Chương 61: Kiếp Tâm Tứ Tử

Phong Vân Quyển 4

Chương 61: Kiếp Tâm Tứ Tử

Chương 61: Kiếp Tâm Tứ Tử

Huỳnh Đế vốn là thành vương thời thượng cổ Trung Quốc. Ông ta mang họ Công Tôn theo truyền thuyết được sinh ra ở gò Hiên Viên nên có hiệu là Hiên Viên Huỳnh Đế.

Huỳnh Đế đã tạo ra những điều to lớn cho Trung Thổ như tiền tệ, chữ viết, y phục, cung điện... Tất cả nhưng thứ đó đều bắt nguồn từ triều đại của ông mà ra.

Nhưng Huỳnh Đế được ca tụng không phải chỉ vì những điều kể trên, mà một nguyên nhân nữa là từ khi mới sinh ra cơ thể đã mang sức mạnh bá đạo thần kỳ. Sức mạnh ấy giúp cho Huỳnh Đế trở thành cường giả bách chiến bách thắng.

Ở thời đại của ông ta thì chỉ có một đối thủ duy nhất tên là Xi Vưu, thực lực người này cũng có thể xem là tương đương với Huỳnh Đế.

Có điều Xi Vưu là kẻ độc ác chuyên môn gây chiến với các bộ lạc khác, có chủ chương chiến tranh xâm lược. Mặc dù Xi Vưu có sức mạnh rất lớn nhưng trong trận giao chiến cuối cùng ở Trác Lộc, thì đã thất bại trong tay Huỳnh Đế và bị giết chết.

Bách tính thiên hạ nhờ đó mà được hưởng thái bình thịnh trị.

Huỳnh Đế chính là rồng ở nhân gian, trách nhiệm của rồng chính là bảo vệ Thần Châu. Nhưng bất kỳ ai cũng phải trải qua sinh lão bệnh tử, Huỳnh Đế cũng không phải là ngoại lệ.

Chính ngay lúc Huỳnh Đế sắp chết, ông ta nhận ra thân thể có sự biến đổi kinh người.

Sự biến hoá này khiến Huỳnh Đế tin rằng, mình phải có trách nhiệm bảo vệ Thần Châu cho dù thọ hạn sắp hết. Thế nên những năm cuối đời ông đã bỏ công sức tìm ra một nơi hội tụ nhiều linh khí nhất. Cuối cùng ông cũng tìm ra nơi đặc biệt hội tụ nhiều linh khí nhất đó chính là động Lăng Vân, và căn dặn thuộc hạ sau khi ông chết sẽ an táng tại nơi đây, kiến lập một bố cục phong thủy thật nghiêm mật.

Truyền thuyết cho rằng chỉ cần Huỳnh Đế được an táng tại nơi đó, thì Thần Châu sẽ vĩnh viễn được hưởng an lạc thái bình.

Tương truyền Huỳnh Đế là hoá thân của rồng, đầu người mình rồng quả nhiên không sai.

Số người biết được Huỳnh Đế Chi Mộ tuyệt đối không nhiều, trong số ít người biết đó có cả Đông Doanh Chiêu Thành Thiên Hoàng.

Chính vì nắm rõ bí mật to lớn đó nên lão Thiên Hoàng mới dùng kế đoạt Long Mạch, chính là đoạn Xương sống của Huỳnh Đế.

Trong trận chiến cuối cùng Long Mạch đã bị Nhiếp Phong đoạt đi.

Chính vì Long Mạch bị hủy nên phúc khí của Thần Châu mới bị tổn thương nghiêm trọng. Ngoài tạo Phước lành cho muôn dân bách tính, thì Long Mạch còn có tác dụng trấn áp yêu tà, ma mị.

Việc Long Mạch bị hủy đồng nghĩa sức mạnh phong ấn các thế lực tà ma cũng bị mất đi. Mọi biến động đã được trông thấy ngay sau đó.

Rồng trong tứ linh ngủ vùi ngàn năm bỗng nhiên thức giấc. Điều này đánh động những nhân vật võ lâm như Đế Thích Thiên, Đoạn Lãng lòng đầy tham vọng đã thực hiện âm mưu giết rồng để chiếm giữ sức mạnh của nó, gây nên những trận gió tanh mưa máu trong võ lâm.

Không những thế Đại Kiếp còn lan sang những quốc gia lân cận có liên quan mật thiết đến vận mệnh Thần Châu. Như động mồ động mả ở Phù Dư Quốc, một con cháu ngông cuồng đòi quật mộ của tổ tiên.

Tiếp đó Bại Vong bị trôn vùi cả trăm năm ở Bái Kiếm Sơn Trang bị khai quật, Đại Tà Vương bị giam giữ ở Thiên Trúc phá Khổ Tâm Phật mà thoát ra.

Thiên kiếm tuyệt kiếm đứng đầu kiếm đạo, kiếm tâm giao động gây nên trận đại chiến trên Kiếm Phần. Cũng từ đây Kiếm Giới mở cửa, thập ma đản sinh, Liên Thành Chí một tay tre trời thôi động Thiên Thu Đại Kiếp.

Tất cả chỉ bởi vì Long Mạch chính là bố cục phong thủy ở động Lăng Vân bị phá. Nên âm thịnh dương xuy ma chướng, tà niệm mới được thể hoành hành.

Liên Thành Chí tuy là một đại ma đầu đáng sợ, nhưng ma đầu đáng sợ nhất chưa phải là hắn.

Một ma trung chi đế ôm hận ngàn năm, muốn trở lại nhân gian gieo giắc một trường Thiên Thu Đại Kiếp, biến nhân gian thành địa ngục, dân chúng lầm than, sinh linh đồ thán.

Người đó được xem là vua trong các vị vua, sở hữu trí tuệ tuyệt thế kinh nhân, cùng một sức mạnh vĩ đại tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả.

Ông ta là vua của nước Lâu Lan hiệu là Huyền Võ Đại Đế.

Vậy thì Huyền Võ Đại Đế này là nhân vật đáng sợ như thế nào, vì sao khi nhắc đến ông ta không chỉ lão sư của Bộ Uyên Đình thần diện biến sắc, mà cả thiên văn dị tượng, quỷ thần đều kinh sợ.

Nguyên là Xi Vưu tuy bị Hiên Viên Huỳnh Đế đánh bại và giết chết, nhưng tinh thần chiến đấu và bá niệm bất diệt của ông ta không hề mất đi. Oán niệm Xi Vưu không cam tâm với trận thua năm đó, vì thực lực của Xi Vưu không hề thua kém Huỳnh Đế.

Bởi trận thắng của Huỳnh Đế với Xi Vưu là không công bằng do có bàn tay của thần linh xen vào. Lý do là trước đó Nữ Oa Nương Nương đã ném phiến đá Thái Sơn vào Xi Vưu.

Nhờ bản lĩnh tối cường mà Xi Vưu đã may mắn không chết, còn dùng sức mạnh của mình nghịch chuyển phiến đá đè trên thân mà thoát ra. Dù không chết nhưng bản thân Xi Vưu cũng bị thương rất nặng. Chính vì như thế nên trận chiến ở Trác Lộc với Huỳnh Đế thì Xi Vưu mới bại và bị giết chết.

Xi Vưu thất bại không cam, oán niệm thống hận của ông ta lưu lại trên đám tử tôn của mình. Sau này trong số hậu nhân của Xi Vưu có một người hội tụ đủ mọi phương diện, sức mạnh, trí tuệ, và cả dã tâm của Xi Vưu. Kẻ này đã kế thừa di nguyện của tiên tổ Xi Vưu, những gì Huỳnh Đế đã gây dựng sẽ đều bị đạp đổ.

Kẻ đó bằng tài năng vượt bậc và trí tuệ siêu phàm đã gây dựng một đế quốc hùng mạnh tên là Lâu Lan Đế Quốc và lấy hiệu là Huyền Võ Đại Đế. Kế thừa di nguyện của Xi Vưu đánh đổ Thần Châu, tiêu diệt toàn bộ con cháu của Hiên Viên Huỳnh Đế. Rửa mối oán hận nghìn năm cho tổ tiên.

Một trường Thiên Thu Đại Kiếp lẽ nào sẽ rõ huyền võ ác đế này gây ra.

Cả Tiếu Tam Tiếu và Tăng Hoàng đại thiền sư cũng chưa từng đề cập đến vấn đề này. Nhưng tại một am nhỏ ở một nơi kín đáo ở trung nguyên lại có người biết rõ huyền cơ thấu tỏ kim cổ. Người này rốt cuộc là ai mà có thể nhìn thấu quá khứ, tường tận tương lai như vậy.

Bộ Uyên Đình yên lặng lắng nghe lão đầu thuật lại cội nguồn của Đại Kiếp mà cảm giác đến thở cũng không giám, ngỡ như tim cũng không đập. Chú tâm lắng nghe từng chi tiết dù là nhỏ nhất trong câu truyện. Cảm tưởng không khí lo sợ bao trùm cả bầu không gian, khiến người ta đang đứng ở thiên đường nhưng lòng như ở trong địa ngục thăm thẳm.

Đến khi lão đầu ngừng kể mới từ từ đưa tẩu thuốc trong tay lên, rít một hơi thật sâu, rồi nhả ra từng đợt khói trắng mờ ảo.

Từng làn khói thở ra bao trùm không gian như tâm trí của hai người mê mờ mông lung trước những việc hư ảo giữa quá khứ và hiện tại.

Bộ Uyên Đình lặng thinh đến một sợi râu cũng không giám động, chờ cho làn khói thuốc tan biến đi mới từ từ ngẩng mặt lên nói.

- Thưa Lão Sư! Huyền Võ Đại Đế gây dựng nước Lâu Lan hùng mạnh như vậy tại sao lại bị diệt Vong.

Lão đầu đứng trên cầu gỗ lúc này mới thở nhẹ một tiếng rồi mới cất tiếng.

- Khi người ta đạt đến đỉnh cao của quyền lực và trí tuệ thì con người lo sợ rất điều gì?

Bộ Uyên Đình ngẫm nghĩ một lúc mới trả lời.

- Sợ thọ hạn kết thúc!

"Đúng! Con người có tài giỏi đến đâu cũng khó thoát quy luật của trời đất là sinh lão bệnh tử. Mạnh như Huỳnh Đế còn không thoát khỏi quy luật của trời đất. Huyền Võ Đại Đế sau khi đưa Lâu Lan Quốc lên làm một đế quốc hùng mạnh, thì thọ hạn cũng gần hết. Ông ta không cảm tâm khi bá nghiệp đánh đổ Thần Châu chưa đại thành. Vì thế ông ta phải nghĩ cách kéo dài niên kỷ dài hơn.

- Đúng vậy à! Chỉ cần sống lâu thì không việc gì là không thể làm được.

"Năm xưa Tần Vương Doanh Chính sau khi thống nhất Trung Nguyên đưa đại Tần lên hoàng kim thiên hạ. Ông ta cũng lo sợ tuổi tác già cỗi mà chết đi. Nên đã sai phương sĩ Từ Phúc đi tìm thuốc trường sinh bất tử. Huyền Võ Đại Đế cũng vậy à, nên ông ta đã sai người đi tìm bắt Long Quy, tin rằng với thần hiệu diệu kỳ của linh vật trong tứ linh có thể khiến ông ta trường sinh bất tử"

- Long Quy là linh vật của trời đất nó có thực tồn tại hay không?

"Có! Hoả Kỳ Lân, thần long, chu tước đều tồn tại thì hà cớ gì Long Quy lại không. Huyền Võ Đại Đế không những tìm được Long Quy mà còn thành công chế ra thuốc trường sinh bất tử"

- Nếu đã có trí tuệ, quyền lực, trường sinh bất tử tại sao ông ta lại không gây dựng hồng đồ bá nghiệp thiên thu vạn tại, Vĩnh thế trường tồn.

Nghe Bộ Uyên Đình gặng hỏi lão đầu bỗng nhiên yên lặng, tựa như đang hồi tưởng lại một chuyện rất lâu trong quá khứ.

"Bởi vì trong Lâu Lan Quốc cũng có nhưng trí sĩ lo cho thiên hạ, họ lo sợ Huyền Võ Đại Đế với dã tâm thôn tính thiên hạ, lại trường sinh bất tử sẽ gây họa cho bách tính muôn dân. Nên họ đã lập một kế hoạch tinh vi thay trời hành đạo tiêu diệt ác đế"

- Và họ đã thành công?

"Chỉ thành công một nửa, bởi trong trận chiến cuối cùng Huyền Võ Đại Đế mắc mưu thảm bại, nhưng với sức mạnh của Long Quy ông ta đã hoá ra Huyền Võ Băng Quyết hộ thể. Tuy không chết nhưng nguyên khí bị tổn hại, tạo ra huyền băng có thể giúp bản thân không bị sát hại, nhưng cũng không thể phá băng mà thoát ra. Những nghĩa sĩ kia cũng không có cách nào tiêu diệt được đại đế, nên chỉ còn cách đem ông ta đến cực Bắc, trôn dưới đáy vực. Hi vọng băng tuyết Vĩnh hằng sẽ trôn vùi ác đế mãi mãi".

- Như vậy thì có thể yên tâm Huyền Võ Đại Đế sẽ bị vĩnh viễn vùi lấp trong cái lạnh của cực Bắc.

"Ai cũng nghĩ như vậy. Nhưng không phải thế, ông ta là hiện thân của ác niệm tham vọng. Sinh tử luân hồi, không cái gì mất đi mãi mãi được cả. Nhất đâu ông ta lại có tấm thân trường sinh, thiên địa xoay chuyển vạn vật tuần hoàn. Sau mấy trăm năm thiên địa dịch chuyển, trời đất cũng có sự biến hoá. Huyền Võ Đại Đế cũng theo sự biến hoá đó mà trở lại nhân gian"

- Vậy tại sao lại liên quan đến Kiếp Tâm Tứ Tử. Chuyện này có liên quan gì đến sự hồi sinh của Huyền Võ Đại Đế.

"Điều này ngay cả ta cũng không thể tìm ra đáp án. Ta nhìn thấy huyền cơ biết rằng muốn mở trời thì phải lên trời, muốn lên trời phải tìm thấy chân trời. Thiên Nhai con của Bất Thế Tà Vương có sức mạnh ma mị lớn nhất, nên trong Kiếp Tâm Tứ Tử chỉ cần bắt được Kiếp Tử Chi Tâm này là có thể ngăn được đại đế hồi sinh, ngăn chặn Thiên Thu Đại Kiếp. Ta định sẽ cho ngươi mang Kiếp Tâm về hoàng cung, với khí độ hoàng giả thiên tử chi Long của hoàng đế sẽ trấn áp tà vương ma tâm của nó. Đáng tiếc Tiếu Tam Tiếu cũng biết điều này nên đã mật thư cho Thiên Kiếm Vô Danh dùng kế đánh cháo đứa nhỏ trên Dịch Thiên Đảo".

Lúc này Bộ Uyên Đình mới thật sự vỡ lẽ ra mọi chuyện. Ông ta bắt đầu nghĩ lại từ đầu tất cả mọi chuyện.

- Đúng rồi! Phong Vân sống chết không giao đứa bé, vậy mà cuối cùng lại để ta thuận lợi đem đi chỗ này ta đã suy nghĩ rất nhiều. Tại sao Phong Vân lại để ta dễ dàng mang kiếp tâm đi như thế, hoá ra đứa bé đã bị đánh tráo. Vậy thì đứa trẻ ta mang đi cũng phải là một trong Kiếp Tâm Tứ Tử. Nhưng nếu thế nó là con của ai.

"Kiếp Tâm Tứ Tử chia ra làm Tà Tâm, Bá Niệm, Quang Minh và Quyết Tuyệt. Không nhầm thì Tà Tâm là con của Dịch Phong, Quang Minh là con của Bộ Thiên, Quyết Tuyệt là con của Kiếm Thánh..."

Câu cuối lão đầu chưa mở miệng nói thì Bộ Uyên Đình đã không dằn được thốt lên.

- Bá Niệm chính là con của hắn!