Siêu Ngầu Siêu Bá Chiến Thần

Chương 6 Ta chặt!

C6

Độc Cô Cầu Bại nói qua, tấn công chính là phòng thủ tốt nhất.

Đỗ Phong thân hoá Kim Cương ngạnh kháng đao tiếp theo của Triệu Chí Cường, tung chân đá một cước.

Bốp~~~

Đỗ Phong một cước đánh vào Triệu Chí Cường trên mặt, gã ngũ quan biến vặn vẹo, hé miệng, huyết thủy phun trào, thân thể tựa như con quay, trực tiếp xoay tròn rơi xuống đất, một tiếng ầm vang nện vào mặt đất.

Mà Đỗ Phong cũng bị Triệu Chí Cường đao chém từ ngực trái chéo xuống eo phải huyết tuôn ra, lòi cả xương sườn.

Đỗ Phong ôm vết thương dựa vào tường thở gấp.

Triệu Chí Cường xương gò má bị bể, đầu óc choáng váng, lảo đảo bò dậy, dựa vào tường đối diện cảnh giác nhìn Đỗ Phong.

Cả hai tới một cái lưỡng bại câu thương.

Hoả Luyện Kim Thân đại thành.

Đây là Triệu Chí Cường đối với Đỗ Phong đánh giá, gã không ngờ mình gặp phải một tên điên.

Hoả Luyện Kim Thân tu luyện cực kỳ thống khổ, hơn nữa cần có vô số Thiên tài địa bảo chèo chống.

Chỉ người không thức tỉnh Vũ Hồn, không cảm nhận được Linh khí, mới bước lên con đường muời phần gian nan luyện thể.

Kẻ trước mặt gả, Hậu Thiên cảnh tu vi chân khí, hiển nhiên là đã thức tỉnh vũ hồn, lại không chuyên tâm luyện khí, lại chịu ngàn vạn thống khổ đi luyện thể.

Mẹ nó, không phải tên điên thì là gì?

Đỗ Phong không biết suy nghĩ trong lòng Triệu Chí Cường, hắn ánh mắt dò xét nhìn gã.

Quả nhiên, cũng như lần trước, trước mặt gả hiện lên thông tin.

Tên: Triệu Chí Cường

Cảnh giới: Tông sư trung kỳ.

Vũ hồn: Nộ Huyết Cự Viên (hoàng cấp trung phẩm)

Võ học: Cuồng Đao Đại Cửu Thức, Viên Dã Quyền Pháp, Bát Bộ Triều Thiên.

Ghi chú: Kẻ này thân phận là Dạ Lang Bang tứ đường chủ, tính tình hung ác giết người như ngoé, khuyến cáo không nên trêu chọc.

...

Từng giây từng phút trôi qua.

Đỗ Phong cùng Triệu Chí Cường chỉ trợn mắt nhìn nhau không nói lời nào.

Đỗ Phong đang chờ vết thương ngừng chảy máu, hắn là luyện thể võ giả, chút thương thế này không là gì.

Triệu Chí Cường đang vận công ráp lại xương gò má.

Số phút sau.

"Vừa mới là bản đường chủ chủ quan, lại đến, bản đường chủ đưa ngươi chầu tổ tiên!"

Triệu Chí Cường đứng lên, nắm trái tay nắm chặt thành nắm đấm, xương khớp kêu rắc rắc, tay phải cầm đại đao, đao quang lạnh lẽo, phía sau gã hiện lên một đầu hư ảnh cự viên, vô cùng hổ báo dọa người vậy.

"Đường đường là Dạ Lang bang đường chủ, cầm vũ khí đấu với người tay không tất sắt, không biết mất mặt?" Đỗ Phong cũng đứng lên, giọng trào phúng nói.

"Hừ, bản đường chủ để ngươi chết tâm phục khẩu phục!" Triệu Chí Cường hừ lạnh nói, tay ném đao sang một bên.

Đỗ Phong kinh hỉ.

Tốc độ Thiên phú mở ra.

"Tốt, xem chiêu..."

"Vô địch thần thối!!!"

Đỗ Phong hét lớn, chân đạp mạnh chân mượn lực, tung người cực nhanh lướt đến Triệu Chí Cường.

Triệu Chí Cường nghiêm túc đối mặt, chuẩn bị đem tên khốn dám bắn cứt vào mặt mình đập chết.

Nhưng là trong nháy mắt đó, Đỗ Phong bất ngờ chuyển hướng, chạy thẳng đến Triệu Chí Cường ném đao vị trí.

Nhanh tay chộp lấy thanh đao.

"Hắc hắc, có đao không dùng, ngu như vậy đường chủ, ta lần đầu tiên gặp!"

Đỗ Phong nụ cười muốn bao nhiêu bỉ ổi có bao nhiêu bỉ ổi.

"Ngươi... Khốn nạn..."

Triệu Chí Cường giận sôi sùng sục, da mặt muốn tím, nắm đấm tung ra.

Chân khí ngoại phóng.

Viên Dã Quyền Pháp-Viên Ma Nộ!

Quyền ảnh cuồng nộ đánh đến Đỗ Phong.

Đỗ Phong dựa vào Thiên phú Tốc độ, trong sát na né tránh quyền ảnh.

Ầm ~~~

Quyền ảnh đấm vào bức tường nhà gần đó, phá ra một lỗ thủng xuyên qua tận bên kia. Người trong nhà hoảng hốt chạy tán loạn.

"Lão tử xem ngươi tránh như thế nào?"

Triệu Chí Cường liên tục tung quyền, quyền ảnh như mưa.

Mẹ nó, ngươi chơi gian!

Đỗ Phong vung đao chém quyền ảnh. Hắn đem Truy Phong Đao Pháp vận dụng đến cực hạn.

Ban đầu Đỗ Phong đối phó rất chật vật.

Nhưng là sau đó hắn hoàn toàn dung hợp Thiên phú Tốc độ, Vừa né tránh vừa chặt, đồng thời cực nhanh chóng xông đến Triệu Chí Cường.

Đỗ Phong lúc này tựa như Songoku thức tỉnh bản năng vô cực vậy.

Triệu Chí Cường chấn kinh đổi chiêu thức.

Viên Quải Tầm Xà!

Hai cái hư ảnh chân khí bàn tay khua khua, ý đồ tóm lấy Đỗ Phong.

Rất tiếc, Đỗ Phong lúc này không phải xà, hắn tựa như một con sóc chuột, nhanh nhẹn vô cùng.

Dung hợp muời mấy đầu Dã Lang Yêu thiên phú Tốc độ có thể không nhanh sao?

"Ta chặt..."

Xoạc một tiếng.

Triệu Chí Cường bàn tay phải bị chặt cụt mất năm ngón.

Lại xoạc một tiếng.

Triệu Chí Cường bàn tay trái cụt mất năm ngón.

Triệu Chí Cường tung một cuớc đá Đỗ Phong thối lui lại, kinh hoảng nhìn mình hai bàn tay.

"Lại bắt a, không có ngón tay, lão tử xem ngươi còn thế nào bắt??"

Đỗ Phong lui lại cười to, muốn bao nhiêu đắc ý có bao nhiêu đắc ý.

Triệu Chí Cường hai bàn tay tuôn máu, thiếu khuyết ngón tay, gã khuôn mặt lộ ra vẻ sợ hãi, không dám tin nhìn xem Đỗ Phong.

Gã không thể nào nghĩ ra Đỗ Phong tốc độ lợi hại như vậy.

Sai lầm lớn nhất cuộc đời của gã chính là ném đi đao lúc đó.

Thế này còn đánh cái rắm.

Bát Bộ Triều Thiên bộ pháp vận dụng cực hạn. Dạ Lang Bang đường chủ Triệu Chí Cường bỏ chạy.

"Chạy đi đâu...."

Đỗ Phong cực tốc đuổi theo.

Khoảng cách liên tục kéo ngắn.

Cho tới còn vài mét khoảng cách.

"Ta đâm!"

Triệu Chí Cường cúi người, chân tung một cước.

Đỗ Phong lách người, Đao vẫn tiếp tục đâm thẳng.

Phốc~~~

"Ngươi giết chết võ giả Triệu Chí Cường, thu được chân khí 42000, vũ hồn Nộ Huyết Cự Viên."

Lưỡi đao đâm thẳng từ đít lên tới đầu Triệu Chí Cường, cứt nước trộn lẫn với máu tươi trào ra.

Oẹ ~~~

Những tên võ giả trốn xung quanh nhìn lén thấy cảnh này liền không nhịn được mà nôn mửa.