Chương 16: Thu đồ

Song Ngư Tinh Tú Thần Đế

Chương 16: Thu đồ

Chương 16: Thu đồ

Chương 16: Thu đồ

Phần kiểm tra thứ hai là cảnh giới và thứ ba mức độ tinh lực tiếp tục diễn ra suông sẻ dưới sự dẫn dắt của đám người Phan Phi Hải

Tuy những trưởng lão phía dưới nhìn thấy tất cả môn lão đều lên lầu trên chỗ môn chủ đều sinh ra nghi hoặc nhưng cuối cùng cũng không để ý tới nữa bởi đám người Phan Phi Hải đã lập kết giới để người ngoài không thấy được tinh trạng bên trong

Cuộc kiểm tra thứ hai, thứ ba kết thúc với kết quả mãn nhãn:

61% đệ tử bình thường khác đều đạt tới cảnh giới 'Tinh sĩ' hậu kỳ tới 'Tinh sư' tiền kỳ, sơ kỳ được Tinh Môn lập thành đệ tử ngoại môn chính thức; lượng tinh lức tích tụ rơi vào khoảng 2500-3750

29% đệ tử đạt tới 'Tinh sư' niên kỳ - đỉnh phong thành vì đệ tử nội môn chính thức; lượng tinh lực tích tụ rơi vào khoảng 5120-5890

10% còn lại chính là những thiên tài đạt được thiên phú tuyệt diễm ở vòng thứ nhất:

Trương Tuân đạt 'Tinh sứ' trung kỳ; tinh lực ở mức 6582

Mộng Nhu Mị đạt 'Tinh sứ' niên kỳ; tinh lực ở mức 6721

Ngọc Hoa đạt 'Tinh sứ' hậu kỳ; tinh lực ở mức 7125

Thiên Kình Thư đạt 'Tinh sứ' hậu kỳ; tinh lực ở mức 7201

Âm Ninh Thanh đạt 'Tinh sứ' đỉnh phong; tinh lực ở mức 7880

Thẩm Thiên Thu đạt 'Tinh sứ' đỉnh phong; tinh lực ở mức 7994

Cả sáu người hoàn thành xuất sắc ở cả hai vòng hai và ba đạt được điều kiện đủ thăng cấp từ đệ tử nội môn lên thành đệ tử tinh anh hơn nữa còn là chính thức đệ tử tinh anh

Buổi kiểm tra cuối cùng là về sự lình ngộc đã được đám người Phan Phi Hải dời lại vào sáng ngày tiếp theo với lý do là để cho đại gia nghỉ ngơi dưỡng sức mà duy trì tinh thần lực ở mức cao nhất, tuy mọi người có hơi không hiểu lý do mà hai vị hộ pháp và tứ đại môn lão đề ra nhưng không ai dám lên tiếng phản bác, sau đó mọi người nhanh chóng quay về chỗ ở của bản thân

Đám người Phan Phi Hải khi thấy tất cả đã giải tán hết thì thở phào nhẹ nhõm rồi nhẹ nhàng phối hợp với những người khác vận chuyển thân thể của Băng Thanh Nhật quay về Vân Tiên đình viện (đình viện của Băng Thanh Nhật ở)

Cả đám sau khi đặt thân thể Băng Thanh Nhật ngồi trên giường thì tiếp tục chờ đợi hắn tỉnh dậy

-3 canh giờ sau-

Băng Thanh Nhật đang ngồi yên trên giường bỗng rung nhẹ rồi mở mắt ra, vừa mở mắt ra thì lập tức phun ra một ngụm máu tươi làm đỏ cả nền gạch

Nhìn thấy Thanh Nhật vừa tỉnh lại đã thổ huyết khiến đám người Phan Phi Hải sợ hãi mà nhanh chóng tiến tới dùng linh lực truyền vào thể nổi Thanh Nhật đồng thời đem hai viên 'Dưỡng Thần đan' nhét vào trong miệng của Băng Thanh Nhật

Trải qua một canh giờ liên tục điều dưỡng và truyền linh lực thì tình trạng của Băng Thanh Nhật dần hồi phục trở lại bình thường

Gương mặt vốn đã nhợt nhạt nay đã trở nên hồng hào một chút mở miệng nói: "Cảm ơn mọi người, ta đã ổn định lại được phần nào rồi, không có gì đáng ngại cả."

Phan Phi Hải hỏi: "Môn chủ à cuối cùng thì huynh đã giao thủ với những ai qua linh thức vậy."

"Thông qua cảm ứng linh thức của Lê Tú Ngọc đại môn lão thì bọn ta mới biết là huynh đang giao đấu linh thức với ba luồng linh thức khác."

"Chỉ là ba lão quái đã sống lâu năm mà thôi, có lẽ là do cảm ứng được khi tức của thiên phú tinh lực 'Tử' sắc nên mới mò tới tuy nhiên đã bị ta ngăn cản lại." Băng Thanh Nhật mỉm cười lên tiếng đáp lại: "Tuy ta khi giao đấu với họ thụ thương không nhẹ nhưng ba người học cũng không tốt hơn ta bao nhiêu ít nhất cũng chịu một chút thương tổn."

"Ba người đó trong lời môn chủ liệu có phải là ba cái kia người không?" Phan Phi Hải thẳng thắn hỏi, bởi lúc trước hắn đã đoán ra được thân phận của ba người nọ nhưng để chắc chắn thì hắn phải hỏi vị môn chủ trước mặt một lần nữa để xác định

"Phan hộ pháp đúng là dự đoán rất tốt." Băng Thanh Nhật khen ngợi nói: "Không sai chính là ba cái lão bất tử kia, Thiên Đế của 'Thiên Đình', Hải Hoàng của 'Hải Cung' và Địa Vương của 'Địa Phủ'. "

Nghe thấy lời xác nhận của Băng Thanh Nhật, đám người Phan Phi Hải lập tức căng thẳng lên tới não, khẽ cau mày lại

"Ba lão bất tử đó so chiêu với ta không chiếm được lợi cũng như không xác định được vị trí khí tức thiên phú phát ra do ta đã cắt đứt bằng kết giới nên sau đó đã tản mát ra biến mất." Thanh Nhật thở ra một hơi trọc khí, nặng nề nói: "Xem tình hình trước mắt thì ta cần phải nhanh chóng tu luyện 'Tinh Ngư Hóa Đạo Quyết' lên đệ nhị biến để gia tăng thực lực mới được nếu không thì lần sau ba lão đó có chuẩn bị mà mò tới tìm kiếm thì sẽ rất phiền phức a."

"Ngày mai sau khi hoàn thành kiểm tra vòng cuối thì lập tức đóng của môn phái, ta sẽ lập ra đại trận ẩn giấu thẳng toàn môn và sẽ bế quan cho tới khi đại điển tộc hội một năm sau diễn ra"

"Yên tâm, ta sẽ xuất quan trước khi đại điển bắt đầu mà đi cùng đại gia."

Đám người nghe thấy vậy chỉ đành gật đầu bởi họ biết ngày sau sẽ càng nguy hiểm nên việc cần thiết nhất lúc này là tăng cường thực lực để đối chọi với các thế lực kia

Sáng hôm sau, các đệ tử nhanh chóng tập trung tới trung tâm quảng trường của Tinh Môn chờ đợi cuộc kiểm tra cuối cùng

Lúc này Băng Thanh Nhật cùng với các nhân vật trung tâm khác của Tinh Môn lập tức xuất hiện trên đình viện hôm qua

Phan Phi Hải lên tiếng nói: "Hôm nay là kì kiểm tra cuối cùng của các ngươi cũng là cuộc kiểm tra có thể nói là sẽ thay đổi hoàn toàn tương lai của các ngươi sau này khi phần thưởng của quán quân sẽ là thành vì đệ tử kí danh của môn chủ chúng ta."

Đám tử nghe thấy thì gào hét trong sung sướng

Nhìn thấy phản ứng của đám đệ tử thì Phan Phi Hải định nói tiếp thì đã bị một giọng nói khác chặn họng, nhìn qua thì thấy Băng Thanh Nhật vốn đang ngồi trên kim tọa đã đứng dậy từ bao giờ và đang lên tiếng nói: "Bài kiểm tra này là về sự lĩnh ngộ, ở chỗ bản môn chủ ta có một bộ thất phẩm kiếm pháp tên là gồm có bốn trọng."

"Đệ nhất trọng là 'Phân lập kiếm trảm', đệ nhị trọng là 'Phá minh kiếm trảm', đệ tam trọng là 'Quy ngã phá kiếm trảm' và đệ tứ trọng là 'Thiên hình trảm ngã kiếm'. "

"Đây là kiếm pháp bản môn chủ đã từng tu luyện khi ở 'Tinh ngân' cảnh đảm bảo uy lực kinh người, tuy nhiên bộ kiếm pháp này lại rất khó tu luyện."

"Cho nên bản môn chủ muốn điều chỉnh lại phần thưởng của quán quân đó là từ đệ tử kí danh thành vì đệ tử chân truyền đầu tiên của ta."

Lời Băng Thanh Nhật khiến đám đệ tử, trưởng lão há hốc mồm mà ngây ngốc; ngay cả đám người Lê Tú Ngọc cũng vì lời nói này mà giựt nảy mình sợ mình vừa nghe nhầm

Đồ đệ chân truyền???

Môn chủ tầm mất cao hơn trời kia lại muốn thu đệ tử hơn nữa còn là chân truyền, thật khó tin a

Đám người Thẩm Thiên Thu nghe nói như vậy thì lòng phấn khích càng được nâng cao hơn nữa trong đầu giờ chỉ còn một câu nói "Đệ tử chân truyền của môn chủ nhất định sẽ là ta."

Âm Ninh Thanh cũng ngây ngốc không thôi nhưng sau đó bình tĩnh lại bởi nàng đã là đệ tử chân truyền của đại môn lão rồi tính ra thì môn chủ chính là sư thúc của nàng nên nếu muốn học chỉ cần nhờ sư phụ tới nói với người là được rồi dù sao quan hệ của môn chủ và sư phụ rất tốt

Phong Nhất ở một bên nghe như vậy hận không thể lập tức đem đám đệ tử thiên tài của học viện ném ra để kiểm tra, bởi qua những vòng kiểm tra trước lão đã quyết định rồi nhất định phải ôm chặt cái đùi to là 'Nhật Nguyệt Tinh Môn' này đặc biệt là vị Băng môn chủ cao thâm khó dò kia

Sau khi giải thưởng được công bố thì lần lượt từng đệ tử một lên thử sức với môn kiếm pháp trên với hi vọng bản thân may mắn học được mà trở thành đệ tử của môn chủ

Trải qua hơn hai canh giờ thì cuộc kiểm tra đã gần đi tới hồi kết tuy nhiên tới giờ phút này vẫn chưa ai có thể xem thấu được ảo diệu trong bộ kiếm pháp kia mà học được nó cả ngay cả những thiên tài như Trương Tuân, Mộng Nhu Mị, Ngọc Hoa cũng không thể học được

Ba người cuối cùng còn lại là Thiên Kình Thư, Âm Ninh Thanh, Thẩm Thiên Thư đều đồng loạt đi lên đài sau đó ngồi xuống tĩnh tâm quan sát kiếm phổ

Nửa canh giờ sau, Thiên Kình Thư đứng dậy một kiếm lại một kiếm đâm ra vô cùng ảo diệu khiến đám đệ tử bên dưới ngưỡng mộ không thôi tuy nhiên những nhát kiếm đó chỉ là một lớp da lông nhỏ của đệ nhất trọng mà thôi nên đã bị loại

Tiếp tục thêm nửa canh giờ trôi qua Âm Ninh Thanh giờ phút này đứng dậy ngón tay điểm nhẹ trường kiếm bay ra từ một hóa hai, hai hóa bốn đâm xuyên qua một cây cột gần đó khiến cây cột hóa thành bột mịn

Sau đó Âm Ninh Thanh nhìn về phía đình viện nói: "Bẩm môn chủ sư thúc, con chỉ có thể lĩnh ngộ được một kiếm này thôi cho nên con xin rút lui."

Nhìn thấy cảnh tượng này Thanh Nhật thều thào cười nói: "Không tồi không tồi, vậy mà đã lĩnh ngộ được đệ nhất trọng rồi tuy lực khống chế chưa đạt tới tình trạng hoàn mỹ nhưng đã rất tốt rồi. Con rút lui cũng tốt như vậy sẽ không khiến ta khó xử, haha."

Giờ đây trên đài chỉ còn một thân ảnh thiếu niên 17 tuổi khoác lam bào đang ngồi lĩnh ngộ

Hai canh giờ nhanh chóng qua đi

Trong đám đệ tử, một người nhao nhao nói: Thẩm sư huynh sao lại ngồi lâu như vậy cơ chứ không phải là ngủ quên rồi a."

"Ta dám chắc là Thẩm sư huynh đang cố tìm cách để lĩnh ngộ trọng đầu tiên của kiếm pháp dù sao huynh ấy cũng là nam nhân mà nên sẽ khó mà chấp nhận thua nữ nhân đặc biệt còn là người thiên phú thấp hơn mình một phẩm." Một tên nam đệ tử nội môn nói

"Các ngươi bớt ở đây ăn nói bừa bãi đi, Thẩm huynh chính là thiên tài vạn năm có một một bộ kiếm pháp sao có thể làm khó huynh ấy, nhất định là do huynh ấy đang lĩnh ngộ đệ nhị trọng đâu, hừ." Thiên Kình Thư hừ lạnh lên tiếng cắt ngang cuộc bàn tán của đám đệ tử phía sau

"Kình Thư sư đệ đừng nổi nóng, chẳng qua các đệ ấy cảm thấy buồn chán nên mới tìm chuyện đệ nói thôi không cần phải tranh chấp với nhau như vậy. Chúng ta cứ tiếp tục quan sát tình hình trên đài của Thiên Thu đi." Âm Ninh Thanh lên tiếng ôn nhu hòa giải

Lại thêm một canh giờ nữa trôi qua lúc này đây thân ảnh vốn ngồi bất động trên đãi bỗng đứng lên triệu hồi ra một cây trường kiếm. Trường kiếm khi vừa được Thẩm Thiên Thu nắm trong tay thì tản mát ra một cỗ lực lường thần kỳ chấn nhiếp mọi hướng, mà luồng lực lượng này chỉ có những cao thủ 'Tinh kim' trở lên mới có thể nhận thức được bí mật trong cỗ lực lượng đó

"Vậy mà mượn nhờ kiếm pháp của ta lĩnh hội ra *Kiếm Ý hơn nữa còn là tiểu thành." Băng Thanh Nhật khẽ nói

Chính xác là như vậy, lực lượng thần kỳ kia chính là một loại ý: *Kiếm Ý*

*Kiếm ý* có ba cấp độ là tiểu thành - đại thành - đỉnh phong

Mà giờ đây *Kiếm Ý* mà Thẩm Thiên Thu bộc phát ra đã chạm tới cảnh giới tiểu thành

Chậm rãi nâng cao trường kiếm trong tay Thẩm Thiên Thu một kiếm đâm tới bỗng chốc hóa thành ngàn thanh đâm thẳng vào một cây trụ khác khiến nó vỡ vụn; tiếp đến chân hắn điểm nhẹ trên không một kiếm chém xuống tuy sức rất nhẹ những lại khiến cả đài một chia làm hai

Một kiếm trảm ra một phân thành hai nhẹ tựa mây bay chính là cảnh giới đệ nhị trọng của 'Phá minh kiếm trảm'

Băng Thanh Nhật nhìn thấy như thế cũng kẽ cười rồi nói lên: "Cuộc kiểm tra đệ tử vòng bốn chính thức kết thúc, người đạt quán quân là Thẩm Thiên Thu"

"Từ giờ phút này trở đi Thẩm Thiên Thu thành vì đại đồ đệ của Băng Thanh Nhật ta, trở thành đại sư huynh của Tinh Môn."

"Thẩm Thiên Thư ngươi có đồng ý không."

Thẩm Thiên Thu vẫy tay thu trường kiếm lại nhìn về phía đình viện mà quỳ xuống chấp tay nước mắt đầm đìa hốt lên: "Đệ tử đồng ý. Mong sư phụ tại thượng nhận đồ nhi một lạy."

"Đệ tử nguyện thề tại đây sẽ không phụ lòng dạy bảo của sư phụ, sẽ cố gắng trở nên mạnh hơn để trợ giúp toàn môn ta đi tới đỉnh cao sẽ không để đệ tử môn ta chịu ức hiếp."

Thanh Nhật mỉm cười hài lòng: "Ngày sau ngươi hãy tới Vân Tiên đình viện của ta mà tu hành đi, ngày sau chuyện của ngươi chính là chuyện của vi sư, đồ nhi ngoan đứng lên đi, nam tử hán đại trượng phu đầu phải đội trời chân phải đạp đất không nên khóc lóc như vậy a."

Kết quả cuối cùng này khiến tất cả trên dưới 'Nhật Nguyệt Tinh Môn' đều vô cùng vui vẻ

Các đệ tử càng cảm thán xúc động không thôi bởi từ nay về sau bọn họ đã có mọt đại sư huynh đứng phía sau làm chỗ dựa cho họ, đại sư huynh mang tên Thẩm Thiên Thu