Chương 20: Đại Chiến Kết Thúc
‘’Chúc mừng Quang Minh Giáo Đình, Hồng Y Giáo Chủ Ngọc Trang tiêu diệt ma đầu, ban thưởng 10 vạn điểm cống hiến.’’
‘’Chúc mừng kí chủ đã vượt qua liên tiếp hai lần nguy cơ, ban thưởng Trúc Cơ Đan 5 viên, Quang Minh Tín Ngưỡng Quả ba viên.’’
Thanh Vũ bỗng nhiên nghe được thanh âm của Hệ Thống, trong lòng hắn mắng to, hai lần nguy cơ chỉ ban thưởng một chút đồ đạc, thật là keo kiệt a. Hắn xuất ra ba viên Trúc Cơ Đan dược đi đến bên cạnh Ngọc Trang nói ra:
‘’Đây là thời cơ tốt để đột phá Trúc Cơ Kỳ, ngươi hãy sử dụng ba viên Trúc Cơ Đan dược này để đột phá.’’
Ngọc Trang nhận lấy ba viên đan dược, gật đầu một cái, lập tức ngồi xuống sử dụng một viên để hồi phục linh lực, một viên để đột phá Linh Lực cấp mười, viên cuối cùng dùng để trùng kích Trúc Cơ Kỳ.
Nhìn thấy Ngọc Trang hành động như vậy, những thành viên của Quang Minh Giáo Đình lập tức bao vây xung quanh, cảnh giác nhìn bốn phía.
‘’Lưu Úc, ngươi hãy đi kiểm tra thân thể của Hắc Lão Quỷ, hơn một vạn oan hồn có lẽ đã biến mất, lúc nãy chúng chỉ sử dụng sức mạnh còn sót lại mà chúng hấp thu từ pháp bảo của Hắc Lão Quỷ để tiêu diệt lão ta mà thôi, ngươi không cần phải sợ.’’
‘’Vâng.’’
Lưu Úc cung kính đáp, nhanh chóng chạy vào khu rừng, hướng về phía Hắc Lão Quỷ mà đi tới. Thanh Vũ nhìn bóng lưng của Lưu Úc dần dần xa, hắn xuất ra hai viên Trúc Cơ kỳ, hai mắt ngưng tụ, ngồi xuống, hắn muốn đột phá Trúc Cơ Kỳ.
Dân làng xung quanh vẫn chưa tản đi, hiếu kì đánh giá những con Hắc Viên đã bị trói lại, đôi khi còn đưa ánh mắt nhìn về phía Thanh Vũ và Ngọc trang, trong mắt tràn đầy sùng bái, đây chính là người đã đánh bại tên yêu ma kia a, họ nghĩ đến lúc trước, cảnh tượng hơn một vạn oan hồn từ trong cái đầu lâu chui ra, không nhịn được rùng mình một cái, nếu không có Quang Minh Giáo Đình thì có lẽ họ cũng đã là một thành viên của oan hồn.
Ngọc Trang sử dụng Trúc Cơ đan, một viên bỏ vào miệng, vầng Mặt Trời sôi trào mãnh liệt, truyền ra một cổ hấp lực tác động vào Trúc Cơ đan, chỉ trong vài hơi thở viên Trúc Cơ đan kia cũng đã thành linh lực tinh thuần của Ngọc Trang.
Cô vận dụng pháp quyết, thu nhỏ vầng Mặt Trời kia đến cực hạn, cảm giác đau nhức từ nơi đó truyền ra khắp toàn thân, cho đến khi Ngọc Trang không chịu nổi, cô mới sử dụng thêm một viên Trúc Cơ đan, nhưng linh lực cấp mười há có thể dễ dàng như vậy mà có được? Cuối cùng dược lực của viên Trúc Cơ đan đã hết, nhưng Ngọc Trang không cảm thấy linh lực của mình tăng bao nhiêu, trái lại cô cảm giác được rằng, nếu mình tiếp tục áp súc thì vầng Mặt Trời kia sẽ nổ tung.
Biết được như vậy, Ngọc Trang cũng chỉ có thể thở dài mà từ bỏ, cô sử dụng viên Trúc Cơ đan cuối cùng của mình để đột phá Trúc Cơ Kỳ, quá trình diễn ra rất thuận lợi, vầng Mặt Trời thứ hai vừa ngưng tụ thì khí tức của Ngọc Trang tỏa ra chợt tăng, áp lực bá đạo mà cô tỏa ra làm mọi người lùi về sau, chỉ có Thanh Vũ là không hề hấn gì, bởi vì hắn đã đạt đến Trúc Cơ kỳ.
Nếu người khác mà biết, nhiều Trúc Cơ Đan như vậy mà chỉ tạo ra hai cường giả Trúc Cơ Kỳ thì họ sẽ tức ộc máu, tất nhiên trừ những Đế Quốc và Thánh Địa ra. Đối với những quái vật khổng lồ như thế mà nói, muốn bao nhiêu Trúc Cơ Đan mà không được?
‘’Chúc mừng Giáo Hoàng đại nhân đã thành công tấn cấp Trúc Cơ Kỳ.’’
Lúc này, Lưu Úc đi đến, cung kính nói ra, trên tay hắn là một túi trữ vật dính đầy máu tưới, đưa cho Thanh Vũ rồi nói:
‘’Đây là vật mà ta tìm được trên xác của tên tà ma kia, xin mời Giáo Hoàng đại nhân xem xét.’’
Thanh Vũ nhận lấy rồi nhìn trong đó, đưa một tia linh lực của mình vào, bởi vì Hắc Lão Quỷ đã chết cho nên linh hồn phong ấn trong túi trữ vật cũng tiêu tán, chỉ cần một tý linh lực là Thanh Vũ có thể xem xét hết tất cả, Thanh Vũ nhìn thấy những đốm sáng nhỏ như đầu ngón tay, đó là hạ phẩm Linh Thạch, có tới hơn ba vạn viên, những vật còn lại đều không đáng chú ý, ngoại trừ một vật hình tròn, trên đó có hơn 100 lỗ nhỏ, Thanh Vũ vội vàng kiểm tra trong cửa hàng của Hệ Thống mới biết được vật đó là Trận Bàn do Trận Pháp Đại Sư luyện chế, thuộc loại huyễn ảnh dùng để che dấu nơi trú ẩn của mình.
Thanh Vũ cũng không cảm thấy lạ, Hắc Lão Quỷ giết người vô số, còn xem sinh linh là huyết thực của hắn, cho nên hắn có nhiều cừu nhân truy sát, tất nhiên hắn phải có một vật dùng để che dấu chính mình, đây là một cái trận bàn cấp hai, có thể che dấu cả Trúc Cơ Đỉnh Phong cường giả dò xét. Tiện tay đem ra 1 vạn hạ phẩm Linh Thạch cho Lưu Úc, rồi nói ra:
‘’Làm tốt lắm, đây là phần thưởng cho ngươi và Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ.’’
Lưu Úc nhận lấy, tròng mắt không khỏi sáng lên, Linh Thạch ai cũng không chê nhiều nha, hắn lập tức hô to:
‘’Đạ tạ Giáo Hoàng đại nhân ban thưởng.’’
Tiếng hô của Lưu Úc vừa ra, kinh động tất cả mọi người, Lưu Úc lập tức triệu tập Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ để phân phát phần thưởng, khi họ nhìn thấy Linh Thạch hai mắt sáng quắc, ánh mắt nhìn về phía Thanh Vũ mang theo cảm kích. Thanh Vũ tiếp tục lấy ra một vạn Linh Thạch đưa cho Ngọc Trang, đây là phần thưởng cho Quang Minh Pháp Thánh đoàn, lúc này Ngọc Trang cũng đã tu luyện hoàn tất, Trúc Cơ Kỳ khí tức bởi vì vừa mới đột phá mà không thu phát tự nhiên được, xung quanh Ngọc Trang tạo ra một cỗ khí thế mạnh mẽ, mọi người cũng không dám tới gần.
Ngọc Trang đi đến gần Thanh Vũ nói ra:
‘’Không phụ lòng Giáo Hoàng đại nhân.’’
‘’Đây là phần thưởng từ Quang Minh Chi Thần, ngươi xứng đáng nhận lấy nó.’’
Ngọc Trang nghe vậy cũng không nói nhiều, đi phân phát phần thưởng cho những thành viên của Quang Minh Thánh Pháp đoàn. Cô hồi tưởng lại cảnh chiến đấu lúc trước, mà trong lòng không khỏi thầm hô may mắn, Thánh Quang Tịnh Họa không ngờ có thể khắc chế triệt để bổn mạng Pháp Bảo của Hắc Lão Quỷ, còn Linh Lực của Hắc Lão Quỷ đục ngầu, gặp Quang Minh Linh Lực cực kì tinh thuần của Ngọc Trang thì bị áp chế triệt để, nếu cùng một tu sĩ hệ khác chiến đấu thì Ngọc Trang chắc chắn đã thất bại.
Hơn hai trăm Hắc Viên tộc đều bị hắn hạ lệnh thả đi, chỉ để lại Trúc Cơ sơ kỳ Hắc Viên, giờ phút này nó cũng đã hồi phục, vết thương đã được chữa trị, nhưng thân thể bị phong ấn và nhốt vào trong nhà lao. Lưu Úc thân là người dân bản thổ làm sao có thể không biết được tình hình của Hắc Viên rừng rậm? Một đợt tấn công này của Hắc Viên tộc chỉ là một chi nhánh mà thôi, nếu mà xử trảm hết chi nhánh này thì sẽ chịu đựng cơn giận dữ tột cùng của những Hắc Viên tộc khác.
Thanh Vũ làm xong tất cả, hắn biết rằng nguy cơ vẫn chưa giải trừ, còn một cái Thành Chủ vẫn đang nhìn chằm chằm hắn đây, Hắc Viên tộc tấn công có lẽ chính là thủ đoạn của Thành Chủ, thân là bá chủ một phương làm sao có thể là hạng người vô năng? Thanh Vũ lấy ra một trăm viên linh thạch để vào trận bàn, rồi đặt nó vào giữa trong Quang Minh Giáo Điện, truyền vào một tia linh lực để kích hoạt.
Trận Bàn hấp thu linh lực, tự động vận chuyển, lấy năng lượng từ Linh Thạch được khảm vào trong lỗ, không khí lập tức biến hóa, xung quanh ngôi làng xuất hiện một làn sương khói, sau đó biến mất, tất cả vẫn như cũ, nhưng nếu một người ở ngoài Ngôi Làng xem xét nơi đây, hắn chỉ có thể phát hiện đây là một khu phế tích với những vết máu loang lỗ mà thôi.
Sau đó Thanh Vũ hạ lệnh, không cho dân làng xuất nhập, lấy lí do là nguy hiểm vẫn chưa giải trừ, dân làng đều là Tín Đồ, tất nhiên sẽ tuân thủ mệnh lệnh của Thanh Vũ, còn đồ ăn, thức uống, thì Thanh Vũ sẽ trực tiếp mua trong cửa hàng của Hệ Thống. Đến đây, việc ẩn nấp cũng coi như hoàn thành, trải qua một trận đại chiến kèm theo những công việc chiến hậu, lúc này cũng đã buổi tối, Thanh Vũ khi thăng đến Trúc Cơ Sơ Kỳ nhưng vẫn chưa kịp kiểm tra sức mạnh của mình, hắn chỉ thấy mình chỉ cần khẽ động là có thể phi hành trên không trung dễ dàng, trong đầu có một luồng sức mạnh tỏa ra năng lượng chạy dọc khắp cơ thể hắn, làm cho toàn thân sức mạnh tràn đầy, đây là sức mạnh của Linh Hồn, thần thức của hăn có thể xem xét khoảng cách 5 dặm rất rõ ràng, nhưng tiêu hao cũng rất lớn.
Nếu có một người Trúc Cơ Kỳ cường giả biết được một tên tu sĩ vừa mới thăng cấp thành Trúc Cơ Sơ Kỳ mà có thể ngự không dễ dàng, thần thức bao phủ 5 dặm thì hắn chắc chắn là sẽ chấn kinh. Thanh Vũ làm được như vậy cũng nhờ công pháp của Hệ Thống.
----
Bạn nào có Nguyệt Phiếu, Kim Đậu thì hãy quăng lên cho mình nha.