Chương 117: Cái giá phải trả để kích hoạt hệ thống song tu.
Ngay sau khi "chia tay" với Mộ Dung Tuyết, Dương Kiệt đang di chuyển nhanh về vị trí ngôi hầm mộ của vị đại năng.
Anh ta không có ý định đi tới nơi tập hợp chung của môn phái. Không chỉ Mộ Dung Tuyết không muốn giáp mặt với Dương Kiệt lúc này, ngay cả anh ta cũng mang theo tâm lý như thế (Dương Kiệt không biết rằng Mộ Dung Tuyết đã rời khỏi Đồng Bằng Bình Minh, hoàn toàn không có ý định tham gia đi vào ngôi mộ của vị đại năng).
Nên tốt nhất là nhanh chân chui thẳng vào hầm mộ trước để tránh mặt, tự mình hành động luôn cho rồi.
" Hệ thống, cho hỏi hệ thống song tu đó có phải là mỗi lần xong tu đều có thể thăng cấp không?" Được hưởng lợi từ hệ thống song tu một lần, Dương Kiệt bắt đầu tỏ ra thích thú, lên tiếng hỏi.
" Dính dong, theo lý thuyết là như vậy. Mỗi một giờ đồng hồ bạn có thể thăng lên một cấp không phân biệt đang ở cấp bậc nào, miễn sao là "sức chiến đấu" của bạn đủ khả năng chịu đựng tới mức độ đó. Và mỗi lần kích hoạt hệ thống song tu, thời gian có hiệu lực là hai giờ đồng hồ. Nghĩa là mỗi lần có thể thăng lên hai cấp tối đa." Giọng nói của Hệ Thống vang lên bên tai của Dương Kiệt, giải thích một cách tỉ mỉ.
Nghe xong lời giải thích của hệ thống, Dương Kiệt không kềm được run bắn người lên vì phấn khích.
Vậy thì có nghĩa sau này không cần đi train quái, không cần tài nguyên tu luyện, chỉ cần dụ dỗ Dung Nhi hoặc Diệp sư tỷ song tu với mình, chỉ trong thời gian ngắn đã có thể trở thành kẻ mạnh số 1 dưới bầu trời sao rồi sao? Trên đời này có món hời thế thật sao?
Nếu như cả hai không chịu, cùng lắm dụ dỗ mấy bé trong Khoái Hoạt Lâm vậy, chắc họ sẽ vô cùng vui vẻ hợp tác cho mà xem. Sau khi trải qua "lần chinh chiến" cách nay không lâu, Dương Kiệt hoàn toàn tự tin vào sức chiến đấu của mình, chắc chắn sẽ không bị đệ tử của Khoái Hoạt Lâm hút thành xác khô nhỉ?
" Dính dong, bạn đừng có nằm mơ nữa, trời vẫn còn đang sáng kìa. Có biết rằng mỗi lần kích hoạt hệ thống song tu chi phí là nhiêu không?" Trong lúc Dương Kiệt đang YY tự sướng, nghĩ tới viễn cảnh vừa được hưởng thụ khoái lạc vừa có thể thảnh thơi biến thành kẻ mạnh nhất dưới bầu trời sao, bên tai đột nhiên vang lên giọng nói của hệ thống.
Dương Kiệt nhanh chóng bừng tỉnh, dùng tay lau sạch những vũng nước miếng đã chảy dài trên miệng. Quả thật, trên đời này không có bữa ăn miễn phí, cái giá phải trả cho việc song tu chắc cũng không rẻ chút nào. Hy vọng mình đủ sức kham nổi, cùng lắm sau này sáng trở thành tướng cướp đi chặn đường cướp của để lấy tài sản, tối về song tu cũng được mà.
Nhưng sau khi nghe xong báo giá của Hệ Thống, Dương Kiệt không kềm được ngất xỉu tại chỗ.
Một tỷ linh thạch cấp thấp ~~~!!
Đúng thế, không nhìn sai chút nào, mỗi lần muốn kích hoạt hệ thống song tu phải tốn một tỷ linh thạch cấp cho hai giờ đồng hồ, tương đương với hai cấp. Tất nhiên, đó là trường hợp sức chiến đấu của anh có thể chịu đựng hai giờ đồng hồ, còn gặp phải những anh một phút ba mươi giây, tốn một tỷ linh thạch để kích hoạt hệ thống song tu, chẳng chắc nào ném tiền qua cửa số, đổ tiền xuống biển, chỉ thu về 10 % điểm kinh nghiệm là may mắn lắm rồi.
Đừng nói là một tỷ, hiện giờ cho dù chỉ một trăm triệu, bán cả cái cơ thể gần hai trăm kg của Dương Kiệt cũng không đủ nữa là.
Tất nhiên, trong tay Dương Kiệt vẫn còn một trái Thất Sắc Quả, nếu như đem ra ngoài bán, giá thị trường thu lại được ít nhất cũng phải trên mười tỷ linh thạch cấp thấp, nếu dùng hết để song tu, tuyệt đối có thể thăng thêm hai chục cấp, tương đương với một kẻ mạnh nguyên thần.
Nhưng mà nếu như một ai đó có số tài sản mười tỷ linh thạch, dùng để mua tài nguyên tu luyện, tuyệt đối có thể đẩy lên tới cảnh giới xuất khiếu, thậm chí là nhập thể cũng không chừng. Tuyệt đối không chỉ dừng lại ở cảnh giới nguyên thần, chỉ là thời gian tu luyện không nhanh như song tu, và chỉ một người hưởng lợi chứ không phải hai người.
Và hiện giờ, cho dù có cho mười cái gan cho Dương Kiệt, cũng không dám mang Thất Sắc Quả đi bán. Chỉ cần có tin đồn tung ra anh ta đang nắm giữ Thất Sắc Quả trong tay, tuyệt đối sẽ lôi kéo không ít kẻ mạnh đại năng truy sát anh ta tới chân trời góc biển để cướp lấy Thất Sắc Quả chứ không phải là dùng tiền để mua.
Người ta dùng tiền để mua khi anh đủ thực lực đủ tư cách đứng ra đàm phán giao dịch sòng phẳng với người ta, còn nếu không có thực lực mà nắm giữ bảo vật trong tay, tuyệt đối là như đang cầm quả bom tự sát trên người, nổ chết hồi nào không hay.
Tất nhiên, Dương Kiệt hoàn toàn có thể bán ngay cho tên hệ thống "hút máu" ngay tại chỗ, vì nó có chức năng thu hồi vật phẩm quý. Chỉ là giá thu lại Thất Sắc Quả của tên khốn đó chỉ trả có hai tỷ linh thạch, tương đương 20 % giá trị thật của vật phẩm.
Đúng là quỷ hút máu ~~~~!!
Ngay từ khi Dương Kiệt hái được Thất Sắc Quả, con quỷ hút máu đó không ngừng dụ dỗ anh ta bán lại cho hắn với giá rẻ bèo. Và Dương Kiệt thậm chí nghi ngờ rằng tên khốn hút máu tung ra cái hệ thống song tu gì đó, mục đích là để Dương Kiệt nếm thử trái ngọt, cảm thấy thích thú không thể cưỡng lại nổi, phải cắn răng bán rẻ Thất Sắc Quả cho hắn để có thể sử dụng hệ thống song tu cũng không chừng.
Dương Kiệt tất nhiên là không có ngu để dính chưởng của con quỷ hút máu khốn nạn đó rồi.
Bỏ ngoài tai những lời dụ dỗ của con quỷ hút máu kia, Dương Kiệt tiếp tục di chuyển về hướng ngôi mộ của vị đại năng ngay vị trí trung tâm của Đồng Bằng Bình Minh.
" Pháo hoa tập hợp của các môn phái??" Nhìn thấy những hình ảnh rực sáng có hình thanh kiếm, đầu lâu và đóa hoa khổng lồ đang nhấp nháy liên hồi trên không trung ở phía cuối đường chân trời, Dương Kiệt díu mày lẩm bẩm nói nhỏ.
Thời gian tập hợp đã gần kề, xem ra ngũ đại môn phái đã bắt đầu tiến hành tụ tập các đồng môn của mình ở nơi đã định sẵn rồi nhỉ.
Đặc biệt là vị trí đóa hoa khổng lồ đang nhấp nháy liên hồi, trong lòng Dương Kiệt cảm thấy mâu thuẫn vô cùng. Chắc Mộ Dung Tuyết giờ đang có mặt ở đó chứ nhỉ? Nửa muốn gặp gỡ người phụ nữ đầu tiên của mình thêm lần nữa, nửa lại lo sợ khi gặp mặt không biết phải giải quyết như thế nào.
" Thôi dẹp dẹp, lo đi vào hầm mộ của vị đại năng đó trước tính sau, để ý làm gì cho mệt hơi." Với tính cách lạc quan vốn có của mình, nhanh chóng rũ bỏ những suy nghĩ nhức đầu phiền phức sang một bên, không thèm quan tâm tới những pháo hoa tập hợp kia nữa, dựa trên bản đồ trên tay trực tiếp đi thẳng về phía hầm mộ.
Vì thế mà Dương Kiệt đã bỏ qua cơ hội chứng kiến cảnh các đệ tử của Thiên Kiếm Tông, Lãnh Binh Cung và Bách Hoa Cốc đang bị tàn sát bởi người của Huyết Ma Đạo.
--- ----
" hahahaha, chém đi, giết đi, các ngươi chết càng nhiều, bọn ta càng lớn mạnh." Lúc này bổn cũ ở Cầu Vòng Sơn Cốc đang được soạn lại ở nơi tập trung của các đệ tử Lãnh Binh Cung.
Chỉ thấy nhóm người của Huyết Ma Đạo đang đứng sang một bên chiêm ngưỡng cảnh tàn sát lẫn nhau của các đệ tử Lãnh Binh Cung sau khi bị nhốt vào trong "Thiên Ma Hấp Huyết Đại Trận". Mục đích chỉ là muốn tìm một cơ hội sống cho bản thân mà thôi.
Nhìn thấy những người đang liều mạng chém giết những người được xem là đồng môn, là bạn thân ở phía xa, trong đôi mắt của Diệp Tuyền lóe qua tia sáng không nỡ. Nhưng khi nghĩ tới thân phận của bản thân, nhanh chóng được che giấu đi.
Từ ngày được sinh ra trong trời đất này, số phận của bản thân đã được quyết định một cách rõ ràng. Sứ mệnh phục hưng Huyết Ma Đạo tuyệt đối không cho phép mình nhân từ. Nếu mình tỏ ra nhân từ, vậy thì người có kết cục bi thảm là mình chứ không phải những người đang ở phía xa kia.
Rầm ~~~ rầm ~~~ rầm ~~~~~!!
" AAAAAAA, ta không cam tâm ~~~~!!!"
" Vì sao? Vì sao lại như thế này hả Hạ Hầu Quân ~~~~!!"
" Ta hận ~~~~!! Cho dù có chết ta cũng sẽ biến thành ma trù ẻo các ngươi suốt đời ~~~~!!"
" Không ~~~, tôi không muốn ….. chết …., xin hãy tha … tha cho tôi, Hạ Hầu sư … sư huynh, tôi nguyệt làm … làm con chó suốt đời cho … cho các anh ……Á ~~~~~!!"
Lúc này trong pháp trận có tới mười bốn bóng người, ngoại trừ Hạ Hầu Quân và hai tên tiểu đệ đã chết dưới tay Dương Kiệt, cộng thêm vài tên xui xẻo đã chết trên đường di chuyển tới nơi tập hợp hoặc vì lý do gì đó không thể có mặt, đa số đều đã tụ tập đầy đủ hết ở đây. Và lúc này đã gần hơn một nửa số người trong pháp trận đã viễn vĩnh nằm xuống dưới thanh kiếm, thanh đao hay cú chưởng của đồng môn của mình, chỉ còn lại những người còn sống sót đang cố gắng giành lấy con đường sống cho bản thân mà thôi.
Nhất thời tiếng chém giết, tiếng chửi rủa van xin vang lên liên miên không dứt.
Mặc kệ những tiếng kêu thét trong pháp trận, người của Huyết Ma Đạo chỉ chăm chăm nhìn vào lỗ hổng pháp trận đang không ngừng hấp thụ tinh huyết trên không trung, đôi mắt của ai nấy đều rực sáng như bóng đèn pha.
Nếu như hấp thụ hết tinh huyết đó vào người, tuyệt đối có thể thăng cấp tới cảnh giới chân nguyên cao cấp tầng thứ 7, thứ 8 cũng không chừng.
Tất nhiên, đó trường hợp một người hấp thụ hết số tinh huyết đó, còn hiện giờ phải chia bớt ra cho những người khác, thăng được 1, 2 cấp đã là đáng mừng rồi.
Cũng phải thôi, kẻ cầm đầu ăn thịt, cũng phải chia bớt chút ít cho mấy tên thuộc hạ ở phía dưới chứ, nếu không thì chúng gia nhập Huyết Ma Đạo, nghe theo sự chỉ đạo của mình để được gì? Ăn hết một mình không sợ đám dưới nổi loạn tạo phản à? Nhưng cho dù chỉ 1, 2 cấp, như thế cũng quá đủ đối với người của Huyết Ma Đạo rồi.
Một tông môn cung cấp 2 cấp, vậy ngũ đại tông môn nếu dính câu hết sẽ cung cấp cho cả nhóm tới 8 tới 10 cấp cũng không chừng.
Nghĩ tới điều đó, người của Huyết Ma Đạo không kềm được toàn thân run lên vì phấn khích.
" Diệp đặc sứ, không biết là sau khi rời khỏi bí cảnh thí luyện, đặc sứ còn chỉ thị gì giao xuống nữa không ạ? Hay là đặc sứ hãy rời khỏi Thánh Hỏa Tông trực tiếp gia nhập vào Lãnh Binh Cung của tại hạ nhé, tại hạ ít nhiều có tiếng nói trong tông môn, ít nhiều sẽ giúp ích được cho đặc sứ ạ, sau này hành sự sẽ dễ dàng hơn rất nhiều ạ Đặc biệt là chất lượng của đệ tử Lãnh Binh Cung tốt hơn Thánh Hỏa Tông rất nhiều, đều là những "phân bón" chất lượng cả đấy." không biết từ lúc nào Hạ Hầu Quân nhẹ nhàng bước tới bên cảnh Diệp Tuyền, gần như áp sát vào người cô ta, giả vờ tìm chuyện để nói.
Diệp Tuyền khẽ díu mày tỏ ra vô cùng khó chịu, cực kỳ phản cảm với hành vi của tên khốn bị chi phối bởi tinh trùng này. Khẽ né người sang một bên, mang theo vẻ mặt lạnh lùng nói: " Không cần thiết, ta cảm thấy Thánh Hỏa Tông vô cùng thích hợp để trở thành đại bản doanh của chúng ta, không cần thiết phải thay đổi như thế này." Nói xong, không thèm quan tâm tới hắn nữa, quay đầu nhìn về phía xa.
Trong đôi mắt của Hạ Hầu Quân khẽ lóe qua tia sáng căm phẫn và dâm tà, nhưng nhanh chóng được hắn che giấu đi, bề mặt vẫn mang theo vẻ ngoan ngoãn phục tùng vô điều kiện đứng sang một bên.
" Hãy đợi đấy con " **" kia, cái ngày ngươi phải thuần phục dưới háng của bố mày, hừ hừ ~~~~!!" Trong lòng thầm cười lạnh, không ngừng lén lén quan sát toàn thân của Diệp Tuyền ở phía xa.