Chương 473: Thằng Này Thích Nhảy Loạn.
- Được vậy giờ tôi gọi điện cho Ngô Long nói cho hắn biết về vấn đề này. Để xem phản ứng ra sao.
Nhã Kỳ bây giờ cũng thấy điều kiện cần thiết về các bên không sai lệch để có thể để cho Ngô Long biết được tin tức này. Thiếu Kiệt thấy Nhã Kỳ muốn gọi cho Ngô Long cũng gật đầu dặn dò.
- Giờ chị gọi điện cho hắn. Nói là tôi cho chị đi tìm hiểu công ty Ngọc Minh nếu tìm ra người giới thiệu thì tiến hành đầu tư tăng dần xem hắn nói ra sao. Giả vờ như lần này tôi tin tưởng giao quyền cho chị cầm tiền mở đường đầu tư vậy.
Nhã Kỳ gật đầu lấy điện thoại ra tìm trong danh bạ của mình số điện thoại của Ngô Long. Nhấn nút gọi đi Thiếu Kiệt bên ngoài ra dấu cho mọi người im lặng rồi bật ti vi lên, phòng khách bây giờ chỉ có tiếng âm thanh của chương trình ti vi vang lên.
Đợi một lúc khá lâu sau. Đến cuộc gọi thứ hai Ngô Long mới bắt máy. Thiếu Kiệt cầm lấy bút viết ở dưới bàn ghi một dòng chữ gì đó cho Nhã Kỳ đọc.
" Nếu hắn hỏi sao có tiếng ti vi nói là ở khu nhà tập thể tôi cấp phải đề phòng người khác nghe thấy"
Thấy thế Nhã Kỳ cũng gật đầu. Bên kia điện thoại lúc này mới vang lên âm thanh của Ngô Long nói.
- Sao có chuyện gì mà cô gọi tôi thế. Bên đó sao mở ti vi lớn vậy tắc đi. Gọi điện mà mở ti vi như thế ai nghe thấy gì đâu.
- Cậu cũng biết giờ tôi đang ở khu tập thể của thằng nhóc Thiếu Kiệt cấp không làm như thế để mọi người nghe thấy sao?
Nhã Kỳ trả lời với lại Ngô Long cũng bình tỉnh như mọi thường bên ngoài điện thoại thật chất là mở loa ngoài, vì mọi người ở đây đều muốn nghe cuộc đối thoại này ra sao. Nên ai cũng không làm phát ra một tiếng động nào.
- Cô nói cũng đúng! Có chuyện gì không thằng đó nó lại định làm gì mới nữa sao. Thằng này đúng là thích nhảy loạn mà. Lần này là chuyện gì thế.
Không để cho Nhã Kỳ có dịp nói Ngô Long cũng mắng Thiếu Kiệt khơi khơi, xem hắn như thằng không yên phận thích làm nhiều thứ khó hiểu và lúc nào cũng làm phiền hắn.
- Ừ hôm nay thằng nhóc đó gọi tôi tới. Nói tôi khảo sát một cái công ty để nó đầu tư. Cậu cũng hiểu rồi đấy trước giờ thắng nhóc này đâu có làm cái gì mà không có lời đâu. Lần này nó lại nói tôi đi tìm người đã làm ở trong công ty này để đưa nó vào đầu tư. Tôi thấy đây là cơ hội nên mới gọi cho cậu hỏi ý kiến đây
Nhã Kỳ vừa đối thoại với Ngô Long theo những gì Thiếu Kiệt ghi trên một tờ giấy. Đây như là lời thoại hắn soạn ra ngay tại chỗ cho Nhã Kỳ.
- Quái thằng này đầu từ công ty nào thế. Sao lại phải có người giới thiệu mới vào được là sao? Nó định làm như thế nào vậy mà số tiền nó đầu tư là bao nhiêu. Nó mới lấy được bốn tỷ giờ lại định đem tiền đó đầu tư à.
Ngô Long cũng thắc mắc nếu mà đầu tư thì cứ đem tiền đi đầu tư thôi lại phải cần người giới thiệu mới được. Hắn cũng muốn biết xem số tiền của Thiếu Kiệt muốn đầu tư là bao nhiêu. Bởi lấy của hắn bốn tỷ chắc chắn Thiếu Kiệt phải làm gì với nó để phát sinh ra lãi xuất chống đỡ các thứ
- Tôi không chắc nhưng kỳ này xem ra thằn này nó chơi lớn. Cũng không hiểu nhiều lắm. Trước mắt hắn cần một người để đứng trên hắn theo dạng mời gọi đầu tư hay sao ấy. Nghe nói một mã đầu tư là bốn triệu tôi đang định hỏi anh là chuyện này có ý kiến gì không.
Nhã Kỳ cứ thế nói theo những gì Thiếu Kiệt ghi ra trên giấy thông qua giọng nói của mình truyền tải cảm giác cấp bách cho Ngô Long. Nghe được Nhã Kỳ nói thế Ngô Long cũng trầm mặc số tiền bốn triệu với hắn không phải lớn chỉ là một con số cỏn con nhưng đây là lần đầu tiên hắn chiếm tiên cơ của Thiếu Kiệt thông qua Nhã Kỳ.
Một lúc lâu sau khi suy nghĩ. Thấy việc này cũng không thiệt hại gì lớn chỉ như một buổi hắn chơi bời một đêm nên mới đáp lại Nhã Kỳ.
- Được tôi sẽ chuyển tiền cho cô trước tám triệu. Cô lo việc này để tôi đến trước thằng đó rồi âm thầm để nó đầu tư sau tôi xem như thế nào. Chuyện này phải tuyệt đối bí mật tìm người nào có thể tin tưởng được mà làm việc này. Có gì quan trọng cứ gọi cho tôi.
- Vậy cũng được. Việc sắp xếp này không có vấn đề chỉ là thời điểm tết chắc hắn sẽ không bung tiền ra làm đầu tư mà phải đợi qua tết cũng chỉ hai tuần lúc đó sắp xếp cho cậu trước hắn chắc cũng ổn thỏa.
Ngô Long cũng biết thời điểm cuối năm này cũng không ai muốn phải chi ra một khoản tiền lớn số tiền của Thiếu Kiệt nhận từ hai có giam lại hai tuần không phát sinh tiền bạc cũng không phải vấn đề gì lớn nên cũng đồng ý.
- Được cô cứ xem đó mà làm giờ tôi bận rồi. Có gì thì liên lạc lại sau.
Cúp máy không để cho Nhã Kỳ nói điều gì nữa. Bên trong phòng khách cũng im lặng không nghĩ rằng mọi chuyện thuận lợi đến thế. Đến cái tên công ty mà Ngô Long cũng không thèm hỏi trực tiếp đưa tiền để làm việc. Sự tin tưởng này có phần làm cho Lâm Huân Di bất ngờ.
Nhã Kỳ bây giờ cúp máy nhìn Thiếu Kiệt cười một cái nói.
- Dây cần câu chuẩn bị xong rồi. Khi nào làm tiếp bước cột mồi thả dây là xong. Còn quan trọng muốn bắt cá lớn hay nhỏ là tùy thuộc vào cô rồi đấy Lâm Huân Di.
- Cái gì đang diễn ra! Tôi tưởng phải lâu lắm chứ sao chỉ đơn giản như thế này là Ngô Long duyệt rồi sao. Đến cả công ty tôi hắn cũng không hỏi lấy cái tên và địa điểm nằm ở đâu. Cứ như trò đùa thế này.
Lâm Huân Di cũng không tin được mình đã nhìn thấy những gì. Chỉ đại khái như cuộc nói chuyện thông thường đã hoàn thành xong việc mà cô lo lắng nhất. Trong suy nghĩ của cố Ngô Long sẽ phải nói để cho Nhã Kỳ điều tra vài thứ rồi khi nào có kết quả mới báo cho hắn biết. Lúc đó Ngô Long mới quyết định đầu tư thử hay không. Và cũng xem xét chuyện này là thật hay giả các thứ liên quan tới công ty ra sao người nào điều hành và cách thứ làm việc như thế nào cũng không hề hỏi làm cho Lâm Huân Di có chút hụt hẫng
- Thế chị muốn thế nào phải gọi tới gọi lui vài ngày mới được sao. Nhã Kỳ hiện tại qua một số thời gian điều kiện và cả báo cáo. Xem như đã được Ngô Long hoàn toàn tin tưởng có thể nói cô ấy là người đưa tin tức cho Ngô Long một cách chính xác nhất. Không tin Nhã Kỳ chứ không lẽ tin tôi à. Để tôi gọi điện thoại nói hắn đầu tư như thế xem hắn có nhảy vào không sao.
Thiếu Kiệt thấy Lâm Huân Di không tin tưởng những gì đã diễn ra cho lắm nên cũng trêu chọc cô. Ngày lúc này điện thoại báo tin nhắn của Nhã Kỳ vang lên. Nhìn vào màn hình Nhã Kỳ mỉm cười nói với Lâm Huân Di.
- Đây tiền hắn vừa mới gửi đấy xem ra nhanh thật đúng là chỉ cần điện thoại kết nối tài khoản ngân hàng là sẽ được báo ngay số tiền mới được gửi vào. Cô không cần phải ngạc nhiên thế đâu. Tôi cũng đã trải qua một thời gian đấu tranh không dễ dàng mới có được sự tin tường của Ngô Long như ngày hôm nay đó.
Cho Lâm Huân Di xem số dư tài khoản trong điện thoại để chắc rằng mọi thứ đã hoàn thanh. Nhã Kỳ mới kể lại quá trình lý do tại sao Ngô Long lại tin tưởng Nhã Kỳ như thế. Hà Vi và Ngọc Nhi thì không nói gì. hai người hiểu Nhã Kỳ đã trải qua những gì. Đã kích như thế nào mới có được như ngày hôm nay.
Lâm Huân Di nghe chuyện của Nhã Kỳ về tại sao Ngô Long tin tưởng mình như thế thì cũng há hốc mồm ngạc nhiên. Mắt không tin những gì mà Nhã Kỳ nói. Nhưng cô cũng hiểu nếu những điều đó là giả thì Nhã Kỳ không thể nào chỉ vừa nói mấy câu là Ngô Long đã đồng ý với việc làm của Nhã Kỳ.
- Cậu ghê thật như thế mà cũng làm được. Tôi không hiểu sao cậu lại có thể để cho Nhã Kỳ vẫn ở bên cạnh mình. Nếu là tôi chắc không khoan dung độ lượng như thế này được. Chưa biết chừng trong việc đã xảy ra cũng không đủ bình tỉnh có thể trao đổi Nhã Kỳ được đâu.
Cảm thán nói với Thiếu Kiệt về tâm lý của mình. Lâm Huân Di cũng không ngần ngại nói điều này trước mắt của Nhã Kỳ mà cho cả cô đều nghe. Người nào cũng thế chắc chắn sẽ không đủ khoang dung như Thiếu Kiệt đã làm. Đến bây giờ vẫn giao cho Nhã Kỳ một công ty tin học để quản lý thay hắn.
- Tôi không khác với mọi người. Nhưng tôi biết có những chuyện không phải mình muốn là được. Đối với tôi Nhã Kỳ là một người đơn giản chỉ bị Ngô Long lợi dụng còn tôi quý tính cách của cô ta. Con người không lúc nào là hoàn hảo, nếu chỉ vì một lỗi lầm nhỏ mà bỏ đi hết công trạng trước đó của Nhã Kỳ thì cũng quá bất công. Nên để Nhã Kỳ có cơ hội được thay đổi những gì mình đã làm ra. Đó là việc mà tôi thấy thích hợp nhất. Nếu không hôm nay không có hiệu quả như thế này. Đến với người thật tâm lúc nào cũng hơn người vụ lợi. Thôi cũng không còn sớm xuống nhà bếp dùng cơm thôi.
Lâm Huân Di cũng không nói gì nhưng chỉ có Nhã Kỳ là im lặng đây là lần đầu tiên mà sau bao nhiêu ngay dài Thiếu Kiệt nói ra tâm tư của mình. Đối với mình trước mặt người khác. Cô cũng hiểu tính cách của Thiếu Kiệt nhưng chỉ nói với cô thì không có gì nhưng xác nhận một cách bình thường về cô trước mặt người khác thì là điều cô chưa nghĩ đến.