Chương 604: Ngọc Nhi sv Diệp Nhi (2)
- Sao bây giờ chúng ta có thể nói chuyện nghiêm chỉnh chứ hay là bà vẫn chưa tin vào những gì tôi nói? cần có một cuộc xác nhận hay không?
- Không cần đâu! Tôi nghĩ họ để cô đại diện cũng đúng thôi. Đám người của Lâm gia nếu mà xuất hiện ở đây chắc chắn nhóm người của lão bất tử kia sẽ biết đi. Nhưng nếu để một đứa nhóc như cô đi đôi khi lại được việc. Sao mấy người muốn gì?
Thấy Ngọc Nhi một mực chắc chắn về thân thế của mình thậm chí là có thể xác nhận với mình Diệp Nhi có phần tin tưởng. Nếu thật sự là giả thì không thể nào dám đem điều này nói ra.
Ngọc Nhi vốn chỉ chơi trò giả vờ nếu thật sự Diệp Nhi bảo cô xác nhận cô cũng không biết làm thế may thay vì tình nghi ngờ và thân phận đám người của Lâm gia có phần thái quá làm cho Diệp Nhi thấy cô có mặt ở đây mới thật sự không có vấn đề gì.
- Cũng không có gì! Chỉ muốn thương lượng với bà một chuyện thôi. Chắc bà cũng không biết rõ tình hình hiện tại đâu nhỉ. Để tôi nói cho nghe nhé. Nhưng mà bà phải thật sự bình tỉnh đấy nếu không cuộc nói chuyện này cũng sẽ không đi đến đâu được.
- Còn việc gì nghiêm trọng hơn nữa sao. Hiện tại chúng tôi cũng hiểu được số phận của mình rồi. Cô không nói thì người nhà chúng tôi sẽ ra sao thì tôi đã dự đoán được được rồi.
Ngọc Nhi nghe Diệp Nhi bình tỉnh nói ra những việc này như không có vấn để gì có thể khiến bà mất bình tỉnh nữa. Ngõ Nhi bây giờ gật đâu xem như hiểu được. Người phụ nữ trước mặt mình dường như đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
- Kết quả xém ra bà với chồng đã dự đoán được một chút tình hình đi nhưng có một số thứ còn tồi tệ hơn nữa. Ngô Kỳ và bà hết tuần này sẽ bị hành quyết công bố với bên ngoài là bà và chồng vì tham ô hối lộ thấy không thoát nên tự tử hoặc có thể tai nạn hay là đột quỵ mà mất còn hai ông nhà bị quản thúc giam lõng. Kết quả này bà có dự đoán được không?
Diệp Nhi nghe thấy thế chỉ nở một nụ cười trên mặt. Không nói gì mà im lặng. Ngọc Nhi cũng không biết Diệp Nhi im lặng vì vấn đề gì. Nhưng chắc chắn nhận biết được kết quả và dự đoán nó khác nhau hoàn toàn. Hiện thực với những dự đoán không sai biệt lắm về số phận của minh Diệp Nhi tỏ ra khá ngoan cường trong chuyện này.
Phải vài phút sau đó Diệp Nhi mới nhìn cô gái trước mặt mình. Mỉn cười nói.
- Nếu chỉ có bao nhiêu đó thì chắc chắn cô cũng sẽ không đại diện Lâm gia đến đây trong lúc mạo hiểm như thế này đâu. Ai cũng hiểu hiện tại dính dáng vào hai vợ chồng tôi không chết cũng kéo mũ quan xuống. Đám người bên đó không làm việc mạo hiểm như thế đi.
Diệp Nhi đứng ở góc độ của một nhóm người vì lợi ích mà mạo hiểm nên cũng hiểu Ngọc Nhi xuất hiện ở đây không ngoài việc cố được lợi ích từ tay của bà. Với người kinh doanh lâu năm như Diệp Nhi bà không khó để nhận ra điều này.
Chỉ có lợi ích thật lớn mới có thể để cho Lâm gia nhảy vào để cho Ngọc Nhi gặp bà vào thời điểm hiện tại. Nếu không những việc như thế này cũng sẽ không xuất hiện. Ngọc Nhi cũng không bác bỏ mà gật đầu từ tốn đáp lại.
- Đúng vậy! Còn một tin tức nữa tôi muốn cho bà biết. Bằng với quân đội của Lâm Dương hiện tại chúng tôi đã biết bọn người bắt cóc Ngô Long và cậu ấy còn sống. Bà thấy tin tức này như thế nào.
- Cái gì! Cô nói con tôi còn sống! Nó hiện tại như thế nào cô nói đi.
Khác với dáng vẻ bình tĩnh từ lúc đầu đến giờ. Diệp Nhi khi nghe tới tung tích của Ngô Long bị kích động không nhẹ đứng dậy hướng Ngọc Nhi gấp gáp muốn biết được tung tích của con mình.
Ngọc Nhi để tay lên miệng ra hiệu im lặng để cho Diệp Nhi thật sự bình tình lại mới nói.
- Đúng cậu ta còn sống hiện tại ở tam giác vàng. Người chúng tôi đã bắt được một tên định đưa tin cho gia đình bà. Đây bà có thể xem thử phải đúng với những gì tôi nói không.
Vừa nói Ngọc Nhi vừa đưa mở lên chiếc điện thoại của Ngô Long và đọan video. Vốn không chú ý đến chiếc điện thoại nhiều giờ đây khi thấy Ngọc Nhi mở điện thoại lên Diệp Nhi chắc chắn đây là điện thoại của con bà. Đoạn video chạy trước mặt của Diệp Nhi với hình ảnh của Ngô Long được ghi lại đang nói làm cho ba ta thật sự không đè nén được cảm xúc mà rơi từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt mình.
Ngọc Nhi cũng chỉ im lặng. Cô bây giờ mới hiểu tại sao Thiếu Kiệt nói chỉ cần nắm thế chủ động là Diệp Nhi sẽ phải nhường lại cổ phần. Bởi vì tầm lòng của cha mẹ. Ngô Long bên ngoài có ngỗ ngược. Có hoành hoành ngang dọc như thế nào nhưng với Diệp Nhi thì hắn vẫn là đứa con còn nhỏ và chưa hiểu chuyện.
Dựa vào việc lo lắng cho sự an nguy của con mình mà Thiếu Kiệt hắn để cho Diệp Nhi ký vào điều kiện giao cổ phần là việc hoàn toàn có thể. Đến tận bây giờ Ngọc Nhi chắc rằng chỉ cần mình đủ thuyết phục thì Ngọc Nhi sẽ ký chuyển nhượng cổ phần một cách nhanh nhất có thể.
Xem hết đoạn video nhìn qua những dòng chữ được ghi trên tờ giấy của Ngọc Nhi để trên bàn. Diệp Nhi ngồi thừ ra đó cố gắng trở lại bình tỉnh sau khi qua khỏi sự xúc động nhất thời của mình. Nhìn Ngọc Nhi một cái dứt khoát nói.
- Cô nói đi. Làm sao để có thể cứu được con tôi. Tôi biết chắc các người cứu được nhưng vẫn cho tôi xem đoạn video này vì mục đích của chính mình đi. Tôi nói không sai chứ. Vì hiện tại tôi chẵn có cái gì nên tôi dám chắc phải có việc gì đó tôi làm được họ mới để cô tơi thương lượng với tôi đi.
- Đúng vậy! Bà còn có chỗ có thể giúp được nên chúng tôi mới tìm đến bà điều đó không sai đâu. Tôi nghĩ bà cũng hiểu mà đúng không hiện tại cái để mà có thể sử dụng bà là những cổ phần đang có tại công ty thuốc lá thôi. Bà thấy thế nào?
Diệp Nhi im lặng thật lâu, Giờ thì bà hiểu được tại sao Ngọc Nhi lại đến đấy. Vấn đề cổ phần của công ty thuốc lá là một món hời cực kỳ lớn và chắc chắn nó sẽ không đem Lâm gia cân bằng lại với nhóm người Hà thúc hiện tại. Không quá khó để nhận ra việc này khi mà những năm qua Diệp Nhi nhờ vào kinh tế và lợi nhuận kiếm được công ty thuốc lá để có thể ngang bằng với đám người Hà thúc.
- Cô định để tôi chuyển giao cho cô và Lâm gia toàn bộ cổ phần của mình sao? Điều này cô chắc chứ toàn bộ sơ hở ở hồ sơ không nhỏ đâu. Mà cô nghĩ sao khi tôi có thể chuyển giao toàn bộ những thứ đó mà không có quyền lợi của mình. Tôi thứa sức biết những thứ đó đáng giá như thế nào. Không lẽ lại đưa cho cô như thế sao.
Ngọc Nhi biết không dễ dàng gì ăn cái này nên hiện tại Diệp Nhi đem điều kiện bàn ngược dù không muốn nhưng cô vẫn phải đối diện với sự thật.
- Nếu cô thật sự có thể bàn tiếp điều kiện để thương lượng thì tôi sẽ không tiếp tục bàn bạc việc này. Bởi mọi thứ cô hoàn toàn không thể thương lượng được. Hiện tại cái cô có thể đàm phán với tôi chỉ là sự an nguy của con cô thôi. Ngô Long còn sống cũng do cô mà không còn sống thì cũng lỗi tại cô thôi.
Diệp Nhi giật mình khi nghe những lời của Ngọc Nhi nói như thế. Bởi vì bà nghĩ rằng với những gì lợi ích đem lại chắc chắc Lâm Gia phải thương lượng và cho mình điều kiện nhiều hơn là chỉ mỗi một việc của Ngô Long.
- Hừ mấy người như thế xem ra cũng không có thành ý thương lượng đâu. Đây chẵn khác nào bắt tôi ký chuyển nhượng mà không được một phần lợi ích nào trong việc này.
- Đúng vậy! Bà đừng bất ngờ vốn việc gặp bà hôm nay thật sự không cần thiết tất cả những gì hiện tại của Công ty thuốc lá cũng rời vào tay Lâm gia thôi chẵn qua nó phải thông nha đấu gia nhà nước là được. Bà nghĩ nếu như chúng tôi ở phía sau thao tác việc này thì như thế nào? Không phải là công ty hiện tại của ba cũng thuộc về chúng tôi sao.
Ngọc Nhi một bộ dạng cương trực. Cô biết nếu lúc này nhượng bộ sẽ thua Diệp Nhi. Và các tốt nhất để không chế tình hình này là đem những gì từ Thiếu Kiệt phân tích nói ra cho Diệp Nhi nghe. Đây là việc làm mang tính đánh cuộc hên xui vì nếu Diệp Nhi vẫn giữ vững thái độ như thế chắc chắn Ngọc Nhi cũng không biết phải làm như thế nào.
- Cô nói như thế thì cần đến đây thương lượng việc này với tôi làm gì mà không thực thi kế hoạch đó đi đợi đấu giá công ty của tôi thế là xong không cần phải tới đây thuyết phục.
Diệp Nhi vẫn cứng rắn giữ vững quan điểm của mình về chuyện này trong khi đó Ngọc Nhi có một chút hơi chùn bước nhưng vẫn không chịu buông bỏ. Bởi cô biết việc này quan trọng như thế nào về sau. Cô cũng không muốn thấy những gì sắp xếp của Thiếu Kiệt chỉ vì mình mà không thể thực hiện được.
Ngọn Nhi âm trâm một chút rồi lắc đầu thở dài nói với Diệp Nhi đang có vẻ đắc chí trước mặt mình.
- Bà nói rất hay xem như hôm nay tôi chưa tới và con bà không có giá trị đi. Tôi định là nếu bà đồng ý hợp tác thì Ngô Long sau này sẽ không cần phải lo nghĩ gì nữa mà vẫn thoải mái. Giờ thì tôi lại nghĩ khác bà không quý đứa con mình. Uổng cho chúng tôi định để hắn thành một quân bài sau này có thể đấu lại với tên Thiếu Kiệt ở Lưu Minh và Hà Thúc. Bà cũng biết mà đúng không. Nếu đem ra đấu giá công ty đó chúng tôi sẽ bị bại lộ một phần thực lực của mình thì làm sao có thể giữ thế cân bằng lựa thời cơ đánh đổ họ đây.