Chương 133: Bắt đầu ra tay với Thánh Hỏa Tông.
Nhìn thấy biểu hiện của Kim Sư, Phi Long rơi vào trạng thái trầm tư, không chỉ hắn, các thuộc hạ ở phía dưới đều như vậy.
Tới lúc này người của Phi Long đã không còn nghi ngờ về lời nói của Kim Sư nữa.
" Người đâu, bắt giam tên Kim Sư này vào đại lao cho ta." " Tuân lệnh ~~~~!!!" " Phi, Phi Long đại nhân, vì sao, á, buông ta ra ~~~~!!" Dưới ánh mặt kinh ngạc khó tin của Kim Sư, thuộc hạ của Phi Long từ hai phía nhào tới khóa chặt người hắn lại, chuẩn bị dẫn vào đại lao trong lâu đài "làm khách".
" Đừng tưởng ta không biết ngươi đang tính toán những gì." Phi Long cười chế giễu nói: " Ngươi cất công chạy tới nơi này thôi báo cho ta biết điều quan trọng kia, chẳng qua muốn ta ra tay giao chiến với kẻ đó, còn ngươi lén lén ẩn núp đâu đó theo dõi, đợi tới khi hai phe giao chiến trọng thương, ngươi sẽ nhảy ra chơi trò " Chai cò cắn nhau, ngư ông đắc lợi" đúng không nào? Một kẻ thù có thể đánh đuổi truy sát ngươi, thực lực tuyệt đối không tệ, trong quan điểm của ngươi vẫn cho rằng thực lực của ta vẫn còn nằm chết ở mười năm trước, nên vô cùng tự tin chạy tới lôi ta vào cuộc, đúng không nào"?"
Kim Sư sắc mặt tái nhợt khi mọi suy tính mưu mô của mình đã bị đối phương phát hiện, nhất thời nói không nên lời.
" Quan trọng nhất là, thông tin mà ngươi mang tới vô cùng quan trọng, phải giữ bí mật tuyệt đối, nếu như để lan truyền tới tai các thủ lĩnh của thế lực khác, sẽ khiến ta vô cùng đau đầu đấy." Phi Long cười chế giễu nói.
Kim Sư mưu mô hay không mưu mô không quan trọng, và bản thân hắn vô cùng vui vẻ trở thành chai cò cắn với tên sở hữu thánh giáp kia, nhưng Kim Sư muốn làm ngư ông ư? Ngươi còn chưa đủ tư cách đấy! Và Phi Long không muốn nhìn thấy một ngư ông nào xuất hiện, nên vô cùng quả quyết cho người tống giam Kim Sư vào trong đại lao để giám sát hắn, không cho hắn đi ra bên ngoài lan truyền tin tức. Đợi tới khi giải quyết chuyện này xong, mới xử lý tới tên ngu xuẩn này.
Kim Sư lúc này đã hối hận tột cùng, nếu như trên đời này có thuốc hối hận để uống, hắn chỉ muốn cho tới khi nào no căng vỡ cả bụng mà thôi. Vừa lớn tiếng gào thét chửi rủa, vừa bị người của Phi Long lôi thẳng vào trong đại lao trong lâu đài.
" Lập tức cho người định vị vị trí của nhóm đệ tử thí luyện đang lảng vảng trong khu rừng, có thông tin gì lập tức báo cáo cho ta biết ngay. Lần này ta sẽ đích thân ra tay." Phi Long quét ánh mắt lạnh lùng tràn đầy sát khí về phía đám thuộc hạ của mình, lạnh lạnh nói: " Không ai được tùy tiện hành động, đừng tưởng ta không biết trong đầu các ngươi đang nghĩ gì. Nhưng trước khi làm thứ gì đó, hãy suy nghĩ lại hậu quả mình có thể hứng chịu nổi không? Tên Kim Sư ngu xuẩn từng là một tấm gương sáng để các ngươi noi theo đấy, hừ ~~~~~~~~~!!" Câu nói vừa dứt, khí thế của tông sư tầng thứ 6 từ trên người phóng thích ra, chụp thẳng vào đầu của đám thuộc hạ còn đang suy tính kiếm lợi ở phía dưới.
‘ Không dám, thuộc hạ tuyệt đối trung thành với Phi Long đại nhân ạ."Cả đám toàn thân run rẩy, hơi thở khó khăn gấp rút, toàn thân chảy đầy mồ hôi lạnh, khó chịu vô cùng trước khí thế đáng sợ của Phi Long, lập tức rũ bỏ những suy tính không thiết thực của mình, vội vã quỳ xuống mặt đất, run giọng lên tiếng ngỏ lời trung thành tuyệt đối với thủ lĩnh.
" Hừ, vậy thì tốt, hãy yên tâm, chỉ cần các ngươi trung thành với ta, sau này trành giành hết Hoàng Kim Nhân Thú Quà, tất nhiên là không thể thiếu phần của các ngươi rồi." Phi Long hài lòng trước uy quyền của mình đối với đám thuộc hạ, vừa đấm vừa xoa, đập xong một gậy lại tặng lại viên kẹo dụ ngọt chúng, để chúng đừng có những suy nghĩ tiêu cực.
" Đa tạ, xin đa tạ Phi Long đại nhân ạ, thuộc hạ chắc chắn sẽ tận tụy trung thành, hết mình hoàn thành những mệnh lệnh được giao của Phi Long đại nhân ạ." Nghe thấy có cơ hội chia phần, mặt mày ai nấy đều rực sáng hăm hở, mặc dù trong lòng biết rõ tỷ lệ được chia phần không cao. Nhưng lỡ như Phi Long đại nhân thấy mình trung thành năng nổ được việc, rũ lòng thương ban cho một trái thì sao để đào tạo mình thì sao?
Đám thuộc hạ phấn khích cúi người chào Phi Long một cái, sau đó nhanh chóng đứng bật dậy chạy ra khỏi đại sảnh, đi truy tìm tung tích của nhóm Dương Kiệt trong khu rừng Nhân Thú.
Phi Long tất nhiên là không ngây thơ tới nỗi cho rằng bằng một lời uy hiếp, một lời hứa hư vô mà khiến đám thuộc hạ toàn tâm toàn ý làm theo ý chí của mình. Nhưng thì đã sao nào, chỉ cần thực lực bố mày lớn mạnh hơn tụi bây, cho dù trong lòng tụi bây muốn tạo phản, có cho mười cái gan tụi bây cũng không dám nữa là.
Đứng bật dậy khỏi chiếc ghế pha lê khổng lồ, vòng tay ôm choàng lấy hai cô gái hầu hạ ở phía sau, kéo cả hai đi thẳng vào trong phòng ngủ của mình, chuẩn bị chơi trò " Nhất Long Du Lưỡng Phụng", phải giải tỏa giải tỏa chút trước khi giao chiến với kẻ địch chứ nhỉ?
Nhóm Dương Kiệt hoàn toàn không biết rằng mối nguy hiểm đáng sợ đang đổ xuống đầu mình, ung dung tự tại đi sân vào trong khu rừng Nhân Thú, chuẩn bị bước chân vào lãnh địa của Phi Long.
-----
Trở lại bí cảnh ngoài hầm mộ, tại không khu rừng cách hầm mộ không quá xa, trên không trung xuất hiện một đóm lửa khổng lồ đang rực cháy thắp sáng cả khu vực rộng lớn trong cái đồng bằng âm u này.
Pháo hoa triệu tập môn phái ~! Vậy có nghĩa là Huyết Ma Đạo đã ra tay với người của Thánh Hỏa Tông rồi nhỉ?
" Thiết Hạo Nam, hãy đầu hàng đi, trở thành người của Huyết Ma Đạo, ngươi sẽ có được tất cả những gì ngươi muốn, còn nếu ngoan cố chống cự, chỉ khổ cho bản thân mà thôi." Giọng nói lạnh lùng không chút tình cảm của Diệp Thiên Hành vang lên trong khu vực trung tâm của khu rừng triệu tập. Khiến Thiết Hạo Nam mình đầy thương tích đang giao chiến ác liệt với Hạ Hầu Quân và Đường Tứ ở phía xa không kềm được run lên một cái, nhưng vẫn phẫn nộ gào thét chửi rũa, quyết chiến không ngừng.
Nếu như Dương Kiệt có mặt ở đây, chắc chắn sẽ phẫn nộ gào thét: " Mẹ kiếp, bug! Tuyệt đối là bug! GM đâu, yêu cầu có lời giải thích ~~~~!!"
Ngay sau hấp thụ tinh huyết của tứ đại môn phái, thực lực của cả nhóm Huyết Ma Đạo đã tiến triễn tới mức đáng sợ khó tin.
Diệp Thiên Hành và Diệp Tuyền hấp thụ phần lớn tinh huyết, lúc này phân biệt là chân nguyên tầng thứ 10 và tầng thứ 7, Hạ Hầu Quân cũng đã đạt tới chân nguyên tầng thứ 8, Đường Tứ và đệ tử của Bách Hoa Cốc Lâm Nhi cũng đã là một kẻ mạnh chân nguyên tầng thứ 7. Người yếu nhất trong nhóm chỉ còn lại mỗi Tư Mã Phong Vân vẫn đang ở cảnh giới chân nguyên tầng thứ 2 do không thể hấp thụ tinh huyết được nữa.
Chính vì đã hấp thụ quá nhiều tinh huyết, cảnh giới tăng một mạch gần một cảnh giới lớn, nên lúc này người của Huyết Ma Đạo không thể tiếp tục hấp thụ tinh huyết nữa, ít nhất cũng phải chờ một năm để điều hòa thích ứng dần chân nguyên trong cơ thể, mới có thể tiếp tục hấp thụ tinh huyết, nhưng như thế cũng đã quá đáng sợ rồi, không phải sao?
Người ta tu luyện cực khổ ngày đêm mấy năm trời, chưa chắc thăng được bốn, năm cấp bậc. Thế mà người của Huyết Ma Đạo chỉ chưa đầy một tháng đã thăng gần mười cấp, hèn chi dù biết rằng có thể trở thành kẻ thù của thiên hạ, nhưng vẫn có người bấp chấp tất cả đâm đầu vào vòng tay "ấm áp" của Huyết Ma Đạo.
Vì không thể tiếp tục hấp thụ tinh huyết, nên Diệp Thiên Hành không bố trí Thiên Ma Hấp Huyết Đại Trận để đối phó với người Thánh Hỏa Tông. Vì tinh huyết sau khi thu hoạch, chỉ có thể dự trữ một thời gian ngắn, nếu như không hấp thụ, tinh huyết cầu sẽ dần dần tiêu tan hết tinh huyết bên trong, không còn có thể sử dụng được nữa. Tài nguyên dùng để bố trí Thiên Ma Hấp Huyết Đại Trận vô cùng quý hiếm, không thể uổng phí một cách vô ích như thế này được.
Vả lại, người của Huyết Ma Đạo sau trận đại chiến với Khoái Hoạt Lâm đã bị rút xuống còn có vài mống người. Nên vô cùng hiển nhiên nảy sinh kế hoạch thu phục người của Thánh Hỏa Tông để bù đắp cho tổn thất của mình, không phải tốt hơn sao?
Lúc này ngoại trừ Thiết Hạo Nam còn đang khổ chiến với Hạ Hầu Quân và Đường Tứ, phía sau lưng Diệp Thiên Hành và Diệp Tuyền lúc này đã có Chu Nhất Thông, song sinh tỷ muội, Doanh Quỷ và Tiêu Viêm đang mang theo vẻ mặt không nỡ nhìn chằm chằm vào cuộc giao chiến ở phía xa. Xem ra họ đã chấp nhận bán mình, trở thành "con chó trung thành" của Huyết Ma Đạo rồi nhỉ?
Tất nhiên, ngoại trừ những người này, trên mặt đất vẫn còn vài cái xác đang nằm bất động, ai nấy đều chết không nhắm mắt, mang theo vẻ mặt khó tin, bất cam và đầy căm phẫn.
Người đã bất khuất không chịu đầu hàng và chết dưới tay của người của Huyết Ma Đạo chính là Triệu Tử Trung, Ngô Kiến Tài và Trần Khôn.
‘ Chết này ~~~~!!!" Hạ Hầu Quân đã gần như mất hết kiên nhẫn, nếu như không phải được lệnh của Diệp Thiên Hành phải giữ mạng của đối phương, e rằng một chưởng vỗ chết ả " đàn ông" này rồi. Dù sao thì một người là chân nguyên tầng thứ 8, một người chỉ mới chân nguyên tầng thứ 2, cách biệt quá lớn.
Một cú chưởng khí uy lực kinh hoàng từ lòng bàn tay Hạ Hầu Quân vỗ ra, tất nhiên hắn chỉ dùng khoảng 10% công lực của mình, nhưng như thế cũng quá đủ để trấn áp một chân nguyên tầng thứ 2 như THiết Hạo Nam rồi.
Uỳnh ~~~~!!!
Phục ~~~~~!!
Thiết Hạo Nam dính phải cú chưởng khí của Hạ Hầu Quân, trực tiếp bị đánh bay rơi ngã xuống mặt đất, máu kèm theo chút ít nội tạng từ trong miệng phun bắn ra, sắc mặt tái nhợt không tý huyết sắc, không còn đủ sức tiếp tục chiến đấu nữa rồi.
" Thiết Hạo Nam, cơ hội cuối cùng, muốn sống hay muốn chết??!!" Diệp Thiên Hành từ từ bước tới trước mặt Thiết Hạo Nam, từ trên cao nhìn xuống nhìn về phía cô ta, lạnh lạnh nói.
" Xì ~~~!!" Thiết Hạo Nam nhổ một bãi nước bọt pha lẫn với máu về dưới chân của Diệp Thiên Hành, cắn răng nói: " Muốn lão nương làm chó cho lũ tà đạo các ngươi? Còn lâu á ~~!! Cho dù có chết, lão nương cũng không bao giờ bán mình cho quỷ dữ. Dương sư huynh chắc chắn sẽ không tha cho các ngươi đâu, và anh ấy sẽ báo thù cho lão nương, hừ hừ ~~~~!!" Nói tới sau cùng, mang theo vẻ mặt kiên quyết, võ hồn Huyết Giao từ trong cở thể phóng thích ra rực sáng dữ dội, cơ thể càng lúc càng phình to, tựa như quả bong bóng đang được bơm đầy hơi vậy.
" lại định chơi trò đó sao??" Sắc mặt của Diệp Thiên Hành, Hạ Hầu Quân và Đường Tứ ở gần Thiết Hạo Nam nhìn thấy cảnh đó không kềm được biến sắc, may là từng có kinh nghiệm tự phát nổ sau vụ đệ tử Khoái Hoạt Lâm, nên nhanh chóng tung người nhảy lùi về phía sau, đồng thời kích hoạt chân nguyên trong cơ thể hình thành lớp chân khí bảo hộ hộ thể, tất nhiên cũng không thể thiếu những bảo bối phòng hộ đã chuẩn bị sẵn để đề phòng trường hợp này nữa rồi.
Võ hồn phình to tới mức cực đỉnh, ngay cả cơ thể của Thiết Hạo Nam cũng phát sáng rực rỡ, trước khi cơ thể tự nổ tung ra, trên môi lộ ra nụ cười đầy tưởng nhớ yêu thương: " Dương sư huynh, muội đi trước đây, kiếp này chúng ta có duyên mà không có phận, hy vọng kiếp sau…."
Rầm ~~~ rầm ~~~ rầm ~~~~~!!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang dội cả khu vực rộng lớn trong Đồng Bằng Bình Minh, vụ nổ cuốn trôi mọi thứ trong khu rừng triệu tập, xác người nằm la liệt trên mặt đất cũng bị quét sạch tan biến thành tro bụi không để lại chút vết tích.
Đợi tới khi vụ nổ kết thúc, cả khu rừng rộng lớn đã bị càn quét tan tành một phần tư khu rừng rộng lớn này. Nhóm người của Huyết Ma Đạo do đã chuẩn bị kỹ lưỡng nên đã không bị ảnh hưởng quá nhiều từ vụ tự nổ của Thiết Hạo Nam. Vì dù sao cô ta cũng chỉ có một người, không thể phát ra vụ tự nổ có uy lực lớn mạnh hơn gần năm, sáu đệ tử Khoái Hoạt Lâm trước kia được.
" Bố khỉ, không ngờ ả "đàn ông" đó lại cứng đầu ngoan cố như vậy, thậm chí tự nổ không chút do dự, muốn chết thì chết đi, còn muốn lôi theo bọn ta chết cùng, hừ hừ, nếu như không phải chuẩn bị trước, e rằng đã bị dính chiêu như lần trước rồi." Thu lại chân nguyên vào trong cơ thể, Hạ Hầu Quân dùng tay phủi phủi quần áo dính đầy cát bụi của mình, miệng không ngừng chửi rủa.
" Thiết, Thiết sư tỷ……" song sinh tỷ muội ngã khụy trên mặt đất, bật khóc nức nở trước sự tự nổ của Thiết Hạo Nam.
Ngay cả Chu Nhất Thông và Doanh Quỷ cũng quay đầu nhìn sang hướng khác, tựa như muốn né tránh cảnh tượng thương tâm đó nữa.
Không như nhóm người vì muốn có sức mạnh nên hiến thân cho Huyết Ma Đạo, người của Thánh Hỏa tông bán mình cho Huyết Ma Đạo, chẳng qua chỉ là muốn được sống mà thôi, điều này không thể nói đúng hay sai, tùy theo quan điểm sống của mỗi người mà thôi. Nêu lúc này nhìn thấy đồng môn bị chết, tất nhiên là không khỏi thương tâm rồi.