Chương 467: Học Anh Chứ Ai!

Siêu Việt Tài Chính

Chương 467: Học Anh Chứ Ai!

Thiếu Kiệt bây giờ bị đánh thức bởi những câu nói của Hà Vi. Hắn chợt nhận ra. Trên con đường hắn đi nếu chọn đạo đức của một con người chắc chắn hắn sẽ được lòng mọi người nhưng hắn sẽ thất bại trên chính bàn cờ của hắn sắp đặt.

Vì lòng tham của con người luôn quá lớn. Họ luôn muốn có thêm tiền mà không phải mất quá nhiều tiền. Mà Thiếu Kiệt không thể ban phát cái gọi là lý trí cho những con người bị cám dỗ bởi vật chất.

Hà Vi nói không sai lần này hắn can thiệp được một lần con những lần khác thì sao. Càng nhiều chuyện phát sinh hắn tự lôi cho mình người hợp tác với đối thủ. Lâm Huân Di chắc chắn sẽ biết rõ sự tranh đấu của hắn với Ngô Long nếu cô ta hợp tác với Ngô Long thì Thiếu Kiệt chính xác đang lấy đá đập chân mình.

Hà Vi thấy Thiếu Kiệt suy nghĩ cũng thở dài. Cô biết hắn suy nghĩ điều gì. Thiếu Kiệt đúng là trước giờ luôn giữ vững quan niệm cho mình giúp người nào là cứ giúp như hắn lại quên mất bản thân mình cũng cần sự giúp đỡ từ người khác. Hắn không thể nào bao quát tất cả mọi chuyện. Vì thế thay vì người ta hiện tại đang an ổn đi học phát triển hắn lại phải cố gắng giải quyết những phức tạp cục diện trên bàn cờ mà hắn đang đấu.

- Em nói thật đấy Thiếu Kiệt! Anh cứ như thế này mọi chuyện sẽ không đâu ra đâu hết đấy! Anh để cho Lâm Huân Di kềm chế lại Ngô Long trong thời gian này là một cách tốt bao nhiêu. Cứ thả tin tức anh đầu tư như thế cho Nhã Oanh báo cáo mỗi tháng anh lời vài tỷ xem tên Ngô Long hắn không nhảy vào mới lạ đây.

- Vấn đề này xem ra phiêu lưu hơi bị nhiều đấy. Hắn cũng không phải ngốc đâu mà lại làm chuyện này ít nhất hắn sẽ hỏi ý kiến những người như mẹ hắn thì không hoàn toàn ổn tý nào.

Thiếu Kiệt suy nghĩ một lúc cũng lắc đầu. Đâu phải ai cũng ngu ngốc mà Ngô Long thì cũng không phải hạn người đó. Nếu hắn đầu tư vào thi hắn chết chắc. Hắn dại gì mà làm việc này khi mà đưa tiền cho người khác chứ. Hà Vi bây giờ mới cười cười đáp lại lời Thiếu Kiệt.

- Anh nói thế là anh suy nghĩ nhiều rồi! Ngô Long không phải ngốc. Nhưng Lâm gia lại là thế lực cần lôi kéo. Anh nghĩ giờ tự nhiên hắn phát hiện có một phòng tuyến của Lâm gia hắn có xen chân vào anh nghĩ như thế nào. Thân phận của Lâm Huân Di rất nhạy cảm. Vì thế cô ta cũng không lấy tên mình để hoạt động công ty đâu nhỉ.

Hà Vi nhắc nhở Thiếu Kiệt một chút về bối cảnh Lâm gia của Huân Di làm Thiếu Kiệt ngẫn người. Đúng vậy hắn quên mất phía sau Huân Di lại là Lâm gia. Tuy là cô không ra mặt nhưng chỉ cần bàn hợp đồng ký kết với Ngô Long lại là người Lâm gia thì đó lại là chuyện khác.

Lâm gia là thế lực trung gian ai cũng muốn lôi kéo Ngô gia và Diệp gia chưa có đột phá vì đang ở thế cần bằng với nhóm người Hà Thúc. Nếu tâm lý lôi kéo người Lâm gia của hai nhà này hẳn là phải có. Giờ có Lâm Huân Di là một chỗ đột phá chắc chắn Ngô gia và Diệp gia chắc chắn đầu tư.

Hơn nữa thân phận của Lâm Huân Di bảo đảm, Ngô Long hắn làm sao mà không đầu tư nhỉ. Nếu có chuyện gì thì tìm cô ta là được không ảnh hưởng tới Thiếu Kiệt.

- ý kiến này có thể xem xét được đấy. Không ngờ em lại có đầu óc kinh doanh như thế. Vào quân đội chi uổng thật đấy.

- Anh còn nói! cái này học của anh chứ ai! Nham hiểm bày cạm bẩy ai bằng anh. Đến cả Lưu thúc cũng phục sát đất, chỉ có anh là người trong cuộc không nghĩ được nhiều điều thế thôi.

Thiếu Kiệt chỉ cười cười hắn giải tỏa được gánh nặng tâm lý vốn có. Đúng vậy hắn chiến đấu ở một chiến trường khác không còn ở những cấp bật thấp nữa. Không phải là những cuộc giao dịch thuần túy tranh chấp nữa. Mà hắn đang đấu với những gia tộc lớn của Ngọc Châu. Người bên dưới hắn hiện tại cũng không giúp gì. Nếu đạo đức mà mẹ hắn nói phải giữ vững thì thua trong ván bài không hồi kết này là điều chắc chắn.

- Như thế cũng cần phải sắp xếp lại một số thứ rồi! Nếu Ngô Long đầu tư chắc hẳn sẽ không ít như thế thì phải suy tính thật tốt. Nhưng phải được sự hợp tác của Lâm Huân Di này nữa không biết cái bà cô này sẽ ra sao đây!

Nói ra suy nghĩ của mình cho Hà Vi nghe Thiếu Kiệt cũng lắc đầu nếu ngày từ đầu hắn suy nghĩ được như lúc này thì không phải rắc rồi như thế này. Đã cương quyết dẹp bỏ công ty Ngọc Minh đó giờ lại phải hòa hoãn để lợi dụng vào nó đánh với Ngô Long. Thiếu Kiệt cảm thấy việc này xoay chuyển một cách chóng mặt không biết đường nào phán đoán.

- Em nghĩ chắc cô ta sẽ đồng ý. Việc này không ảnh hưởng gì đến cô ta đâu. Anh nghĩ xem công ty không phải của cô ta đứng tên bất quá có sảy ra chuyện thì có người chết thay. Tiền cô ta có không hợp tác với anh mới lạ đấy. Nếu Lâm Huân Di không phải vì tiền cô ta cũng không tạo ra hình thức kinh doanh này anh nghĩ đúng không. Nên chỉ cần anh đệ nghị để cô ta vẫn tiếp tục kinh doanh thì cô ta sẽ hợp tác thôi. Còn khi chuyện có đổ bể thì một câu cô ta cũng chỉ là thành viên là chối bỏ hết hoàn toàn trách nhiệm. Công ty không phải Lâm Huân Di đứng tên. Lâm gia cũng không nói được cô. Ngô gia và Diệp gia cũng không làm gì được.

Thiếu Kiệt cũng không phản bác lời của Hà Vi. Bởi chỉ cần làm một số thao tác đơn giản Lâm Huân Di có thể tránh đi cách công kích của người hai nhà Ngô, Diệp trên danh nghĩa pháp luật. Có thưa kiện cũng không được gì. Hợp đồng cũng cầm sản phẩm cũng đã được xuất kho. Giá trị sản phẩm cũng đóng thuế một cách hoàn toàn hợp pháp thì chỉ cần Ngô Long xa chân vào trò chơi này chắc chắn hắn sẽ chết.

Suy nghĩ những diễn biên tương lai sẽ sảy ra Thiếu Kiệt cũng gật đầu. cách này khá tốt, hắn còn không phản bác được về hợp đồng kinh doanh và hóa đơn mua và bán hàng của công ty Ngọc Minh thì Ngô Long làm gì nói được.

- Ừ việc này để xem phát sinh ra sao dã. Chắc Ngọc Nhi cũng sắp về rồi. Để xem Lâm Huân Di nói gì với em ấy. Khi đó anh sẽ lên kế hoạch cụ thể.

- Em nghĩ anh suy nghĩ việc này trong đầu đi là vừa Ngọc Nhi với Lâm Huân Di đến rồi kia.

Thiếu Kiệt nghe Hà Vi nói thế cũng quay lưng nhìn ra cửa thì thấy một chiếc ô tô lạ tiến vào trong sân. Mà vào được đây chỉ có thể là người có thể thông qua bảo vệ. Giờ này đến nhà Hà Vi thì chỉ có thể là Ngọc Nhi. còn chủ nhân chiếc ô tô kia là ai không cần nói Thiếu Kiệt cũng biết người nào.

Chiếc xe theo chỉ dẫn của Khải Huy đậu vào bãi đỗ ở một góc. Đợi khi xe tắc máy hẳn Ngọc Nhi mới từ trên xe bước xuống cùng với Lâm Huân Di. Ngọc Nhi thấy Khải huy ở nhà cũng biết chắc là Thiếu Kiệt đã trở về nên không nói gì dẫn Huân Di đi vào nhà để gặp Thiếu Kiệt.

Lúc này mở ti vi giả vờ như xem một chương trình truyền hình đang chiếu hắn mới tắc đi khi Ngọc Nhi lên tiếng nói.

- Thiếu Kiệt hôm này có chị em ở Ngọc Châu đến muốn gặp anh đây!

- Ấy trái đất tròn nhỉ không ngờ trong nhà này lại gặp cô ở đây đấy! Sao lại có liên hệ với Ngọc Nhi. Mà cô đến đây có ý đồ lôi kéo Ngọc Nhi vào công ty sao không cửa nhé.

Giả vờ như không biết mối quan hệ của Ngọc Nhi với Lâm gia Thiếu Kiệt hờ hững ra vẻ cảnh cáo Lâm Huân Di nếu đến đây để thuyết phục Ngọc Nhi gia nhập cái công ty Ngọc Minh thì hắn không ngần ngại đuổi cô về.

- Tôi nghĩ chúng ta có chút hiểu lầm. Ngọc Nhi vốn là em tôi trong gia đình họ mẹ nên biết cậu có quan hệ với Ngọc Nhi nên tôi tìm đến chỉ muốn giải quyết hiểu lầm của người nhà với nhau.

Thiếu Kiệt nhìn Ngọc Nhi như không biết chuyện này lên tiếng hỏi Ngọc Nhi xem như xác nhận thân phận của Lâm Huân Di.

- Cái bà cô này nói đúng không thế Ngọc Nhi! Bà Cô này là chị em ở nhà họ mẹ sao?

Lâm Huân Di nghe được Thiếu Kiệt gọi mình là bà cô cũng tức giận trong lòng nhưng không nói ra. Bởi vì cô ta đến để hòa giải chứ không mọi chuyện sẽ rắc rối không đáng có. Ngọc Nhi nghe Thiếu Kiệt gọi Lâm Huân Di là bà cô cũng muốn cười nhưng giả bộ nghiêm túc.

- Thiếu Kiệt! em gọi Huân Di là chi không lẽ anh nói em chỉ chênh lệch một hai tuổi với Chị Huân Di sao. Anh mà gọi thế nữa là không nói chuyện với anh nữa.

Nghe như trong lời nói dường như là trách móc nhưng nếu khôn khéo nghe trong câu nói sẽ thấy sự so sánh tuổi tác của Ngọc Nhi với Lâm Huân Di. Thiếu Kiệt thì hiểu điều đó nên cũng cười cười xua tay đáp.

- Rồi Rồi! Không gọi như thế nữa. Sao bà chị muốn hòa giải gì đây! nể tình Ngọc Nhi bà chị có thể ngồi xuống nói chuyện. Ngọc Nhi em xuống lấy nước cho bà chị này đi anh muốn xem chị của em muốn hòa giải gì với anh.

Thiếu Kiệt nói với Ngọc Nhi đi lấy nước thật sự không muốn cô phải đứng giữa hai người mà để tự Lâm Huân Di đối thoại với Thiếu Kiệt. Hắn cần biết nhiều thứ cần thiết để trước định làm ra quyết định của mình.

Ngọc Nhi cũng gật đầu như đồng ý nói với Lâm Huân Di một câu bênh vực cho có.

- Chị ngồi nói chuyện với Thiếu Kiệt đi! em đi lấy nước, Nếu không hài lòng gì về Thiếu Kiệt có thể nói với em. Em sẽ xử cậu ấy.

Dù biết đây là một câu nói đùa nhưng Lâm Huân Di vẫn không để bụng. Mà gật đầu. Dù sao Ngọc Nhi cũng không phải là mục tiêu cô cần quan tâm. Cái Lâm Huân Di quan tâm bây giờ là cuộc hòa giải của mình với Thiếu Kiệt sẽ đi theo chiều hướng nào. Cô có thể tiếp tục kiếm tiền hoặc gặp nhiều khó khăn tùy thuộc vào sự trao đổi của cả hai bên như thế này.