Chương 16: HÀN THIÊN MA NỮ (tt)

Quái Dị Khách

Chương 16: HÀN THIÊN MA NỮ (tt)

Với tình thế này thì chỉ cần thêm ít khắc nữa thôi toàn bộ quần hào không trở thành điên loạn thì cũng bị chết vì đánh lẫn nhau vì không ai giữ nổi bản tính nữa.

May mắn sao từ xa chợt có một ông già mình mặc áo bát quái, chân đi giày cỏ, tướng mạo thanh kỳ, tay cầm một chiếc tù và đen xì làm bằng sừng thú lướt tới.

Ông già dường như đến đây chính vì âm ba của tiếng sáo cuốn hút. Vừa đến nơi ông ta đã đưa Tù Và lên miệng thổi liền.

Lạ thay, âm điệu tiếng sáo bị tiếng tù và cuốn lấy, hai thứ âm thanh từ hai loại khí cụ khác nhau cùng lúc cất lên làm cho người nghe bỗng có cảm giác khác hẳn.

Thứ cảm giác này dễ chịu hơn nhiều so với lúc đầu. Mọi người đều cảm thấy như vừa trải qua một tử chiến thập tử nhất sinh.

Sử Nguyệt Nga khuôn mặt tái xanh mệt mỏi, ngồi im thẫn thờ không động đậy.

Tiêu hồn ma nữ trong lòng sợ hãi, vì chỉ vài khắc nữa thôi nếu ông già nọ không xuất hiện thì nàng đã bị tiếng sáo ru hồn mất rồi.

Mọi người không ai bảo ai đều im lìm vận công đề khí để hồi phục công lực.

Hoàng y thiếu nữ đột ngột ngưng thổi sáo, chỉ tay vào ông già nọ quát lớn:

- Ngươi là ai? Sao lại đến quấy phá công việc của bổn cô nương?

Ông già mặc y phục bát quái khuôn mặt lạnh lùng, điềm nhiên nhìn sang Hoàng y thiếu nữ nói:

- Lão phu là Bát quái thiên di Bạch Thi. Cửu Long Sơn này vốn là nơi cư ngụ của lão phu, tại sao cô nương lại ăn nói vô lý như thế?

Hoàng y thiếu nữ sượng mặt nói lớn:

- Ngươi có biết bổn cô nương là ai không mà dám ra mặt chống đối?

- Hừ! Cho dù cô nương là ai mà dám đến quấy phá nơi ở của lão phu thì lão phu cũng phải ra mặt.

Hoàng y thiếu nữ tức giận lắm, nhưng hiện tại chưa phải lúc quyết liệt, hơn nữa cục diện trước mặt nếu kéo dài thì phần thất bại ắt thuộc về phe nàng.

Hoàng y thiếu nữ nói:

- Chuyện này đến đây tạm ngưng, nhưng chúng ta sẽ còn gặp nhau.

Nàng nói xong liền giơ tay ra hiệu cho bọn thuộc hạ rời đi.

Bát quái thiên di Bạch Thi đứng lặng một lúc, đột nhiên cả người lão run run rồi quỵ người xuống. Rõ ràng cuộc đấu vừa rồi lão đã trúng thương.

Mọi người trên cục trường dần dần đứng dậy. Lão quái râu quai nón, mắt ốc lồi, tướng mạo hung dữ chính là nhị hộ pháp Đại hạc thiên cương Tý thần thông của Hắc thanh phái. Lúc này lão hối thúc thuộc hạ rút lui.

Tuy nhiên Thiết phiến thư sinh, Xác y nhân Bạch ma thường và 2 anh em Thanh Bưu đều trở nên si ngốc. Dường như, ma âm của tiếng sáo do Hoàng y thiếu nữ thổi ra đã làm cho chúng trở nên ngớ ngẫn.

Tình trạng này làm cho lão Tý thần Thông thất kinh vội vã giục bọn thuộc hạ đi ngay lập tức.

Vương phu nhân nhìn Sử Nguyệt Nga trở nên si ngốc không còn biết gì nữa thì đau lòng, nước mắt tuôn rơi.

Sử Tố Mai, Tiêu hồn ma nữ Lý Hồng Loan vội tìm cách an ủi bà. Mọi người chờ đợi một lúc thì Bát quái Thiên di Bạch Thi đã hồi phục công lực.

Tiêu hồn ma nữ vội hỏi lão xem có cách nào cứu chữa cho sư tỷ Sử Nguyệt Nga hay không, nhưng lão nhân chỉ lắc đầu cười buồn. Cả bọn không biết làm sao đành dìu Sử Nguyệt Nga xuống núi.

o0o


Trong khi đó, Vân Linh lại gặp một chuyện hoàn toàn bất ngờ. Chàng đang núp bên một vách núi để theo dõi diễn biến phía trên thì đột nhiên phát hiện có tiếng động ở đâu đó không xa.

Vân Linh vội đưa mắt tìm kiếm thì nhận thấy có một bóng trắng từ trong một hang đá gần đó phi thân lao xuống núi.

Vân Linh kinh ngạc vì không ngờ ở nơi đây lại có người cư trú. Người này võ công lại chẳng phải tầm thường chút nào. Nhận thấy có điều khả nghi. Vân Linh liền phi thân nhẹ nhàng đến trước cửa động.

Lúc này chàng mới nhận ra cửa động này được thiết kế rất tinh xảo. Vừa rồi, nếu chàng không chính mắt nhìn thấy có người từ nơi này phi thân ra thì chàng không thể ngờ được nơi đây lại là một cửa hang.

Vân Linh quan sát vách đá một lúc rồi nhẹ nhàng điểm chỉ vào một khối đá lồi ra bên trên vách đá độ hai thước.

Vách đá từ từ hé mở một cửa hang sâu hun hút. Từ ngoài nhìn vào chỉ thấy toàn một màu đen âm u. Vân Linh động tính hiếu kỳ quyết định vào trong hang do thám thử xem ở bên trong có điều gì bí ẩn. Chàng vận Vô hình thần công lên bảo vệ toàn thân rồi sử dụng khinh công tuyệt đỉnh Ảo bộ pháp lướt vào trong hang động.

Trong hang sâu hun hút và tối thui vô cùng, nhưng đi được một lúc, ánh mắt chàng đã quen dần với bóng tối nên mọi sự xảy ra trong vòng 3 trượng chàng cũng có thể nhận rõ.

Chàng nhìn thấy một ngã ba ăn thông đến ba cửa động khác nhau. Vân Linh ngần ngừa một lúc, thì bỗng nghe âm thanh từ cửa động bên tả vọng ra tiếng cười sằng sặc. Không chậm trễ, chàng vội lướt người về bên tả.

Đi thêm một quảng thì thì âm thanh tiếng người trở nên rõ ràng hơn. Vân Linh cứ chiếu theo âm thanh nọ mà tiến lại gần.

Bấy giờ chàng đã nhìn thấy một căn phòng đá. Căn phòng này được thiết kế sâu xuống lòng đất. Từ phía trên nhìn xuống thấy rõ mồn một.

Dưới phòng có một nữ nhân độ chừng hai ba, hai bốn bị trói chặt cả tay lẫn chân vào một bàn đá. Nữ nhân nằm ngửa, tay chân bị trói vào bốn góc bàn đá, dù muốn vùng vẫy cũng không nhúc nhích được.

Bên cạnh đó là một lão già đầu trọc, mặt tam giác, đôi mắt chiếu lên tia sáng xanh lè.
Tiếng cười mà chàng nghe được chính là tiếng cười của lão già này.

Vân Linh chú ý lắng nghe một lúc thì biết được lão già này là Hắc y quái thủ Sa đà tử, một kẻ nổi danh trên võ lâm hơn 20 năm trước, nhưng đã lâu không xuất hiện trên giang hồ.

Còn nữ nhân nhìn chỉ độ hai ba hai bốn tuổi lại là Thánh nữ của Độc Hồng Môn tên gọi Ngọc Liên Hoa, người đã bị các môn phái truy sát hơn 15 năm trước vì đã tàn hại không biết bao nhiêu anh hùng võ lâm.

Không hiểu vì sao hai kẻ ác gian này lại đối đầu với nhau, và một người không phải tầm thường như Ngọc Liên Hoa lại bị bắt như vầy.

Hắc y quái thủ Sa đà tử gằn giọng:

- Liên Hoa! Ta biết nàng cương cường không chịu quy phục, nhưng tay ta đã chờ đợi quá lâu. Nếu hôm nay nàng vẫn ương bướng không chịu nói ra nơi cất giấu Độc y kinh ở đâu thì ta sẽ quyết cho nàng nếm mùi đau khổ.

Ngọc Liên Hoa cười gằn:

- Ta đã sa vào tay ngươi thì đến chết là cùng. Ta chỉ tiếc Độc hồng Môn ta đối với ngươi không bạc mà ngươi lại giỡ thủ đoạn hèn hạ như vậy đối với ta.

Hắc y quái thủ Sa đà tử cười rùn rợn:

- Ngươi đừng dối trá. Ta đã cho người ẩn trong môn của ngươi biết được thâm ý độc ác của ngươi định thủ tiêu ta. Nếu ta không nhanh tay hạ thủ ngươi trước thì giờ đây xác ta chắc đã biến thành một vũng máu rồi.

Ngọc Liên Hoa tức giận tím mặt. Nếu không vì bị xích sắt trói chặt thì với võ công cao siêu như bà ta Hắc y quái thủ Sa đà tử phải nếm mùi khổ cực rồi.

Hắc y quái thủ Sa đà tử cười nhạt vung tay một cái. Một luồng ánh sáng xanh bay ra phóng thẳng vào người Ngọc Liên Hoa.

Y phục của Ngọc Liên Hoa liền bị luồng ánh sáng xanh đó chém đứt tung. Toàn bộ thân trên của nữ nhân lộ ra trước mắt Hắc y quái thủ Sa đà tử.

Hắn cười khanh khách bước tới bịt mũi Ngọc Liên Hoa rồi cho nữ nhân ta uống một viên thuốc màu đỏ thẫm.

Ngọc Liên Hoa dù không muốn nhưng không thể cưỡng lại bất giác nuốt gọn viên thuốc vào bụng.

Hắc y quái thủ cười ha hả nói lớn:

- Bây giờ ta sẽ cho ngươi nếm mùi khủng khiếp nhất trần gian. Ta nghĩ dù ngươi có dũng khí đến đâu đi nữa rồi cũng phải quy phục thôi.

Ngọc Liên Hoa trong lòng lo lắng không biết lão quái vật này nghĩ ra trò gì, vội hỏi:

- Ngươi định làm gì ta?

Hắc y quái thủ cười giòn:

- Ta sẽ cho ngươi hưởng một thú vui đệ nhất trần gian với một con vật yêu quý của ta.
Ngọc Liên Hoa chưa hiểu gì cả thì đột nhiên Hắc y quái thủ Sa đà tử đã rú lên một tiếng gọi vào trong phòng một con đười ươi màu đen to lớn.

Ngọc Liên Hoa kinh sợ nhìn con quái thú vì không ngờ nghĩ lão quái định dùng con quái thú để giết chết mình.

Nhưng Hắc y quái thủ không ra lệnh cho con đười ươi làm gì mà chỉ lấy trong tay áo ra hai viên thuốc màu đỏ rồi cho con quái thú uống.

Ngọc Liên Hoa không hiểu gì cả. Nhưng đột nhiên trong người phát xuất một luồng khí nóng toả ra từ đan điền. Chẳng mấy chốc toàn thân trở nên nóng rực, bức bối khó chịu vô cùng.
Khuôn mặt Ngọc Liên Hoa trở nên đỏ rực.

Bấy giờ Hắc y quái thủ mới bật cười nói lớn với con đười ươi:

- Tiểu nhi! Ta cho con nữ nhân kia. Con tha hồ mà làm gì nó thì làm.

Lão nói xong bật cười khoái chí bước ra khỏi căn phòng đá, rồi đóng sập lại.

Đột nhiên, một tiếng rú thất thanh nổi lên trong căn phòng đá. Tiếng rú với âm thanh thê thiết vô cùng rên rợ làm cho Vân Linh vội vàng đưa mắt nhìn xuống.

Từ lúc Ngọc Liên Hoa bị lưỡi tiểu đao của Hắc y lão quái chém đứt y phục, Vân Linh không dám nhìn xuống vì xấu hổ trước cảnh lõa thể của mỹ nhân.

Mặc dù biết Ngọc Liên Hoa thành danh đã hơn 15 năm trước, đến nay cũng đã gần 40 mươi tuổi rồi, nhưng hiện tại bề ngoài nữ nhân này chỉ như cô gái đôi mươi, xinh đẹp vô cùng.

Vì vậy một thiếu niên khí huyết phương cương như chàng không xấu hổ sao được khi chứng kiến thân thể tuyệt mỹ của mỹ nhân.

Lúc này tiếng rú thê thiết, kinh hoàng của Ngọc Liên Hoa đã làm cho chàng không thể không nhìn xuống.

Vừa trông thấy cảnh tượng trước mắt chàng đã thất kinh vội đánh mạnh ra một chưởng phá vỡ một mảnh đá lớn tung mình nhảy xuống.

Số là lúc này toàn thân Ngọc Liên Hoa run lên bần bật, đôi mắt đỏ rực như lửa, trong khi cả người đang bị con đười ươi lông đen đè lên.

Con đười ươi lông đen đang tìm cách tấn công vào hạ thể của Ngọc Liên Hoa. Nếu Vân Linh không xuống kịp thì cảnh tượng người và thú giao hoan cùng nhau thực sự sẽ diễn ra và là một cảnh tượng khủng khiếp nhất, chưa từng xảy ra từ trước đến nay.

Ngọc Liên Hoa mặc dù dâm dược hành hạ đến cùng cực nhưng trước sự tấn công của quái
thú thì trong lòng kinh sợ vô tả, kinh hãi rú lên từng hồi.

Hai tay, hai chân Ngọc Liên Hoa cố gắng giật tung xích sắt nhưng vô vọng.

Quái thú bị dâm dược kích thích đưa lưỡi đỏ lòm liếm lấy mặt của Ngọc Liên Hoa. Hạ thể của Ngọc Liên Hoa bị quái thủ tìm cách xâm nhập làm nữ nhân sợ đến phát khiếp kêu rú liên hồi.

Hai chân Ngọc Liên Hoa cố gắng khép chặt lại, nhưng không sao thực hiện được vì hai sợi xích sắt đã rì chặt hai chân vào hai bên góc bàn đá.

Vân Linh vừa nhảy xuống, chân chưa chạm đất đã vung mạnh tay ra đánh tới một chưởng vào người quái thú.

Quái thú bị đánh bật ra khỏi người Ngọc Liên Hoa, thì nổi điên lên lao thẳng đến chụp vào người Vân Linh.

Nhưng Vân Linh đâu dễ để quái thú bắt được. Thân hình quái thú vừa xông lại thì bóng nhân ảnh của chàng đã lòn ra phía sau lưng quái thú đánh ngay một chưởng vào sau gáy nó.

Quái thú rú lên một tiếng khủng khiếp, thân hình giật nẩy ra, đầu của nó đã bị đánh vỡ ra làm đôi, máu huyết chảy ra văng bắn khắp nơi trông thật khủng khiếp.

Hắc y quái thủ nghe thấy tiếng rú của quái thú thì kinh hãi vội vàng khích động cơ quan mở ra.

Lão tròn mắt kinh ngạc khi thấy một thiếu niên tuấn tú đang đứng sững giữa phòng, còn con thú yêu của lão thì đã bị đánh vỡ đầu chết tốt.

Hắc y quái thủ nổi giận thét lên một tiếng nhằm ngay người Vân Linh đánh ngay một chưởng.
Vân Linh bỗng thấy áp lực rất mạnh đè lên ngực thì không chậm trễ vội tung ra chưởng thứ tư trong Vô hình thần công.

Hai luồng chưởng phong một cương một nhu đập thẳng vào nhau tạo thành một trận gió xoáy dữ dội.

Hắc y quái thủ bị đánh dội bật ra sau ba bước toàn thân chấn động. Y tái mặt nhìn lại đối phương thì thấy chàng thiếu niên tuấn tú chỉ bị đẩy lùi một bước.

Hắc y quái thủ trong lòng máy động, đột nhiên bật cười lớn túm lấy thân hình quái thú xông thẳng ra ngoài.

Vân Linh chưa kịp làm gì thì một tiếng ầm nổi lên. Cánh cửa đá đã đóng chặt lại.

Chàng chưa hết kinh ngạc vì hành động rút lui bất thình lình của Hắc y quái thủ thì đã nghe tiếng rên rỉ vọng lại bên tai.

Đưa mắt nhìn lại, mặt Vân Linh trở nên đỏ hồng, vội quay mặt đi. Chàng vội chấn tỉnh tinh thần nhìn ra xung quanh.

Vân Linh muốn tìm đường thoát ra nhưng không sao tìm thấy đầu mối của lối thoát ra ở đâu.
Chàng phân vân chưa biết tính sao thì bên tai chợt có những tiếng rên rỉ của nữ nhân:

- Thiếu hiêp! Ngươi giết ta đi!

Vân Linh mặc dù không muốn nhưng cũng phải nhìn lại. Chàng chau mày đưa ta cởi áo choàng khoác lên mình mỹ nhân.

Ngọc Liên Hoa khuôn mặt đỏ như lửa hổn hển nói:

- Thiếu hiệp hãy giết ta đi!

Vân Linh biết nữ nhân đã bị cho uống dâm dược nên mới xảy ra tình trạng như thế. Chàng đã từng có kinh nghiệm đối với việc này rồi, nhưng hiện tại cũng chưa biết làm sao.

Vân Linh vội hỏi:

- Nương nương có biết cách nào ra khỏi nơi đây không?

Ngọc Liên Hoa nói:

- Thiếu hiệp hãy cỡi trói cho ta.

Vân Linh tuy không mang kiếm, nhưng chàng nhờ vào Vô hình thần công nên đã nhanh chóng phá bỏ xích ở tứ chi của Ngọc Liên Hoa.