Sword Art Online: Kiếm Sĩ Ánh Trăng

Chương 5: Aincrad

Chương 5: Aincrad


[Tất cả điều kiện: Thỏa mãn]

[Vui lòng nhập tài khoản mật khẩu của bạn!]

[Account: ***************]

[Password: *************]

[Nick name: Kirito123]

[Nick name: Darks]

Hito định chỉ đùa một chút hắn không dám lấy cái nick name ở trên cuối cùng sửa lại thành Darks.

[Well come to Sword Art Online]

Bản nhạc nền bắt đầu nổi lên khiến cho từng tế bào của Darks run lên vì hưng phấn, khóe miệng hơi nhếch một nụ cười.

Bỗng một ánh sáng lóe lên, tầm mắt của Darks đập vào một quảng trường rộng lớn, phía trước hắn cũng có không ít người chơi bắt đầu xuất hiện, lúc này hắn mới chú ý tới người chơi bên cạnh hắn, người này có ngoại hình đẹp trai như một nhân vật anime nào đó.

Đối phương hưng phấn siết chặt nắm tay, dường như vô cùng quen thuộc đường đi của nơi này cậu ra nhanh chóng cắm đầu chạy đi, Darks lúc này vừa mới quen cách di chuyển, thực sự nó không khác gì thân thể hắn ở thế giới thật, thân thể cũng hưng phấn đuổi theo.

Tầng thứ 1: Thành phố khởi đầu.

Trong đầu Darks vẫn văng văng điều nhạc nền giống tiếng đàn thời trung cổ.

Darks chạy theo cậu trai kia băng qua một khu chợ đã đông kín những người chơi, tiếng bàn tán cũng vô cùng sôi nổi:

"Vậy nên, chúng ta cần... "

"Nè, Chúng ta lập party chứ?"

"Hể, mình nên làm gì đây nhỉ?"

"Chắc chắn sẽ vui lắm đây!"

Hito cũng không để ý nhiều tiếp tục chạy theo đối phương.

"Này cậu trai đằng kia!", ở trước hắn một người thanh niên với mái tóc đỏ cùng băng đỏ cuốn ở trên đầu đã nhanh hơn hắn cùng trang trai tiến vào một con hẻm.

"Tôi ư?", cậu thanh niên hơi bất ngờ, bước chân có dừng lại nhìn về phía sau, thanh niên tóc đỏ mới dừng lại hai tay chống đầu gối thở hồng hộc nói:

"Nhìn bộ dạng tự tin đó! Có vẻ cậu là một Beta tester à?"

"P-Phải?"

"Hôm nay là ngày đầu tiên tôi vào game. Cậu có thể chỉ cho tôi vài phần cơ bản không?", thanh niên tóc đỏ tiến lên vỗ lấy vai cậu trai, đúng lúc này Darks cũng đi tới:

"Cả tôi nữa làm ơn!"

"Cậu từ nơi quái nào chui ra vậy!", thanh niên tóc đỏ giật nhìn bật người qua một bên, thấy vậy Darks chỉ mỉm cười gãi gãi đầu.

"Vậy giới thiệu trước nhỉ? Tôi là Klein. Rất vui được gặp hai cậu!", thanh niên tóc đỏ là người giới thiệu đầu tiên

"Tôi là Kirito!", người thanh niên đối diện cũng mỉm cười nói.

Hai người này đưa ánh mắt về phía Darks, thấy vậy khóe miệng hắn mỉm cười nói:

"Tôi tên là Darks mong hai người giúp đỡ nhiều hơn!"

"Vậy trước tiên chúng ta tới cửa hàng vũ khí đã!", Kirito vông cùng thuần thục dẫn cả hai tới một cửa hàng......

Oành!

"Graaahh!"

Klein bị một con lợn rừng với bộ lông màu xám hất bay ra đằng sau, anh ta vừa co ro vừa ôm lấy cái của quý của mình kêu gào: "Bi của tôi!"

"Làm quá lên rồi đấy, làm gì đau đúng không?", Kirito chống hông nhìn nói.

"Phản xạ tự nhiên thôi mà!", Klein gãi gãi đầu nói.

"Tôi đã bảo rồi điểm mấu chốt là hành động!", Kirito trả lời.

"Nhưng tôi chém mãi vẫn chả chúng gì cả!"

"Nếu hành động chính xác cúng ta có thể kích hoạt được skill!", Kirito nâng lên một viên đá ném vào người con lợn rừng khiến nó tức giận lao về bên này.

Cậu ta xoay một vòng tránh được cú húc, rồi đưa ngang thanh kiếm ra chặn lại cái đầu của con lợn rừng lại tiếp tục nói:

"Nói thế nào đây nhỉ? Vào thế để thi triển Skill, và cơ thể sẽ tự động thực hiện skill đó!"

"Vào thế à? Oh!", Klein dường như hiểu ra điều gì anh ta bắt đầu vào thế, hai chân hơi khom xuống, thanh gươm vác lên vai, bỗng cả thanh gươm sáng lên.

Thấy vậy Kirito mỉm cười, thu lại lưỡi kiếm đá một cú mạnh vào hông con lợn rừng, khiến nó lao ngược về chỗ Klein, nhưng chỉ một tia sáng lóe lên, thân thể hai bên lướt qua nhay, thanh gươm của Klein đâm tới nháy mắt bổ ra một đường sáng.

"Greckk!"

Thanh máu của con lợn về không, một âm thanh như tiếng thủy tinh vỡ vang lên.

"Được rồi!", Klein nhảy cẫng lên vì vui xướng, Dark ở bên cạnh quan sát thì vỗ tay, hắn cũng có thu hoạch không ít.

"Chúc mừng! Nhưng con heo đó chỉ là loại ngang với mấy con quái cấp thấp trong game khác thôi!", Kirito đeo lại thanh kiếm vào sau lưng chầm chậm nói.

"Hể? Tôi tưởng con đó mà Mini boss hay gì rồi! Đúng không Darks?", Klein há hốc mồm nhìn sang Darks hòng kiếm sự đồng cảm, nhưng Darks chỉ cười cười lắc đầu.

Cuối cùng Klein cũng im lặng khi thấy đám heo giống y hệt con anh vừa hạ liên tục được sinh ra, "Lần này tới tôi chứ nhỉ?", Darks không kìm được hưng phấn nói.

Hắn chọn vũ khí là một thanh trường kiếm, hai tay nắm chặt lấy chuôi kiếm, thân thể hơi khom nhìn về chỗ một con lợn rừng, dường như cảm nhận được khiêu khích con lợn ánh mắt đỏ lừ hướng cái đầu với răng nanh trắng dài húc tới.

Darks hít sâu một hơi, nghiêng người tránh thoát cú húc, một chân đưa ra sau làm trụ vững, vặn eo móc thanh kiếm lên một đường chéo, lưỡi kiếm cắt xuyên qua thân thể của con lợn rừng, thanh máu của nó từ xanh chuyển qua vàng cuối cùng thành màu đỏ và vỡ tan.

[Result]

[Exp: 24]

[Col: 30]

[Item: 000]

"Hể?", Klein há hốc mồm nhìn Darks, thấy vậy Darks chỉ cười giơ hai ngón tay ra, "Không thể nào one hit one kill!", Klein bắt lấy bả vai của hắn không ngừng lắc.

"Những người chơi có kinh nghiệm đều dễ dàng hạ gục con quái này chỉ với một đòn! Có chắc là cậu chưa từng chơi bản Beta test trước không Darks?", Kirito cũng hơi bất ngờ hỏi.

Thấy vậy Darks chỉ lắc lắc đầu, thu lại trường kiếm đeo bên hông.

Swengg!

Klein vừa vung gươm thử nghiệm skill vừa hướng hai người nói:

"Có cả đống skill trong game này phải không? Bao gồm cả rèn vũ khí hay thứ gì tương tự như thế?"

"Đúng vậy! Số lượng của chúng gần như là vô tận! Nhưng đổi lại, không hề có phép thuật trong game này!", Kirito am hiểu trả lời.

"Một game RPG mà không có phép thuật à? Ý tưởng táo bạo đấy!", Klein khoác gươm trên vai lại đánh ra một đòn nói.

"Dùng cơ thể của chính mình để chiến đấu chẳng phải thú vị hơn sao?"

"Công nhận!"

"Được rồi vậy chúng ta đi tới khu vực săn tiếp theo đi!"

"Ồ! Muốn đánh đấm lắm rồi đây!"....

Thời gian đảo mắt đã tới xế chiều, nhóm ba người đang ngồi trên một bãi cỏ ngắm nhìn hoàng hôn phía xa, trước mặt gồm thêm cả những hòn đảo nhỏ lơ lửng giữa bầu trời, từng dòng thác nước chảy xuống, màu của hoàng hôn phản chiếu qua màu nước thật vô cùng đẹp.

Một cơn gió mát thổi qua tóc Darks, hắn cũng khó mà tin được chơi game cũng có thể thực tế như vậy.

"Nơi này chưa bao giờ khiến tôi hết ngạc nhiên, vẫn không thể tin được nơi này chỉ là game, tên nào làm ra cái này chắc hẳn phải là một thiên tài. Tuyệt thật... tôi thật may mắn khi sinh ra trong thời đại này!" Klein ngồi trên thảm cỏ nhìn ra phía xa nói.

"Cậu phóng đại quá rồi đó!", Kirito trả lời.

"Dù gì đây cũng là lần đầu tiên tôi chơi full-drive mà!"

"Vậy đây là lần đầu tiên cậu chơi game trên Nervegear?"

"Thật ra tôi chỉ mua máy này để chơi SAO thôi đó! Chúng ta thật may mắn khi là một trong 10.000 người được chơi game này Darks nhỉ? Mà Kirito cậu còn may mắn gấp 10 lần bọn tôi khi là 1 trong 1000 người được chơi B-test. "

"Mà cậu leo được tới tầng thứ mấy rồi?", Darks tò mò hỏi.

"Tầng thứ tám! Tôi mất tận hai tháng đấy! Nhưng lần này chắc chỉ cần một nửa", Kirito trả lời.

Darks vẫn nhìn khung cảnh tuyệt vời trước mặt, nhưng hắn không thấy bất cứ người chơi nào lảng vảng tại lơi này cày quái, có lẽ họ cũng tận hưởng thế giới này trước.

Nằm xuống trên màn cỏ, cảm nhận cảm giác êm ái, hắn từ từ nhắm mắt lại.

"Được rồi mọi người còn sức săn tiếp chứ?", Kirito quay về phía hai người trả lời.

"Được chứ! Nhưng tôi đói meo rồi cần phải đăng xuất một chút!", Klein ôm bụng nói.

"Tôi vẫn còn cày tiếp được!", Darks giơ tay nói.

"Tôi đã đặt trước pizza lúc 5h30 chiều rồi!"

"Chuẩn bị cũng kĩ nhỉ?"

"Đương nhiên! Sau khi ăn xong tôi sẽ đăng nhập lại! Này! Chút nữa tối sẽ đi gặp hội bạn cùng chơi game hai cậu có cùng đi chứ!", Klein hưng phấn nói.

"Cho tôi đi với!", Darks lên tiếng.

Thấy vậy Kirito hơi do dự, "Thôi thôi nếu cậu không muốn thì cũng không sao!", Klein khoát khoát tay trả lời.

"Vậy tôi đi trước đây!", Klein chuẩn bị rời đi.

"Chúng ta đi săn tiếp thôi nhỉ?", Kirito hướng Darks gọi, nhưng lúc này trong lòng Darks hơi giật mình, thấp thỏm nhìn về phía Klein.

"Ơ? Nút đăng xuất đâu mất rồi?", câu nói này khiến Darks trong lòng giật mình, rốt cuộc truyện này vẫn xảy ra.

"Cậu thử nhìn kỹ nào xem nào!", Kirito mở lên Menu.

"Ừm cậu ấy nói đúng nút đăng xuất biến mất rồi! Darks cậu còn nút đăng xuất không?", Kirito hỏi.

Thấy vật Darks vuột xuống tay phải mở ra Menu, hắn kéo xuống cuối cùng, nhưng quả thật không tìm được nút [Log Out], "Tôi cũng không thấy!".

"Dù sao thì hôm nay cũng là ngày đầu sever mở mà, 1-2 lỗi cũng là điều tất nhiên, có lẽ lúc này đám admin đang loạn hết cả lên!", Klein đùa một câu nói.

Darks âm trầm ngồi một bên, "Cậu cũng thế mà! Hể 5h25 rồi!", Kirito nói.

"Hể? Cái pizza teriyaky kèm sốt mayone cùng rượu gừng của tôi!", Klein cuống cuồng ôm đầu nói.

"Báo GM đi!"

"Tôi báo rồi nhưng không thấy phản hồi gì! Còn cách nào khác để đăng xuất không?"

"Còn một cách đó là tháo Nervegear ra khỏi đầu!"

"Nhưng tôi sống một mình!"

"Tôi sống cùng mẹ và em gái nếu tới giờ cơm tối họ sẽ tới gọi tôi thôi!", Kirito trả lời

"Vậy sau khi rời khỏi cậu có thể tới giúp tôi, địa chỉ nhà tôi là...!"

"Thế còn Darks thì sao? Cậu có sống với ai không?", Klein hỏi.

"À thì tôi sống với gia đình của mình!"

Cả đám lúc này mới bình tĩnh lại, sắc trời ngày càng tối, những ngọn cỏ đung đưa theo gió, một cơn gió lớn thổi qua vùng đồng bằng kèm theo âm thanh:

Koonngg! Konggg! Konngg!

"Tiếng chuông?"

Tiếng chuông từ thánh đường bên trong thành phố khởi đầu vang lên, Darks đưa ánh mắt nhìn về tường thành cao vút ở phía xa.

Bỗng một ánh sáng trăng bao trùm lấy cả ba người.