Sekai no Owari no Sekairoku

Chương 8:

Cơn mưa nặng hạt.

Bầu trời che phủ bởi những vầng mây đen cuồn cuộn, và cơn gió cuốn lên mang theo giá lạnh bên trong. Vô số hạt mưa xối xả rơi trên mặt đất Địa Giới.

Trong khi đẫm mình trong cơn mưa giá buốt—

"Một lần nữa nào……"

Ren chỉ đơn giản là tiếp tục vung thanh kiếm mỏng manh của mình.

Cậu chẳng thể nào cảm nhận được đầu ngón tay của mình nữa. Do cái lạnh của cơn mưa tầm tã và sức nặng của thanh kiếm mà cậu vẫn đang cầm chắc trong tay, những ngón tay cậu đã trở nên tê dại và lạnh như băng.

Đây chẳng phải là kết quả của tài năng hay rèn luyện gì. Chuyện này chỉ có thể bằng tính ngoan cường của cậu mà thôi.

—Khu vực tập luyện vào ban đêm.

Chẳng có lấy nổi một cái mái nhà để chặn cơn mưa và ngọn gió, cũng chẳng có lấy một ánh đèn để hỗ trợ tầm nhìn của cậu.

Mọi sự như thế này đây được thiết lập với sự giả định khi mà bạn chu du khắp thế giới trong bang hội của mình. Có thể sẽ có những lúc bạn phải đối mặt với một con quái vật trong đêm đen, và cũng có thể sẽ có những tình huống mà bạn sẽ bị tấn công bởi một con Rồng trong cơn mưa. Khu vực tập luyện là nơi được tạo dựng để chuẩn bị cho tình huống tồi tệ nhất.

……Tuy nhiên, như thế cũng có thể đơn giản mang ý nghĩ là bạn có thể "thực hiện những bài tập luyện khác."

Nếu như trời bắt đầu đổ mưa thì việc đi về nhà và bồi đắp kiến thức mình bằng việc đọc sách cũng rất là quan trọng.

Bạn cũng có thể nói rằng những bài tập luyện chiến đấu dưới mưa hay tuyết thì được thực hiện một cách khá là thường xuyên các buổi tập được giám sát bởi những giáo viên. Vì thế việc tự mình tập luyện trong một tình huống như thế cũng không thật sự cần thiết.

Mưa rơi tầm tã.

Trời đã về khuya, mọi người chắc hẳn đã yên giấc nồng. Cậu vẫn tiếp tục vung thanh kiếm mình trong khi chẳng nghỉ tay lấy một chút, vì thế người cậu ướt đẫm bởi những giọt nước giá lạnh. Hơn cả tính kiên trì nữa, bạn có thể gọi đây là điên loạn.

"Nhưng mà cho dù thế!"

Vô số hạt mưa rơi như trút.

Cậu vung thanh kiếm mình trong nhìn vào một hạt mưa rơi.

"Mình sẽ không thể bắt kịp được bất kì ai nếu như mình không làm thế!"

Xoạt. Đầu mũi kiếm cậu vừa vung xuống chẻ đôi giọt mưa.

"……Hộc……h……ộ……c……"

Cậu găm thanh kiếm xuống đất.

Nghiêng cả cơ thể mình thành hình dạng một góc vuông vì kiệt sức.

……Mình, mình không thể trở thành ai khác ngoại trừ chính bản thân mình cả.

……Yếu đuối vào lúc này thì có sao chứ? Mình chỉ đơn giản là phải trở nên mạnh mẽ hơn để bù đắp cho sự thiếu hụt đó mà thôi.

"Mình……"

Mình chẳng muốn chết đi trong khi vẫn bị gọi là Dũng Sĩ Quả Cảm Giả Mạo đâu.

Nhưng mình cũng chẳng có bất kì mong muốn trở thành Dũng Sĩ Quả Cảm chỉ để khiến cho mọi người công nhận mình gì cả.

"Chỉ đơn giản là mình ngưỡng mộ câu chuyện đó mà thôi. Một lý do đơn giản như thế thì chắc cũng ổn thôi. Dù gì thì mình là đàn ông……"

Huyền thoại của Elline—

Mình đã ngưỡng mộ câu chuyện khi được nghe kể về nó lúc còn là một đứa trẻ ra sao.

Mình cũng muốn tìm kiếm những người đồng đội mình có thể tin tưởng và chu du khắp thế giới theo ý thích của riêng mình.

Mình muốn thấy được chân trời thế giới mới mà mình chưa bao giờ được chứng kiến. Mình đăng kí vào Học Viện Du Hành Thánh Fiora nằm xa tít tận nhà mình bằng việc van nài cha mẹ mình bởi vì mình đây có những hoài bão như thế.

"Ba năm qua thật đau đớn. Nhưng mình thật mừng là mình đã đi đến đây."

Cậu đứng dậy bằng cách sử dụng thanh kiếm để chống đỡ bản thân mình. Ren nở một nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt mình.

"Vậy ra truyền thuyết là có thật……"

Kiếm Vương Elline Đoàn. Vị Dũng Sĩ Quả Cảm và Tam Đại Công Chúa hỗ trợ người.

……Vậy là họ thật sự là có hiện hữu.

Bản thân Ren đây cũng có một vài sự nghi nghờ về việc liệu truyền thuyết từ ba trăm năm trước đó có phải là thật hay không. Truyền thuyết đó có thể là một giai thoại từ xa xưa đã được thổi phồng lên. Huyền thoại đó là một câu chuyện được tạo dựng nên do mong muốn dữ dội của việc muốn trở thành vị Dũng Sĩ Quả Cảm.

Nhưng chắc chắn rằng cậu đã nhìn thấy việc đó.

Hành động vô cùng mạnh mẽ và đầy đáng yêu yêu của Công Chúa Rồng Kyelse.

"Quá đỗi kinh ngạc. Thật sự quá đỗi kinh ngạc là từ duy nhất mà mình có thể nói ra."

Liệu mình sẽ vươn đến được tầm cao đó nếu như mình tiếp tục cố gắng không?

Liệu mình sẽ có thể thành lập một bang hội với một người đồng đội như cô ấy nếu như mình tiếp tục cố gắng không?

Thế thì—

Đột nhiên có một ánh sáng chiếu rọi trên bờ vai ướt đẫm nước mưa của Ren.

"Mày……"

Một Hỏa Tinh Linh nhỏ nhắn. Có kích thước vào khoảng một con đom đóm. Có vẻ như đó là một cơ thể chói lòa phát ra một thứ ánh sáng đỏ mờ ảo, nhưng không còn nghi ngờ gì đó là một loại Tinh Linh.

[—————]

Một Hỏa Tinh Linh nhỏ bé vô danh phát ra một thứ ánh sáng rực rỡ trong tích tắc.

Ngay khoảnh khắc đó, khu vực xung quanh vai của Ren đáng lý ra bị ướt đẫm lại được bao trùm bởi một làn gió ấm áp.

"Mày……lo lắng cho tao sao?"

Cơ thể chói lòa khẽ lơ lửng trong không trung.

Tinh Linh là những chủng tộc hiếm thấy đầy bí ẩn.

Chúng thường trốn tránh khỏi loài người trong những vùng đất linh thiêng, nhưng Tinh Linh này đây đã đi cùng Ren được một khoảng thời gian rồi. Đối với Ren, cảm giác như thể một chú mèo nhỏ cậu tình cờ tìm thấy lại mang tình cảm gắn bó dành cho cậu vậy.

……Có lẽ nó cũng một mình?

……Làm như là nó có thể trả lời cho dù mình có hỏi đi nữa vậy.

Nó xuất hiện đầy bất ngờ và bắt đầu nổi trên không trung xung quanh Ren, nơi mà nó rồi cũng sẽ biến mất.

"Được rồi, tao hiểu rồi. Cám ơn, nhưng tao không sao. Mày cũng sẽ bị cảm lạnh nếu như mày ở lại dưới trời mưa lạnh lẽo như thế này đấy."

Cậu cũng chẳng biết liệu Tinh Linh kia có hiểu được những gì cậu nói hay không.

Nhưng ngay sau khi Ren nói ra điều đó, cơ thể chói lòa kia thôi không còn chớp nữa. Nó đứng yên giữa không trung và rồi biến mất cùng bầu trời đêm sau khi để loại một đốm sáng. Sau khi cậu tiễn Tinh Linh đi,

"……Chỉ mình mình bị cảm thôi là đủ rồi."

Ren rút thanh kiếm khỏi mặt đất trong khi nở một nụ cười thoáng qua trên mặt mình.

Mình vẫn còn có thể cử động được. Mình không thể cảm nhận được tay mình nữa nhưng mình vẫn còn đủ sức mạnh để nắm lấy thanh kiếm của mình.

"Một lần nữa!"

Khoảng không trống trải chẳng có gì phía trước là bạn tập giao kiếm của Ren. Chỉ đơn giản bằng việc dùng cơn mưa tầm tã tạo thành hình dáng nào đó là đối phương của cậu, Ren cứ tiếp tục vung kiếm của mình. Cậu đâm bằng thanh kiếm của mình. Cậu chém bằng thanh kiếm của mình. Ren là làm điều này bao lâu rồi chứ?

"……………Aa……………"

Đầu gối cậu mất thăng bằng vì thế Ren khuỵ người xuống ngay tại nơi ấy.

Cậu cố đặt tay mình lên mặt đất.

Nhưng cậu thậm chí là chẳng có đủ năng lượng để làm được điều đó. Vì thế Ren ngã sầm xuống mặt đất bằng đầu mình.

"Ha, haha……"

Trong khi cảm nhận bùn đất lạnh lẽ trên người mình, những gì phát ra từ miệng cậu lại là một tiếng cười khô khốc hướng thẳng đến bản thân cậu.

……Mình trông đúng thật là thảm hại mà.

……Nếu như mình tiếp tục bị gọi là Dũng Sĩ Quả Cảm Giả Mạo cho dù thế nào đi chăng nữa ở tình trạng này thì cũng không thể nào tránh được.

Cậu dùng hết tất cả sức mạnh trong cơ thể mình để ngồi dậy trên đầu gối mình.

Nhưng cơ thể cậu không thể cử động hơn thế được nữa. Cậu không thể đứng dậy hay cầm kiếm, vì thế cậu chỉ bị ướt đẩm trong mưa trong một cơn choáng váng.


"Đứng dậy đi."


Đó là lúc cậu nghe thấy giọng nói của cô gái ấy.
"!?"

Cô ấy đứng ở một khoảng cách mà cậu có thể vươn tay chạm đến cô.

Ren quên mất cả việc thở khi cậu trông thấy vẻ ngoài đầy xinh đẹp của cô gái đó. Cậu chỉ mở to đôi mắt mình ra.

……Không thể nào.

……Tại sao……cô gái này lại đứng trước mình chứ?

Cô gái có mái tóc ánh bạc đầy mượt mà.

Đôi mắt xanh lục bảo đầy bí ẩn của cô. Đôi mắt thể hiện một vẻ đầy quyền quý và đáng yêu mặc cho một cơ thể đầy nhỏ nhắn của cô.

"Ren."

"! Tại sao cô lại biết tên tôi chứ?"

"Tôi nghe nói từ Fear. Tôi có nghe nói rằng đêm nào cậu cũng đều tập luyện rất chăm chỉ ở đây.

Công Chúa Rồng Kyelse.

Một trong những thành viên của bang hội được dẫn dắt bởi Elline và cũng là Rồng mạnh nhất trên Địa Giới. Tại sao một cô gái như thế lại—

"……Tôi xin lỗi vì những gì xảy ra ban chiều."

Cô ấy cúi đầu.

Mặc dù cô chẳng quen làm việc này nhưng đây rõ ràng là bằng chứng của việc thể hiện lòng xin lỗi của cô.

"Cậu trông giống Elline vô cùng……vì thế tôi đã trở nên lầm lẫn. Xin hãy thứ lỗi cho tôi. Về mặt ngoại hình thì cậu đúng là trông giống hắn ta, nhưng tôi đây sẽ cố gắng hết sức để hiểu rằng cậu và Elline là hai người khác nhau."

Cô cúi gập người một cách đầy bình thản. Cô chẳng màng đến nếu tay mình ngập trong bùn lầy. Thứ mà cô nhặt lên là thanh kiếm mà Ren đã làm rơi trên mặt đất.

"Cậu có muốn đi cùng tôi không?"

Chỉ một lời mời đó thôi.

Nhưng Ren chẳng thể nào nắm bắt nó ngay lập tức được.

"……Hở? N-Này……ý cô là gì chứ?"

Cô gái nhìn thẳng vào cậu.

Cô nhìn vào cậu bằng đôi mắt xanh lục bảo mang đầy ý chí mạnh mẽ trong ấy——

"Cậu là cậu. Tôi sẽ không yêu cầu cậu phải trở nên mạnh mẽ ngay từ ban đầu như Elline. Tuy nhiên, nếu như cậu mong muốn, thì tôi có thể dạy cho cậu tất cả những kiếm thuật của Elline mà tôi có thể nhớ được."

"C-Chờ đã! Cái gì—"

"Tôi sẽ chẳng yêu cầu cậu phải trở nên mạnh mẽ ngay từ ban đầu, hay tôi cũng sẽ chẳng bảo cậu đột ngột trở nên mạnh mẽ. Nhưng đừng có quên đi tinh thần cứng cỏi mà cậu đã thể hiện khi cậu bảo vệ tôi và thách thức con Wyvern ấy. Đó là yêu cầu duy nhất mà tôi đòi hỏi ở cậu để thành lập một bang hội với tôi."

Bang hội.

Nghe thấy từ đó, Ren cuối cùng cũng nhận ra được điều cô gái đang cố gắng nói ra.

"……Tôi và cô? Nhưng chẳng phải đã quyết định là cô……sẽ đi kiếm tìm Encore cùng với Fear-senpai sao—?"

"Đúng vậy. Đó là lý do tại sao cậu phải đưa ra quyết định. Cậu sẽ ở lại Học Viện này hay cậu sẽ chu du thế giới cùng tôi?"

Bên dưới cơn mưa tầm tã, cô gái từ từ đứng dậy.

Chỉ một từ thôi—

"Cậu còn định bắt tôi phải đợi đến bao giờ nữa đây?"

Cô gái nở một nụ cười đầy dũng cảm với Ren đang khuỵu gối trên mặt đất.

"!"

"Hay là cậu cần tôi giúp để đứng dậy?"

Câu hỏi từ chính Công Chúa Rồng Kyelse

Đáp lại lời nói có thể coi là khiêu khích của cô, câu trả lời từ chàng trai được gọi là Dũng Sĩ Quả Cảm Giả Mạo thì rất ư là đơn giản.

"……Không."

"Hửm?"

"Tôi……bảo……cô……là……ngậm miệng lại……và……xem đây……"

Cậu dồn sức mạnh vào đôi chân đang run rẩy của mình. Cậu cắn chặt hàm răng mình đến mức muốn nứt ra. Cậu dồn quá nhiều sức mạnh vào bàn tay đến mức móng tay cậu bấu sâu vào trong da thịt. Ren từ từ đứng dậy.

—Trong cơn tuyệt vọng

—Thay vì là năng lượng của mình, thứ mà đã cạn kiệt, sự hưng phấn lại là thứ làm cho Ren cử động, làm ấm dần cả cơ thể cậu.

Đây là lần đầu tiên.

Có một ai đó nói chuyện với môt người như mình.

Nếu như những lời này phát ra từ những học sinh quanh mình, thì chắc hẳn mình đã nghĩ rằng họ đang đùa. Nhưng đôi mắt của cô gái với mái tóc bạc này đây lại đang chan chứa đầy ánh sáng cùng ý chí mạnh mẽ bên trong khiến cho mình chẳng nghĩ rằng cô ấy đang nói đùa.

"……………Tôi sẽ đi."

Mặc cho đang thở dốc, Ren rõ ràng là có nói điều đó.

"Tôi sẽ chu du ra thế giới bên ngoài cùng cô…… Mặc dù nghe có vẻ không được ngầu khi cả người tôi lấm lem bùn lầy như thế này, nhưng tôi đây vẫn luôn mơ về việc này. Tôi muốn chu du và chứng kiến thế giới bên ngoài kia cho đến tận nơi cuối cùng."

"Thật là. Vẻ ngoài của cậu thì đúng thật là khó coi lắm đấy."

Cô gái đứng trước cậu thở dài.

Tuy nhiên, trong đôi mắt cô có một thứ quyến rũ mà cô đây chẳng hề thể hiện trước đó.

"……Nhưng lấm lem bùn lầy như thế này thì lại rất hợp với cậu đấy. Đây."

Thanh kiếm dính đầy bùn đất. Cô gái trao thanh kiếm lại cho Ren.

Tận mắt chứng kiến hành động của cô ấy, Ren phát hiện ra sự thay đổi nhỏ trong cô gái.

"……Umm, cô bị lạnh sao? Tay cô đang run lên kìa."

Bàn tay đang cầm thanh kiếm của Kyelse thì lại đang run lên.

Khi Ren nhìn kĩ lại thì cậu nhận ra rằng khuôn mặt của cô gái đang ngẩng lên nhìn cậu có hơi ửng hồng một chút.

"Hay chẳng lẽ là cô cảm lạnh mất—"

"Đ-Đồ ngốc! Là lỗi của cậu đấy!…… Là bởi vậy cậu trông……vô cùng giống Elline……"

"Gì thế?"

"T-Tôi bảo cậu là……cầm lấy thanh kiếm ngay đi!"

Nàng Công Chúa Rồng đang rất cố gắng để trao đi thanh kiếm.

Trông cô thật quá thơ ngây tựa một cô gái đang trao lá thư tình cho mối tình đầu của mình vậy—

"C-Cậu đáng lý ra phải lấy làm vinh dự đấy! Tôi, là Rồng mạnh nhất trong lịch sử cũng như là công chúa của loài Rồng…… Đây là lần đầu tiên của tôi, cậu biết không hả? Với việc tôi phải đi chiêu mộ con người vào bang hội. Đây là lần đầu tiên của tôi đấy!"

"Chà, tôi thật không biết phải phản ứng ra sao cho dù cô cứ nhấn mạnh rằng đây là lần đầu tiên của cô……"

"~~~~~~Đ-Đây là lỗi của cậu vì cứ khiến tôi phải nói điều mà tôi không quen nói. Dù gì thì! Tôi đây sẽ huấn luyện cậu cho đến tận cùng vì cậu đây sẽ lập một bang hội cùng với tôi. Cậu nên sẵn sàng đi! Không thì, cậu—"

Ngay trước khi Kyelse chuẩn bị dứt lời.

"Ôi chà, chị đây sẽ rất phiền lòng nếu như em quên mất chị đấy."

"……Fear-senpai?"

Cô gái với mái tóc vàng cùng cây dù toát ra đầy vẻ thanh lịch.

Trong khi Ren quan sát cô, cô từ từ tiến lại gần cậu trong khi nở một nụ cười.

"Ren này?"

Chiếc dù cô cầm bị ném tung cao lên giữa không trung.

Rồi.

"Em vẫn khỏe chứ?"

Một cột sáng vàng rực phát ra. Một thứ ánh sáng rực rỡ mạnh mẽ đến mức có thể đốt cháy mắt bạn xuất hiện trong khu vực tập luyện. Thứ ánh sáng ấy xuyên thấu những vầng mây đen tận tít trời cao và khiến cho bầu trời rực sáng.

"Hãy để chị tự giới thiệu bản thân mình. Ren, đây là cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng ta."

Tổng Lãnh Thiên Thần đại diện cho Thiên Giới—

Một Thiên Thần đang đứng đó với mái tóc ánh vàng và một đôi cánh trắng.

"Tên chị là Fear, Tổng Lãnh Thiên Thần. Thứ hạng của chị ở Thiên Giới là hạng hai sau Nữ Thần Lesfrese. Chị đây có thể hơi kém cỏi, nhưng chị đến đây là vì chị muốn tham gia vào bang hội của em."

"……Ơ……a……Umm."

Sekai no Owari no Encore V1 Non-colour 004
"Thành thật mà nói thì chị cũng dự định hỏi điều này ngay từ đầu rồi đấy, em có biết không?"

Tổng Lãnh Thiên Thần nở một nụ cười như thể cô ấy vừa mới vừa cho thấy sự tiết lộ lớn lao nhất của mình vậy.

"Tất cả đều tùy thuộc vào em đấy. Chị cũng đã dự định tiết lộ danh tính của mình cho riêng mình em trước khi chị đi khỏi Học Viện để xem xem liệu em có đi cùng chị hay không. Chị muốn biết suy nghĩ của em thế nào."
"…………" ……Đây không phải là một giấc mơ, đúng không nhỉ? Cậu không thể nói nên lời. Tổng Lãnh Thiên Thần và công chúa của loài Rồng, những người mà cậu đã được dạy về từ khi cậu còn rất nhỏ. Hai cô gái thánh viên của Kiếm Vương Elline Đoàn huyền thoại thì lại đang đứng trước mặt Ren đây, và họ đang cố dẫn dắt cậu ra thế giới bên ngoài. "Ồ, và chị thích được gọi là ‘Fear-senpai’ như em vẫn gọi chị từ trước cho đến giờ. Chị đã quen với việc được gọi bằng tên mà mọi người vẫn gọi chị ở Học Viện, vì thế sẽ có cảm giác như là chúng ta rất là gần gũi với nhau." Tổng Lãnh Thiên Thần nở một nụ cười và vỗ đôi cánh lớn đang rực ánh sáng của mình. Mặt khác, Kyelse nói điều này với vẻ mặt đầy chán chường. "Hừm, đồ hám danh. Nếu như con người thấy vẻ ngoài của cậu với chân tướng cao cấp như thế thì mình đây chẳng quan tâm đâu đấy." "Không sao đâu. Chúng ta sẽ rời khỏi Học Viện ngay sau đó mà. Đúng không, Ren?" "……Ơ?" Cậu không thể nào không há hốc ra được. Người đang nhìn chằm chằm vào cậu là Kyelse. "Em vẫn chưa hiểu được cuộc trò chuyện của bọn chị sao? Ngày mai. Chúng ta sẽ đi trước rạng sáng mai để kiếm tìm Encore." "…………Chờ một chút đã!? Ngày mai sao!? Cho dù em có nghĩ đi thế nào đi chăng nữa về việc đó, thì như thế cũng là quá nhanh!" "Em có nhớ chị đã kể với em việc chị đã nộp đơn xin thôi học của chị không? Ren, em ấy điền đơn thôi học của em vào tối nay đi. Người ta thường bảo việc hôm nay chớ để ngày mai mà." Tay trái Ren bị ôm lấy bởi Tổng Lãnh Thiên Tần, ôm chầm vào ngực của cô ấy. "Chờ đã, em cần phải làm những việc như chuẩn bị cho chuyến hành trình, và em cũng cần phải chuẩn bị về mặt tinh thần đã—" "Đi thôi. Nếu chúng ta không nhanh chân, thì những bang hội khác sẽ tìm thấy Encore trước mất." Một cách đầy bất ngờ, tay phải Ren bị ôm lấy bởi Công Chúa Rồng. "Chị khá là mong mỏi điều đó đấy. Cũng đã được một khoảng thời gian rồi kể từ khi chị kiếm tìm khắp thế giới." Fear mỉm cười trong khi tựa bộ ngực đầy đặn của cô vào cậu. Mặt khác, Kyelse thì lại đang nhìn chằm chằm vào cô Thiên Thần với một vẻ mặt đầy kinh ngạc. "Đồ Thiên Thần gợi dục ngốc nghếch, bỏ tay cậu ấy ra. Mình đây mới là người sẽ huấn luyện cho Ren." "Ơ? Thế thì Kelse sẽ phụ trách em ấy vào buổi chiều và mình đây sẽ phụ trách em ấy vào ban đêm" "Không. Mình đây dám chắc rằng thứ mà cậu đang cố thực hiện là……" "Đủ rồi, cả hai người bỏ tay em ra ngay lúc này điiiiiiii—!" Cả hai tay cậu bị nắm chặt với nàng Công Chúa Rồng và Tổng Lãnh Thiên Thần huyền thoại. Chàng trai Dũng Sĩ Quả Cảm Giả Mạo bị lôi xềnh xệch khỏi chỗ đứng của mình.