Chương 12: Một Chuyến Đến Trần Gia.

Sáng Thế Thần Vương

Chương 12: Một Chuyến Đến Trần Gia.

Vạn Diệt nhìn xuống thấy Thiên Bảo cười giới thiệu:

- Ta tên là Vạn Diệt. Hiện tại đang ở chung nhà với Thiên Bảo.

Bọn con trai trong lớp la ồ, hàng trăm con mắt hình viên đạn nhắm đến hắn. Bất quá hắn chỉ thở dài chứ chẳng nói gì. Thấy hắn đang chán nản, Tố Nguyệt nhìn qua hỏi:

- Bộ ngươi và nàng đang sống chung thật à.

Hắn thở dài chỉ gật đầu không nói gì, Thiên Di nhìn xuống nói:

- Thiên Bảo, ngươi ngồi bàn phía dưới. Vạn Diệt ngồi chổ bàn của Thiên Bảo đi. Lát nữa, Tố Nguyệt và Thiên Bảo dẫn Vạn Diệt tham quan trường.

Khi nghe Thiên Di nói hắn cùng Tố Nguyệt rồi Vạn Diệt tham quan trường, thì bọn con trai càng nổi lên sát khí. Giờ ra chơi đã đến, đột nhiên từ đâu xuất hiện một tên nam sinh, ngoại hình có phần to con, tên này hét to:

- Vạn Diệt và Tố Nguyệt là người trong mộng của ta. Kẻ nào cản hoặc có ý đồ lập tức sẽ bị bổn thiếu gia cho biết tay.

Bọn nam sinh trong lớp hắn, hiện lên vẻ sợ hãi. Một tên lắp bắp nói:

- Đó là Trần Hùng. Hắn là tên đầu gấu trùm trường.

Thiên Bảo nghe như không nghe, cười nói với Tố Nguyệt và Vạn Diệt:

- Nguyệt nhi và Diệt nhi, chúng ta đi tham quan trường nha.

Tên Trần Hùng thấy hắn không thèm để ý hắn liền quát to:

- Ngươi không nghe bổn thiếu gia nói gì sau?

Thiên Bảo lúc này mới mở miệng trả lời:

- Ngươi trong mắt ta chỉ là con sâu cái kiến, à mà không ngươi còn không bằng một con sâu đấy.

Vẻ mặt vô sĩ của Thiên Bảo làm cho Trần Hùng nổi máu xung thiên, hắn hét to:

- Giết. Đánh hắn thành phế nhân.

Hắn và đồng bọn xông lên hội đồng Thiên Bảo. Nhưng chưa đầy hai giây bọn hắn đều nằm dưới chân Thiên Bảo, hắn hỏi:

- Ngươi là ai? Bộ không biết đến ta là thiếu gia của Trần gia sao?

Hắn phất tay với vẻ mặt sĩ nhục cười nói:

- Ta là gia gia của Trần gia đây.

Trần Hùng nổi nóng nhưng cố kiềm chế đợi khi về nhà nói với cha hắn truy sát Thiên Bảo. Nhưng hắn đã lầm Thiên Bảo đã tính trước, hắn đã để lại một lượng cực nhỏ Hỏa linh lực chỉ cần Trần Hùng về đến Trần gia, thì Hỏa linh lực sẽ giầy xéo hắn đến chết. Bỏ qua tên Trần Hùng, hắn quay lại cười nói:

- Thôi ta đi.

Hắn đã giải thích một số vấn đề của Vạn Diệt cho Tố Nguyệt biết, trừ các yếu tố không nên kể. Cả ba vui vẻ tham quan đến nhiều khoa ngành khác nhau. Lúc này, tên Trần Hùng vừa về đến Trần phủ, hắn đang ngồi xe lăn đến nghị sự điện gặp cha hắn, hắn được đẩy vào và nói:

- Cha người hãy truy sát tên Thiên Bảo…

Nói đến đây hắn cảm thấy trong người khó chịu vô độ, tên cha hắn liền tức tốc chạy đến. Hoảng hốt nói:

- Trần Hùng con có sao không.

Trần Hùng ú ớ không nói được lời nào, mặt hắt xiêu quẹo. Cha hắn liền đặt tay lên trán truyền thần thức và linh lực vào nhưng hắn hét lên một cái. Từ trong người hắn xuất hiện một đốm lửa vô sắc, đốm lửa to lên bao phủ lấy người hắn, cha hắn rút tay ra người hắn kịp thời, tên Trần Hùng bị ngọn lửa thiêu đốt trong đau đớn, ngọn lửa đó phá hủy linh hồn Trần Hùng khiến hắn vĩnh viễn biến mất không được tiến nhập luân hồi. Ngọn lửa tắt hẳn, để lại một cái xác đen kịt. Cha hắn nức nở vội ôm xác hắn nhưng vừa chạm vào cái xác vỡ ra thành cát và biến mất. Từ trong bước ra, một lão giả chấp tay ở sau lưng nói:

- Người thi triễn loại pháp thuật này quả thật tàn nhẫn.

- Lập tức truy sát bắt hắn về đây.


Tên phụ thân của Trần Hùng vẻ mặt đau đớn kèm với tức giận ra lệnh. Lúc này, hắn đang ăn trưa cùng với Tố Nguyệt, Vạn Diệt và Trần Hiểu, hắn không bieestt là bọn Trần gia truy sát hắn, mà có truy sát cũng chả bắt được hắn. Suy nghỉ một hồi hắn nói:

- Vạn Diệt và Trần Hiểu chiều nay cùng ta đến Trần gia một chuyến.

Vạn Diệt thì gật đầu đồng ý. Còn Trần Hiểu hơi lưỡng lự một hồi cũng đồng ý. Ăn uống giải lao xong ba người cáo từ Tố Nguyệt, Thiên Bảo dùng thuấn di đưa ba người đứng trước Trần gia. Hắn thầm đánh giá, Trần phủ rộng lớn hơn cả Dương gia và Lâm gia cộng lại. Đang suy nghỉ thì tên Trúc Cơ đang canh cổng lớn tiếng hỏi:

- Bọn ngươi là ai? Đến đây mục đích gì? A, thì ra lại là Trần Hiểu cặn bã thiếu gia

Thiên Bảo cười nói:

- Ta tên là Thiên Bảo người mà Trần gia đang truy sát.

Bọn hắn tái sắc, vội sai một tên Luyện Khí vào trong bẩm báo. Chưa được 5 phút, tất cả trưởng lão đã có mặt, lúc này tên trưởng lão kia giọng run run nói:

- Trần Hiểu tại sao con lại đi chung với hắn.

Trần Hiểu gụt đầu nói:

- Xin lỗi, con bất hiếu.

Thiên Bảo đứng đó cười nói:

- Ngươi chả làm gì sai có ta làm chứng. Kẻ nào đụng đến ngươi thì tên đó thần hồn câu diệt.

Cạnh một tên la lớn:

- Đứng trước mặt đại trưởng lão mà còn…a.a

- Hửm! Ta nghe không rõ.


Tên thanh niên đang nói liền bị Vạn Diệt xuất hiện bên cạnh bóp cổ hắn. Tên đại trưởng lão quát lớn:

- Thiên Bảo ngươi đừng quá đáng.

- Ta mà quá đáng à. Chẳng phải cả lũ con cháu của các ngươi vô năng à.


- Ngươi…! Thôi được, Lên!

Tên đại trưởng lão dứt lời toàn bộ người trong Trần gia bay ra vây quanh lấy ba người bọn hắn. Thiên Bảo không thèm để ý nói:

- Diệt nhi đưa cho ta thanh Sát Diệt Nhân Đạo kiếm.

Vạn Diệt gật đầu, liền đó một thanh kiếm xuất hiện trước mặt nàng rồi bay đến Thiên Bảo, một thanh kiếm màu xanh lá, nhìn thì rất là bình thường nhưng khi nó phát ra kim quang uy áp những tên tu sĩ từ Trúc Cơ trở xuống đều chết hết. Thật ra uy lực nó rất mạnh đến nỗi Bán Tiên còn chẳng làm được gì và do Thiên Bảo không muốn giết hết tất cả. Những tên Kim Đan thấy thế vội chạy tán loạn lên. Thiên Bảo giơ cao Nhân Đạo kiếm nói:

- Hôm nay, tên đại trưởng lão ngươi có thể chết dưới Sát Diệt Nhân Đạo kiếm đó là một ân huệ đấy.

Dứt lời, bọn trưởng lão kia chỉ thấy tên đại trưởng lão bị cắt ra làm đôi từ trên xuống dưới. Hắn la to lên:

- Tên Trần gia chủ đâu mau lết ra đây.

Dứt lời, một nam trung niên cưỡi một tấm thảm bay đến trước mặt hắn nói:

- Ngươi đã giết tất cả tộc nhân và tên đại trưởng lão rồi, có biết tội không.

Hắn chả cần vòng vo với tên gia chủ đó. Thiên Bảo phất tay nói:

- Hỗn Độn Hủy.

Dứt lời, tên gia chủ bị một ngọn lửa đen nuốt chững biến rồi biến mất không một vết tích, hắn quay qua nhìn tên phụ thân của Trần Hiểu nói:

- Ngươi sẽ là gia chủ.

Tên đó vội cúi đầu đáp:

- Cảm tạ tiểu huynh đệ. Nhưng ngươi giết quá nhiều người trong tộc ta. Ta e là khi lão thái tổ sau khi xuất quan sẽ truy bắt ngươi và sát hại cha con ta.

Hắn liền nói:

- Vậy tên đó đang bế quan. Được rồi giúp người giúp cho chót.

Hắn đưa tay vào hư không lấy ra một lệnh bài rồi nói với Trần Hiểu:

- Ngươi giữ cái này. Nó sẽ bảo vệ hai cha con ngươi.

Trần Hiểu vội cảm ơn. Nhưng hắn phất tay một cái rồi biến mất cùng Vạn Diệt để lại cho hai cha con bọn hắn nhìn nhau cười khổ. Về đến nhà, hắn bước vào phòng tắm, đang ngâm mình và tận hưỡng, do không để ý Vạn Diệt bước vào. Hắn tức giận nói:

- Ngươi vào đây làm gì? Bên phòng của ngươi cũng có nhà tắm mà.

Nàng lắc đầu phồng má nói:

- Ta vào đây để massa cho người đấy. Như vậy cũng không được à. Lúc trước, ngài còn lau chùi sờ mó ta mà.

Hắn đỏ mắt nói:

- Ta đồng ý là được chứ gì!

Vạn Diệt vui vẻ nói:

- Vâng!

Sau khi tắm xong hắn bước ra phòng mở laptop lên chơi game, Vạn Diệt ngồi kế bên nhìn chằm chằm. Thiên Bảo nhìn qua nói:

- Ngươi muốn một cái riêng không?

Nàng gật đầu, trông như một bé cún vậy thật đáng yêu. Hắn gãi đầu rồi nhìn đồng hồ thì khoảng 18 giờ rồi nói:

- Đi thôi chúng ta đến cữa hàng điện tử nào.

Đến cửa hàng điện tử thì được tên nhân viên giới thiệu một đống lằng nhằn. Hắn phất tay nói:

- Ta mua cho bạn gái ta. Nên chọn cái nào sang chảnh, bền, chơi game đỉnh là được.

Thanh niên vui vẻ đáp:

- Vâng, ở đây mới nhập về từ hôm qua chiếc máy tính doanh nhân cao cấp đến từ Asus Zenbook 3 Deluxy. Máy sở hữa bộ não mới nhất từ Intel core i7 thế hệ 7 sở hữu 16gb ram,…

Hắn nhìn qua Vạn Diệt thấy nàng nhìn nó chầm chầm. Liền nói với tên nhân viên:

- Ta sẽ lấy nó.

Sau khi thanh toán xong, về đến nhà hắn liền cài cho nàng trò Tu Chân Lộ và tạo nhân vật nữ. Chẳng mấy chốc nàng lên cấp khá cao. Là vì hắn đã nạp số lượng lớn tiền vào nick của nàng. Cả hai chơi đến khuya.