Chương 65: Chương 65

Sống Lại Rồi Thì Phải Làm Sao?

Chương 65: Chương 65

- Mẹ, con sắp ra ngoài.
Khỏi phải nói thái độ của mẹ hắn sau khi nghe hắn nói. Mẹ nào nghe con nói muốn ra ngoài thì đều ngoài mặt bình thường trong lòng lo lắng. Bà cũng không ngoại lệ. Bà biết con trai mình nó trưởng thành hơn đồng lứa, nên hiểu ý nghĩa cái câu "ra ngoài" là ý gì. Cũng chính vì vậy nên bà càng lo lắng nhiều hơn. "Con cái lớn rồi, muốn tự bay ra vùng troi riêng." Bà nghĩ vậy, biết vậy nhưng vẫn trêu hắn:
- Ra ngoài là đi đâu? Đi tán gái hả?
Long biết bà hiểu nhưng đang trêu hắn nên cũng thuận miệng hùa theo:
- Vâng ạ, ra ngoài tìm cho mẹ 1 đàn con dâu luôn.
- Mày tìm càng nhiều càng tốt, mẹ càng có người nói chuyện. Cả thằng Dũng nữa, tìm lấy cô bạn gái đi.
Thằng Dũng ngồi mà chả hiểu chuyện gì, bỗng nhiên bị mẹ nói, nó ngơ ra, nhăn nhó:
- Con còn bé mà mẹ...
Mẹ Long cười mắng:
- Bé bỏng gì nữa, biết thích con bé Mi bàn trên rồi còn đâu, tưởng mẹ không biết à? Haha.
Dũng như chó con bị dẫm phải đuôi, nhảy dựng lên:
- Mẹ, sao mẹ biết?
- Hai đứa có chuyện gì mà mẹ không biết? Con bé Chi cũng được đấy Long, cố mà giữ kẻo mất đấy.
Đã lâu rồi Long mới thấy mẹ vui thế này. Nên hắn cũng phụ hoạ theo. Không khí gia đình ấm áp bao trùm lấy căn phòng.
...
- Ra ngoài, nhớ cẩn thận mọi thứ. Đây là thẻ ngân hàng, trong đó có 5 tỷ. Sử dụng cho hợp lí. Đây là lá bùa có chứa linh lực của ông, có thể chặn được 3 đòn đánh toàn lực của Nguyên Anh trung kỳ đỉnh. Còn thanh tiểu kiếm này, tên là Xuyên Vân Kiếm. Là 1 món pháp bảo cấp 2, tốc độ và khả năng xuyên thấu rất mạnh. Cháu nhỏ máu nhận chủ là có thể sử dụng. Đây là tất cả những gì ông có thể cho cháu.
Người nói chính là Vũ Càn Khôn ông của hắn. Ông đang đưa hắn ra ngoài qua của bí mật chỉ dùng cho cao tầng Vũ gia. Hắn ra ngoài, chỉ có 3 người biết, là ông, mẹ hắn và Dũng. Mẹ hắn và Dũng biết hắn sẽ ra ngoài, nhưng không biết là lúc nào, để tránh 1 số chuyện nên hắn không nói cho họ. Nên bây giờ chỉ có mối hắn và Vũ Càn Khôn ở trước cổng dịch chuyển.
- Cháu cảm ơn ông. Cháu sẽ liên lạc với ông sau. Cháu đi đây.
Ông đưa tay xoa đầu hắn, mỉm cười hiền từ:
- Ừ, đi đi.
Hắn bước vào trong cổng, Ánh sáng loé lên rồi vụt tắt. Hắn đã ra khỏi Vũ gia.