Chương 8 Ta được nữ nhân tặng đồ à

Siêu Ngầu Siêu Bá Chiến Thần

Chương 8 Ta được nữ nhân tặng đồ à

C8

Đỗ Phong mất hồi lâu thời gian, rốt cuộc tìm được một đầu cổng thành. Hắn vừa định đi tới thì một giọng nữ truyền vào tai:

"Ngươi giết người chính là Dạ Lang bang bang chủ đệ đệ, hắn vô cùng tức giận, bỏ ra rất lớn số tiền đem thành Phong toả!"

"Cổng phía trước ngươi có mười vị tông sư toạ trấn, ngươi đi tới chính là tìm chết!"

Giọng nói này không ai khác chính là của Mỹ nữ cùng Đỗ Phong phịch nhau đêm qua Trầm Bích Quân.

...

Trầm Bích Quân tỉnh lại lúc đó, việc đầu tiên nàng muốn làm đó là một đao chặt chết Đỗ Phong, tiễn hắn qua bên kia thế giới.

Thế nhưng nàng đéo thể nào xuống tay cho được, ai bảo hắn là đầu tiên cùng nàng ấy ấy nam nhân đâu?

Hơn nữa cũng không phải do hắn, lúc đó là nàng chủ động câu dẫn, dù là bị thuốc, cũng là nàng câu dẫn, không thể chối cãi.

Trách là trách cái kia khốn nạn đại năng đã đem Đỗ Phong mang đến đây.

Lúc đó nàng vừa thay y phục xong thì một cổ năng lượng thần bí truyền vào nàng thể nội.

Nhất định là cái kia đại năng giả làm.

Cổ năng lượng trong thể nội vận hành, đem toàn bộ chân khí chuyển hóa thành linh nguyên, đưa nàng thuận lợi đột phá Tông sư cực hạn, trở thành Siêu Phàm cảnh, hơn nữa còn là Siêu Phàm cảnh đại thành.

Không dừng ở đó, cổ năng lượng thần bí còn đem nàng Vũ Hồn từ Huyền Cấp hạ đẳng lột xác trở thành võ giả ước ao Thiên Cấp Vũ Hồn.

Nhưng là nàng không những không cảm kích, mà còn nghiến răng nghiến lợi mắng to chó má.

Có quỷ phủ thần công đại năng đem nàng thực lực trong nháy mắt tăng lên, Vũ hồn là không thể thay đổi, thế mà cũng lột xác thành Thiên Cấp.

Đây chính là thần thủ đoạn.

Thủ đoạn cao như vậy, thì Trương Bân hoan hỉ chân khí chỉ là cái rắm, thần thổi một phát liền bay.

Thế nhưng, đại năng giả này lại dùng biện pháp thô thiển nhất, đem đến một cái nam nhân thông nàng.

Thử hỏi có tức hay không?

Nhưng là tức thì làm được cái mẹ gì chứ, người ta là thần, là siêu cấp đại năng, nàng chỉ là nho nhỏ võ giả, làm gì được người ta?

Trầm Bích Quân ôm vô tận nộ hoả rời khỏi khu rừng rậm, vào thành truy tìm Trương Bân.

Tìm được Trương Bân, nàng truốt hết mọi phẫn nộ lên đầu gã, hành hạ liên tục tám tiếng đồng hồ.

Trương Bân bị nàng đánh đến mập mình, bộ dáng vượt sức tưởng tượng kinh khủng.

Những tưởng như vậy là xong. Nhưng không, gã bị nàng cho nuốt Âm Dương Hòa Hợp Tán, ném vào giữa bầy heo mẹ.

Và đó là lần cuối cùng hoạ mi của gã hót. Gã bị nàng chặt hết năm chi, ném giữa thành tây quảng trường, bị bàng dân thiên hạ chỉ trỏ.

Kết cục hoá điên!

Giải quyết xong Trương Bân, coi như hả giận Trầm Bích Quân về nhà tắm rửa, Đỗ Phong nhày nhụa sữa tươi còn dính trong người nàng đây này.

Tắm rửa sạch sẽ, nàng rời khỏi nhà đi ăn.

Vừa tới mỹ thực lâu, nàng nghe được Dạ Lang bang tứ đường chủ, cũng là Dạ Lang bang bang chủ đệ đệ bị người dã mang giết hại, bang chủ đem thành phong toả, con ruồi không lọt.

Không liên quan.

Mặc kệ đi.

Nhưng là Trầm Bích Quân nhìn thấy hung thủ hoạ dung.

Lúc này thì liên quan đến nàng rồi.

Bởi vì hung thủ hoạ dung rất quen thuộc, chính là đêm qua đã thông nàng nam nhân.

Lý trí nói: mặc kệ hắn đi, liên quan gì đến mình.

Trái tim lại nói: đi tìm hắn, giúp hắn một lần thôi.

Cuối cùng, trái tim chiến thắng.

Cho đến hiện tại, nàng tìm được Đỗ Phong.

...

Đỗ Phong giật mình xoay người, phía sau hắn là một màu lam trường y nữ tử. Hắn vừa nhìn liền nhận ra. Đây là cô nàng trong giấc mơ đêm qua.

Không phải, không phải mơ, mà là thật, đêm qua nghĩ mơ nên hắn mới lớn mật như vậy, những gì xem trên mạng hắn đem lấy ra thực hiện.

Đại hán húp sò, đại hán nhồi bánh, thiếu nữ mút kem, bưởi kẹp chuối tiêu, móc lốp trộm đồ, mỹ nữ ôm cột, lão hán đẩy xe...

Trầm Bích Quân thấy Đỗ Phong há hốc mồm đứng nhìn lấy mình mà không nói gì, trong lòng khó hiểu.

Chẳng lẽ hắn bị câm?

Đỗ Phong không phải bị câm, hắn mở miệng nhưng lại không biết nói gì.

Nhìn nhau một lúc, Trầm Bích Quân trên tay hư không xuất hiện một cái mặt nạ, nàng ném qua cho Đỗ Phong.

"Đây là Thiên Diện Bì Hồ mặt nạ, đeo vào có thể tùy ý thay đổi dung mạo, Hoàng Cảnh bên dưới là không nhìn ra được."

"Ta chỉ giúp ngươi một lần, sau ngươi tự mình lo liệu!"

Trầm Bích Quân nói xong liền lăng không biến mất, lăng không phi hành chính là Siêu phàm cảnh năng lực.

Đỗ Phong mộng bức.

Đi?

Cái này liền đi rồi?

Ta còn rất nhiều lời muốn nói đâu?

Mẹ nó, ta còn chưa kịp dò xét. Cái này tính là gì cẩu thí tình huống? Ta lúc nào trở lên lề mề như vậy?

Đỗ Phong cầm mặt nạ nhìn nhìn, thông tin hiện lên:

Thiên Diện Bì Hồ mặt nạ: Dùng Lục giai Yêu Hồ da luyện chế, trải qua bảy bảy bốn chín phù văn cùng muời tám phụ trợ vật phẩm tạo thành.

Tác dụng: biến hoá dung mạo, Hoàng cảnh bên dưới không nhìn thấu.

Sở tác: Tiêu Dao Đao Hoàng.

Đỗ Phong đem mặt nạ đeo lên, mặt nạ liến dung nhập vào hắn da mặt, biến mất như chưa từng ở đó.

Đỗ Phong cảm ứng mình và mặt nạ có một tia liên hệ.

Hắn nghĩ tới Huỳnh Hiểu Minh khuôn mặt, da mặt liền biến hoá, hắn cảm nhận được biến hóa này, Nhưng không có gương soi, Đỗ Phong cũng không biết hiệu quả như thế nào.

Hệ thống:"Chúc mừng ngươi được nữ nhân tặng đồ, tặng ngươi người sói Logan khả năng hồi phục!"

Đỗ Phong ngây người. Đây là lần thứ hai hệ thống cho hắn Buff. Hai lần đều từ nàng gây ra. Thật không hiểu thấu.

Đỗ Phong thể nội có một luồng năng lượng vận chuyển, một hồi liền xong, không có gì cảm giác, không đau, không ngứa.

Nhưng vết thương trước ngực trong chốc lát lành lặn như chưa từng bị thương quá, cả chút sẹo cũng không để lại, hắn liền biết, buff này là thật đến.

Trong lòng niệm ý, màn hình giao diện mở ra.

Tính danh: Đỗ Phong.

Vũ hồn: Nộ Huyết Cự Viên (Hoàng cấp trung đẳng)

Chân khí: 42999 (Tông sư trung kỳ)

Yêu khí: 3750 (nhất giai Yêu Quái)

Thể phách: Tông sư sơ kỳ.

Võ học: Đại Lực Kim Cương Công (viên mãn), Cơ sở kiếm pháp (đại thành), Truy Phong Đao Pháp (tiểu thành)

Thiên phú: Tốc độ (cấp hắc thiết), Siêu hồi phục (cấp hoàng kim)

Bất tri bất giác liền trở nên mạnh như vậy, quả nhiên chặt người mới là Vương Đạo.

Đỗ Phong đóng lại màn hình giao diện, đem trong tay đại đao giấu đi.

Cây đại đao này nhưng là của Triệu Chí Cường, mang theo bên người chẳng khác nào nói mình là hung thủ giết chết đối phương đâu?

Đại đao đem chôn ở một gốc cây, Đỗ Phong ném bao bánh màn thầu, ngang nhiên đi vào tửu lâu.

Vết thương không còn, khuôn mặt thay đổi, còn ai nhận ra hắn, cho nên sợ cái rắm gì.

Sờ thi Triệu Chí Cường lấy được nhiều tiền, giàu rồi, cho nên Đỗ Phong đi vào một xa hoa tửu lâu ngồi.

Bàn bên cạnh hắn đang trò chuyện to nhỏ.

"Hắn không phải người tốt lành gì, giữ lại nhường hắn còn sống có tác dụng gì chứ, chết mẹ hắn càng tốt!"

"Ấy, Lăng huynh, ngươi nhỏ cái mồm, hoạ từ miệng mà ra, đạo lý đơn giản như vậy huynh còn không biết sao?"

"Hừ, sợ cái rắm, Lăng gia cũng không so Dạ Lang bang yếu!"

"Biết là thế, nhưng nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện, phải không?"

Một bàn khác:

"Triệu Chí Cường chết bỏ qua đi!"

"Hái hoa đạo tặc Trương Bân bị một nữ nhân chặt mất năm chi, ném ở thành tây quảng trường, các ngươi nghe chưa?"

"Thật hay giả?"

"Hừ, chính ta đi qua nhìn xem, còn có thể là giả?"

"Hắn Bị người chỉ trỏ cuời cợt, trở nên điên điên dại dại, không ra người bộ dáng.

Tóm lại một chữ —— thảm à."

Đỗ Phong ngồi trong tửu lâu nghe ngóng, đa phần đều liên quan tới hắn chặt chết Triệu Chí Cường, cùng với một cái tên Trương Bân bị chặt năm chi ném ở thành tây quảng trường trở nên điên điên dại dại.

Đỗ Phong ăn uống xong, ngồi một hồi buồn ngủ, hắn rời khỏi, tìm khách sạn thuê một phòng qua đêm.

Bất tri bất giác ba ngày trôi qua.

Đỗ Phong lúc này ngồi trong một quán rượu, ánh mắt nhìn đến Dạ Lang bang tổng bộ.

Hắn ba ngày này nghe ngóng, xem như hiểu sơ về cái này Dạ Lang Bang.

Giống như hiện đại hắc bang một dạng.

Cho vay nặng lãi, thu tiền bảo kê, kinh doanh sòng bạc, đâm thuê chém mướn... Nói chung là kiếm tiền bất chính là Dạ Lang bang việc làm.

Bất quá so với hiện đại hắc bang còn kinh khủng hơn. Dù sao cái này thượng võ thế giới, động một chút là chặt chết, không giống hiện đại còn có pháp luật ràng buộc.

Có chặt người cũng không dám chặt chết.

"Ba cái Siêu Phàm, gần hai mươi cái Tông sư, cái này quả thực khó chơi à!" Đỗ Phong uống một ly rượu, ăn một cục thịt bò, miệng lẩm bẩm.

Nghĩ nghĩ hay là bắt đầu từ đám nhỏ chặt lên, dù sao thù cũng kết, bọn hắn cũng không phải đồ tốt lành gì, chặt chết liền chặt chết thôi.

Hơn nữa chặt chết rơi xuống đồ vật cảm giác vẫn là rất thơm à.