Chương 17: 'Tinh Ngư Hóa Đạo Quyết' đệ nhị biến

Song Ngư Tinh Tú Thần Đế

Chương 17: 'Tinh Ngư Hóa Đạo Quyết' đệ nhị biến

Chương 17: 'Tinh Ngư Hóa Đạo Quyết' đệ nhị biến


Hôm sau ngày kiểm tra thăng cấp của các đệ tử, toàn môn phái 'Nhật Nguyệt Tinh Môn' yên ắng lạ thường khiến người dân xung quanh thắc mắc vô cùng, một môn phái lớn nhất vùng Phù thành này ngày thường đệ tử ra vô đi thực hiện nhiệm vụ nhiều vô số kể vậy mà giờ đây lại hiu quạnh, đìu hiu.

Những ngày tiếp theo người dân ngày càng tò mò nên quyết định đến đại môn của Tinh Môn để xem xét tình hình thì lúc này họ phát hiện ra một điều rằng nơi mà vốn có một kiến trúc công trình môn phái đồ sộ lúc này lại biến mất không còn dấu vết, cứ cả môn phái và tất cả người trong đó đều bốc hơi đi vậy. Giờ đây thứ mà họ nhìn thấy chỉ còn có một cánh cổng đại môn sừng sững phát ra tinh quang vô biên đang đứng đó với bốn chữ được khắc một cách tinh tế, bắt mắt 'Nhật Nguyệt Tinh Môn'

'Nhật Nguyệt Tinh Môn' lúc này đang được một đại trận khổng lồ bao quanh với công dụng thu liễm và che giấu vô cùng cao thâm, cho dù là linh thức của 'Tinh Linh vương' cường giả cũng không thể phát hiện ra.

Đại trận này mang tên 'Mê Ảnh Vân trận', một đại trận dựa trên quy tích vận chuyển của mây với bức xạ mặt trời tạo ra mê vụ ẩn giấu, lu mờ tất cả cho dù vật được che giấu to lớn cỡ nào thì khi trong trận cũng sẽ hoàn toàn trở nên vô hình mà hòa hợp với thiên nhiên xung quanh.

'Mê Ảnh Vân trận' là trận pháp Băng Thanh Nhật sáng tạo ra dựa trên sự hiểu thấu, tìm tòi của bản thân thông qua lượng kiến thức khổng lồ của những 'Tinh Tú' đời trước.

Sau khi kết thúc kì kiểm tra và thu nhận Thẩm Thiên Thu vì là thân truyền đệ tử thì Băng Thanh Nhật đã chính thức mang lấy Thiên Thu về 'Tiên Vân đình viện' mà bế quan

Do được thông báo từ trước thì đám người Lê Tú Ngọc cũng không bất ngờ mà lập tức phân chia công việc, thao tác nhanh chóng

Lê Tú Ngọc và Phụng Bàng dựa theo quyển trục mà Băng Thanh Nhật trước khi bế quan mà lập ra đại trận 'Mê Ảnh Vân trận'

Phan Phi Hải thì thông báo cho toàn thể môn phái về việc môn phái phải tạm thời đóng cửa và nguy hiểm sắp tới của môn phái khiến mọi người trong Tinh Môn hoang mang thì trấn tĩnh trở lại

Vũ Minh, Trần Nhuyễn, Võ Nhi Linh thì phân bố ra ba phía mà quan sát, cảnh giới xung quanh cho tới khi đại trận hoàn toàn phủ xuống che giấu hoàn toàn Tinh Môn

-Tiên Vân đình viện-

Bên trong một căn phòng với thiết kế tinh xảo, họa tiết tinh trần tinh tế, màu sắc kết hợp hài hòa giữ ba màu hắc + bạch + lam khiến người khác cảm thấy căn phòng như trong một không gian độc lập, thần kỳ mà bí ẩn.

Ở giữa căn phòng có một bục đài nhỏ, trân bục đài đó giờ đây có một thân ảnh tầm 19 tuổi với thanh y trên người tuy thanh nhàn nhưng lại thoát tục đang nhắm mắt tĩnh tâm, khí định thân nhàn mà thiền tọa (ngồi thiền) tại trung tâm bục đài.

Thân ảnh thanh y đó không ai khác ngoài Băng Thanh Nhật.

Thanh Nhật vốn đang thiền tọa thì chợt mở miệng nói: "Thiên Thu, con bây giờ đã là đệ tử chân truyền của ta, lẽ ra ta nên hướng dẫn con tu hành nhưng do sự việc hệ trọng mà cấp bách ta phải bế quan để nhanh chóng đột phá, như vậy thì môn phái ta mới có thể an toàn hơn một chút nên chỉ đành phải để con tự mình tu luyện một đoạn thời gian thôi. "

"Sư tôn, người cứ việc bế quan mà đột phá, việc đó so với việc chỉ đồ nhi tu hành thì càng quan trọng hơn." Thẩm Thiên Thu cúi đầu hạ thấp người nói vọng lại trước cửa phòng: "Chỉ khi sư tôn đột phá trở nên càng mạnh hơn mới có thể khiến người khác không dám coi thường Tinh Môn ta; về vấn đề tu hành thì đồ nhi có thể tự tu luyện, nhất định cũng sẽ số nhanh chóng nâng cao thực lực để trợ giúp một phần sức lực cho sư tôn."

"Con có suy nghĩ như thế là tốt ta rất hài lòng." Băng Thanh Nhật hiền hòa đáp, sau đó vung tay lên bắn một đường sáng về phía não hải của Thẩm Thiên Thu nói: " Đây là kiến thức của ta về việc lĩnh ngộ đối với kiếm có thể giúp con tiến thêm một bước đối với *Kiếm Ý*, trước mắt thì con cứ vừa tu luyện vừa luyện hai trọng sau cùng của 'Trảm ngã kiếm pháp' đi."

"Dựa trên lĩnh ngộ của ta mà luyện tập kiếm pháp sau đó tự diễn luyện mà tạo ra lĩnh ngộ của bản thân con như vậy trên phương diện kiếm thuật con mới có thể đi xa hơn được, không nên lấy lĩnh ngộ của ta mà áp lên thân mình vì nếu con làm vậy cũng đồng thời cắt đứt con đường kiếm thuật của bản thân. Hãy nhớ kĩ lời đó."

"Vâng sư tôn, đệ tử nhất định sẽ cố gắng dựa trên lĩnh ngộ của người mà tạo ra lĩnh ngộ của riêng bản thân, không phụ kì vọng của người." Thẩm Thiên Thu nghiêm chỉnh đáp

"Nếu con có vấn đề gì trong việc tu luyện trong lúc ta bế quan thì cứ tìm đám người hộ pháp và môn lão, bọn họ sẽ giúp con giải đáp." Thanh Nhật nhẹ giọng nói: "Được rồi, ta sẽ lập tức bế quan đây; mong răng khi ta xuất quan có thể thấy được thành quả sự tiến bộ của con."

Thanh âm của Băng Thanh Nhật bỗng chốc biến mất khiến cả căn phòng yên tĩnh trở lại

Thẩm Thiên Thu chấp tay trước của phòng cúi đầu nói nhẹ sau đó từ từ rời đi: "Chúc sư tôn bế quan thuận lợi."

Không gian yên tĩnh, Thanh Nhật nhẹ nhàng thở ra nói nhỏ: "Đã đến lúc tiến hành tu luyện đệ nhị biến của 'Tinh Ngư Hóa Đạo Quyết' rồi. Với cảnh giới hiện nay thì đệ nhất biến đã không còn công dụng diễn hóa hấp thu thiên địa lực lường thành vì linh lực cho ta sử dụng nữa rồi."

"Hơn nữa tốc độ đột phá, củng cố cảnh giới cũng diễn ra ngày càng chậm chạp rồi nếu cứ như vậy thì tối thiểu đột phá một tiểu cảnh giới cũng tốn 2 năm, một đại cảnh giới lại là 5 năm đâu."

Với tốc độ tu luyện như vậy tự nhiên Băng Thanh Nhật sẽ thấy không hài lòng dù nếu lấy mốc thời gian đột phá đó so với một số người khác hay là các thiên tài thì cũng đã nhanh hơn nửa năm. Nhưng với việc sở hữu lượng tri thúc, khinh nghiệm phong phú từ các đời trước thì Băng Thanh Nhật không thể chấp nhận được việc tiến cảnh chậm như vậy dù sao tương lai của hắn chính là đi tới cảnh giới đỉnh cao đứng trên đỉnh của vũ trụ bao la ngoài kia.

Vì thế Băng Thanh Nhật quyết tâm phải luyện thành đệ nhị biến bởi theo kiến thức hắn biết thì:

Đệ nhất biến vì hỗ trợ cho 'Tinh' cảnh thành 'Tinh Linh' cảnh

Đệ nhị biến thì vì giúp 'Tinh Linh' cảnh đột phá lên 'Hạch Tinh' cảnh

Trong 'Tinh Linh' cảnh thì 'tiểu Tinh Linh' chỉ là cảnh giới của việc chuyển hóa tinh lực thành linh lực vận chuyển toàn thân, đó là một sự thay đổi chậm rãi

'tiểu Tinh Linh' thành 'đại Tinh Linh' thì việc quan trọng nhất chính là tiến hóa não hải thành vì linh hải

Băng Thanh Nhật hiện nay đã là 'tiểu Tinh Linh' cảnh đỉnh phong chỉ cách một bước nữa để thành 'đại Tinh Linh' nhưng do đệ nhất biến khó khăn trong việc hấp thu thiên địa chi lực hóa thành linh lực mà tưới tiêu cho não hải, khiến não hải ngập đầy linh lực từ đó phá toái thành vì linh hải.

"Muốn tu luyện đệ nhị biến này thì cần có 1 loại thảo dược bồi bổ não hải và linh thức là 'Thủy Hảo Giao Tương Liên' a." Băng Thanh Nhật thở dài nói: "Loại thảo dược này là linh cấp thảo dược cao cấp nhất, hơn nữa chỉ mọc trong các vùng núi lửa cực nóng nằm sâu dưới lòng biển ở 'Hư Vong Hải' đâu a."

"Mà muốn hái thì chỉ có thể dùng trạng thái linh hồn mang theo linh thức mới có thể tiến vào 'Hư Vong Hải'. Xem ra là phải xuất hồn đi một vài tháng rồi."

'Hư Vong Hải' là vực biển sâu nhất trên 'Lục Lam tinh cầu', nằm tiếp giáp với vùng 'Bắc' bể của 'Địa giới'

Biển này vô cùng đặc thù bởi dưới sâu đáy biển là một tòa núi lửa nóng chảy, sự giao thoa giữa âm hàn của biển và nham tương nóng bỏng của núi lửa khiến cho cả vùng biển này không có bất kì một sinh vật sống nào bởi chỉ cần là sinh vật dạng xác thịt khi đụng phải nước sẽ lập tức đóng băng nội tạng, thân thể cháy khét. Sinh vật duy nhất tồn tại trong vực biển này chính là một con 'Nham Đại Hàn Sa Vương' (sa = cá mập) cảnh giới 'Tinh Linh vương' niên kỳ vô cùng cường hãn

Nên cách xông vào vùng biển này là phải dùng dạng linh hồn thể hơn nữa linh hồn phải mang kèm theo linh thức để bảo vệ bản thân bởi khi linh hồn vào nước rất có thể sẽ bị 'Sa Vương' tấn công

Tấn công tinh thần chính là cách tấn công duy nhất có tác dụng với 'Sa Vương' cho nên 'linh thức' vô cùng quan trọng ở 'Hư Vong Hải'

Băng Thanh Nhật trầm ngâm một lúc nói: "Cứ phải liều một phen vậy nếu không sẽ rất khó có thể thoát khỏi cục diện bị tam phương thế lực kia chèn ép như bây giờ, người cổ từng nói Cầu phú quý Trong nguy hiểm mà."

Hạ quyết tâm, Băng Thanh Nhật tiếp tục tĩnh tâm thiền tọa nhưng khác với lúc trước đó bởi giờ phút này có thêm một thân ảnh khác hiện lên kế bên thân thể Băng Thanh Nhật.

Thân ảnh kia mờ ảo tựa một làn khói, tuy nhiên gương mặt của thân ảnh mờ ảo đó lại giống y chang như Băng Thanh Nhật đang ngồi thiền trên bục đài; bởi đó chính là hiện tượng linh hồn xuất khiếu, thân ảnh kia chính là linh hồn thể của Băng Thanh Nhật vừa mới xuất khiếu ra khỏi cơ thể hắn

Linh hồn thể của Băng Thanh Nhật tiến tới trước thân thể của bản thân sau đó đưa tay lên đỉnh đầu của cơ thể mà dùng một lực lượng ôn hòa di chuyển linh thức bên trong não hải ra dung nhập vào linh hồn của bản thân

Băng Thanh Nhật hiện giờ chỉ là dạng linh hồn thể nhưng uy áp từ cỗ linh hồn này lại không khác gì so với lúc hắn bình thường cả

Băng Thanh Nhật nhìn về phía chân trời hướng Bắc khẽ nói: "Tới lúc phải đi một phen rồi, hi vọng chuyến đi lần này thuận lợi a."

"Còn đám người Phan Phi Hải bọn hắn và cả Tinh Môn nữa, hi vọng các ngươi có thể đợi đến khi ta trở về a."

Nói rồi linh hồn thể của Băng Thanh Nhật biến thành một đạo lưu quang mờ nhạt phóng ra khỏi 'Tiên Vân đình viện', thoát khỏi đại trận 'Mê Ảnh Vân trận' bay thẳng tiến về phía bắc

Điểm đến 'Hư Vong Hải' giáp 'Bắc' bể 'Địa giới'

Mục tiêu 'Thủy Hỏa Giao Tương Liên'.