Sword Art Online: Kiếm Sĩ Ánh Trăng

Chương 4: Link Start!

Chương 4: Link Start!

Chương 4: Link Start!

Hito trên người mặc một bộ quần áo thể thao, hai tay nắm chặt lấy thanh trường kiếm dài bằng gỗ đang không ngừng vung về phía người đối diện.

"Đòn đánh quá dễ đoán!", ông chú nhẹ nhõm đánh bật lưỡi kiếm nhìn chằm chằm hắn mà nói.

Lòng bàn tay của Hito lúc nay phần da đã bị bong tróc, máu đỏ thấm lấy chuôi khiếm khiến việc nắm chắc là không thể nào, thanh kiếm tuột khỏi tay.

Thấy vậy ông chú không có ý định dừng lại liên tục vung kiếm đánh tới, Hito phản ứng rất nhanh than thể lui lại phía sau cúi người hòng tránh thoát, nhưng mỗi lần lưỡi kiếm đánh lướt qua nó lại đột ngột đổi hướng đánh vào người hắn.

Dường như đã quen với việc này hắn không hé rang nửa lời vội lao tới, bắt lấy thanh kiếm của mình đánh rơi dưới sàn, hơi cúi người, hai chân vào thế tấn.

Vụt!

Một đòn chém chéo lên từ bên người, thấy vậy đối phương hơi lui lại vài bước vừa hay tránh được mũi kiếm, thấy vậy Hito không dừng bước nhanh tới trước, thân thể xoay một vòng ngược lại với lưỡi kiếm.

Theo quán tính lưỡi kiếm lần nữa chém tới phía ông chú, thấy vậy sắc mặt đối phương không đổi, lưỡi kiếm trên tay đánh ra một đường vòng cung, chuẩn xác đánh vào than kiếm, lức cánh tay của ông chú thật sự vô cùng mạnh.

Bành!

Thân thể hắn loạng choạng lùi lại phía sau, bàn tay truyền tới cảm giác đau rát, "Khoan đã!", hắn chưa kịp hoàn hồn sau cú vừa rồi thì ông chú như một ninja tiến đến bên cạnh hắn một cách nhanh chóng.

Một chân đưa ra ngáng vào khủy chân Hito, mất đà cơ thể cứ thế mà ngã xuống, lưỡi kiếm vẫn không dừng mà nhắm phần eo của hắn đánh tới.

Nhưng trong nháy mắt, Hito trống xuống lưỡi kiếm vào mặt sàn, đánh cho thân thể xoay một vòng, thuận thế đánh trả thêm một đòn, nhưng thân thể hawnsvaanx không còn nơi tựa vào ngã xuống mặt sàn.

Rầm!

Nhanh chóng bậy dậy lao về phía đối phương, ỷ vào trên người đang đeo bao cát hắn không do dự tăng toàn tốc độ cùng sức mạnh vào đòn đánh, từng nhát kiếm nhanh mạnh liên tục xé gió chém đi.

khanh khanh khanh!

"Từ giờ cậu không cần phải tới đây nữa! Những gì tôi biết đều đã dạy cho cậu hết rồi!"

Nghe thấy câu này Hito cũng không lấy làm ngạc nhiên, dù sao ông chú cũng đề cập tới việc này trước đây, hắn chỉ hơi mím môi, quỳ xuống mặt sàn gỗ bái một cái thật sâu, thế rồi cầm lên thanh trường kiếm bằng gỗ đặt lên cái kệ, đem một lớp vải trắng phủ lên.

Dọn hết mấy bộ quần áo cùng đồ dùng cá nhân vào một cái balo, hắn rời từng bước chậm rãi ra khỏi võ quán, "Hôm nay mới là đầu tháng chín còn tận hai tháng nữa cho tới khi Sword Art Online open Alpha!"

Tiến tới bên máy bán hàng tự động gọi cho mình một chai nước, Hito ngồi xuống cái ghế bên cạnh vừa mở nắp chai nước vừa đưa mắt ngắm nhìn hoàng hôn.

"Haizz! Chết tiệt!"

Hito đưa mắt nhìn theo nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy đứng đối diện cái máy bán hàng tự động là một người, hắn cũng không biết nên gọi là nam hay nữ, bởi đối phương có một mái tóc ngắn màu tím cùng thân thể cao gầy, khoác trên người chiếc áo hoodie, thứ khiến hắn chú ý nhất là trên mặt người này đính dày dịt các loại khuyên xỏ, đếm qua loa cũng được năm sáu cái.

Có vẻ như đối phương định mua lấy đồ từ trong máy bán hàng tự động nhưng dường như cái máy bị tắc và thế là mất tiền nhưng không kiếm được đồ, bỗng đối phuong nhìn sang bên này chầm chậm cất tiếng:

"Bạn gì ơi có thể cho mìn mượn tiền được không?"

Trái lại với vẻ ngoài ngầu lòi hầm hố chất giọng của người này lại vô cùng dịu dàng dễ thương, nó là thứ khiến Hito ơi sửng sốt nhưng cũng rất nhanh lấy ra trong tùi vài đồng tiền đưa cho đối phương.

"Cảm ơn!", nhìn đối phương hí hửng cầm lấy tiền của hắn cho vào trong máy bán hắn, Hito không làm gì được hơn chỉ cười cười lắc đầu, xong việt đối phương dường như cũng không đi ngay mà ngồi xuống bên cạnh Hito, loay hoay trên tay đồ uống cùng vài thứ lặt vặt.

Thấy vậy Hito cũng không nói gì, mí mắt hơi rủ xuống yên lặng ngồi một bên uống nốt trên tay trai nước.

"Cảm ơn! Tôi sẽ trả tiền cho cậu!"

Thấy vậy Hito cũng chỉ yên lặng đứng lên, bỏ vỏ chai nước vào trong thùng rác chầm chậm nói:

"Không cần!"

Hắn hai tay đút túi quân ngầu lòi rời đi nhưng bỗng chốc bước chân dừng lại, "À mà cậu là nam hay nữa vậy?"

Thấy vậy đối phương không kiêng nể gì nhe răng cười khúc khích, thấy mình hơi thất thố Hito bèn vội vàng rời đi.

"Này! Mình là con gái đấy!"

Lúc này Hito cũng đi được một đoạn khá xa nhưng hắn vẫn nghe thấy tiếng cô gái nói vang tới, sắc mặt hiện lên vẻ lúng túng, trong miệng lẩm bẩm:

"Tomboy à?"

Khi hắn về tới nhà lúc này sắc trời cũng gần tối, nhìn bao nhiêu lần Hito vẫn thấy choáng váng với ngôi nhà rộng như thế này, vừa bước vào bên trong thì một đám người tiến tới đứng nghiêm chỉnh hai bên lối đi cung kính chào:

"Mừng thiếu gia trở về nhà!"

Hito vành mắt nháy nháy cuối cùng vẫn mặt dày mày dạn bước vào, hắn bước vào phòng khóa cửa lại, lấy hết đồ trong balo cất vào tủ quần áo, cũng tiện sẵn lấy luôn một bộ đồ tiến về phòng tắm.

Đến tối để mừng hắn trở về nhà ông bố của hắn liền mở tiệc chiêu đãi tất cả mọi người trong nhà, Hito mãi mới chuồn đi được, leo lên giường hắn đánh một giấc thật sâu..............

"Các em! Hôm nay chúng ta có một học sinh mới!"

Vẫn như mọi ngày Hito lên lớp để góp đủ quân số bởi không hiểu bằng một cách thần kỳ nào đấy hắn vậy mà có thể nhớ hết kiến thức đã từng học, bởi vậy hắn liền không quá để ý tới việc này, ánh mắt lại đưa lên bục giảng.

"Em giới thiệu thêm về tên của mình với các bạn trong lớp nhé!"

Thầy giáo vẫn đang giới thiệu học sinh mới với cả lớp, Hito cũng không mấy để ý, trong đầu hắn lúc này chỉ nghĩ tới sau này sẽ là gì trong Aincrad.

"Rất vui khi được gặp mọi ngưởi tên mình là Watanabe Rin!"

"Em tiến tới ghế trống đằng kia ngồi vậy!", thầy giáo nhã nhặn nói.

"Vâng!"

Đối phương dường như tiến về phía Hito mà tới, bước chân bỗng dừng lại trước bàn của hắn, cánh tay đưa ra trước mặt Hito, thấy vậy hắn mới thu tầm mắt khỏi phía ngoài cửa sổ mà nhìn đối phương.

"Tôi trả tiền nợ cậu này!", cố gái với mái tóc ngắn màu tím nhìn hắn tươi cười, thấy vậy Hito chỉ ừm một tiếng nhận lấy số tiền xu rời lại tiếp tục nhìn ra bên ngoài.

Không hiểu sao đối phương lại chọn ngay vị trí bên cạnh hắn mà ngồi xuống, Hito cũng không mấy quan tâm tiếp tục ngồi nghe giảng.

Mãi cho tới khi tiếng chuông vang hết giờ hắn mới đứng dậy chạy xuống canteen mua lấy vài món đồ ăn vật, trong lớp nay có thêm bạn mới thì càng sôi dộng, mọi người đều tò mò xúm lại thành một đám.

"Cậu là người nước ngoài à? Hay cậu vừa mới từ bên nước ngoài về!"

"Cậu ngầu thật đấy!"

"Trước đây cậu từng học bên trường nữ sinh đúng chứ? Nghe nói cậu là idol bên đó đấy!"

Nhưng cũng có vài người khó chịu vì bị những người khác bơ cũng không dám nói gì nhiều, bỗng dưng cô gái tên Rin đứng dậy chạy theo sau lưng Hito, nói:

"Này cậu đi đâu đấy cho tôi theo với!"

Hito chỉ nhẹ gật đầu, thế rồi hai người song song bước đi, Rin liên tục giới thiệu bản thân với Hito, rất nhanh hai người cũng đến được Canteen ở tầng dưới, theo thói quen Hito lại mua lấy một chai nước kiếm một cái bàn ngồi xuống.

Bây giờ tiết học chính cũng hết chỉ còn công việc sinh hoạt câu lạc bộ, Hito định vài phút nữa ghé qua câu lạc bộ kiếm thuật hay võ thuật gì đó, nhưng tới lúc này hắn khó mà chịu được cái đuôi cứ bám theo đằng sau.

"Làm thế quái nào mà cậu cứ bám theo tôi vậy?"

"Thì tôi chỉ quen mình cậu ở đây thôi!"

"Tsk!", tặc lưỡi một tiếng hắn cầm lên chai nước một đường phóng thẳng tới câu lạc bộ Kendo, Rin mặc dù không bám theo nhưng một lúc sau hắn lại thấy bóng dàng của đối phương ở nơi này, kiếm lấy một góc ngồi xuống.

"Yahhh!"

Chát chát!

Câu lạc bộ có vẻ hoạt động vô cùng sôi nổi, khiến Hito cũng muốn đứng lên hoạt động một chút nhưng chợt nhận ra mình không biết chút nào về môn này nên hắn đành im hơi lặng tiếng.

"Cố lên! Arata cố lên!"

Dường như có một đội tỉ thí thu hút khá nhiều người cổ vũ thấy vậy hắn cũng tham ra góp vui, nhưng vừa bước tới thì thắng bại cũng đã phân, tiếng vỗ tay liên tục vang lên cùng âm thanh khen ngợi cảm thán:

"Chỉ một nhát! Quả nhiên không hổ là át chủ bài của trường chúng ta!"

"Tiền bối quá ngầu!"

"Arata nước của cậu!", Hito chú ý tới Rin đang đứng bên cạnh đối phương, cử chỉ của hai người khá giống như là một cặp nhưng cũng chẳng liên quan gì tới hắn, ánh mắt vẫn quan sát thanh niên tên Arata.

Người này có dáng cao mái tóc màu vàng hơi rối bời do đội mũ bảo hiểm, khuôn mặt thật vô cùng điển trai, hiển nhiên sẽ được rất nhiều người khác phái ưa thích, không nghĩ nhiều không khí ở đây khiến hắn có cảm giác muốn vận động.

Kéo lấy cái cặp sách vào nhà vệ sinh thay cho mình một bộ đồ vận động, vẫn không quên đeo thêm bao cát, lấy tạm một cái dây nịt cột lên mái tóc để hạn chế tóc vướng vào mắt giảm đi tầm nhìn.

Gõ gõ đế dài vài lần trên mặt đất cuối cùng hắn cằm đầu chạy quanh sân vận động, nơi này phải nói là vô cùng rộng nguyên một vòng đã hơn 10 mét, ở trên sân vẫn không thiếu những câu lạc bộ thể thao khác nhưng mọi người đều dồn sự chú ý vào hắn.

"Cậu ta không thấy mệt sao?"

"Tên quái nào thế này?"

"Cậu có muốn tham gia câu lạc bộ bóng đá không?"....

Trở về nhà lúc này sắc trời cũng dần đỏ, mỗi tối hắn vẫn không bỏ việc vung qua vung lại thanh kiếm gỗ, mặc dùng dòn đánh lung tung và theo cảm tính nhưng mỗi đòn lại vô cùng chuẩn xác đánh vào trên bù nhìn đối diện.

Cứ như vậy ngày qua ngày rất nhanh hai tháng trôi qua.

12: 48

Ngày 06/11/2022

Hít sâu một hơi, cầm lên đĩa game Sword Art Online bỏ vào Nervegear, đội cái nón vào đầu nằm trên giường với vị trí thoải mái nhất nhìn thời gian trôi đi, để đảm bảo an toàn hắn đã nhắc người xung quanh không được tháo Nervegear ra khỏi đầu hắn, không được ngắt nguồn điện.

12: 50

12: 55

12: 59

13: 00

"Link Start!"