Chương 18.: Ta Nhất Định Phải Cướp.

Sử Kí Hoá Rồng

Chương 18.: Ta Nhất Định Phải Cướp.

Phía trên những nhóm người đứng quan sát lúc này đều mặt mày xanh lét, nhìn con Tử Mục Linh Xà dưới kia là biết vật được nó thủ hộ chắc chắn là có giá trị rồi đấy, nhưng mà muốn lấy được nó vậy sao, phải biết con rắn kia đã đạt đến cấp bốn mà trong số những người ở trong này thực lực cao nhất cũng chỉ mới đạt đến Tôi Thể cảnh tương đương với yêu thú cấp 3 kém hơn một cảnh giới.


Bên này đám người Vũ Đình cũng chứng kiến từ đấu đến cuối, cả đám cũng đồng dạng kinh ngạc không thôi, chỉ riêng Sùng Lãm là ánh mắt vẫn bình tĩnh như đã lường trước được chuyện này " quả không sai thứ bên dưới giá trị chắc chắn không nhỏ " Sùng Lãm lẫm bẫm nói.


--- Lạc Long huynh ta nghĩ chúng ta vẫn nên thật thà đi đoạt thẻ bài thì hơn…! Vũ Đình nhìn Tử Mục Linh Xà đang nhăm nhe ở bên dưới hắn sợ hãi kêu lên.


--- Vật thì chắc chắn có giá trị, nhưng tiết là thực lực của chúng ta có hạn… Haizz…! Tôn Cực thở dài tiết núi nói.


Sùng Lãm không có trả lời những người kia mà chỉ lẫm bẫm như tự nói một mình " Cuộc đời không có thứ gì có được mà không bỏ ra công sức cả " " nhưng mà thực lực chúng ta thật sự có hạn không thể chống đỡ nỗi Tử Mục Linh Xà " Lưu Tiến Quân nghe Sùng Lãm nói vậy vẽ mặt cười khổ nói.


--- Cho ta biết thực lực mạnh nhất của các ngươi là cảnh giới nào? Sùng Lãm hỏi.


--- Ta hiện tại đang là Tụ Linh tầng ba đỉnh phong…! Tôn Cực dẫn đầu nói


--- Ta, Tôi Thể cảnh tầng một…! Sử Hàn Thạch nói làm cho một đám người kinh ngạc, thật không ngờ tên này vậy mà đã đạt đến Tôi Thể cảnh.


--- Ta Tụ Linh tầng ba…! Lưu Tiến Quân nói.


(Trường Sinh Tụ Linh tâng ba)

(Vũ Đình Tụ Linh tầng hai)

(Lạc Thiên Hoa Tụ Linh tầng hai đỉnh phong)

(Nhất Tường Vi Tụ Linh tầng ba)

(Khổng Minh Tuyết Tụ Linh tầng ba đỉnh phong)

Sùng Lãm nghe xong trong lòng thầm kinh ngạc, đám người này thật không ngờ thực lực tự thân cũng không đơn giản chút nào.


" Được rồi, nếu các ngươi hợp lại thì có thể dữ chân Tử Mục Linh Xà được một khắc không?... Sùng Lãm nhìn đám người bình tĩnh hỏi, vật bên dưới có Tử Mục Linh Xà thủ hộ chắc chắn có giá trị liên quan đến việt tấn cấp tiếp theo của nó, hiện tại hắn đang cần có thực lực để chứng minh bản thân mình không yếu nhược vậy nên nếu có bất kì cơ hội nào hắn nhất định sẽ nắm lấy bằng mọi cách.


Đám người nghe Sùng Lãm hỏi như vậy liền có thể đoán được hắn không định bỏ qua cho vật dưới kia, tám người đắn đo một hồi rồi cuối cùng cũng cắn răng gật đầu nói " chỉ cần không quá lâu thì có lẽ là được " dù sao cũng đã kết đội đi với nhau, nếu Sùng Lãm đã không muốn từ bỏ thứ dưới kia thì nhất định là đã có cách lấy nó, cũng giống như hắn đã nói muốn có được thực lực thì nhất định phải bỏ ra công sức.


" Vậy tốt rồi, chỉ cần các người dữ chân nó được trong chốc lát những việt còn lại cứ để ta lo " Sùng Lãm gật đầu tự tin nói, sở dĩ hắn tự tin như vậy là vì hiện tại tron tay hắn đang nắm dữ Di Tôn Bảo Phủ cực kì sắc bén không rõ lai lịch kia và cả con Gà Điểu kia nữa không cần phải nói tuy chưa thấy nhưng hán tin chắc con chim đó thực lực không hề đơn giản.


Cả đám người nghe hắn nói xong ai nấy đều kinh ngạc, không ai biết thực lực của hắn như thế nào, cũng không biết hắn dựa vào cái gì mà lại tự tin như vậy. Phải biết rằng tình hình lúc nãy ai cũng đều đã chứng kiến độ cứng của những sợi đằng leo kia, không biết Sùng Lãm muốn dùng cách gì để phá nó.


Mọi người quyết định xong xuôi, đang chuẩn bị cùng nhau xuống đáy vực thì phía bên kia bốn nhóm người cũng bắt đầu động, nhìn hình thức của họ lúc này có vẽ như bọn họ không phải là đi lẻ theo từng đội, có lẽ bọn họ cũng đã hợp tác với nhau xuống dưới đoạt bảo. Sùng Lãm nhìn thấy vậy cũng không quan tâm cho lắm, hắn vẩy tay bảo Lạc Thiên Hoa mang chim Tích Hồng tới rồi cười cười nói " hì hì Gà Điểu đại nhân, ngươi có thể mang bọn ta xuống dưới kia với được không? "


Mấy người nhìn nhau dỡ khóc dỡ cười, không biết tên quái dị này lại đang muốn làm ra trò gì nữa, trong mắt họ chim Tích Hồng chỉ là con vật nhỏ bé hiền lành làm sao có thể đưa bọn họ xuống dưới đó được chứ.


Không có phản ứng, chim Tích Hồng vẫn lặng yên ru rú không có làm ra động tác gì cả, Sùng Lãm như muốn giận sôi lên " con gà điểu chết tiệt này " nhưng rồi hắn lại nhịn xuống lại cười nịnh nọt nói " Gà Điểu hay bây giờ chúng ta trao đổi nhé, ngươi mang bọn ta xuống đó sau này mỗi ngày ta sẽ kiếm Dưỡng Nhan hoa cho ngươi ăn thế nào "


Quả đúng như dự tính của Sùng Lãm chim Tích Hồng vừa nghe đến Dưỡng Nhan hoa thì đôi mắt to màu hồng sáng lên hưng phấn gật đầu lia lịa, còn ba cô nàng đứng bên cạnh thì tròn mắt kinh ngạc " Không phải chứ Dưỡng Nhan hoa mà cũng có thể xài phung phí vậy sao? " loại hoa này đối với nữ nhân các nàng thật không xa lạ gì, lúc nào cũng có một ít bên người để dùng trộn với nước rồi tắm… Tác dụng của loài hoa này cũng như tên của nó, có thể giúp nữ nhân dưỡng tốt làn da và kéo dài nét thanh xuân trẻ trung của nữ nhân phối hợp với việt tu luyện thì có thể bảo trụ được dung nhan, loại hoa này cũng không phải là quá quý hiếm, nhưng nếu hằng ngày đều đem ra cho con chim này ăn thì các nàng thấy thật sự quá phung phí.


Thoả thuận xong Sùng Lãm cũng cười thầm hài lòng " coi như một tên bắn trúng hai đích, sau này khỏi lo ngươi sẽ đột rời bỏ ta mà đi " chim Tích Hồng hắn hái đôi mắt màu hồng mở to, phát ra một luồng hồng quang đem bao phủ cả chín người lại rồi lập tức biến mất.


OoO


Ở bên ngoài, trong căn phòng hội nghị của Chích Quái Môn, bảy, tám người nhìn vào mặt gương đồng mà kinh ngạc không thôi, hơn một tháng qua bọn họ ngày ngày đều theo dõi mỗi bước đi hành động của mấy người Sùng Lãm qua biểu hiện bọn họ rất hài lòng về đám trẻ này, cho đến hôm nay lúc mấy người Sùng Lãm gặp phải tình huống kia bọn họ vẫn muốn xem mấy tên thanh thiếu niên này sẽ quyết định như thế nào, cứ tưởng chắc chắn là đám trẻ sẽ từ bỏ bởi vì khảo hạch này thật sự khó quá mức. Nhưng nào ngờ lại ngoài dự liệu của họ, mấy tên thanh thiếu niên này thật sự không biết nên dùng từ háo thắng hay là nông nỗi để tả nữa.


Nhưng đó cũng không phải là điều mà họ kinh ngạc nhất, điều làm họ kinh ngạc nhất là những gì vừa nãy Tích Hồng đã thể hiện ra, toàn bộ bọn họ ở đây đều là cường giả đỉnh cấp, vừa nhìn là biết vừa rồi chim Tích Hồng đã dùng thuật Khống Ngự Không Gian cực kì nhuần nhuyễn, nhưng vì hình thái của nó đã bị Sùng Lãm dùng vải băng lại nên họ tò mò không biết nó thuộc chủng loài gì.


--- Đại Trưởng lão, sủng vật của tiểu tử Lạc Long kia khá đặc dị, nói không chừng cây Khai Linh quả kia lần này khó giữ được rồi…! Tam Trưởng lão Đồ Trắc Kỳ cười khổ lên tiếng nói.


--- Đúng vậy các vị sư huynh, đám đệ tử đến báo danh năm nay thật sự rất tinh quái, đặc biệt là cái tên Lạc Long quỷ quái kia…! Trương Nhất cũng một bộ tức giận như nghiến răng nghiến lợi nói. Nhưng từ sâu trong ánh mắt hắn có thể nhìn ra được một sự vui mừng nào đó.


--- Ừ… Hơn một tháng qua cả đám trẻ dường như đều là do tiểu tử đó bày mưu tính kế dẫn dắt cho nên mới có thể đi thu gom thẻ bài thuận lợi như vậy… Lần này xem ra tông môn lại thu được một hạt giống tốt rồi… Những người khác cũng không tệ….! Đại Trưởng lão không nhanh không chậm gật đầu nói.


--- Ha ha vậy lần này nếu chúng lấy được Khai Linh quả thì coi như đó là phần thưởng cho chúng đi…! Nhị Trưởng lão cũng hứng thú cười cười lên tiếng.


" Được rồi cứ quan sát tiếp xem tình hình thế nào đã "


OoO


Lần thứ hai xuất hiện trở lại đám người Vũ Đình ngơ ngác nhìn thác nước trên cao đang ầm đỗ xuống mà không thể tin được, chỉ vài cái chớp mắt trước họ vẫn còn đang đứng bên trên đó nhìn xuống dưới này vậy mà không ngờ con chim nhỏ mà họ vẫn cho là bình thường kia lại chỉ nháy mắt một cái đã đưa bọn họ xuống dưới này, nghỉ đến đây cả đám đều trợn mắt nhìn cả hai chủ sủng nhà này " Thật không ngờ nha, nhìn thì nhỏ bé vậy mà năng lực thật bá đạo " Trường Sinh nhịn không được thốt lên.


--- Oa tiểu Hồng thật lợi hại, thảo nào Lạc Long ca ca lại tự tin như vậy..! Cô nàng Lạc Thiên Hoa thì hai mắt sáng rực lên ôm trầm lấy Tích Hồng như ôm bảo bối trong tay.


--- Được rồi tốc chiến tốc thắng, đám người kia muốn xuống đây nhất định sẽ mất một thời gian… Chúng ta phải tranh thủ lấy xong đồ rồi đi ngay tránh cho sinh chuyện thì sẽ rất phiền phức…! Sùng Lãm thấy mọi người kinh ngạc như vậy nên hắn giọng một tiếng nói.


Tám người nghe vậy liền nghiêm túc lại, hít sâu một hơi chuẩn bị tinh thần cho trận đối đầu vượt cấp trong đời, mỗi người bọn họ lúc này đều hồi hộp và chờ mong muốn biết xem rốt cuộc thực lực cách biệt mỗi cảnh giới sẽ lớn đến cỡ nào.


--- Bây giờ nghe ta phân phó, lát nữa các người chia ra mà hành động… Sử huynh, Tôn huynh và Khổng Minh Tuyết lát nữa ba người hãy trực diện quấy nhiễu nó, nhưng phải nhớ là không được để nó áp sát… Vũ béo, Trường Sinh huynh và Thiên Hoa muội muội thì chia ra xung quanh gây sự chú ý để phân tán mục tiêu của Tử Mục Linh Xà… Còn lại Lưu huynh và Tượng Vi cô nương hai người chắn ở phía sau bọn họ để hổ trợ lúc cần thiết… Ta sẽ nhanh chóng xâm nhập phá đằng leo rồi lấy đồ…!


" Rõ " tám người đồng thanh hô lên một tiếng, cảm thấy rất hài lòng với sự phân chia của Sùng Lãm " Rồi vậy thì bắt đầu thôi.. "