Chương 113: Bắc Minh Thôn Thiên Ấn.

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 113: Bắc Minh Thôn Thiên Ấn.

" AAAAAAAAAAAAAA ~~~~~~~~~~!!!" Tiếng gào thét đầy phẫn nộ từ dưới miệng hố vang lên động trời. Chỉ thấy một bóng người với bộ dạng thê thảm, quần áo rác nát như tên ăn mày từ dưới hố phóng ra, mang theo vẻ mặt phẫn nộ tột cùng nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Tuyết vẫn còn đang mang theo vẻ mặt đắc chí ở phía xa.

Hắn vẫn chưa chết ~~!!

Tất nhiên, dù sao cũng là đệ tử đầu đàn của Lãnh Binh Cung, dễ gì một chiêu đánh chết được hắn chứ? Đặc biệt là thực lực đôi bên có thể nói là ngang tài ngang sức với nhau.

Vẻ mặt phẫn nộ của hắn chỉ duy trì trong chốc lát, nhanh chóng thay thế thành nụ cười đầy khát máu và điên cuồng: " hahaha, Mộ Dung sư muội, muội làm huynh bị đau rồi đấy. Nhân quả tuần hoàn, lát nữa đừng có trách sư huynh hành sự mạnh bạo với muội à nha, sư huynh sẽ cho muội nếm thử mùi đau khổ pha lẫn sung sướng tột cùng, hahahaha ~~~!!"

Nghe thấy những lời nói khiếm nhã của đối phương, sắc mặt của Mộ Dung Tuyết lập tức trầm xuống, không thèm lôi thôi dài dòng với hắn nữa, vung chưởng ấn thẳng về phía đối thủ.

" Được, được, tới đây nào ~~~!! Bắc Minh Thôn Thiên Ấn, mở ~~~~~~!!!" Hạ Hầu Quân hai tay tạo ấn, một cái đầu lâu khổng lồ há to miệng ra nhanh chóng xuất hiện ngay trên không trung. Một sức hút đáng sợ xuất hiện trong phạm vi rộng lớn, miệng nó tựa như một máy hút công suất cực đại, có thể hút sạnh mọi thứ trên đời vào trong miệng nó vậy.

Cú chưởng khí của Mộ Dung Tuyết chỉ trong nháy mắt đã bị hút hết vào trong cái miện khổng lồ của cái đầu lâu. Không chỉ chưởng khí, ngay cả cơ thể của Mộ Dung Tuyết cũng có dấu hiệu bị hút thẳng lên không trung.

Mộ Dung Tuyết cắn chặt răng vận hành chân nguyên trong cơ thể cố gắng chống cự lại lực hút đáng sợ đó, mồ hôi đã chảy đầy trên trán, mặt mày ửng đỏ vì gắng sức quá nhiều. Không chỉ cơ thể, ngay cả chân nguyên trong người cũng có dấu hiệu bị hút hết ra khỏi cơ thể.

" hahaha, chống cự đi, cố gắng đi, muội càng cố gắng ta càng phấn khích ~~~~!!" Hạ Hầu Quân cười một cách đắc chí, tay vẫn không chừng vẽ dấu ấn để vận hành tuyệt học của mình.

" Á ~~~~~!!" Mộ Dung Tuyết kêu lên một tiếng đầy kinh hãi, cuối cùng cũng chống cự không nổi lực hút đáng sợ đó, đặc biệt là chân nguyên trong người đã bị rút đi một nửa, cơ thể bị nhấc bổng khỏi mặt đất, lao thẳng vào cái miệng khổng lồ của cái đầu lâu ở trên không trung.

" Nắm lấy tay tôi mau ~~~~!!" Không biết từ lúc nào Dương Kiệt đã xuất hiện ngay vị trí mà Mộ Dung Tuyết vừa đứng lúc nãy, vội vã giơ tay chụp lấy cánh tay đang vơ qua vơ lại của cô ta, kéo mạnh xuống.

Mộ Dung Tuyết tựa như người đang rơi xuống nước vơ được cái phao, không dám do dự chụp lấy cánh tay giơ tới của Dương Kiệt.

Cảm giác mịn màng ấm áp khi nắm lấy bàn tay của Mộ Dung Tuyết khiến Dương Kiệt không kềm được run lên một cái vì phấn khích. Nhưng nhanh chóng định thần trở lại, lúc này không phải lúc cảm nhận hưởng thụ, mà là làm sao trụ lại dưới sức hút đáng sợ kia.

Nhìn thấy Dương Kiệt dám nắm lấy bàn tay của Mộ Dung Tuyết, Hạ Hầu Quân lóe qua tia sáng đầy phẫn nộ, chân nguyên trong cơ thể vận hành càng lớn hơn nữa để nâng cao sức hút của cái đầu lầu ở trên không trung.

Ngay cả cái cơ thể nặng gần 200 kg của Dương Kiệt cũng có dấu hiệu chịu đựng không nổ bị nhấc bổng lên, nếu như không tìm cách, e rằng cả hai sẽ bị hút thẳng vào cái đầu lâu đó cho mà xem.

" Phải tìm cách chấm dứt hành động duy trì tuyệt học của hắn, nếu không chết chắc ~~~!!" Trán của Dương Kiệt đã nổi đầy gân xanh, hai hàm răng cắn chặt môi tới nỗi chảy cả máu, không tiếc chân nguyên để kềm nén cơ thể lại. Thậm chí đã kích hoạt luôn cả võ hồn Huyền Vũ, khiến trọng lượng cơ thể tăng lên gấp 5 lần nữa, nặng hơn cả ngàn kg vẫn không có tác dụng.

" Hay là …." Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, trong đầu đột nhiên lóe qua dòng suy nghĩ. Không chút chần chừ do dự, lập tức tế Càn Khôn Tháp ra khỏi cơ thể, điều khiển nó bay tới ngay trên đỉnh đầu của Hạ Hầu Quân và kích hoạt trạng thái phóng to ra, từ trên không trung đè thẳng xuống người hắn.

‘ Đó là ….. ~~~!!" Hạ Hầu Quân giật mình hoảng hốt khi phát hiện một tòa tháp bằng vàng kim kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trên không trung rồi giáng thẳng xuống đỉnh đầu của mình, không dám do dự chần chừ, hủy bỏ trạng thái duy trì tuyệt học, tung cú đấm đấm bay tòa tháp kỳ lạ đó ra xa.

Booong ~~~~~~~~!!

Càn Khôn Tháp tuy nặng gần cả chục ngàn kg, nhưng cũng dễ dàng bị một kẻ mạnh chân nguyên tầng thứ 2 sau khi kích hoạt võ hồn cấp 6 đánh bay ra xa. Thậm chí đáy tháp xuất hiện nhiều vết nứt đáng sợ.

Nhưng như thế cũng đã quá đủ đối với Dương Kiệt và Mộ Dung Tuyết rồi. Mất đi sự duy trì của Hạ Hầu Quân, cái đầu lâu khổng lồ nhanh chóng tan biến trong không khí, ngay cả lực hút đáng sợ cũng không còn nữa, cả hai từ trên không trung rơi ngã xuống đất. Dương Kiệt vô cùng vinh dự biến thành " tấm nệm lót" để lót lấy cơ thể của Mộ Dung Tuyết.

" Cô không ….." " đê tiện ~~~!" Bốp ~~~~~~~~~~!!

Một cú bạt tai tát thẳng vào mặt Dương Kiệt khi anh ta định lên tiếng thăm hỏi, chỉ thấy Mộ Dung Tuyết hai má ửng đỏ vì xấu hổ, đôi mắt như muốn phóng lửa nhìn chằm chằm vào tên khốn dám " mạo phạm" tới mình.

" Đúng là làm ơn mắc oán mà …" Dương Kiệt vừa dùng tay xoa xoa cái má vừa hứng trọn cú tát vừa lẩm bẩm nói.

" Cái gì, ngươi vừa nói gì???" " Đâu có, tôi chỉ muốn nói là, chi bằng hai ta cùng hợp sức xử lý tên khốn kia được chứ?"

Mộ Dung Tuyết díu mày suy nghĩ lời đề nghị của đối phương, nhanh chóng cắn răng nói: " Được, ra tay đi."

" Xong ngay ~~~!!" Dương Kiệt phấn khích khi được hợp tác với người đẹp, hùng hổ nhảy cẫng lên, Huyền Thiết Chùy vẫy múa trong tay, chuẩn bị cùng Mộ Dung Tuyết lao tới sống chết với kẻ thù.

" Rắc rối to rồi." Hạ Hầu Quân khẽ díu mày cảm thấy đau đầu khi thấy đối phương hợp sức với nhau. Một tên đã khó xử rồi, giờ lại thêm một tên nữa, đặc biệt là thực lực của hai đối thủ đều không tệ, trận giao chiến sắp tới không dễ dàng rồi đây. Đặc biệt là Bắc Minh Thôn Thiên Ấn sau khi bị gián đoạn, phải tốn một thời gian hồi phục mới có thể thi triễn lại.

Nhưng vấn đề là giờ không còn đường để lui nữa, đành phải chiến thôi ~~!!

Nhìn thấy quả chùy khổng lồ của đối phương đã bổ tới trước mặt, Hạ Hầu Quân tay tạo thành nấm đấm, tung quyền đấm thẳng vào đầu chùy.

Boong ~~~~~~~~~~~~!!

Cả hai đều bị sức mạnh của đối phương đẩy lùi về phía sau, Hạ Hầu Quân còn chưa kịp định thần, Mộ Dung Tuyết đã lao tới trước mặt, bàn tay ngọc ngà bao bộc bởi lớp chân khí màu ánh kim đã vỗ thẳng tới trước ngực.

" Tuyệt học thần thông, Kim Bàng Hóa Thân Thuật ~~~~!!" Chỉ thấy cơ thể của Hạ Hầu Quân đột nhiên phát sát, chỉ trong nháy mắt cơ thể hình người của hắn biến đổi thành một con hoàng kim bàng điểu khổng lồ. Cơ thể xoay tròn đẩy lùi cú chưởng của Mộ Dung Tuyết rồi tung bay lên không trung, từ trên cao nhìn xuống tựa như đại bàng dình mồi vậy.

Hai móng vuốt sắc nhọn dang rộng ra, dùng một tốc độ nhanh như chớp ào thẳng xuống với tư thế vồ mồi đặc chưng của loài đại bàng.

" Hóa chim?? Tưởng hóa chim là ngon sao? Hôm nay bố mày sẽ bể gãy hết những móng vuốt và đôi cánh của mày! Huyền Vũ Chi Lực, mở ~~~~~~~~~~~!!" Dương Kiệt không chút hoang mang sợ hãi, trực tiếp kích hoạt kỹ năng đặc trưng của võ hồn, Huyền Vũ Chi Lực để giáng cấp võ hồn của Hạ Hầu Quân.

Cơ thể khổng lồ đang lao xuống của Hạ Hầu Quân đột nhiên chững lại vài giây, hắn cảm nhận thấy sức mạnh trong cơ thể đột nhiên bị biến mất phần lớn một cách bí ẩn, nhất thời không hiểu vì sao, nhưng vẫn kiên quyết lao thẳng xuống tấn công hai con mồi ở phía dưới.

"Giới Vương Quyền X4, Phì Lũ Bạo Liệt Quyền, ta đấm ~~~~~!!" Một cú đấm khí khổng lồ từ cú đấm của Dương Kiệt bắn ra, bắn thẳng về phía con chim đại bàng đang lao xuống.

Nhìn thấy cú đấm khí bắn tới trước mặt, Hạ Hầu Quân chỉ cười lạnh trong lòng. Với cơ thể cứng còn hơn cả thép tinh luyện của mình hiện giờ, cú đấm khí đó chỉ đủ ngãi ngứa cho mình mà thôi.

Uỳnh ~~~~~~~~~~~~!!

Quả nhiên, cú đấm khí vửa chạm nhẹ vào hai móng vuốt của Hạ Hầu Quân, lập tức bị tan vỡ ra trong không khí. Hắn còn chưa kịp đắc chí, đột nhiên cơ thể tựa như bị một lực kéo đáng sợ kéo bay về sau, thậm chí không thể giữ trạng thái bay trên không trung té ngã rầm xuống đất, cố gắng cách nào cũng không thể nhúc nhích được gì cả.

Hiệu ứng tuyệt học đã được kích hoạt ~~~!!

" Chết mày chưa con? Ở đó mà hùng hổ với bố hả? My Time is now, xem bố mày biểu diễn nè ~~~!!" Đối phương dính chưởng không thể nhúc nhích, tất nhiên không thể bỏ qua thời cơ ngàn năm hiếm gặp này rồi, trực tiếp tiến hành "show diễn" của mình không chút chần chừ.

Cơ thể nặng hơn ngàn kg nhào lộn trên không trung, chân phải đá thẳng về phía trước: " Phì Lũ Lôi Đình Phi Cước, chết này ~~~~~~~~~~~!!"

Roẹt ~~~ roẹt ~~~~~~~~~!

Rầm ~~~~~~~~~~~!!!

Á Á Á Á …..~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Dính phải bàn chân sét vào người, Hạ Hầu Quân vang lên những tiếng gào thét đầy đau khổ. Lúc này còn đâu cái vẻ bề ngoài mạ vàng hào nhoáng như lúc nãy nữa, lớp lông lá phủ đầy cơ thể biến hết thành màu đen như than và dựng ngược lên, đúng với từ " gà Châu Phi" rồi đấy. Toàn thân tê liệt không thể nhúc nhích.

Quan trọng nhất là, hiệu ứng giảm sức phòng thủ cũng được kích hoạt, giờ chỉ cần bồi thêm một cú chùy vào người, tuyệt đối có thể lấy mạng của hắn.

" haha, giờ có Ngọc Hoàng Đại Đế giáng lâm cũng đừng mong cứu được ngươi, Phì Lũ Bổ …. Á ~~~~~~!!!" Trong lúc Dương Kiệt định bồi thêm một cú bổ chùy để kết thúc cuộc đời đầy tội lỗi của tên Hạ Hầu Quân, đột nhiên cảm nhận thấy sau lưng một lực đánh cực mạnh vỗ thẳng vào lưng, cơ thể tựa như bị chiếc xe tải hạng nặng từ phía sau tông thẳng vào, bị tông bay ra xa té ngã xuống đất, máu kèm theo chút thịt vụn từ trong miệng phun bắn ra.

‘ Vì …. Vì sao….." Dương Kiệt mang theo ánh mắt " thật không thể tin nổi" nhìn chằm chằm vào bóng người vừa mới đánh lén mình.