Chương 56: Thần Phong Quyết Đấu Bộ Uyên Đình

Phong Vân Quyển 4

Chương 56: Thần Phong Quyết Đấu Bộ Uyên Đình

Chương 56: Thần Phong Quyết Đấu Bộ Uyên Đình

Giang hồ vẫn từng truyền tụng năm xưa có một đao khách đệ nhất Đông Doanh đến Trung Nguyên. Người này si đao như cuồng cả đời chỉ có duy nhất một mục tiêu chính là đao pháp tuyệt đỉnh đạt đến kinh thần phá nhật.

Đao khách đó sau khi đặt chân lên Thần Châu đã giết chết Long Vương nô bộc của thiên kiếm Vô Danh. Đánh bại Bắc Ẩm Cuồng Đao Nhiếp Nhân Vương, áp chế Bất Khốc Tử Thần Bộ Kinh Vân, lưỡng bại câu thương với Thiên Kiếm Vô Danh.

Có thể nói người đó một mình một đao dương danh thiên hạ lúc bấy giờ.

Thất Thức Đao Ý tuyệt nghệ bình sinh của người đó Giang hồ không ai không biết, không ai là chưa từng nghe qua. Người ấy là một kẻ theo đuổi sự vô địch và cũng giống như bao kẻ ôm mộng đệ nhất khác, gã có một cuộc sống rất cô tịch như chính thanh đao mà gã đang mang trên mình vậy.

Người bạn duy nhất bên cạnh hắn, là chiến hữu thủy chung nhất của hắn, khiến hắn an tâm mỗi khi chìm trong giấc ngủ, hay vững tâm trước mọi kẻ thủ, có thể nói đao này đã nối liền sinh mạng với hắn. Đó là một thanh đao, một thanh đao không phải bình thường mà là một thanh kinh thế bảo đao.

Tên của nó chính là nói đến một sự tịch mịch đến vô cùng, giường như chỉ có người cũng cô tịch như hắn mới cầm nổi nó vậy. Kinh Tịch là Hoàng Ảnh hay Hoàng Ảnh là Kinh Tịch. Điều đó chẳng cần phải nói bởi người và đao đã hợp nhất như một từ lâu.

Cho đến cuối đời Hoàng Ảnh vẫn là đệ nhất đao khách, cảnh giới đao chạm nhân tâm của ông tin rằng hiếm ai có thể đạt đến. Con người ai rồi cũng phải chết đi, Hoàng Ảnh tuy đã chết nhưng tinh thần cầu đao và đao ý mãnh liệt của ông vẫn luôn tồn tại trên bội đao Kinh Tịch gắn liền cuộc đời kiêu hùng nhưng bi tráng của ông.

Người không giống đao người đến một lúc nào đó sẽ chết, còn đao sẽ vẫn mãi tồn tại từ đời trước cho đến đời sau.

Hôm nay Đông Doanh Đệ Nhất Thần Đao Kinh Tịch lại một lần nữa khai quang giữa rừng thông đêm hôm lạnh lẽo. Kinh Tịch sắc bén vô song nhưng một bàn tay còn sắc bén hơn đang nắm giữ nó, cũng như nắm giữ tinh thần mộ đao vô hạn của Hoàng Ảnh năm xưa.

Thần Phong tay cầm Kinh Tịch hiên ngang trước gió, trời đêm tuy lạnh nhưng không khiến cho chàng vơi đi ngọn lửa bất phẫn, do vừa phải chứng kiến một người đàn ông to lớn vung quyền tấn công một phụ nữ và một đứa trẻ nhỏ.

- Bộ Tiền Bối! Vãn bối rất ngưỡng mộ công sức mà tiền bối đã bỏ ra vì an nguy của bách tính Thần Châu. Nhưng vãn bối tuyệt không đồng ý để tiền bối làm hại hai người yếu đuối bọn họ.

Thì ra Thần Phong đang trên đường dẫn dụ lão cường nhân ở Lam Đình Trấn ra khỏi khu dân cư, tránh mọi người sẽ bị tổn thương. Với Khí Hải Vô Nhai thâm hậu của Dị Võ Đạo Ẩn Lưu Nhất Mạch, Thần Phong đã có một thân tu vị thâm hậu.

Nếu không vì lão bá tánh nhất định chàng sẽ không bao giờ lâm trận thoái lui. Nghĩa phụ Hoàng Ảnh của chàng đã từng nói "làm đao khách trên đời cái gì cũng có thể mất chứ tôn nghiêm là tuyệt đối không".

Chàng có phải đang sỉ nhục tôn nghiêm của một đao khách hay không?

Chàng tin rằng mình không hề như vậy, đôi khi lùi một bước có thể mang yên bình cho muôn dân thì theo chàng điều đó nên làm. Còn tôn nghiêm của chàng do chàng nắm giữ kẻ nào muốn chà đạp lên điều đó nhất định phải hỏi bảo đao trong tay của chàng.

Vừa ra khỏi thị trấn, chàng định bụng chạy thêm vài dặm sau đó sẽ dừng lại tiếp chiến lão cuồng nhân kia. Bởi đệ tử của Đông Doanh Đệ Nhất Hoàng Ảnh đâu phải là phường tham sống sợ chết chứ. Nhưng vừa tới gần Hắc Phong Lâm chàng cảm thấy có một cỗ kiếm khí rất lớn phát ra từ khu rừng.

Cỗ khí chất kiếm lực này rất đặc biệt, nó có thể khiến khí hải vô nhai của chàng dậy sóng. Ngày trước vì lo sợ Đại Nhất Huyết Hải sẽ hút công lực Địa Cực Khí Hải của chàng. Bộ Kinh Vân và Phá Quân đã hợp lực đóng chặt huyền môn khí của chàng. Bọn họ với thần lực chân nguyên đã vô tình đả thông kỳ kinh bát mạch trên người chàng, khiến khí hải của Thần Phong trở nên yên ả tĩnh lặng không còn xảy ra ba đào dậy sóng như trước nữa.

Nhưng hôm nay vừa đi ngang qua khu rừng này thì không hiểu tại sao khí hải lại dâng trào cảm giác khuấy động. Thông thường có thể khiến khí hải của chàng giao động thì chỉ có thể do khí của siêu cấp cao thủ. Vậy thì trong Hắc Phong Lâm nhất định có tuyệt thế cường giả đang tại vị.

Trong võ lâm người có tu vị đến mức khiến khí hải của Thần Phong giao động tuyệt đối không nhiều. Điều này khiến chàng tò mò muốn đi một chuyến tìm hiểu cường giả đang hiện diện trong Hắc Phong Lâm kia là ai.

Nhưng vừa tới nơi thì chỉ thấy một thiết hán tử cao lớn đang vung quyền tấn công một nữ nhân và một tiểu hài nhi nhỏ bé. Thân làm một trang nam tử gặp chuyện bất bình chẳng tha, Thần Phong không chần chừ lập tức rút Kinh Tịch trên vai tương cứu.

Kinh Tịch là một thanh bảo đao nằm trong Tứ Tuyệt Hung Binh, cộng với công lực Khí Hải Vô Nhai thâm hậu của Thần Phong đã dễ dàng chặn đứng thế quyền hung mãnh của hán tử kia.

Thần Phong tiến lại gần mới phát hiện ra hán tử đó chính là Bộ Uyên Đình cha của Bộ Kinh Vân.

- Đông Doanh Nhất Đại Đao Khách Hoàng Ảnh có một tên đệ nhận nhầm là con của bằng hữu ở Trung Nguyên. Tên này là con của một đại ma đầu nhưng lại có tấm lòng hiệp nghĩa. Người đó chính là ngươi.

Bộ Uyên Đình dành cả đời phá giải Thiên Thu Đại Kiếp, họa căn này có liên quan tới rất nhiều người. Chính vì thế lai lịch của đám cao thủ võ lâm ông ta đều rõ như lòng bàn tay. Đương nhiên Thần Phong có bản lĩnh như thế nào ông ta cũng hoàn toàn nắm rõ. Với võ học của chàng tin rằng không hề thấp kém hơn bất kỳ võ lâm cao thủ nào khác. Khí Hải Vô Nhai của Nam Tông Dị Võ Đạo ở Đông Doanh đặc biệt dị thường. Dùng họa ý truyền thụ sự kỳ ảo trong võ công, tuỳ ngộ tính và tư chất của mỗi người mà cảm ngộ khác nhau về họa đồ. Nguyệt Mị Phù Hề đã phải mất 10 năm tìm kiếm người có tư chất để luyện Khí Hải Vô Nhai. Thần Phong là một trong số 10 tiểu hài tử có tuệ chất ưu tú đó.

Năm xưa Bộ Uyên Đình còn làm Thất Đương Gia trong Tuyên Hoá Hiệu. Đã có lần ông ta nghe từ chính miệng của Độc Diêm La rằng có một đứa trẻ trong đám độc đồng của lão có thể năng đặc dị vô cùng, thân trúng kỳ độc Lam Ngân Độc Tuyết mà không chết. Ý trí cầu sinh của hài tử này mạnh mẽ vô cùng, đau đớn khổ cực không làm mất đi sự kiên cường cứng rắn trong con người nó. Giống như viên ngọc vùi lấp trong bùn đất bẩn thỉu vẫn không mờ đi hào quang rực rỡ, một khi gặp nước sạch ngọc này sẽ lại rực sáng tinh quang.

Thần Phong như một con cá trong bùn khô bỗng gặp làn nước ấm, có duyên với Khí Hải Vô Nhai cùng 20 năm tiềm lĩnh nay đã đạt thành công lực cao sâu vô lượng. Bộ Uyên Đình muốn bắt đứa trẻ kia đi xem ra không dễ dàng chút nào.

- Tiền Bối! Đứa trẻ vô tội, thiên thu đại kiếp là gì? Tại sao ngay đến trẻ nhỏ cũng không tha. Vậy thì đó có phải là vì an nguy của bách tính hay không?

"Tiểu tử! Ngươi nhỏ tuổi chưa hiểu chuyện. Nếu giết một vài người có thể cứu được sinh mạng cả vạn người thì điều đó phải làm. Việc gì trong đời muốn thành công cũng cần phải có sự đánh đổi. Để hoàn thành mục tiêu cả đời của mình, lão phu sẽ không bỏ qua cho bất cứ họa căn nào của Thiên Thu Đại Kiếp".

Như Bộ Uyên Đình nói có phải ông ta làm tất cả vì bách tính sinh linh trong thiên hạ, hay chỉ là để hoàn thành mục tiêu của cả đời ông ta mà thôi. Con người này rất khó hiểu, nhưng chắc chắn một điều ông ta có một trái tim sắt đá hơn bất kỳ ai. Đứa nhỏ này ông ta muốn bắt thì làm cách nào cũng không thể khiến ông ta đổi ý.

- Tiền bối! Nó chỉ là một tiểu hài nhi không thể gây họa gì cho thiên hạ được. Nếu tiền bối còn bức ép thì vãn bối chỉ còn cách đắc tội.

Kinh Tịch loé sáng hung quang cả một góc rừng, sương đêm lạnh buốt cũng rơi chậm lại, cành cây ngọn cỏ cũng nghiêng rạp sang một bên. Đủ thấy quyết tâm ngăn cản Bộ Uyên Đình của Thần Phong rõ ràng như thế nào.

- Hoàng Kim Đao Khí! Thiếu hiệp đã đạt được cảnh giới mà vạn đao khách mơ ước. Không ngờ Hoàng Ảnh thúc thúc lại có một hảo đồ đệ ưu tú như vậy.

Giọng nói cất lên từ phía sau khiến Thần Phong cũng sững người nhìn lại.

- Cô nương quen thúc phụ của ta sao?

Ánh sáng hoàng kim tỏa ra từ Kinh Tịch rọi chiếu lên mẫu tử hắc y, trong lớp áo chùm kín đầu nàng vội ngoảnh sang một bên. Không biết do nàng muốn tránh ánh sáng hay nàng muốn tránh ánh mắt của Thần Phong nữa. Duy chỉ có đứa bé trong tay nàng, nó không hề chói mắt hay khiếp sợ trước hoàng kim đao khí. Ngược lại nó còn dương đôi mắt to tròn đen láy nhìn Kinh Tịch trong tay chàng với vẻ mặt thích thú, giống như đứa trẻ thấy một món đồ chơi ưng ý vậy.

Nhìn khuôn dung hài nhi tuy ngây thơ nhưng vẫn tỏa ra nét quyết tuyệt lạ thường, vết bớt màu hồng giữa mi tâm như phản quang trước hoàng kim đao khí. Nhìn vào giữa mi tâm của nhi tử này Thần Phong có cảm giác vô cùng quen thuộc. Năm xưa chàng thay mặt Bất Diệt Lam Môn khiêu chiến Kiếm Thánh. Trong trận quyết chiến ở Độc Kiếm Lâu đó chàng đã chiến thắng. Dù biết là người ta đã cố tình kiếm hạ dâng phong, nhưng cả đời này Thần Phong sẽ không thể quên lãnh diện trong mắt người đó.

Kiếm Thánh mà chàng đã gặp ở Độc Kiếm Lâu quả thực có rất nhiều nét giống như nhi tử này, đặc biệt là vết bớt hồng giữa mi tâm. Chàng chú ý nhìn thật kỹ, thì bỗng bớt hồng loé sáng một luồng kiếm khí phong nhuệ ùa tới xông thẳng và tâm nhãn của chàng. Giật mình nhìn kỹ có bóng dáng Long Nhi Kiếm Thánh đang nhìn chàng trừng trừng. Tất cả xảy ra như một sát na trong một niệm của chàng. Thần Phong bừng tỉnh thì trước mắt vẫn là tiểu nhi tử chứ không có Kiếm Thánh nào ở đây hết cả.

Lúc trước Thần Phong cảm thấy khí hải giao động mà bị dẫn dụ tới đây. Chàng nghĩ mình bị cảm nhiễm khí của cao thủ, nhưng khi tới nơi chỉ có Bộ Uyên Đình và mẫu tử hai người bọn họ.

Bộ Uyên Đình không dùng kiếm nhất định không thể phát thứ kiếm khí lợi hại kia. Hắc y nữ nhân nhìn qua tu vị kiếm thuật cũng chưa thể đạt đến dĩ ý lưu kiếm như thế. Lẽ nào kiếm khí dẫn dụ chàng lại là...

Thần Phong nghĩ đến đây nhất thời không giám tin vào điều mình thực đang nghĩ trong đầu.

Nữ hắc y nhân kia còn nói từng quen biết Hoàng Ảnh thúc phụ của chàng. Sống bên cạnh Hoành Ảnh hai mươi năm ông ấy chưa từng nói là có một người thân nào khác. Nương tử và hài nhi của ông đều đã chết, vậy thì nữ nhân này nói quen biết Hoàng Ảnh rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào.

Thần Phong nhất thời cảm thấy khó xử, định tiến tới hỏi xem nàng ta là ai, có quan hệ như thế nào với Hoàng Ảnh thúc phụ của chàng. Nhưng chân vừa nhích lên đã có bóng đen ùa tới.

- Mau giao đứa bé bằng không chỉ có con đường chết.

Thì ra Bộ Uyên Đình đã động thủ, ông ta không phải hạng người có thể bình tĩnh nói đạo lý. Vì bất kể là người tốt hay kẻ xấu thì đều có lý do để bao biện cho những việc làm của mình. Khi ta ngồi xuống chấp nhận lắng nghe thì nghĩa là ta đã chịu thoả hiệp. Nếu nghe kỹ thì nhất định ta cũng sẽ bị những lý do họ đưa ra đánh động nhân tâm.

Chính vì thế Bộ Uyên Đình trước giờ làm việc đã quyết là không nghe mà không nghe giải thích tức là quyết không thỏa hiệp. Quyền của ông ta đã nói lên sự quyết liệt trong chính con người ông ta.

Hắc Liệt Quyền Kình hung mãnh dị thường, quyền nhắm hắc y nữa nhân đánh tới, thể hiện rõ ràng lập trường của Bộ Uyên Đình đó là sát mẫu đoạt tử.

- Tiền bối! Xin dừng tay.

Thần Phong mắt thấy Bộ Uyên Đình tung sát quyền, chàng không thể khoanh tay đứng nhìn được. Với cá tính hiệp nghĩa của chàng sẽ không cho phép chàng dửng dưng trước những việc bất nghĩa, hơn thế nữa còn nhiều điều về nữ nhân này khiến chàng tò mò, nhất là quan hệ của nàng với Hoàng Ảnh thúc phụ của chàng.

Ngay lập tức chàng phát sau đến trước, vì kính trọng Bộ Uyên Đình là bậc tiền bối, chàng tay cầm Kinh Tịch nhưng không sử dụng. Chàng dùng chưởng hoá đao sử Ngạo Thương Sinh một chiêu ngộ ra từ Kiếm Huyết Phù Sinh của Vô Danh.

Đao kình trong chính có tà trong tà có chính. Con người luôn có hai mặt tốt xấu, thiện ác lẫn lộn. Thần Phong vốn kính trọng tinh thần xả thân phá Thiên Thu Đại Kiếp cứu cả vạn bách tính Thần Châu của Bộ Uyên Đình. Chàng không tìm ra được lý do nào để tấn công ông ta. Chỉ còn cách dựa vào phần tà khí nguyên thuỷ trong người sử Ngạo Thương Sinh để ngăn chặn Bộ Uyên Đình.

Nào ngờ chưởng đao vừa sử ra thì tình thế đột ngột thay đổi bất ngờ. Bộ Uyên Đình thay vì vung quyền tấn công mẫu tử hắc y nhân, thì bộ pháp ông ta bất ngờ chuyển hướng. Một quyền tất sát cũng theo bước di chuyển linh hoạt của ông ta mà đổi hướng nhắm vào trung môn của Thần Phong.

Bàn tay có thể úp xuống hay ngửa lên trong một tích tắc, mặt người cũng có lúc có thể xem giống như bàn tay lật úp vô thường. Nhớ ngày trước Thần Phong cùng hợp lực với Bộ Uyên Đình vây bắt Đại Đương Gia. Nói ra cũng là chỗ quen biết không phải kẻ lạ người dưng hoàn toàn. Nhưng không vì những điều ấy mà khiến Bộ Uyên Đình nể mặt. Quyền này của ông ta vừa nhanh vừa mạnh lại vừa hiểm, một người hiểm thì quyền của người đó cũng hiểm như vậy. Quyền đấm tới nhanh như chớp trong sát na ngắn ngủi Thần Phong nhanh như hồi đao lên đón đỡ.

"Ong"

Tiếng quyền kình va chạm vào lưỡi đao khiến người ta váng đầu nhức óc, đủ thấy quyền này mạnh mẽ trầm trọng như thế nào. Tuy đã thành công đưa đao lên hộ thể, nhưng trấn lực khiến Thần Phong bị đẩy lùi ra sau ba bước, dưới nền đất còn lưu lại hai rãnh vết chân chàng kéo dài.

Thần Phong không ngờ Bộ Uyên Đình lại cạn tình như thế, nhìn nắm quyền to lớn cùng gương mặt đanh lại tỏa đầy tà khí, khác hẳn một người Chàng từng tiếp xúc trước đây.

Chàng cũng không ngờ nội lực của Bộ Uyên Đình lại cao thâm khó đoán như thế. Có câu tri nhân tri diện bất tri tâm, đúng là trong thiên hạ thứ khó nhận biết nhất chính là lòng người. Câu Giang hồ hiểm ác vốn không phải chỉ để tâng bốc của đám nhân sĩ võ lâm, Giang hồ thật rất khốc liệt và tàn nhẫn, chàng cảm thấy hoá ra mình thật là kẻ ngây thơ.

- Tiểu tử! Thứ lão phu làm nhất định làm được, người lão phu muốn giết nhất định phải giết, ngươi muốn cứu thì chỉ còn nước chết. Nếu biết điều hạ đao rời đi niệm tình giao tình ngày trước lão phu sẽ để cho ngươi một con đường sống.

Bộ Uyên Đình đã từng giết chết Kinh Nô đao bộc của Dịch Phong chỉ để tìm ra lai lịch của Kiếp Tâm. Nay ông ta cũng không ngần ngại trừ đi kẻ cản trở việc phá kiếp của ông ta, Thần Phong nếu còn nhúng tay nhất định lão sẽ thủ hạ bất lưu tình. Quan điểm của ông ta là chỉ cần đạt mục đích còn làm như thế nào, bằng cách nào không cần quá lưu tâm.

- Tiền bối thứ lỗi! Gặp những chuyện bất bình Thần Phong này tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Muốn lấy mạng bọn họ tiền bối phải hỏi Kinh Tịch trong tay của ta trước.

Ánh mắt Thần Phong hiện lên vẻ quyết tuyệt hiếm có, nhãn quang tỏa ra một lòng tin kiên nghị phi thường. Chàng suy nghĩ mọi việc rất đơn giản, điều gì chàng cho rằng nên làm thì không cần phải nghĩ ngợi gì thêm. Đoạn Lãng cha chàng tuy là kẻ tàn nhẫn nhưng y làm việc luôn có một sự cương quyết, về điểm này có lẽ Thần Phong đã kế thừa được từ người cha đứng đầu bạn ma của mình.

- Kinh Tịch đúng là đệ nhất thần đao của Đông Doanh. Đáng tiếc ngươi kinh lịch còn thiếu cô tịch chưa đủ, hoàn toàn không thể phát huy hết oai lực của bảo đao này. Hôm nay lão phu sẽ đánh bại ngươi.

Dứt lời Bộ Uyên Đình vận kình vào đôi thiết quyền đoạn vung tay đấm mạnh xuống nền đất. Động Địa Thiên Kinh là bá chiêu trong Hắc Liệt Quyền Kình của Bộ Uyên Đình. Quyền này sử ra năm thành công lực, quyền kình lăng lệ truyền xuống đat nhằm hạ bộ Thần Phong đánh tới.

Quyền chiêu làm mặt đất nhô cao nửa chượng hung hãm tấn công Thần Phong. Chàng biết Bộ Uyên Đình từ trước đến giờ luôn che dấu thực lực, hôm nay ông ta lộ ra công phu thật sự, nếu không nghiêm túc ứng chiến thì không những tính mạng của chàng mà cả của hai người kia cũng khó giữ.

Thần Phong đã hạ quyết tâm bảo vệ lẽ phải quyết không từ nan. Chàng thổ kình vận Hoàng Kim Đao Khí quán đầy Kinh Tịch đoạn vung đao cắm mạnh xuống đất. Đây là uy lực của chiêu Địa Nộ trong Lam Đình Tứ Thức chàng được Lam Hiền truyền lại năm xưa trong mật thất Lam Môn.

Đao quang bừng sáng cùng nội lực thâm hậu từ Khí Hải Vô Nhai của Thần Phong đã chặn đứng song quyền cương khí của Bộ Uyên Đình. Bỗng đâu một tiếng vun vút văng lên, một sợi dây dạng xích phóng ra quấn chặt lấy Kinh Tịch. Đây chính là thứ vũ khí bí mật Bộ Uyên Đình luôn mang theo bên mình. Cũng chính vật này năm xưa lão ta đã dùng giết chết Đại Đương Gia, nếu không phải lúc quan trọng nhất định không dùng tới. Nhuyễn xích nhanh như chớp quấn chặt Kinh Tịch.

Tuy bên ngoài miệng nói không sợ Kinh Tịch, nhưng dù sao đây cũng là tuyệt thế thần binh, dù ngạnh công thâm hậu nhưng khi đối diện với bảo đao, Bộ Uyên Đình vẫn còn có đôi chút nghi ngại. Lão ta hiểu rằng muốn đánh bại được Thần Phong thì phải tách hắn khỏi đao của mình.

Thần Phong phát hiện ra Kinh Tịch bị chế ngự đang muốn hồi đao, thì Bộ Uyên Đình bằng kinh nghiệm lâm trận phong phú đã nhanh như chớp áp sát chàng. Lợi dụng sự linh hoạt của nhiễm xích Bộ Uyên Đình một tay kìm chế đao, tay còn lại vung thiết quyền nhắm thiên linh của chàng đánh tới.

Mọi chuyện xảy ra chỉ trong một sát na, đủ thấy cái đầu lão luyện của Bộ xuyên Đình đích thực hơn Thần Phong rất nhiều. Chàng đang định dùng lực để bứt đao khỏi sợi xích, nhưng tiếng quyền phong phát ra từ sát quyền của Bộ Uyên Đình khiến cho chàng không đủ thời gian để hồi đao nữa. Quyền sát ngang mày Thần Phong bất đắc dĩ phải một tay buông đao vận chưởng hoá đao sử Si Đọan Trường nghênh đỡ. Với thân thủ của chàng dĩ nhiên phát sau tới trước thuận lợi gạt đỡ quyền trái của Bộ Uyên Đình. Song lão biến chiêu cực nhanh cùng bộ pháp cực kỳ linh hoạt đã áp sát tung quyền thứ hai. Tay lão quấn tròn sợi xích nhiều vòng, lợi dụng kết cấu mềm nhuyễn của sợ xích vừa quấn chặt Kinh Tịch nhưng lại có thể co rãn tạo khoảng cách vừa đủ cho lão xuất quyến thứ hai.

Quyền này có thêm đầu kia của sợi xích quấn nhiều vòng nên càng hung hiểm hơn. Thần Phong không còn cách nào đành cố nghiêng người né tránh. Nhưng quyền chiêu cực nhanh lại có vòng xích sắc nhọn nên sát thương cũng đáng sợ hơn, tuy nghiêng người bé được nhưng áo trước ngực chàng đã bị mắt xích xoẹt qua. Chỗ áo bị rách đã có máy tươi rịn ra, rõ ràng mắt xích sắc bén quấn quanh năm quyền của Bộ Uyên Đình đã làm chàng bị thương.

Lâm trận quan trọng nhất là tiên cơ, Bộ Uyên Đình đang làm chủ tiết tấu của trận đấu, còn Thần Phong thì đại thế đã qua công lực có cao cũng vô dụng vào lúc này.

Người lâm trân phong phú dĩ nhiên biết địch lui ta tiến, địch hoảng ta tung sát chước. Một người kinh lịch lão luyện như Bộ Uyên Đình dĩ nhiên sẽ nắm rõ điểm này. Trong lúc Thần Phong bị lỡ nhịp lão liền nhanh tay nhả sợi xích quấn trong tay dài thêm ra, đoạn quấn vào cổ của chàng.

Nếu chiêu này thành công, sợi xích quấn vào cổ thì mạng chàng coi như chấm dứt tại đây. Đủ thấy lâm trận không nhất thiết cứ phải có công lực cao thâm đã là nắm được phần thắng. Thần Phong kinh hãi khi xích sắt sắp quấn vào cổ của mình. Không còn cách nào khác chàng cúi đầu thấp xuống, tay lập tức buông đao thối lui gấp ra sau.

- Tiểu tử! Lão phu đã nói ngươi kinh lịch chưa đủ mà. Để xem không có Kinh Tịch trong tay xem ngươi làm được trò trống gì.

Bộ Uyên Đình đúng là một đối thủ đáng gờm trên con đường võ đạo của chàng. Tuy Kinh Tịch đã sơ ý để người ta đoạt mất nhưng Thần Phong tuyệt chưa có ý định thảm bại.

- Tiền bối! Nếu nghĩ rằng không có Kinh Tịch ta sẽ chịu thua thì hơi sớm đấy.

Thần Phong lập tức vận múa song chưởng nghênh kháng, nếu thiên kiếm người là kiếm thì Hoàng Kim Đao khí người chính là đao. Hai bàn tay cũng sắc bén không thua kém gì đao.

- Hà Hà! Tiểu tử ngươi chuẩn bị chết được rồi.

Vừa nói Bộ Uyên Đình vừa nợ một nụ cười đầy thâm ý, một kẻ như ông ta cũng có lúc há miệng cười rõ ràng là chuyện không bình thường chút nào. Quả nhiên Thần Phong cảm thấy trước ngực đau nhói, vết thương do sợi xích sắt của Bộ Uyên Đình gây nên đang tỏa khói xanh và lan rộng ra. Rõ ràng đây là dấu hiệu của sự trúng độc.

Sợi xích trong tay Bộ Uyên Đình có tẩm kịch độc, thủ đoạn tinh vi như thế một người đề cao tinh thần võ sĩ đạo như Thần Phong vốn không thể ngờ.

- Vết thương có độc Bộ Uyên Đình ông thật đã sử dụng thủ đoạn hạ lưu.

Thần Phong lửa giận thành tia máu trong chòng mắt, ngược lại Bộ Uyên Đinh thì mừng vui ra mặt.

- Tiểu tử! Ngươi thật ngây thơ như thúc phụ của ngươi vậy. Trên đời tin vào tinh thần võ sĩ là điều ngu ngốc nhất mà đám người luyện võ luôn ngộ nhận. Mục đích của chiến đấu là chiến thắng, và khi ngươi giết được đối thủ rồi thì người chết sẽ không biết nói. Tiểu tử ngoan ngoãn chịu chết đi.