Chương 57: Kinh Thần Phá Nhật

Phong Vân Quyển 4

Chương 57: Kinh Thần Phá Nhật

Chương 57: Kinh Thần Phá Nhật

Cuộc đời của y sống bên cạnh Đông Doanh Đệ Nhất Đao Hoàng Ảnh cũng ngót hai mươi năm. Y không chỉ kế thừa đao pháp tuyệt đỉnh của ông ta, mà còn thấm nhuần cả tinh thần võ sĩ đạo chân chính của con người ấy.

Từ lúc bước chân tới Trung Nguyên y luôn lấy tinh thần võ đạo là tôn chỉ trên con đường hành tẩu giang hồ của mình. Có điều lòng người hiểm ác vô thường, không phải ai cũng đề cao tinh thần thượng võ như hắn.

Nếu kẻ xấu không tồn tại trên đời thì lấy đâu ra anh hùng cứu thế, nhưng không phải lúc nào cái thiện cũng chiến thắng cái ác, bởi cuộc sống thực tế nghiệt ngã hơn những gì mà y đã nghĩ rất nhiều.

Đâu phải có vay thì sẽ có trả, có ân thì sẽ được báo đáp. Thế gian muôn hình muôn vẻ, lòng người cũng muôn hình vạn trạng.

Bộ Uyên Đình là người vì mục đích có thể làm tất cả, bao gồm cả những việc bỉ ổi hạ lưu. Đối với ông ta mà nói đại cuộc mới là quan trọng, hi sinh vài người để cứu cả ngàn người thì cũng là xứng đáng. Mỗi người sống trên đời đều có lập trường và tư tưởng riêng của mình. Vì lý tưởng phá giải Thiên Thu Đại Kiếp hi sinh tính mạng của một vài người thì có đáng gì.

Thần Phong tuy là chỗ quen biết trước đây, nhưng hôm nay hắn lại giám đứng ra cản đường ông ta. Kẻ nào ngăn trở Bộ Uyên Đình thì chỉ còn con đường chết. Ông ta cũng biết Thần Phong võ nghệ cao cường, với thần công Khí Hải Vô Nhai của Dị Võ Đạo Đông Doanh. Muốn đánh bại y không phải là một chuyện dễ dàng, nên ông ta mới quyết định phải dùng kế.

Với sự tính toán chu đáo ông ta đã thành công khiến Thần Phong trúng độc từ sợi xích. Hôm nay giết chết chàng sau đó trôn tại đây, đất rừng Hắc Phong Lâm sẽ vùi lấp bí mật này mãi mãi. Giống như lúc trước Kinh Nô cũng từng chết như thế.

- Tiểu tử! Thiên đường có lối không đi, địa ngục không lối ngươi lại bước vào. Chỉ trách ngươi đã lo chuyện bao đồng. Yên tâm ngày này năm sau lão phu sẽ tới đây thắp cho ngươi một nén nhang.

Bộ Uyên Đình muốn cướp đứa bé sau đó giết hai người phi tang. Chính thế ông ta không ngần ngại tung nhuyễn xích về phía trước để giải quyết Thần Phong. Nhuyễn xích như linh xà hung hãn lao tới mổ vào thiên linh cái của chàng. Mắt thấy tính mạng chàng lâm nguy, hắc y thiếu phụ muốn ra tay tương cứu nhưng thân đang trọng thương, dù muốn cũng lực bất tòng tâm.

Còn Thần Phong vết thương trước ngực đau buốt, đây là chất độc Hỏa Hàn Đoạn Hồn Tán do đích thân Lục Đương Gia Bốc Tượng Sơn của Tuyên Hoá Hiệu tinh chế. Không ngờ cuộc đời của chàng lại kết thúc ở cánh rừng thông âm u đêm nay này. Trời cao thật sự có mắt hay không, điều đó vốn không ai biết được. Nhưng có một điều là ngày hôm nay mạng của chàng chưa tận, nghĩa là chàng sẽ không phải chết trong đêm nay.

Ngay lúc nhuyễn xích sắp bổ xuống đầu chàng một đòn chí mạng, thì nhanh như sấm xét một bàn ray xoè ra chụp chúng ngay đầu linh xà. Thủ pháp người này cực nhanh nhưng không kém phần chuẩn xác. Xà khí bị kình lực từ bàn tay người này đánh tứ tán, lộ ra sợi nhuyễn xích màu xanh lục của Bộ Uyên Đình.

- Tiểu tử này là quá ta! Làm sao chết dễ như vậy được chứ.

Một bóng đen đã xuất hiện giữa cuộc quyết đấu của Thần Phong và Bộ Uyên Đình. Người đó thân to như một bức tượng, màn đêm lạnh lẽo một màu đen chùm lấy bầu không gian tịch mịch. Gã còn đen hơn cả bóng tối trong khu rừng thông này, một bóng đen to lớn như một bức tượng đồng hun nặng cả trăm cân có lẻ.

Điều kỳ lạ ở đây là thân hình cao lớn vạm vỡ như thế mà người này xuất hiện ngay cả những cao thủ như Thần Phong và Bộ Uyên Đình cũng không thể phát giác ra. Một thân hình nặng nề di chuyển không tiếng động thì phải nói thân thủ người này tuyệt đối vi diệu.

Bộ Uyên Đình cũng không ngờ sát chiêu đoạt mạng của mình lại bị kẻ lạ vừa vung tay đã nắm trúng nhuyễn xích. Trước mặt họ Bộ hiện ra một người tướng mạo ngụy dị vô cùng, ngoài người cao khoảng tám thước thì kẻ đó có ngoại hình càng đặc biệt đến người ta vừa nhìn thấy phải muôn phần kinh ngạc.

Gã đó mình gấu tay vượn, kỳ lạ là hai cánh tay to như cột đình ấy lại dài quá đầu gối. Toàn thân y từ trên xuống dưới một màu đen đặc chỉ có hai con mắt là rực sắc tinh quang, tương phản hoàn toàn với màu đen bao phủ toàn thân của y.

- Ngươi là ai? Đừng lo chuyện bao đồng.

Bộ Uyên Đình dĩ nhiên cũng là kẻ gan góc, chỉ vì tướng mại gã kia ngụy dị nên có phần bất ngờ một chút. Ngay sau đó lão đã lấy lại được sự bình tĩnh vốn có, nghiêm túc đưa ánh mắt thăm dò đối phương.

- Các hạ nội lực cao cường, một thân ngạnh công lợi hại. Cao thủ như vậy thật hiếm thấy trước đây, nếu không được động chân tay vài chiêu e rằng thật ngứa ngáy không chịu được.

Người tới túm lấy đầu nhuyễn xích thổ kình dật mạnh một cái. Bộ Uyên Đình cũng đã chuẩn bị tinh thần từ trước lập rực thổ kình giữ vững nhuyễn xích tránh vuột khỏi tay. Hai người nội lực thâm hậu làm sợi xích căng ra như muốn đứt.

- Khá lắm! Nội lực trầm hùng quả không hổ là một tuyệt thế quyền thủ. Vậy thì hãy xem tu vị Kim Quang Ngân Sắc của lão phu.

Lão cuồng nhân vừa nói xong từ lòng bàn tay một luồng kim quang ngân sắc phát ra truyền vào trong sợi xích. Ngay lúc đó Bộ Uyên Đình cảm thấy Ngân Long Nhuyễn Xích của mình tăng trọng lượng nặng lên gấp mấy mươi lần.

- Ồ! Thật không ngờ có người đạt đến Thiên Cương Cự Khí. Hôm nay gặp được các hạ đúng là cũng mở mang tầm mắt.

Bộ Uyên Đình cũng không chịu thua kém bèn truyền kình lực Động Địa Thiên Kinh trong Hắc Liệt Quyền Kình vào trong sợi xích. Hai luồng kình lực so kè nhau khiến không khí xung quanh cũng bị khí lực của bọn họ làm loãng ra.

Trong lúc hai tuyệt đại cao thủ đấu nội công thì Thần Phong đang cố vận công để giải độc trong người ra ngoài. Hỏa Hàn độc này rất kỳ dị lúc thì nóng đổ mổ hôi nhưng cũng có lúc lạnh thấu tim gan, quả là một loại kỳ độc ngụy dị. Không những thế Hàn độc công như đóng băng cả khí hải của chàng. Nước đóng băng thì cá khó mà tung tăng bơi lội, một khi khí hải bị Hàn độc phong ấn thì công lực Khí Hải Vô Nhai của chàng cũng trở nên vô dụng. Ngay lúc Thần Phong mồ hôi nhễ nhại thấm đầy lam y thì bên tai có một giọng nói cất lên.

- Huynh trúng phải dị độc rồi mau phục Đại Hoàn Đơn này vào sẽ giúp thương thế giảm bớt.

Chàng quay đầu nhìn sang dưới ánh sáng yếu ớt của ánh trăng đêm tịch mịch, lộ ra một khuôn nhan trắng như tuyết. Khuôn dung nàng chìm trong áo choàng màu đen càng toát lên vẻ tinh khôi hiếm có. Mắt phượng mày liễu ánh mắt long lanh, bờ môi đỏ mọng mờ mờ một đường tơ máu chảy xuôi xuống chiếc cằm thon gọn. Không nghi ngờ gì nữa nàng nhất định là mỹ nhân, một tuyệt đại mỹ nhân.

Nhìn cách trang điểm và phần cổ của bộ phục y mà nàng vận bên trong bị lộ ra, Thần Phong dựa vào đó có thể khẳng định nàng không phải là người Trung Nguyên.

- Cô nương là ai sao lại lưu lạc đến trốn này?

Thần Phong hoàn toàn chưa gặp qua nữ nhân này nên chàng cũng tò mò muốn biết nàng là ai.

- Xin lỗi! Ta không thể tiết lộ danh tính cho ngươi biết được.

Thần Phong khi cất tiếng hỏi chàng đã cố tình dùng tiếng Đông Doanh để hỏi nàng. Vì sống cùng nghĩa phụ Hoàng Ảnh từ nhỏ nên chàng dành về tiếng Đông Doanh còn hơn tiếng Trung Nguyên. Vì nghi ngờ nữ nhân này là người thuộc dân tộc Đại Hoà Bồng Lai. Nên chàng đã cố tình dùng tiếng đó để hỏi, rốt cuộc là chàng đã đúng khi nghi ngờ nàng ta là người Đông Doanh. Ngay lúc Thần Phong muốn hỏi rõ hơn thì phía bên tai hai người đã xuất hiện tiếng vang chói tai.

"Păng!"

Âm thanh phát ra giống như tiếng của một vật bằng kim loại bị người ta giật đứt ra vậy. Thần Phong liền chuyển nhãn quang về phía trận tranh phong nội lực giữa Bộ Uyên Đình và Lão Cường Nhân kia.

Quả đúng như vậy, âm thanh phát ra vừa rồi là do Ngân Long Nhuyễn Xích bị bứt đứt, do không chịu nổi nội lực cường hoành của hai đại cao thủ.

Bộ Uyên Đình là một đúc khí sư tài ba, dĩ nhiên vũ khí của ông ta cũng phải là thần binh lợi khí. Nhưng hôm nay Nhuyễn Xích lại bị người ta một tay giựt đứt, cho thấy công lực của lão thiết hán tử kia cao sâu vô cùng. Bộ Uyên Đình ngó xuống dưới hạ bàn thấy dấu hài bị xê dịch vào ly, rõ ràng trong trận song đấu nội lực vừa rồi ông ta đã ở thế hạ phong.

- Hà hà! Các hạ nội lực cao thâm đã lãnh giáo qua. Bây giờ chúng ta hãy dùng quyền cước phân cao thấp chứ.

Lão cuồng nhân mở miệng cười lớn, âm thanh từ tiếng cười ấy như làm cây cỏ đều dạt qua một bên. Có lẽ trong đời ông ta hiếm gặp đối thủ xứng tầm, nên cái cảm giác tìm được địch thủ thật là sảng khoái. Nhưng cảm giác đó của lão cường nhân chẳng thể duy trì được lâu, bởi vì...

- Các hạ võ công cao cường. Tại hạ xin cam Bái hạ phong. Thời gian sau này còn nhiều nếu còn gặp lại nhất định phân cao thấp. Cáo từ.

Một điều thật bất ngờ, Bộ Uyên Đình đã nhận mình tài không bằng người cam chịu rút lui. Nói dứt lời ông ta triển thân phóng vút lên cao, hoà mình vào bóng đêm biến đi mất dạng.

Đó không phải cá tính của Bộ Uyên Đình, nhất đâu manh mối về Thiên Thu Đại Kiếp hiển lộ trên thân đứa bé kia là mục tiêu cả đời ông ta theo đuổi. Lẽ nào lão bỏ đi như thế, điều này thật khiến người ta khó tránh khỏi cảm giác khó hiểu.

- Khoan đã! Chúng ta còn chưa phân cao thấp mà.

Lão cường nhân tự nhiên vì hành động của Bộ Uyên Đình mà cảm thấy thật hụt hẫng. Một đối thủ xứng tầm là mục đích trong cuộc sống này của ông ta. Thất bại trong tay đối thủ không hề đáng sợ bằng không có đối thủ, và còn đáng sợ hơn đối với người này đó là gặp được đối thủ mà hắn không có tâm tiếp chiến.

- Khốn kiếp! Võ lâm bây giờ toàn lũ nhát chết. Lão phu còn chưa nóng người đã cúp đuôi bỏ chạy thật là mất hứng.

Lão nhân nhìn theo bóng Bộ Uyên Đình rồi lắc đầu thở dài, bỗng bên tai phát ra âm thanh, mà âm lực lẫn khí chất trong âm thanh đó đích thực là thứ ông ta đang rất muốn nghe.

- Khỏi cần nuối tiếc! Đối thủ của lão chính là ta.

Ngạc nhiên lão cuồng nhân xoay người nhìn lại, trước mắt bao trùm một màu ánh sáng vàng óng làm chói mắt người nhìn.

Giữa quầng sáng vàng rực rỡ Thần Phong đứng đó hiên ngang bất đảo, tay chàng cầm Kinh Tịch mắt hiển lộ chiến ý bức người.

Chẳng phải chàng đang trúng độc của Bộ Uyên Đình hay sao. Chàng lấy đâu ra dũng khí kiên cường như vậy. Ánh mắt của chàng cong tràn ngập tự tin hơn lúc trước rất nhiều. Hoàng Kim Đao Khí bao vây lấy toàn thân của chàng, Thần Phong như hoàn toàn không có dấu hiệu trúng độc hay bị thương gì hết cả.

- Đao khí bức người cũng có phong phạm đấy! Được vậy để lão phu cho tiểu tử ngươi một cơ hội chứng tỏ.

Lão cường nhân bèn cởi nút thắt trước ngực, một vật nặng sau lưng ông ta cắm phịch một cái xuống nền đất. Nhìn kỹ đó chính là Cự Khuyết Đao của Bất Diệt Lam Mộ, lão cường nhân này cũng chính là người tấn công Thần Phong ở Lam Đình Trấn.

Đối diện với Thần Phong và Kinh tịch cùng Hoàng Kim Đao Khí lão ta không hề kinh sợ, cũng không có ý sẽ rút đao nghênh kháng. Người này tự tin vào bản lĩnh võ công của mình đến như vậy ư.

- Nào tiểu tử! Đến đây dùng hoàng kim đao khí của ngươi chém lên người lão phu đi.

Nét mặt lão ta tựa như vô cùng hứng thú với sát chiêu sắp sửa xuất ra của Thần Phong. Ngoài ra khoé miệng còn nhếch ra một nụ cười đầy mỉa mai, cảm giác như người này biết trước đao của chàng có mạnh đến đâu cũng không thể đánh bại được ông ta.

Thần Phong xúc thế đã lâu một đao này chắc chắn sẽ dốc cạn tu vị đai pháp của mình. Thấy thái độ khinh miệt của đối phương chàng không giấu nổi sự phần nộ. Thần Phong hai tay nâng Kinh Tịch lên cao ánh sáng thấu phát như một thanh đao lớn xuyên thấu cả bầu trời. Rồi chàng hét lớn chân dẫm mạnh xuống cả người phi thân lên cao, dốc hết sức sử ra một đao đủ khai thiên lập địa.

- Xem Kinh Thần Phá Nhật trong Kinh Tình Thất Biến của ta.