Chương 312: Bị Theo Dõi

Siêu Việt Tài Chính

Chương 312: Bị Theo Dõi

Cám ơn đọc giả Redragon đã ủng hộ kim đậu. Mọi người ủng hộ Nguyệt Phiếu với Kim đậu ủng hộ tác có thêm tin thần nhé mỗi kim đậu là một sự ủng hộ quý giá đối với việc sáng tác của minh thank các bạn

Những ngay sau đó tuy đơn thuần vẫn ở tại thụy sỹ nhưng với những gì đang diễn ra âm thầm trong không khí lễ hội của một ngày giáng sinh đúng nghĩa. Mọi thứ được trang hoàn lộng lẫy trên nên tuyết trắng xóa của vùng đất Châu Âu.

Hôm nay ngay sinh nhật của Nhã Oanh cũng chính là ngày giáng sinh. Vì thời gian chênh lệch với nhau. Nên Thiếu Kiệt quyết định làm một điều mà hắn thật sự thấy cần thiết. Dù sao hắn cũng đã ở đây những ba ngày hơn.

Và ngày giáng sinh như thế này không nơi nào có thể bằng với vùng đất thành vatican nơi mà Thiếu Kiệt đã định sẵn là sẽ tới đó. Ngay đúng vào ngày sinh nhật của cô bạn gái để cô trải nghiệm hết được cái ngày của chúa sinh ra đời mọi người đều chúc mừng về ngày sinh nhật của mình.

Ca ba người lên chuyến bay từ Thụy sỹ đên rome thăm thành phố đấu trường la mã và đến tòa thánh vatican trong một tua du lịch ba ngày. Và trong khí đó hắn đã nói với những người trong đoàn rằng ngày giáng sinh cũng là ngày sinh nhật của Nhã Oanh.

Hắn thêm vào dịch vụ bổ sung trong tour là sẽ tổ chức sinh nhật ngay sau khi đức giáo hoàn làm lễ tại quản trường tòa thánh và chi phí phát sinh hắn sẽ chịu.

Cả hai người Hà Vi với Nhã Oanh đều không biết rằng Thiếu Kiệt đã làm những điều đó. Hơn ai hết hắn hiểu hai người tuy với danh nghĩa là đi du lịch nhưng thật chất cũng không được như những gì người ta thường thấy ở một cuộc du lịch giải trí mà phải làm những việc hậu cần cho hắn nhiều hơn là đi chơi.
Thiếu Kiệt cùng hai người đến với Vatican theo đoàn du lịch mọi người trong xe hâu như đã biết sẽ có một dịch vu riêng dành cho Nhã Oanh nhưng ai cũng cố giữ bí mật.

Ngày hôm đó nhiều người quan tâm Nhã Oanh hơn làm cho cô cảm thấy lạ duy chỉ cá Thiếu Kiệt là biết vì sao. Cô cũng thắc mắc tại sao mình lại được ưu ái trong đoàn dù cho có rất nhiều người đi cùng nhưng khi đến toàn thánh lần này cô lại được miễn phí tất cả các dịch vụ đi kèm.

Từ những thứ như thế Nhã Oanh không khỏi nghi ngờ nên hỏi Thiếu Kiệt.

- Hôm nay mọi người hơi lạ khác với những gì ở rome việc đi tham quan và mua sắm theo đoàn tuy thú vị nhưng hôm nay lại có cảm giác như rất khác hay sao ấy Thiếu Kiệt.

- Có gì đâu. Người ta quan tâm em cũng thắc mắc không quan tâm thì người ta làm du lịch cũng không ổn à. Chẳng có chuyện gì đâu lát tối nay đi xem làm lễ giáng sinh của đức giáo hoàng rất thú vị à.

Thấy Thiếu Kiệt nói thế Nhã Oanh cũng không biết nói gì hơn dù sao thì đúng là làm du lịch với khách hàng của mình người ta quan tâm cũng là việc nên làm. Hà Vi thì không hỏi trực tiếp Thiếu Kiệt mà kéo hắn ra một bên khi Nhã Oanh không chú ý.

- Anh định tạo bất ngờ cho sinh nhật của Nhã Oanh à. Em hỏi được rồi nhé hôm nay khi buổi làm lễ kết thúc cũng là lúc Bánh kem sinh nhật của Nhã Oanh được đem ra ngay trên quảng trường thánh San Pietro. Anh đừng nói là không phải đi.

- Ấy em nhỏ nhỏ một chút. Nhã Oanh nghe thấy bây giờ. Nhã Oanh đi theo anh sinh nhật bạn gái mình anh phải làm tươm tất một chút với lại đây là lần đầu tiên sinh nhật của cô ấy phải xa nhà mà. Chỉ cần như thế anh bỏ tiền ra làm điều này anh thấy là cần nên làm. Nên đến lúc đó cứ để cho toàn thế giới cùng chúc mừng ngày sinh nhật của Nhã Oanh đi.

Hà Vi lúc này lườm lấy Thiếu Kiệt một chút rồi giọng như ghen tị với ngày sinh của Nhã Oanh đơn giản vì cô không sinh ra trong một ngày mà cả thế giới đều phái biết. và hơn 30 Phần trăm số người của thế giới.

- Em thấy anh lợi dụng cơ hội hơi bị nhiều đấy người ta ăn giáng sinh là do đạo thiên chúa của họ anh đem gộp cả sinh nhật của Nhã Oanh vào còn làm giữa quảng trường San Pietro nơi mà các giao đồ đổ về chờ đợi khoảnh khắc đó. Người ta mà biết Nhã Oanh không theo thiên chúa giáo thì em không biết anh phải làm ra sao đấy.

- Theo anh thì chuyện này chẳng có gì to tát cả. Thiên Chùa đạo phật hay những đạo giáo khác đều chỉ muốn con người ta hướng thiện. Có đạo nào hướng người khác đi làm ác đâu. Quan trọng là mỗi người được sinh ra đều mang tâm thân trần rụi họ sống trên đời chỉ với mục đích của tạo hóa. Khi chết đi những gì còn để lại là sự tiếc thương của những người xung quanh. Hoặc có chăng là sự căm ghét của mọi người. Quan trọng là mình sống như thế nào thôi.

Bản thân Thiếu Kiệt không thể lý giải hết những điều tâm linh hoặc những truyền thuyết được ghi chép lại nhưng hắn chắc chắn một điều không một tôn giáo nào có thể hướng con người đến cái ác, Chỉ với những phần tử tôn sùng về đạo của mình thái quá mới đem lại cho họ một sự mù quán về cái chết của chính mình sẽ làm thay đổi thế giới điển hình như những phần tử ôm bom tự sát mới làm được điều đó.

Mà Việc hắn được sống lại nếu sự thật này được nói ra thì biết bao nhiêu thắc mắc của nhà khoa học hiện đại. Những vấn đề tưởng chừng như viễn tưởng lại luôn tồn tại thì sự việc của hắn họ sẽ giải thích ra sao.
- Ấy hai người nói chuyện gì thế? Thiếu Kiệt lại đây xem này.

Tiếng gọi của Nhã Oanh làm cho hai người trở lại với vẻ bình thường như chưa có việc gì xảy ra thời điềm nay bên ngoài quản trường San Pietro đã nhộn nhịp tấp nập khá nhiều người qua lại. Khung cảnh của những kiến trúc cổ được hiện đại vẫn mang trên mình một cái không khí vốn có của nó hàng nghìn người mỗi năm đỗ về đây chỉ để tham quan một lần nơi mà tất cả những người theo đạo thiên chúa giáo đều muốn đến.

- Có cái gì mà em gọi thế đâu có cái gì xem đâu.

Thiếu Kiệt vừa đến bên cạnh Nhã Oanh vừa nhìn giáo dát xung quanh như đang muốn tìm thấy một cái gì đó thú vị mà cô muốn cho cả hai người xem. Đứng trước một tiệm may trang phục Nhã Oanh mới lấy tay chỉ vào những trang phục đang trang trí trước cửa tiệm nói.

- Thiếu Kiệt anh xem người hướng dẫn viên du lịch nói đây là trang phục của đức giáo hoàng đấy. Và nơi đây là nơi chuyên cung cấp trang phục của đức giáo hoàng đấy. Nhìn đẹp không nghe nói những khuy áo được làm bằng vàng thật luôn.

Lúc này Thiếu Kiệt mới biết Nhã Oanh muốn cho cả hai người biết điều gì nhìn vào ba bộ trang phục được đặt bên trong thông qua tâm kính bên ngoài Thiếu Kiệt không khó nhận ra được những trang phục này dành cho ai.

lùi lại bước chân ra khỏi tấm thảm xanh của cửa tiệm và hai cây thông đơn giản trang trì phía trước Thiếu Kiệt nhìn lên tâm bản hiệu được ghi trên cửa tiệm của nơi này Gammarelli. Nhìn qua nhưng bộ trang phục qua tấm kính cũng đủ để thấy được nét tỉ mĩ mà một bộ trang phục được may bằng tay làm nên.

- Người ta làm bằng vàng với nút áo cũng là chuyện đương nhiên mà. Đức giáo hoàng là đại diện cho toàn bộ những người theo đạo thiên chúa. Quần áo của đức giáo hoàng phải khác chứ.

- Mà cũng ngộ nhỉ Thiếu Kiệt tại sao cùng là ở rome mà muốn vào địa phận vatican lại phải có xác minh hộ chiếu nữa thế Thiếu Kiệt. Mình thấy nơi đây cũng không lớn lắm người hướng dẫn viên nói vatican là một quốc gia riêng biệt luôn đấy.

Nhã Oanh lúc này mới nói ra thắc mắc của mình với Thiếu Kiệt vì khi bước vào nơi đây tuy không khắc khe nhưng nó phải trải qua sự đồng ý về hộ chiếu du lịch mà trước đó cả đoàn đều phải làm trong đó có cả Thiếu Kiệt.

- Vấn đề này ấy hả. Thì nó là một quốc gia riêng biệt mà tại nơi này đức giáo hoàng là người lãnh đạo cao nhất. Và đây cũng là nơi được thế giới công nhận là quốc gia có nền độc lập nhỏ nhất về góc độ diện tích và dân số. vì chỉ có 840 người có quốc tịch vatican hầu hết là những hồng y và đức giáo hoàn nhưng mà hộ chiếu của đức giáo hoàng có quyền hành lắm đấy hai cô nương.. Nó được xét duyệt hết trên tất cả quốc gia như là hộ chiếu của tổng thống vậy.

Hà Vi lúc này mới nhìn Thiếu Kiệt cô không hiểu sao người ta lại có thể thành lập một đất nước chỉ với 840 người. Mà chỉ với hộ chiếu của một đức giáo hoàng lại có thể quyền lực như cả tổng thống thì đó là điều cô không ngờ được.

- Ấy 840 người không có quân đội thì tại sao lại quyền lực nhất được. Anh nói phi lý, Nếu như thế giáo hoàng chẳng khác nào một vị vua trong cái tòa thánh này hay sao. Như thế ai lên làm giáo hoàng thì được hưởng nhiều thứ mà người thường không thể thấy rồi.

- Thôi đi cô nương không đơn giản phải có quân đội đâu. Quân đội thì chắc chắn sẽ có chỉ là họ được dùng riêng cho tòa thánh thôi. Còn vi sao quyền lực thì em thử sở hửu hơn 30 phần trăm người theo đạo thiên chúa sẽ thấy. Nước nào muốn đụng đến bị dìm chết ngay. Còn trở thành đức giáo hoàng không phải muốn là làm được đâu hai cô à.

Thiếu Kiệt vừa đi vừa nói. Vì hắn thấy hai người có đôi khi lại đưa ra những câu hỏi hết sức là không hợp lẽ thường. Ngay cả tổng thống họ còn tranh thủ cả việc ủng hộ của đức giáo hoàng gặp gỡ đức giáo hoàn xem như có được một chút gì đó ảnh hưởng trên những sự kiện chính trị của mình.

Không ai dại gì mà đi dây vào nơi này. Vì nếu đã không được lòng vatican thì có thể rất nhiều lá phiếu của cử tri bầu chọn xụt giảm nghiêm trọng dù cho vatican không bao giờ dính dáng đến chính trị.


- Anh cứ nói thế 840 người đó chỉ cần một người lên làm giáo hoàn là được chứ gì em thấy là gì đến nổi nghe nói người ta bầu chọn mà chỉ cần họ bầu cho mình thì mình sẽ lên làm giáo hoàng thôi.

Thiếu Kiệt nghe Nhã Oanh nói như thế cũng bó tay thở dài. Thấy cô nàng hôm nay đưa ra một cái thuyết âm mưu khủng bố biết chừng nào. Bởi cô nàng đơn giản hiểu rằng chỉ cần 840 người này bầu cho một người là người đó sẽ thành giáo hoàng như thật sự không đơn giản như Nhã Oanh nghĩ cái ghế của Giáo Hoàng là vĩnh viễn trừ khi nào người đó chết đi họ sẽ bầu một người khác lên thay thế mà quá trình này cả thế giới đều nhìn vào nơi đây.

- Thôi không đơn giản như hai người nghĩ đâu. Nó nhiều công đoạn lắm chỉ cần biết được như thế là đủ rồi.

Lúc này người hướng dẫn viên đi đầu mới dừng lại đứng đợi ba người vì trong hành trình đã nói hôm nay mọi người sẽ cùng nhau xem làm lễ giang sinh tại quảng trường San Pietro.

Từng dòng người nối tiếp nhau đứng trước quảng trường chờ đợi thời khắc quan trọng của việc sắp diễn ra. Ai nấy đều đang tràng ngập sự hồ hởi và vui vẽ. Ngay lúc này đây Hà Vi đứng bên cạnh Thiếu Kiệt nói nhỏ với hắn.

- Hình như mấy ngày nay bọn mình bị theo dõi hay sao ấy Thiếu Kiệt

Lời nói của Hà Vi làm cho tâm trí đang thả lỏng của Thiếu Kiệt căn thẳng. Hắn không giám cử động gì khác vừa nhìn về hướng màn hình đang chiếu những hình ảnh của đức giáo hoàn bước vào thánh đường là lễ va đáp lại Hà Vi.

- Em chắc không thế có khi nào là người của ông em điều đi theo chúng ta không?

- Điều này em không dám chắc lắm nhưng với sự hiện diện của nhóm người này em nghĩ có khả năng bởi em gặp họ ở thụy sỹ tới milan rồi hiện tại ở đây Tuy mỗi lần đều là dưới cái nhìn bao quát lấy chúng ta tuy không ảnh hưởng gì đến nhưng rất có thể mình là tầm ngắm của họ. Còn người của ông thì là cái anh chàng châu á kia kìa anh ta chỉ đi theo bọn mình và cũng đăng ký trong đoàn luôn.

Vừa nói Nhã Oanh vừa đưa ánh mắt về một người châu á trong đoàn mà Thiếu Kiệt thấy rõ. Anh ta tuy chỉ đi theo họ cùng một chuyến tham quan từ Thụy sỹ milan đến đây nhưng hoàn toàn không cần phải thần bí.

- Những người em nói hiện tại đang ở đâu anh chưa nhận diện được. Hiện tại đã đến lúc này rồi thì chỉ còn hoạt động theo bình thường sẽ diễn ra nhưng mà đề phòng một chút.
- Tổng cộng có bốn người một người khoác áo nàu xám gần đài phun nước. Hai người ở ngay góc bốn giờ khoác ao đen giầy quân nhân còn một người nữa sau lưng chúng ta. Hiện tại chưa biết được là người của ai và đối với chúng ta có ý nghĩ gì nhưng họ theo mình mấy ngày nay em cũng có đôi lúc thấy nhưng không nghĩ đến.

Nghe được lời Hà Vi nói như thế Thiếu Kiệt cũng trầm mặc nếu nói virut hắn bị phát hiện thì cả ba người sẽ không được ung dung như vậy còn nếu nói là người của Hà Thúc thì đây lại là không đúng. Bởi người của ông mình Hà Vi đã chỉ rõ ràng trước mắt.

- Hiện tại những người đó chưa biết mục đích gì. Của thế lực nào thì không thể nắm chắc cũng có thể họ làm một bên của an ninh nào đó. Cứ dựa theo tình hình nếu được tiếp xúc với họ tìm ra nguyên nhân. Nếu có bất cứ động thái nào bị nghi ngờ họ sẽ triển khai hành động. Ở chỗ này cho dù họ muốn làm gì cũng là không được đâu.

Thiếu Kiệt đem tình hình đánh giá sơ lượt. Theo hắn thấy dù cho hiện tại những người kia cũng không dám động thủ vì những điểm nhạy cảm ở trên vùng đất này. Lại ngay đúng thời điểm giáng sinh rất dễ đẫn đến nhiều thứ trên chính trường quốc tế mà tất cả những thế lực các quốc gia đều không muốn thấy điều này.

- Lát nữa đợi cho kết thúc buổi làm lễ anh sẽ thử đi kiểm tra có gì em bảo vệ Nhã Oanh. Trước mắt cứ để mọi người chúc mừng sinh nhật Nhã Oanh anh sẽ có cách để tiếp xúc bọn họ.

Suy nghĩ một điều gì đó Thiếu Kiệt mới nói nhỏ với Nhã Oanh. Nghe Thiếu Kiệt nói sẽ tự mình đi kiểm tra Hà Vi cũng trừng mắt một lúc. Nhưng cũng hiểu điều Thiếu Kiệt nói là hoàn toàn chính xác ở đây hắn có thể kiểm tra được vì những người kia có thể sẽ không dám đụng chuyện ở tại quốc gia nhỏ nhưng đủ uy hiếp nhiều thế lực này.

Cả hai người âm thầm tiến đến bên cạnh Nhã Oanh, Thấy hai người đứng cạnh đụng trúng mình Nhã Oanh cũng giật mình nhìn qua. Cô nãy giờ chăm chú từng bước từng bước những gì trên màn hình máy chiếu của thánh đường mà nhập tâm bởi trong thánh đường đó chỉ qua với hình ảnh như nó rất đẹp những kiến trúc, Những con người cập bậc cao của những quốc gia đều tập trung tại đại thánh đường này ngay thời điểm đức giáo hoàng làm lễ.

Nhã Oanh vô tư không biết rằng sắp có chuyện diễn ra đến với mình mà hướng Thiếu Kiệt ngô nghê hỏi.

- Thiếu Kiệt sao những người trong đó, Mỗi người có một trang phục khác nhau vậy không phải mọi người đều mặc những bộ áo trắng giống như ở tiệm bán đồ kia sao. Trong này có người mặt áo đen người mặc áo đỏ nữa thế.