Sekai no Owari no Sekairoku

Chương 4:

Cuộc Tận Chiến--.

Ngay cả sau khi ba trăm năm trôi qua, cuộc điều tra để tìm hiểu cả câu chuyện về Cuộc Chiến vẫn chưa tiến triển được gì.

Chỉ duy nhất một sự thật được mọi người biết đến là thế giới đón nhận một cuộc xâm lăng từ "thứ gì đó". Không phải chỉ có mình loài người không thôi, cả Tộc Rồng, những Thiên Thần và Quỷ Dữ cũng đều bị đe doạ bởi những kẻ xâm lược đầy đáng ngại. Nỗi kinh hoàng của chiến tranh lan rộng khắp mọi nơi bao gồm cả Địa Giới, Thiên Giới và Âm Giới.

Những người đã chặn đứng cuộc xâm lược đó là Kiếm Vương Elline và Tam Đại Công Chúa huyền thoại phục vụ dưới trướng người.

Từ Thiên Giới là Fear, Thiên Thần cảnh giới cao nhất, người nhận mệnh lệnh trực tiếp từ Nữ Thần.

Từ Âm Giới là Elsie, với thân phận là Chúa Quỷ, chủ nhân của thế giới tận sâu trong lòng đất.

Từ Địa Giới là Kirsche, nàng Công Chúa Rồng mạnh mẽ nhất, được kinh sợ bởi cả Thiên Giới và Địa Giới.

—Thiên Thần, Quỷ Dữ và Rồng.

Ba sinh vật cấp cao đại diện cho cả ba thế giới. Truyền thuyết kể lại rằng một lực lượng mạnh nhất như thế đã tụ hợp lại dưới trướng Kiếm Vương.

Từ cuốn sách lịch sử mà Ren đã đọc, truyện kể lại rằng mỗi người trong số họ đều mang dáng vẻ con người và cả ba người họ đều được miêu tả như là ba cô gái sắc nước hương trời.

"......Mình dám chắc rằng thứ này đây được viết bởi một người đàn ông. Và hơn nữa, đây chắc chắn hoàn toàn là sở thích của người đó đấy."

Ngay cả đến ngày hôm nay đây, Ren vẫn còn nhớ rõ khi mà cậu lầm bầm câu nói đo khi mà cậu đọc quyển sách lịch sử kia.

—Nhưng mà mình cũng chả biết được bao nhiêu phần trong lịch sử chỉ đơn giản là tưởng tượng nữa——.

Ngoại trừ sự thật về việc Tam Đại Công Chúa đại diện cho cả ba thế giới tập trung lại dưới trướng Elline, và cả bốn người họ bao gồm cả Elline đã thách thức và chiến thắng sau một trận diễn kinh thiên động địa chống lại "thứ gì đó" đang xâm lăng thế giới này là sự thật hiển nhiên.

Bản thân chiến thắng đó là thành tựu vĩ đại nhất được tạo dựng nên bởi Kiếm Vương Elline và là lý do tại dao người lại được tôn vinh là Dũng Sĩ Quả Cảm.

......Tuy nhiên, Elline thì cũng vẫn chỉ là người trần mắt thịt.

Truyền thuyết kể rằng người qua đời trong một căn phòng trong nơi nhà trọ ở độ tuổi trẻ trung 26 khi chẳng có lấy bất kì con cháu, gia đình, hay bạn thân gì. Giai thoại của người rồi cũng sẽ kết thúc trong khi tên tuổi ngài được lưu truyền trong lịch sử như là một nhân vật thuộc sử thi nếu như cuộc đời của ngài kết thúc như thế.

Vấn nề nổi lên vào khoảng hai trăm năm sau cái chết của người. Nói các khác, sự kiện được hé lộ cách đây một trăm năm.

"Encore......sao."

Ren lặp lại từ đó một cách đầy mơ hồ khi cậu rảo bước trên hành lang của Học Viện.

—Bọn họ chẳng thể tìm ra được nó.

Giữa những tài sản của Elline, tài sản của người như thanh kiếm của người, quần áo mà người đã mặc trong chuyến hành trình của mình và những tài sản khác của người đều được tìm thấy. Ngoài trừ, có một vật mà đáng lý ra phải có mặt nhưng nó lại chẳng bao giờ được tìm ra cả.

Bản ghi chép của Elline, "Encore."

Bản ghi chép của người đã đi khắp thế gian, bao gồm cả những khu vực chưa được khai phá và những lãnh thổ linh thiên cũng như cả Thiên Giới và Địa Giới.

Giá trị của bản ghi chép không chỉ gói gọn trong việc được coi là tài sản được để lại bởi vị Dũng Sĩ Quả Cảm không thôi.

Bản ghi chép đầu tiên và nguyên bản mà đã ghi lại toàn bộ lịch sử của cuộc Tận Chiến, bản hướng dẫn kiếm thuật được viết bởi chính Kiếm Vương, và nó cũng là tấm bản đồ vẽ lại rất nhiều di tích cổ xưa và khu sinh sống của những tinh linh.

Ví dụ, bạn có thể vớt vát được những "bí thuật thất truyền" (ANCIENTS) đầy quý hiếm từ những di tích cổ xưa và bạn cũng có thể nhận được lời chúc phúc từ những tinh linh đầy mạnh mẽ bên trong thánh đường của những tinh linh. Hầu hết những khu vực mà được coi là một khu vực chưa được khai phá và những vùng đất linh thiêng kể từ thồi cổ đại cũng là nhưng khu vực đào xới, nơi mà bạn có thể tìm thấy được những kim loại hiếm, thứ mà có thể được dùng để tạo nên những vũ khí mạnh mẽ.
Hơn nữa, bản ghi chép ấy còn có bản ghi chi tiết về cuộc chiến chống lại những sinh vật như Thiên Thần, Ác Quỷ, Rồng và những quái vật khổng lồ.

—Nếu như một cá nhân thích hợp có được Encore.

—Giá trị của những thông tin đuọc ghi chép lại bên trong nó sẽ dẫn dắt cá nhân đó trên con đường nắm bắt sức mạnh tối cao.

"Đó là lý do tại sao bạn sẽ trở thành Dũng Sĩ Quả Cảm nếu như bạn tìm thấy được nó sao..."

Cậu bước xuống cầu thang để ra khỏi hành lang tầng một của toà nhà.

"Người mà tìm thấy được Encore sẽ được phong tặng danh hiệu "Dũng Sĩ Quả Cảm" và trờ thành người thứ hai trong toàn thể lịch sử nhận được danh hiệu đó."

Đó là lời đề nghị chính thức được đưa ra bởi Hiệp Hội Liên Minh Thế Giới.

Nội dung của bản ghi chép được viết lại bởi Elline sẽ trở thành báu vật to lớn dành cho loài người, và thành tựu của người tìm ta nó cũng sẽ thích hợp để được gọi là Dũng Sĩ Quả Cảm của thế hệ tương lai.

Thời đại mà cả thế giới đều kiếm tìm để trở thành Dũng Sĩ Quả Cảm mới.

Bản ghi chép của Elline đã được mọi người công nhận là một thứ mà đang đợi chờ sự xuất hiện của người Dũng Sĩ Quả Cảm mới, và tự lúc nào không rõ, bản ghi chép đó đã được gọi là "bản ghi chép của thế giới rồi"(ENCORE)."......Nhưng mà mình cần phải nghĩ về việc lên lớp tiếp theo trước đã."

Ren lôi bảng báo điểm số học tập mà cậu đã được phát cho lúc ở phòng học trong túi mình ra và rồi thở dài.

Về mặt tổng thể thì cậu đứng "hạng năm" trong lớp. Trong tổng số trong lớp thì cậu nhận được "hạng nhất" cho phần tiêu chuẩn viết và "hạng tám" cho tiêu chuẩn thực hành.

"Mình đây chẳng gặp phải rắc rối nào với mục tiêu chuẩn viết kể từ năm ngoái rồi, nhưng tiêu chuẩn thực hành thì sẽ là vấn đề đây."

Bài kiểm tra thăng hạng sẽ được đánh giá dựa trên những trận đấu tập giữa các học sinh chuyên ngành Hiệp Sĩ với nhau. Bạn sẽ trở thành một học sinh cao đẳng nếu như vượt qua được nó. Đẳng Hiệp Sĩ của bạn cũng sẽ được đề bạt từ Hiệp Sĩ Hạng III thành Hiệp Sĩ Hạng II.
Và bài kiểm tra tốt nghiệp sẽ là bài kiểm tra thăng hạng để trở thành một Hiệp Sĩ Hạng I.
Bạn sẽ tốt nghiệp một cách thành công bằng cách vượt qua bài thi đó. Bạn cũng có thể tạo một bang hội mới từ con số không hay bạn cũng có thể thực hiện bài kiểm tra để tham gia vào một bang hội có tiếng tăm.

Thế rồi—

"Ren, em đã xong việc với giáo viên của mình rồi chứ?"

Một giọng nói đầy dịu dàng.

Ai đó tiến đến cậu từ phía sau một cách đầy yên lặng và đột ngột ôm chầm lấy cậu từ phía sau.

N-Này!? Chị đang làm gì thế, Senpai!?"

"Fufu. Đoán xem ai nào?"

"....,.Chà, cho dù chị có hỏi em câu đó."

Giọng nói đầy trêu chọc của chị ấy.

Hai thứ mềm mại áp vào sau lưng cậu, cảm giác đầy tuyệt vời của nó—.

"Hay đúng hơn phải nói là người duy nhất mà sẽ làm điều này với em là chị đấy, Fear-senpai......"

"Ara, vậy ra em biết đó là chị rồi sao?"

Chị ấy thả lỏng đôi tay đang ôm chầm quành cậu ra. Cô học trò mái tóc vàng với số điểm cao nhất đi vòng ra trước mặt cậu.

"Chị đây thì đang lo vì em cứ bước đi với một khuôn mặt đầy ảm đạm đấy."

"......Em đã làm thế sao?"

"Còn ai khác ở đây ngoài em ra chứ."

Cô gái cười khúc khích khi nói điều đó. Trông thấy nụ cười đầy đáng yêu của cô—

"Em hiểu rồi. Em xin lỗi vì đã khiến chị lo lắng cho êm. Chẳng lẽ em lại thể hiện một vẻ mặt như thế sao?"

Ren chẳng thể nào không mỉm cười về điều đó được.

......Có lẽ chị ấy là người duy nhất.

......Tiếp xúc với mình mà chẳng đem mình ra làm trò hề.

Fear Nesferia.

Một cô gái với những đặc điểm riêng biệt như tròng mắt màu xanh đậm của cô và mái tóc vàng với những lằn bạc của cô.

Cô ấy mười tám tuồi và là đàn chị của cậu. Tính cách đầy điềm tĩnh và nụ cười dịu dàng của cô cho thấy rằng cô ấy có một vẻ đầy trưởng thành hơn cậu.

"Nhưng mà này, chị biết không......bị chị ấn nó......vào em như trước đây thì....."

"Ấn nó vào em? Ara, chẳng lẽ chị có làm gì đó với em sao?"

Cô ấy cúi người về phía trước trong khi nở một nụ cười trêu chọc.

Trong một tư thế mà cô ấy ép bộ ngực của mình về phía trước, thứ mà thật săn chắc đến mức bó chắc sẽ bung ra khỏi chiếc áo của cô ấy mất.

Mối quan tâm duy nhất của Ren về cô ấy là bộ ngực khổng lồ của cô, thứ mà được nâng đỡ bằng chiếc áo được làm bằng thứ vải mỏng của cô. Do phần vải của chiếc áo của cô có hình dạng của hai quả núi, và nó thật bự đến mức những chiêc nút áo của cô chắc sẽ bung ra mất.

—Thành thật mà nói thì tôi gặp khó khăn trong việc nhìn đi nơi khác đấy.

Không như nụ cười đầy hiền hậu của cô, cơ thể của cô thì thật quá ư là kích thích.

......Vấn đề là chị ấy cũng nhận ra được điều đó.

......Và chị ấy cố tình làm điều đó với tôi như là một trò trêu chọc vậy.

Kỉ lục về việc khiến cho hàng tá tên con trai đầy ngây thơ ngất đi sau khi thấy chị ấy trong bộ trang phục bơi của mình mà chị ấy đã lập được trong mùa hè năm ngoái chắc vĩnh viễn sẽ ko thể bị phá vỡ.

"Không, đừng nói về chuyện này nữa. Nhân tiện đây, thật hiếm khi thấy chị ở đây đấy, Senpai."

"Ý em là gì chứ?"

"Để cho chị phải đi xuống đến tận lầu một trong dãy nhà này vào lúc này đây. Chị vẫn luôn ở trong phòng hợp cơ mà. Chị cũng là hội phó hội học sinh và trông chị luôn bận bịu với công việc hội học sinh của mình."

"Chị xuống để xem kết quả của mình."

Sekai no Owari no Encore V1 Non-colour 002
Hướng mà chị ấy đang trỏ đến sau khi nói điều đó là ở phía trước cổng ta của tầng một nơi dãy nhà.

"Nếu như em trở thành học sinh có số điểm cao nhất thì kết quả của em sẽ được trưng ra cho mọi người cùng thấy, dù em có thích chuyện đó hay không."

"À, hành hình công khai—"

Cậu thôi không còn nói năng gì nữa.

Đàn chị trước mặt cậu vẫn còn nở nụ cười trên khuôn mặt mình. Vậy thì chẳng lẽ là—

"Em hỏi điều này có được không? Senpai, kết quả của chị ra sao?"

"Như thường lệ thôi."

"Lại hạng nhất nữa sao!? Không thể nào! Việc nghĩ rằng chi lại đứng hạng nhất trong cả ba môn "Dược Sư"(HEALER),"Hiệp Sĩ" và "Pháp Sư"(ARIA)là chuyện chẳng thể nào tin nổi đấy.""Chị đơn giản chỉ là gặp may mà thôi. Cơ thể chị ở trong tình trạng tốt vào ngày kiểm tra mà thôi."

Cô đàn chị nheo mắt mình như thể cô đang đỏ mặt vậy.

—Tôi thực sự không thể nào chiến thắng được con người này cả.

Bài kiểm tra viết kiến thức, hạng nhất trong toàn khối.

Bài kiểm tra đấu tập thực hành, hạng nhất trong toàn khối.

—Nếu chị ấy chỉ xuất sắc ở bài kiểm tra viết không thôi thì tôi còn có thể hiểu được. Đó là bởi vì hàng tấn việc phải cố gắng hằng ngày sẽ phản ánh số điểm của bạn.

—Điều cần phải đề cập đến ở đây là bài thực hành, bài kiểm tra chiến đấu.

Trong một bài thực hành mà tất cả đám con trai và lũ con gái sẽ được kiểm tra cùng với nhau, chị ấy thể hiện một màn kiếm thuật đầy vượt trội so với đám con trai theo học chuyên ngành Hiệp Sĩ, và chị ấy còn thể hiện những phép thuật còn mạnh mẽ hơn những học sinh theo học chuyên ngành Aira nữa.
Mặc cho việc chị ấy là một Dược Sư, người mà chuyên biệt trong việc chữa trị và tái tạo.
Thiên tài toàn năng. Đó chắc hẳn là tại sao chị ấy lại được gọi là thiên tài đầu tiên kể từ lúc thành lập Học Viện Du Hành Thánh Fiora.

"Senpai, chị đúng thật là đáng kinh ngạc đấy......"

Ren thật lòng mà nói ra những suy nghĩ của mình và khen ngợi cô ấy trong khi gãi đầu mình.

"Senpai, chị cuối cùng rồi cũng sẽ tốt nghiệp vào mùa Đông này rồi, vậy thì chắc chị cũng có nghĩ đến việc chị sẽ tạo dựng một bang hội sau khi trở thành học sinh tốt nghiệp với điểm số cao nhất phải không? Senpai, em dám chắc rằng chị cũng đã nhận được nhiều lời mời mọc từ những ban hội nổi tiếng rồi, phải không?"

"Ừ. Chị đúng là có nhận được vài lời mời. Từ những liên hệ của hiệu trưởng."

"Biết ngay mà! Điều đó thật là tuyệt đấy!"

Bang hội—đó là "lực lượng thám hiểm được cấu thành từ những chiến binh đầy quả cảm."

Nhiệm vụ chính của họ lf đi chu du qua những vùng đất khác nhau trên thế giới để điều tra những vùng lãnh thổ linh thiên và những di tích cổ xưa, cũng như kiếm tìm nơi sinh sống của những tinh linh. Số lượng nhiệm vụ thì cũng khá là đa dạng vì cũng có những nhiệm vụ như săn lùng nhưng con quái vật đầy nguy hiểm. Việc phát hiện ra những tinh linh và săn lùng những con quái vật thì liên quan trực tiếp đến việc tăng cường lực lượng cho thành phố đó. Điều tra những di tích cổ xưa thì lại liên quan đến việc tìm ra những "bí thuật thất truyền và "kĩ thật thất truyền"(O-PARTS). Do đó những thành phố trên toàn thế giới đều hỗ trợ và chăm lo cho những bang hội.
Học Viện Du Hành Thánh Fiora này đây là một trong những cơ sở đó. Nó được xây dựng làm một học viện đặc biệt để rèn dũa những chàng trai và cô gái nhắm đến việc tạo lập những bang hội. Đây là một ngôi trường đầy danh giá mà đã đào tạo ra rất nhiều cá nhân đầy tương lai.

"Thế thì chị cũng theo đuổi Encore luôn phải không, Senpai?"

"Tất nhiên là thế rồi. Đó là thứ duy nhất mà chị không thể từ bỏ được."

Chị ấy gật đầu trong khi vẫn giữ nụ cười đó trên mặt mình.

"Nhưng mà chị vẫn chưa nghĩ gì về việc tạo bang hội cả."

"......Hở?"

"Đây là một cơ hội tốt đây. Ren, có điều này chị đã muốn nói với em lâu rồi, và sự thật là, chị sẽ sớm rời khỏi Học Viện này."

"Chị đi khỏi Học Viện sao!? Ơ, chẳng phải lễ tốt nghiệp là vào mùa Đông tới sao!?"

"Kết quả từ học kì vừa qua cũng có thể được dùng để làm bằng chứng nhận tốt nghiệp sớm nữa. Chị cũng đã nộp đơn thôi học của mình rồi."

"......Chị định thôi học sao? Chị chắc hẳn là đang đùa đấy, Senpai."

Mặc dù Ren chẳng cố tình làm như thế nhưng những cảm xúc thực sự lại bật ra từ miệng cậu.

Thôi học khi mà lễ tốt nghiệp ở ngay trước mắt thôi thì chẳng bình thường gì cả.

Bạn sẽ trở thành HEALERDược Sư Hạng I sau khi thực hiện bài thi tốt nghiệp và rồi bạn hoặc sẽ tự mình tạo dựng bang hội của chính mình hoặc là sẽ làm một bài kiểm tra đầu vào để tham gia bang hội mà bạn mong muốn vào.

"Tại sao lại thế chứ? Bài thi tốt nghiệp thì ở ngay trước mắt rồi."

"Chính xác là vì lý do mà chị đã giải thích vừa nãy rồi đấy. Rời khỏi Học Viện để đi kiếm Encore dù chỉ là một ngày trước đó thôi thì chắc chắc cũng tốt hơn nhiều."

"......Chị có đồng đội nào không? Có phải chị đã nhận được một lời mời không chính thức nào từ một bang hội nổi tiếng nào rồi hay không?"

"Chị chẳng nhận được gì cả.

Chị ấy vuốt mái tóc vàng óng của mình và lắc đầu.

"Sẽ chỉ có mình chị và một cô gái bạn cũ của chị mà thôi. Cọ ta cuối cùng cũng đã thoát ra khỏi được phong ấn của mình."

"Phong ấn sao?"

"Ồ, chị xin lỗi. Em có thể...quên đi những gì chị vừa mới nói xong."

Fear cho thấy con người hiếm thấy của mình với một nụ cười đầy ngậm ngùi và vung vẫy đôi tay mình.

Cô ấy nhìn lên trần như thể đang mong mỏi gì đó vậy—

"Sự thật là, chị cũng đã có nghĩ đến một người bạn của mình, người mà sẽ đi kiếm tìm Encore cùng với chị được một khoảng thời gian rồi, và cuối cùng thì cô ấy cũng đã có thể đến được. Vì đây là thời điểm vô cùng thích hợp nên việc hành động ngay lập tức sẽ tốt hơn rất nhiều."

"Bạn của chị…...vậy thật sự không phải là một lời mời mọc từ một bang hội đầy nổi tiếng sao?"

"Đúng vậy. Chẳng có bang hội nào chị muốn tham gia cả. Chị cũng đã được hiểu trưởng nói chuyện về điều đó trong một lúc rồi, nhưng tất cả những bang hội đó đối với chị đều thiếu hụt—"

"N-Này, Senpai!? Dừng lại đã!"

Ren dùng tay mình để chen ngang những lời của cô đàn chị của mình.

…...Xem chút nữa là.

…...Chẳng phải là những lời vừa nãy của chị ấy sẽ trở thành một vấn đề đầy nghiêm trọng nếu chẳng may có ai nghe được nó sao?

Hai vị giáo viên và một nhóm học sinh vừa bước đi đằng sau họ. Ren chờ cho đến tận lúc mà cậu chẳng thể thấy họ được nữa và rồi thở phào.

"Này, như thế thì thật quá nguy hiểm đấy, Senpai. Nhừng gì mà chị vừa nói."

"Vậy sao?"

"Bởi vì……?"

Những bang hội nổi tiếng toàn thể giới đã lập được những thành tựu to lớn. Trong khi những học sinh với điểm số cao vút bên cạnh chị ấy đang cố gắng chăm chỉ một cách đầy vô vọng để được thực hiện bài kiểm tra đầu vào để tham gia cùng họ, chị ấy lại bảo rằng những bang hội nổi tiếng ấy lại đi thiếu hụt đối với chị ấy.

"Em biết kết quả của chị, Senpai…...Vì thế em đây rất ngưỡng mộ chị. Em đây chẳng phải ở vị trí mà có thể nói bất kì điều gì về việc đó và em cũng chẳng biết nhiều gì về người bạn của chị, nhưng em lại nghĩ rằng việc thu thập kinh nghiệm bằng cách tham gia một bang hội thích hợp trước thì cũng rất quan trọng vậy. Chị biết đấy, dù sao thì thế giới bên ngoài cũng rất là nguy hiểm."

Cuộc Tận Chiến được chấm dứt bởi Elline.

Tuy nhiên, thế giới này chẳng phải chỉ thuộc về mỗi con người không thôi.

Mức độ nguy hiểm của việc chạm trán những quái vật khổng lồ khi mà bước vào những di tích cổ xưa và vùng đất linh thiêng.

Thiên Thần của Thượng Giới, Quỷ Dữ nơi Âm giới, và Rồng là những chúa tề của Trái Đất này, những sinh vật mà sẽ cố gắng trừ khử loài người một cách chẳng hề khoan nhượng gì.

"Ngay cả Dũng Sĩ Quả Cảm còn lập một bang hội nữa là."

"Dũng Sĩ Quả Cảm?"

"Em đang nói về Kiếm Vương Elline đấy."

"......Ồ phải rồi, là cậu ta."

Phia gõ nắm tay của mình vào tay còn lại như thể vừa mới sực nhớ ra vậy.

"Ồ phải rồi, giờ thì cậu ta đã được gọi là Dũng Sĩ Quả Cảm rồi. Con người đúng thật là cư xử một cách đầy tiện lợi đấy. Vào lúc đó, cậu ta bị coi như là một kiếm sĩ bị ruồng bỏ từ cả thế giới."

"Hở?"

"Ồ không, xin em hãy bỏ qua câu đó đi."

Cô gái tóc vàng vẫy tay mình một cách đầy hoảng loạn, một cảnh vô cùng hiếm thấy. Những cử chỉ đó của cô chấm dứt lúc đó vì cô ấy nhìn về phía Ren bằng đôi mắt đầy mong mỏi.

"Hãy để chị đính chính một điều này thôi. Về trường hợp của chị với bang hội. Đúng vậy, nếu như chị tìm thấy một bang hội mà có thể cạnh tranh với bang hội của Elline thì chị có thể sẽ muốn tham gia cùng họ."

"? Chà, thế thì đòi hỏi khá nhiều đấy……Ý em là, chị đang nói về bang hội huyền thoại phải không?"

Bang hội của Kiếm Vương Elline.

Nàng thiên thần đầy trong sáng và thanh khiết—Seraph Fear từ Thượng giới, người mà được ca tụng rằng có năng lực mà thậm chí còn vượt qua được cả Nữ Thần nữa.

Nữ Hoàng tăm tối và huyền bí—Chúa Quỷ Elise, chủ nhân của Âm Giới.

Cô gái với mái tóc bác lấp lánh—Công Chúa Rồng mạnh mẽ nhất, Kirsche, người mà thậm chí cả Thiên Giới và Âm Giới đều phải kiêng dè như nhau.

Tam Đại Công Chúa đại diện cho cả ba thế giới và Elline lại dẫn dắt một bang hội như thế. Họ đã chấm dứt cuộc Tận Chiến chỉ với bốn người bọn họ. Họ đúng thật là bang hội mạnh nhất mà được coi là tài năng nhất trong lịch sử.

"Bên cạnh đó, người ta còn có nói rằng mấy câu chuyện trong quá khứ thì được kể lại với rất nhiều chi tiết không chính xác. Chúng ta đây chăng biết được bao nhiêu phần trong câu chuyện thật sự đã được nói quá lên."

Cũng có giả thuyết rằng người Hiệp Sĩ và Pháp Sư dần dần được thay thế bằng một Thiên Thần, một Ác Quỷ và một Công Chúa Rồng khi cậu chuyện được kể lại từ người này sang người khác.
Vì như thế sẽ khiến câu chuyện trở nên thú vị hơn nhiều.

"Nhân tiện đây, cá nhân em thì nghĩ gì về câu chuyện nào? Em có nghĩ rằng huyền thoại của Elline chỉ là một câu chuyện giả tưởng hay không?

Đôi mắt cô nhìn thẳng vào trong mắt Ren.

Cô gái được gọi là Fear này đây.

Từ cô gái vô tình lại mang tên giống như Thiên Thần huyền thoại.

"Ấn tượng thực tâm mà nói của em là em mong rằng câu chuyện đó là sự thật."

Ren gật đầu trong khi cảm thấy hơi dè dặt.

"Khi em được nghe câu chuyện lúc còn bé, em thật sự nghĩ rằng cậu chuyện thật tuyệt vời đấy."

Cậu ngưỡng mộ câu chuyện một cách đầy chân thành.

Mặc dù cậu cứ liên tiếp bị gọi là Dũng Sĩ Quả Cảm Giả Mạo, nhưng lý do tại sao Ren lại tiếp nhận sự chỉ bảo ở Học Viện Du Hành Thánh Fiora này đây để làm một Hiệp Sĩ là vì cậu đã bị mê hoặc bởi những giai thoại về cuộc phiêu lưu của người.
"Đó là một câu chuyện đầy thú vị. Trong câu chuyện đó, có một kiếm sĩ mạnh nhất cùng Seraph, Chúa Quỷ và Công Chúa Rồng mạnh nhất lain chu du cùng người. Bất kì ai cũng đều mong muốn gặp được một bang hội như thế nếu như họ thật sự hiện hữu. Họ đã có được những cuộc hành trình gì trong khi chu du qua toàn thể thế giới, chỉ nghĩ về việc đó thôi cũng khiến em trở nên phấn khích rồi."

"......Chị hiểu rồi."

"Fear-senpai?"

"Ren, em thật là tuyệt diệu. Em rất thành thật, rất trong sáng, và......"

Cô ấy nở một nụ cười trông giống y như một nụ cười nơi Thiên Thần vậy.

Cô gái được gọi là Fear này đây nói điều đó với một giọng của một người trưởng thành đầy điềm đạm.

"Nếu như là một con người như em—"

Tiếng chuông báo hiệu.

Thứ cắt ngang những lời của cô là tiếng chuông vang vọng khắp Học Viện.

"Aa, đã đến tận lúc này rồi sao? Senpai, chẳng phải chị có việc trong hội học sinh như thường lệ sao?"

"Hôm nay thì được huỷ bỏ rồi. Chị đã nói với mọi người rồi vì chị muốn dùng phòng hội nghị cho việc riêng của mình."

"Cho việc cá nhân của chị sao? Vậy thì giáo viên đã cho phép chị sao?"

"Chị nhất toàn khối là vì lý do này đấy."

Cô nàng hội phó hội học sinh nở một nụ cười đầy tinh nghịch.

Cô ấy trả lời như thể tất cả đều là kế hoạch của cô ấy ngay từ đầu vậy, nhưng điều mà khiến người khác không yên chính là câu nói nghe có vẻ rất thật khi mà được phát ra từ chính cô ấy.

"Nhân tiện đây, Ren này. Đây có lẽ là định mệnh khi mà hai chúng ta gặp nhau ở đây, vì thế em vui lòng làm giúp chị một chút việc nhỏ được không?"

"Hở? Đi đâu chứ?"

"Khi em ra khỏi Học Viện bằng cổng chính, nếu như em đi thẳng qua khỏi thị trấn thì sẽ có một cửa hàng bánh. Chị đã đặt hàng trước rồi, vì thế những gì còn lại cho em phải làm là đi lấy thôi. Chị sẽ đi dọn dẹp phòng hội nghị trong lúc đó. Chị muốn bày một bữa tiệc nhẹ với người bạn của mình."

"Được thôi, nhưng mà em nhớ chẳng phải chị không được ăn thức ăn trong phòng hội nghị sao? Em dám chắc rằng mấy giáo viên sẽ điên lên nếu như họ bắt gặp được chị đấy."

"Em không cần phải lo về điều đó đâu. Ồ phải rồi và còn nữa—"

Fear lắc đầu.

Nhưng đôi mắt cô lại trông như thể đang trêu cậu vậy và vì lý do nào đó trông chúng lại thật đầy cám dỗ.

"Như là tấm lòng của chị vì em đã làm việc này giùm chị, lần tới chúng ta có buổi học chung với nhau thì sao nào? Trước khi chị rời khỏi Học Viện, đừng có dùng mấy phòng học trong trường mà hãy dùng phòng của chị ở bên kí túc xá nữ, được không? Chị của em đây sẽ chỉ bảo cho em rất nhiều điều, từ cơ bản—"

"K-Không......hãy làm điều đó vì dịp nào khác vậy!"

—Chỉ đơn giản là học thôi mà vậy thì việc chị ấy chỉ bảo mình từ cơ bản là ý gì cơ chứ?

Ren giữ cho tiếng hét không phát ra khỏi miệng mình và rời khỏi chỗ đó như thể cậu đang chạy đi vậy.