Chương 16: Tìm Đến.

Sáng Thế Thần Vương

Chương 16: Tìm Đến.

Hắn từ trên xuống, bước vào Đại Sảnh Điện. Tên Lâm Lang thấy hắn bước vào liền nói:

- Chuyện ngươi và Lâm lão tổ đã giải quyết rồi à.

Hắn gật đầu rồi nói:

- Hắn chỉ kêu ta đến Hỗn Thế cung gì đó. Các người sắp xếp cho ta.

Vì hắn không muốn bị bọn gát cổng làm phiền nên đã nhờ bọn Lâm gia sắp xếp. Tên Lâm Lang liền mạnh miệng nói:

- Được, vậy ngươi định chừng nào đến.

- Không lâu, khoảng 4 tháng nữa thôi.


- Được, sau 4 tháng sẽ có người đến đón ngươi.

Hắn gật đầu rồi nói:

- Nếu không có gì nữa thì ta đi gặp Tố Nguyệt nói chuyện này một chút.

Nói xong hắn liền biến mất. Để lại bọn cao tầng Lâm gia ngơ ngác, nhìn nhau cười khổ mà bọn hắn cũng không dám cả gan ngăn cản Thiên Bảo, hắn mà nổi giận thì có mà diệt tộc, nhưng bọn hắn đã lầm Thiên Bảo bây giờ không còn hiếu sát nữa. Hắn đi đến chổ hoa viên, thấy Tố Nguyệt và Vạn Diệt đang nói chuyện vui vẻ hắn từ phía sau tiến lại sau lưng Tố Nguyệt, rồi nói:

- Ta đã giải quyết xong mọi chuyện.

Nàng giật nhẹ mình rồi gắt:

- Ngươi thật là…

Thấy Tố Nguyệt giật mình, hắn và Vạn Diệt nhìn nhau cười, Thiên Bảo nói:

- Hai người đang bàn chuyện gì mà say mê đến vậy.

Vạn Diệt nhanh miệng nói:

- Thật ra là Tố Nguyệt muốn bước vào Tu Chân giới. Nhưng ta đã khuyên nàng là Tu Chân rất khắc nghiệt, mạnh được yếu thua mà nàng nhất quyết muốn vào.


Hắn nhìn Tố Nguyệt rồi từ tốn nói:

- Mục đích ngươi muốn bước vào con đường Tu Chân là gì?


- Đương nhiên là để mạnh hơn, sống lâu và ngầu hơn.

- Ngươi nói đúng, nhưng có chổ sai đó là bước vào Tu Chân cũng chưa chắc sống lâu đâu. Có thể chết bất cứ lúc nào.


- Nhưng ta đã quyết. Ta biết ngươi tài phép hơn người, ngươi là một vị đại năng nên giúp ta có Linh Căn, giúp ta công pháp tu luyện phòng thân là được rồi.


- Vậy ngươi đã quyết ta cũng không cản hẹn 4 tháng sau tại nhà ta.

- Sau lâu vậy.


- Ta đang thu xếp một chút chuyện nên ngươi đừng hỏi.

Tố Nguyệt chỉ gật đầu, hắn cũng không còn gì để nói. Rồi cáo từ ra về, Tố Nguyệt tiễn hắn đến cổng chính, Thiên Bảo cười nhẹ rồi cùng Vạn Diệt biến mất.

Về đến nhà, hắn nói với Vạn Diệt:
- Chúng ta nên đến Hỗn Thế Thánh Cung một chuyến để điều tra một số vấn đề.

- Vậy ta thu xếp đi liền à.


Thiên Bảo phất tay:

- Không trong 4 tháng nữa. Ngươi gọi tên Tiêu Hải sắp xếp cho chúng ta không cần học mà vẫn tốt nghiệp đi.

Vạn Diệt gật đầu nhanh chống đi đến Tiêu gia. Trong lúc đợi nàng làm xong công việc, hắn mở laptop ra chơi một tựa game đang hot, mà hắn nghe được khi đám thanh niên trong lớp bàn tán. Đó là Liên Minh Huyền Thoại Đấu Trường Công Lý. Hắn tải về mất vài phút rồi, tạo tài khoảng chơi, lúc đầu đánh với boss khá dễ dàng.

Chơi mãi mê đến chiều, thì Vạn Diệt cũng về. Vạn Diệt nói:

- Ta đã hoàn thành xong nhiệm vụ. Giờ tiếp theo làm gì?

- Lại tải game này chơi với ta thử đi.


Vạn Diệt cũng vào chơi, hai người đánh với máy mãi đến lv 30, rồi hắn xoay qua nói:

- Ngươi chơi game này không tệ nhỉ.

- Hì hì.


- Được rồi, giờ chúng ta sẽ đánh PvP.

Hắn và Vạn Diệt mới lần đầu đánh PvP nên rất cẩn thận. Hắn thấy thích nhân vật Yasuo, nên vừa vào pick ngay và khóa. Còn Vạn Diệt thì chơi con Zed vì nàng cho rằng càng khó chơi thì càng mạnh. Thiên Bảo đi đường trên, Vạn Diệt đi giữa. Đúng 1 phút 30 giây, trên bảng điểm số 0/1 nhìn xuống bảng đồ nhỏ thì thấy thằng AD đã ngủm, còn con hỗ trợ thì HP còn chưa đến 20%. Trận đấu diễn ra hơn 20 phút thì hắn và Vạn Diệt nhìn lên màn hình cảnh nhà chính sụp đổ.


Hai từ to bự xuất hiện Thất Bại, hắn thì giết 7 chết đến 10 còn Vạn Diệt thì giết 8 chết 15, còn ba tên kia thì cúng mạng liên miêng. Chán nản đống laptop lại xoay qua nói:

- Đi thôi, đến một tiểu vị diện, ta cần tham ngộ cuốn công pháp này. Ngươi đi theo hộ pháp cho ta.

Vạn Diệt gật đầu rồi, bọn hắn biến mất. Đứng trên một tiểu vị diện hắn tiện tay mở pháp tắc ra tùy chỉnh lại ổn thỏa, quăng thêm vài trận pháp và Linh Thạch Cực Phẩm để gia tăng nồng độ linh khí. Vạn Diệt ngồi xuống tay bắt ấn hộ pháp. Thiên Bảo ném ngọc giản ra phía trước, một đồ án xuất hiện. Hắn liền bắt ấn thi triễn. Như vậy suốt 4 năm trôi qua, nhưng do đã chỉnh sửa lại pháp tắc nên 4 năm ở đây bằng 4 tháng ở Trái Đất.

Đồ án hiện ra rõ trong đầu hắn, hắn thầm thở dài rồi nói:

- Đạt được Chân Tiên việc tham ngộ này tưởng là xuôn sẽ, ai ngờ chỉ tiến giai lên được Địa cấp sơ giai. Cũng đúng, công pháp do Chân Tiên truyền lại sau tùy tiện là có thể học được. Nhưng nói chung là việc rút và chuyễn Linh Căn đã viên mãn.

- Chúc mừng ngươi. Giờ chúng ta sẽ làm gì?


Vạn Diệt vui vẻ nói. Thiên Bảo chắp tay sau lưng nhìn về hướng Linh giới nói:

- Đến Linh giới rút Linh căn.

Vạn Diệt đồng ý. Cả hai đến Linh giới, hắn đã chọn lựa một tên Luyện khí sơ kì có Thiên Niên Thiên Linh căn. Linh Căn càng cao thì việc tu luyện càng thuận lợi. Thu xếp xong hắn cùng Vạn Diệt về lại Trái Đất, hắn truyền âm cho tên gia chủ Lâm gia kêu con gái hắn đến. Hôm sau, tên gia chủ cùng Tố Nguyệt đến. Hắn đặt tay lên trán nàng truyền dẫn Linh Căn và một số công pháp phòng thủ và tấn công cao cấp cho nàng. Tên gia chủ nói:

- Cảm ơn ngươi đã giúp đỡ.

- Không cần cảm ơn, chuyện ta nhờ ngươi thế nào rồi.


- Chiều nay sẽ có người đến đón hai ngươi.

- Tốt. Vậy ngươi và Tố Nguyệt về đi. Ta nghỉ ngơi một tí.


Nói xong hắn lên phòng đánh một giấc say đến chiều, thì có một thanh niên mặc áo bào, tu vị Trúc Cơ Hậu Kì Đỉnh Phong đến. Hắn truyền âm xuống:

- Vào đi.

Tên Thanh Niên vào thấy Vạn Diệt ngồi đợi, liền hỏi:

- Chào ta là Thiên Tứ. Phó Chấp Sự đệ tử ngoại môn. Ta đến đây là để mời Vạn Diệt và Thiên Bảo đến gia nhập Hỗn Thế Thánh Cung.

- Ta là Vạn Diệt. Ngươi đợi một chút, Thiên Bảo sẽ xuống ngay.


Vạn Diệt vừa dứt lời từ trên lầu Thiên Bảo bước xuống nói:

- Không ngờ, bọn ngươi đến nhanh thật.

- Tài hèn sức mọn của ta chỉ có vậy. Thôi chúng ta đi, nghi lễ nhập môn sắp bắt đầu rồi.


Thiên Bảo dùng truyền âm cho Vạn Diệt kêu nàng dùng Liễm Khí thuật hạ thấp khí tức xuống còn tu vị Luyện Khí. Bọn hắn đã dùng Liễm Khí thuật xuống, rồi gật đầu đi với tên thanh niên đó. Thanh niên đó ném ra phi hành pháp bảo, chở Thiên Bảo và Vạn Diệt đi. Thiên Bảo càng tò mò một Linh Bảo Cực Phẩm như vậy tại sao lại xuất hiện ở đây, hắn càng tò mò muốn đến Hỗn Thế Thánh Cung nhanh để tìm hiểu. Thiên Bảo đã lập ra kế hoạch rất tốt, là ban đầu giả làm người thường đột nhập vào từ từ tiềm hiểu sẽ rõ. Không nên nóng vội đó là quy lực tự cổ chí kim.

Bay suốt 3 giờ đồng hồ, tốc độ phải nhanh gắp 400 lần đi ô tô. Lúc này một hòn đảo khổng lồ xuất hiện, diện tích chắc gắp 5 lần thành phố đang ở và xung quanh hơn 10 hòn đảo nhỏ diện tích bằng thành phố của hắn đang sống. Tên thanh niên nói:

- Chúng ta vừa qua Huyễn Trận, nhờ Huyễn Trận nên mới che giấu được sự hiện diện của hòn đảo. Tiếp theo là một số trận pháp khác. Đảo lớn nhất là nơi dành cho đệ tử chân truyền và các vị trưởng lão, đốc quản giáo và chấp sự trưởng ở.

Còn ba hòn đảo gần sát đấy là nơi ở và tu luyện của đệ tử nội môn và thường các trưởng lão từ ngũ trưởng đến thất trưởng sẽ giảng dạy và lưu lại ở đấy. Có năm đảo phía kia là nơi ở của đệ tử ngoại môn và đệ tử tập sự. Cuối cùng là hai đảo còn lại, là dùng để lịch luyện.

Hắn giới thiệu sơ qua, rồi đáp xuống hòn đảo gần đó, Thiên Bảo dùng thần thức kiểm tra thần thức của Chân Tiên cực mạnh, nếu không phải tu vị Chân Tiên thì cũng khó lòng phát hiện. Kiểm tra kĩ thì mạnh nhất trên đảo này là Kim Đan Hậu kì, còn lại thì không toàn là Luyện khí và Trúc Cơ. Tên Thiên Tứ nói:

- Chúng ta lại Chấp Sự phòng báo danh thí luyện kiểm tra nhập môn.

Trên đường đi, hắn để ý đến khu đệ tử tập sự, thì biết rằng bọn này chỉ đạt cảnh giới Luyện khí Sơ kì. Nhà cửa nhỏ hẹp, không được tốt bằng lũ ngoại môn. Hắn gạt bỏ suy nghỉ ra khỏi đầu vì hắn đến đây để điều tra nên không cần thiết quan tâm đến những bọn đó. Đã quyết bước vào Tu Chân thì phải chấp nhận sự thật rằng, thế giới của tu sĩ vô cùng khắc nghiệt.




~Cảm ơn đã theo dỗi truyện~