Chương 602: Người Không Ai Ngờ.
Họ cần có một nơi tạo ra tài chính kinh tế cần thiết để có thể đấu lại với nhóm người Hà Thúc nếu công ty vào tay quốc gia chắc chắn sẽ được quy về bên ngân sách quốc gia. Làm mạnh thêm tài lực cho nhóm người Hà thúc mà điều này Lâm gia làm sao đồng ý.
- Nhưng mà điều này cũng không ổn lắm đâu. Dễ gì bà Diệp Nhi đó đồng ý ký giao lại cổ phần cho anh. Bà ta cũng hiểu điều này và chắc chắn không chịu giao cho anh đâu.
Nhã Oanh bây giờ nói ra ý nghĩ của mình. Cô hiểu được không dễ gì Diệp Nhi lại đưa cho Thiếu Kiệt cái công ty này với việc hắn lại là đối thủ của Ngô gia và Diệp gia hai nhà thì làm sao có thể làm được việc này.
- Đúng anh sẽ không đi đàm phán với Diệp Nhi mà là Ngọc Nhi đi đàm phán. Em sử dụng danh nghĩa của Lâm gia với hai thứ này Diệp Nhi yêu cầu bà ta giao lại cổ phần cho mình chắc được. Em nghĩ em làm được không Ngọc Nhi.
Thiếu Kiệt vừa đáp lại câu hỏi của Nhã Oanh vừa lấy trong túi ra điện thoại của Ngô Long và tờ giấy viết tay mà hắn đã ghi. Mọi người bây giờ mới hiểu được những việc Thiếu Kiệt làm trước khi cho Ngô Long biết được thân phận của mình.
Mọi người bây giờ đều nhìn về phía Ngọc Nhi. Nếu như tất cả mọi người đều không làm được bởi vì có liên quan đến Thiếu Kiệt thì Ngọc Nhi lại khác.
Mang thân phận của Lâm gia cần một thứ thế lực cân bằng để đấu lại với nhóm người Hà thúc thì chắc chắn Diệp Nhi phải nhượng bộ nhưng đó chỉ là phỏng đoán không ai biết liệu bà ta có hay không từ chối việc này.
Ngọc Nhi lúc này trầm mặc thật lâu. Để thuyết phục Diệp Nhi không phải dễ dù trong tay có hai thứ này của Ngô Long nhưng không hẳn là Diệp Nhi sẽ đồng ý. Món lợi ở công ty thuốc lá rất lớn nếu thật sự bà ta dám bỏ ra để đánh đổi với Ngô Long thì thật sự giá trị của con bà ta rất cao. Còn không thì chắc chắn không đạt được hiệu quả Thiếu Kiệt muốn.
- Nếu nói lấy danh nghĩa của Lâm gia em nghĩ chắc là làm được nhưng chỉ sợ bà ta lại không chịu đàm phán thôi. Nếu có gì đó có thể làm bà ta ở thế bắt buộc phải đồng ý thì đỡ hơn.
- Không việc này chắc chắn Diệp Nhi phải đồng ý. Em cứ như trình từ nó cho ba ta biết số phận của mình cũng như việc Ngô Long đang ở trong tay mình. Thương lượng với bà ta nếu muốn con bà ta thoát khỏi việc này thì muội bảo đảm sau này Ngô Long không lo điều gì nữa là được.
Mọi người há hốc trừng mắt nhìn Thiếu Kiệt. Đem cả người chết ra để thương lượng với lại Diệp Nhi là việc mọi người không nghĩ đến Thiếu Kiệt sẽ làm như thế. Chỉ dựa vào việc bà ta không biết tin tức của con mình mà làm vậy thì có vẽ cũng không đúng lắm.
- Thiếu Kiệt lỡ như bà ta đòi nói chuyện với Ngô Long thì sao?
- Thì cứ nói là ở tam giác vàng làm gì có mạng di động nếu không đã cho Ngô Long gọi trực tiếp cho bà ta rồi. Diệp Nhi bà ta cũng hiểu tình hình của tam giác vàng một ít trước đây liên hệ với Khung Chang vài lần chắc bà ta cũng hiểu đi.
Mọi người lúc này cũng gật đầu nhưng Ngọc Nhi lại suy nghĩ thật lâu mới lên tiếng nói với Thiếu Kiệt.
- Không phải em không hiểu được điều này nhưng mà hứa hẹn về Ngô Long với Diệp Nhi không phải là không đúng sự thật sao hơn nữa Ngô Long cũng đâu còn sống nữa.
- Thì anh đã nói rồi. Anh chỉ hứa là Ngô Long sẽ thoát khỏi tay người của mình và không lo việc gì nữa chứ anh có nói hắn còn sống hay đã chết đâu. Hắn thoát khỏi tay mình là sự thật, không phải lo điều gì nữa cũng là thật. Em có phải nói dối bà ta đâu mà sơ.
Lý Bân lúc này khúc khích cười. Hắn hiểu Thiếu Kiệt đến mức khi Thiếu Kiệt nói ra việc này hắn đã hiểu có một cái bẫy được đặc ra ở trong đó. Đơn giản vì Ngô Long không còn sống chết rồi thì Thiếu Kiệt cũng không còn giữ hắn mà người chết thì không cần phải lo lắng điều gì.
Mọi người lúc này nhìn Thiếu Kiệt bó tay rồi hắn sử dụng cả việc thay đổi câu từ và chơi chữ để đạt được hiệu quả gây nhầm lẫn trong việc nhận định tình hình. Mọi người đều không biết nói như thế nào về chuyện này với Thiếu Kiệt. Bởi hắn hoàn toàn nói đúng sự thật và cũng đưa ra được những gì đã hứa hẹn chỉ là trước khi nói với Diệp Nhi điều này đã xảy ra rồi.
- Ừ chuyện của Diệp Nhi em sẽ cố gắng. Dù sao nếu có mang tiếng bất nhân thì Lâm gia cũng là người mang lên cái danh này không phải là em. Nhưng mà Thiếu Kiệt anh sẽ để cho ai quản lý cái công ty thuốc lá đây. Em thấy hình như chúng ta không còn người cho vị trí này đâu.
Lời Thiếu Kiệt làm mọi người ngẩn ra họ đúng thật sự là không có người để tiếp nhận vị trí này của Thiếu Kiệt. Dù sao thì những vấn đề trước giờ ở mỗi công ty đều có một người đứng ra nhận trách nhiệm hiện tại không có người nào để có thể tiếp nhận vị trí này thì ai mới là người tiếp quản hay là tự bản thân Thiếu Kiệt tiếp quản.
- Các em nói gì vậy anh mà không có người sao. Trước giờ không phải có rồi đấy sao cần gì phải kiếm làm gì nữa. mà anh cũng đâu cần phải thao tác làm gì. Người này lúc nào cũng nằm trong bộ máy nhưng chỉ ẩn mình an phận làm tốt công việc của mình không hơn không kém thôi. Người đó tồn tại đến mức các em còn không nhận định được.
Thiếu Kiệt vừa mỉm cười vừa nói ra nhân tuyển của mình đã có làm mọi người nhìn nhau. họ không hiểu được nhân tuyển này ở đâu. Dựa theo những người bên cạnh Thiếu Kiệt đến hiện tại cũng không có người nào thật sự làm được chuyện này.
Hà Vi cũng thắc mắc về vấn đề này không ít một người bên cạnh Thiếu Kiệt mà lại không bao giờ để lộ ra cho họ thấy âm thầm như thế không lên tiếng lại được Thiếu Kiệt tin tưởng giao cho công ty thuốc lá thì đến cả cô cũng không biết đó là ai.
- Em thấy bên cạnh chúng ta đâu có người nào giống như anh nói đâu. Điều này quá mơ hồ. Em còn chưa biết mặt cô ta là ai nữa.
Thiếu Kiệt ngay lập tức phản bác lại với mọi người về việc này. Hắn biết tất cả mọi người ở đây trừ hai người phi công và Thanh Hàn là chưa gặp còn lại hầu hết đều gặp qua người này trong những cuộc họp.
- Không! Các em gặp người đó rồi. Ngọc Nhi, Nhã Oanh làm việc chung luôn vậy mà không phát hiện ra thì anh cũng thấy mình có chút mong chờ rồi đấy.
Cả Ngọc Nhi với Nhã Oanh đều nhìn nhau. Hai người đã có dịp làm chung với người này nếu đúng như Thiếu Kiệt nói thì phải biết nhưng tại sao lại không có chút gì đó ấn tượng đọng lại trong họ. Nhã Oanh không nén nỗi tò mò buộc lòng phải hỏi dồn Thiếu Kiệt.
- Thiếu Kiệt anh đừng vòng vo nữa người đó là ai vậy. Ai mà anh có thể tự tin giao cho họ công ty thuốc lá vậy?
- Thì đó Phan Nguyệt đấy! Không phải em với Ngọc Nhi đã từng là việc và được cô ta hỗ trợ tốt sao
Cả hai người đều bất ngờ thốt lên
- Á! Đúng rồi! Phan Nguyệt
- Đúng cô ta đấy ở những cuộc họp cô ấy cũng ít nói chỉ nhận việc từ Trương Hạo ngoài ra không còn gì nổi bật đúng không nào.
Hà Vi cau mày cố nhớ ra hình dáng Phan Nguyệt rồi gật đầu. Đúng là Phan nguyệt ít khi nào lên tiếng gì nhiều và cũng không thật sự có chỗ để cho cô tham gia vào. Nhưng tại sao Thiếu Kiệt lại chọn Phan Nguyệt mới là điều cả ba người đang thắc mắc bởi nhìn cô ta không có chút gì nổi bật.
- Thiếu Kiệt tại sao anh lại chọn Phan Nguyệt nếu việc thu mua công ty thuốc lá của Diệp Nhi thành công vậy. Anh không sợ giao quyền cho Phan Nguyệt sẽ không ổn sao. Em thấy cô ta quá trầm tính.
Ngọc Nhi bây giờ mới lên tiếng hỏi thẳng Thiếu Kiệt. Làm việc với Phan Nguyệt Ngọc Nhi cũng biết được đôi chút về cô. Nên thấy việc đưa một công ty lớn như thế vào tay phan nguyệt sợ rằng không ổn.
- Các em lầm. Phan nguyệt về vấn đề bằng cấp không thua kém ai. Về vấn đề kinh nghiệm thì không phải bàn nhưng cô ta vốn không muốn mình bị lộ diện qua nhiều thôi. Bởi vì cô ấy hiểu khi nào cần anh sẽ điều chuyển còn không thì sẽ không cần thiết làm gì cả. Nếu so sánh phan nguyệt với những người khác thì cô ta chịu đựng hơn mọi người nhiều.
Hà Vi suy nghĩ một lúc đúng là cô cũng có chút tiếp xúc với Phan Nguyệt nên gật đầu. Dường như ở Phan Nguyệt có điều gì đó mà Thiếu Kiệt thấy được tìềm năng của cô gái này. Nên Hà Vi mới hỏi hắn.
- Thiếu Kiệt anh dựa vào việc nào để chuẩn bị cho cô ấy ngồi vào chỗ cao như thế anh không sợ sao.
- Không! Anh không sợ Phan Nguyệt đã rất nhiều lần nhìn thấy anh điều phối Nhã Kỳ, Mọi người nhưng không đá động gì tới cô ấy. Nhưng cô ta vẫn không nói lời nào. Thay vào đó vẫn tập trung vào công việc của chính mình. Cô ta không cần những thứ mà mọi người đang theo đuổi cái cô ta cần là làm tốt công việc của mình. Nếu các em để ý sao mỗi buổi họp cô ấy đề đứng ở một góc ghi lại hết những gì anh đã nói và thực hiện nó một cách tốt nhất mà chưa bao giờ đòi hỏi anh phải tăng lương dù cho mức lương bây giờ của Phan Nguyệt không xứng.Nhưng cô ấy vẫn không viết đơn xin ra đi. Đó mới là điều anh cần.
Bây giờ thì mọi người hiểu tại sao Thiếu Kiệt lại dám đặt công ty thuốc lá một nơi kiếm ra tiền cho Thiếu Kiệt và cũng là một nơi thu lại rất nhiều tiền vào tay của phan nguyệt mà không phải người khác mà hắn có thể tìm được. Cái hắn cần là sự hợp tác và phục tùng tuyệt đối theo những gì hắn nói của Phan Nguyệt.
Cám ơn đọc giả Giangtrank597 đã tặng 1k đậu và bạn leminhhung1007 Đã tặng 1 kim đậu với bạn situvodanh đã tặng quà sinh nhật mình cám ơn các bạn. cầu mọi người buff kim đậu ủng hộ tác giả.