Chương 127: Bữa Cơm Gia Đình.
Lúc này Minh đã đèo Thanh đến căn biệt thự ở Xuân Diệu, về phần mấy ông anh của hắn tất nhiên Thanh cũng đã gặp qua.
Minh tới biệt thự là để cất xe, nếu nói mang bạn gái về nhà mà để bố hắn biết sẽ có chút phiền phức thì nếu để bố hắn biết hắn tuổi này đã lái xe máy chỉ sợ sẽ bị bố đánh gẫy chân, cho dù mẹ hắn cũng sẽ không can thậm chí còn đánh thêm.
Việt Nam và Đại Nam đều cực kỳ nổi tiếng với hệ thống Camera chạy bằng cơm, Minh thừa hiểu hắn đi con SH về nhà mình tuyệt đối sẽ bị mấy cái Camera chạy bằng cơm nhìn thấy sau đó kiểu gì cũng sẽ nói với bố mẹ hắn.
"Em có muốn nghỉ một chút không hay mình về nhà anh luôn, nói trước không gần đâu đấy ".
Thanh nghe thấy vậy, nàng vốn muốn đi thăm thú Studio lập tức bỏ ý định này mà nói.
"Dạ có, mình về nhà anh luôn đi ".
Cái Studio này là cả căn biệt thự, điều này làm Thanh càng thêm tin chắc Minh là con đại gia, thú thật nàng vẫn có chút tự ti nhất định.
"Ơ, sao anh lại để xe ở Studio? ".
Thanh thấy Minh dẫn mình ra cửa, trên khuôn mặt không khỏi xuất hiện dấu '?'.
Dù sao nàng cũng không nghĩ được những điều Minh lo lắng.
"Bình thường anh cũng để xe ở Studio thôi, để bố mẹ biết anh lái xe là việc động trời đấy, bố mẹ anh không như em nghĩ đâu ".
Thanh nghe vậy liền gật đầu hiểu rõ, sau đó rất tự nhiên mà tiến đến bên cạnh Minh đưa tay ra.
"Cho em giúp anh một tay đi, chia một phần cho em ".
Chia phần ở đây là chia túi đồ, hôm nay ở chợ Long Biên bản thân Minh mua hơi nhiều đồ.
Minh nghe vậy cũng tự nhiên chia túi rau cho nàng.
"Nói trước là đi bộ về nhà anh đấy, không gần đâu cô bé, hay cứ để anh xách đi ".
Thanh bĩu môi một cái, hai tay nâng hai túi ni-long lên mà nói.
"Người ta khỏe mà, người ta có phải không đụng vào việc bao giờ đâu ".
Minh tất nhiên có thể gọi Taxi về nhà mình, hắn chỉ trêu Thanh mà thôi tuy nhiên khi thấy bộ dạng này của nàng, hắn quyết định hai người càng nên đi bộ.
Cũng không phải Minh thích chịu khổ mà là cảm giác một cặp tình nhân đi bộ với nhau... vẫn rất khác, thực sự rất khác.
Có thể nói đủ thứ trên trời dưới biển, có thể giới thiệu cho Thanh xung nơi hắn ở có cái gì, có thể nói đến 'thiên hoa loạn trụy' hơn nữa khi một cặp đôi yêu nhau ở bên nhau cùng đi trên một con đường... bao nhiêu mệt mỏi đều có thể quên đi hơn nữa thời gian nhất định cũng sẽ trôi qua rất nhanh.
Nhà hắn hiện tại bị coi là khu rìa Hà Thành, kiếp trước như thế mà kiếp này cũng thế, dù sao Hà Thành cũng chẳng rộng hơn đất Hà Nội bao nhiêu nhưng cũng bởi nằm ở rìa Hà Thành mới có càng nhiều cái để kể cho bạn gái nghe, về dân phong nơi này, thứ mà những đứa trẻ trên phố khó mà tưởng tương được.
_ _ _ _ __
Thanh vẫn cứ nghĩ Minh là con đại gia, mãi đến khi thấy nhà hắn.
Chỉ cần nhìn bằng mắt đầu sẽ thấy được nhà Minh không phải trong khu cao cấp gì hơn nữa nhà Minh quá đỗi bình thường,một căn nhà không phải ở trung tâm Hà Thành, một căn nhà 40m2 cùng 3.5 tầng, thật sự không tính là cơ ngơi đáng mang ra khoe khoang.
Nói không quá, căn chung cư nhà Thanh ở còn hơn nhà Minh nhiều chứ đừng nói cái shop điện thoại kia.
"Em để đồ xuống sàn đi, anh mang vào cho ".
Thanh nghe thấy giọng Minh nói, cũng không cậy mạnh, nàng để túi nilong xuống khoảng sân nhỏ nhà Minh sau đó cởi đôi cao gót ra.
Thanh tương đối cẩn thận xếp lại đôi cao gót của mình sau đó tiến vào nhà Minh, so với căn biệt thự xa hoa tại Xuân Diệu thì Thanh đối với căn nhà của bạn trai mới càng thêm hứng thú, càng muốn xem nơi bạn trai sống.
Nàng ngồi xuống ghế sofa sau đó tò mò đánh giá rất cả, không thể không nói nhà Minh khác xa tưởng tượng của Thanh, đây cũng là lần đầu tiên nàng hiểu về gia đình bạn trai mình.
Trong lúc này thì Minh đã mang xong đống đồ mua vào bếp, hắn cũng ra ghế salong ngồi cùng nàng, vì Thanh bạt quạt trần, cũng mở Tv lên.
"Đưa chân cho anh, cô bé ".
Thanh nghi hoặc một chút nhìn Minh sau đó lại thấy Minh vỗ vỗ đùi mình, nàng không khỏi đỏ mặt nhưng vẫn ngập ngưng nâng đôi chân lên, đặt lên đùi hắn.
Đối với con gái, cặp chân vẫn là cái gì đó cực kỳ 'tư ẩn' tuy nhiên so với ngực hay mông mà nói thì vẫn dưới một chút.
Ví như rất nhiều Kbop thế hệ sau này đều ưa khoe chân không phải sao?, lộ chân ra ngoài cũng không tính là đại sự, đây đã không phải thời phong kiến.
Như vậy... Minh mới có lộc ăn dù sao hắn là tín đồ của chân.
Đặt đôi chân của Thanh lên đùi, vì nàng mặc váy cho nên toàn bộ đều là cảm giác chân thật, tiếp xúc đều là da dính da, thịt chạm chịt.
Hắn bắt đầu vì nàng bóp chân, chân Thanh rất trắng, mịn hơn nữa tương đối nhỏ.
Chân nhỏ mà dài, lại trắng lại mịn, chạm vào thực sự rất thích.
Gót hồng mềm mại, ngón chân nhỏ nhắn mà tinh mỹ, nắm chân nhỏ của nàng trong tay sau đó nhẹ nhàng sờ nắn, nhẹ nhàng vì nàng xoa bóp, từ bàn chân đến bắp chân, đối với Minh đều là một loại hưởng thụ.
Tất nhiên hắn cũng không chỉ sờ chân bạn gái mình, Minh có lý do chính đáng, hắn thật sự đang xoa bóp cho nàng.
Đây cũng là một loại học vấn hơn nữa chính Minh cũng bỏ thời gian ra học, gọi là một khóa dạy 'mát xa chân'.
Học môn này hiển nhiên không phải chỉ vì sở thích chân của Minh mà còn để giúp đỡ vợ hắn dù sao khi đó Tâm có bầu, phụ nữ mang thai vẫn luôn cần ai đó giúp lưu thông máu ở chân dù sao khi mang thai áp lực dồn đến đôi chân vẫn luôn rất lớn.
Quay lại vấn đề chính, vấn đề chính là Minh đang bíp chân cho Thanh, sắc mặt Thanh càng ngày càng hông, đỏ đến mức nếu ở đây có cái lỗ nào nàng sẽ lập tức chui xuống ngay.
Tuy nhiên Minh bóp chân vẫn rất có nghề dù gì với hắn đây là một loại hưởng thụ bởi vậy rất nhanh Thanh cũng có cảm giác, nàng thấy rất dễ chịu, cơ thể liền buông lỏng, cũng không căng cứng như trước nữa.
Để xóa đi sự xấu hổ của Thanh, Minh bắt đầu 'vừa làm vừa nói '.
"Cha mẹ anh không như em nghĩ đâu, anh không phải con đại gia, gia đình anh chỉ tính là đủ sống thôi ".
"Cha mẹ anh đều là người lao động hết nên em cũng không cần lo lắng hay thấy tự ti gì cả ".
"Anh mở công ty, mở phòng làm việc, mở trang web, cha mẹ còn không biết nữa là, em cứ giúp anh che đậy càng lâu càng tốt về phần tiền ở đâu, thật ra đều là tiền anh bán bài hát cho Sony cả đấy ".
Việc Minh sáng tác bài hát thật ra Thanh đã sớm biết cho dù Minh chưa từng nói nhưng nàng cũng đoán ra chỉ là nàng không ngờ Minh đã có trình độ bán bài hát lấy tiền rồi hơn nữa lại còn cho Sony.
Vì vậy ánh mắt của nàng nhìn bạn trai càng thêm sáng, càng thêm cảm thấy bạn trai mình là thiên tài.
_ __ _ _ _
Thanh thật sự đã đánh giá rất rất cao bạn trai mình, cho đến khi... vào bếp cùng Minh.
Minh cũng không có ý cố tình thể hiện trước mặt Thanh nhưng mà hiệu quả vẫn cực kỳ tốt, đây chính là đại sát khí của Minh, năm đó hắn 'tung chiêu cuối' với Tâm cũng là bằng thủ đoạn này.
Vào bếp
Nhìn bạn trai tỉ mỉ xử lý từng công đoạn, nhìn từng đường dao đều đều thái xuống, nhìn những giọt mồ hôi lăn dọc trên khuôn mặt Minh, nhịp tim Thanh đập càng mạnh.
Công việc của nàng chỉ là rửa rau mà thôi sau đó đứng ở trong bếp, Minh nói đưa cho hắn cái gì thì đưa cái đó, thỉnh thoảng nàng lại xé một ít giấy thấm lên mặt Minh thậm chí còn không nhịn được hôn lên má hắn một cái.
Lại có khi tinh nghịch ăn vụng một miếng nhỏ, sau đó ánh mắt sáng lên, lại ăn một miếng nhỏ nữa... mãi đến khi bị Minh đánh nhẹ vào tay mới như một con mèo bị sợ hãi, xấu hổ đứng ra một góc.
Không khí giữa hai người càng thêm hòa hợp cũng càng thêm ấm cúng.
Ở trong phòng bếp này, Minh cũng rất thích, Thanh làm hắn nhớ lại cảm giác của gia đình.
Ngày hôm nay thật ra cũng không có món gì cả, Minh mua ít gân về làm bữa canh dưa thịt bò.
Ngoài ra còn có khoai tây xào thịt bò thêm ít cần tây.
Minh nấu ăn rất ngon nhưng không phải món Tây cũng không phải món Trung, hắn thích nhất là nấu món Việt, đặc biệt là những món ăn theo dạng bữa cơm gia đình.
Ví như hôm nay dẫn Thanh về nhà, có lẽ một số người sẽ thể hiện những món càng thêm cầu kỳ, càng thêm đặc sắc nhưng Minh thì không, hắn không cần cái sự cầu kỳ kia, hắn càng thích cảm giác ấm cùng gia đình.
Một bữa cơm gia đình, bữa cơm gia đình giữa Minh cùng Thanh, duy chỉ có hai người nhưng mà ấm cúng vô cùng, bữa cơm tràn ngập tiếng cười, một bữa cơm mà cả hai người đều sẽ nhớ mãi không quên.
_ _ _ __