngươi đâu"

Thế Nhơn vội lau đi khóe mắt, cười nói: " Đâu được, con gà này ăn hiếp sư tôn thân là đệ tử ta sẽ cùng sư tôn ăn hết con gà này nhé! "

Thấy sắc mặt Thế Nhơn đã khá hơn Vũ Cơ cũng thoải mái đồng ý. Hai người, hết người này cắn đến người kia sau đó cả hai nằm xuống nhắm mắt ngủ.

Ừm, thật ra ngủ trong rừng cũng không phải chuyện gì đặc biệt nhưng nam đệ tử và xinh đẹp sư phụ lại là một chuyện khác a.

Bất quá, Thế Nhơn hắn chẳng làm gì cả mà chỉ ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp ấy. Một lát sau hắn nhắm mắt lẩm bẩm: " Quả thực rất giống! "Sau đó chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, khi bầu trời còn chưa sáng Vũ Cơ ngồi dậy chân thành nói: " Sự kiện tông môn giao lưu một năm sau ngươi không cần tham gia, ta đã khuyên chưởng môn rồi! "

Thể Nhơn hắn chỉ nằm đó rồi một lúc sau mới ừ nhẹ.

Vũ Cơ cắn chặt răng ngà, sau đó biến mất. Đợi thân ảnh Vũ Cơ hoàn toàn biến mất, Thế Nhơn hắn mới ngồi dậy. Chưa kịp làm gì, chiếc nhẫn bên tay phải đã thở dài: " Lão đại, huynh xem bọn họ sao có thể khinh huynh đến mức này a! "

Nếu như có ai đó mà nghe được hẳn là sẽ điên cuồng cướp lấy chiếc nhẫn đó, bởi vì...đây là pháp bảo có linh trí a. Thật sự chấn động quá đi!

Thế Nhơn cũng không bất ngờ về việc này, chỉ nhàn nhạt nói:" Không tham gia thì thôi, đỡ phiền phức. Một lũ tiểu bối mà thôi, cần gì ta và ngươi phải ra tay! "

Chiếc nhẫn mặt dày đáp:" Lão đại chí lí, nhưng lão đại cứ sống hoài như vậy thôi sao? "

Thế Nhơn đứng dậy làm vài động tác thể dục sau đó đáp:" Không! Sớm thôi huynh đệ chúng ta sẽ được lên màn hình chính. Yên tâm, ta đã tính sẵn rồi! "

Chiếc nhẫn suy nghĩ một lát rồi nói:" Lão đại, còn 2 lần quay may mắn a! "