Chương 25: Nobita- tiểu soái ca

Phế Vương I: Chúa Tể Nobita

Chương 25: Nobita- tiểu soái ca

Trường tiểu học của Nobita bắt đầu đồn thổi về một học sinh chuyền trường. Một cậu con trai "tiểu soái ca" với ngoại hình và khí chất nam tính. Thậm chí cả vài chị gái ở lớp trên cũng đang định chạy tới.

Và người ta còn đồn về một "cơn lốc" siêu nhanh, một học sinh trong trường đã kể lại rằng cậu ta thấy một bạn học của mình chạy nhanh hơn cả xe máy và ô tô, phóng vào trường trong khi cậu ta bị kẹt lại và bị phạt.

Còn có một đứa học lớp 5, đi ngang qua hẻm thì thấy 4 tên du côn ôm nhau chạy trốn, mặt mũi bầm dập. Đi thêm một đoạn nữa chỉ gặp một cậu học sinh gầm sách vở trên tay, trên ống chân có vài vết đỏ.

Cùng lúc đó là việc bài tập Tết nặng nề của rất nhiều học sinh, và có hai học sinh làm hết và đúng 100%, đó là Dekisugi, và một cậu con trai khác.

Tin đồn nhanh chóng được xác thực, và người ta nhanh chóng tìm ra được phần lớn thông tin đều chỉ về một học sinh lớp 3. Nobi Nobita

Nhân vật chính lúc này của chúng ta căn bản là không quan tâm.

Cậu ta đang ngồi ở trên ban công, nằm trên đùi Hana.

Đùi của loli hay BB cũng dễ chịu cả nhỉ. Mà 3 năm không có hơi người cũng hơi nhớ.

Chuyện đơn giản là thế này:

-Cậu mấy hôm nay đi đâu vậy?

Dekisugi hỏi. giọng lo lắng, nhỏ có chút cô đơn, vì mấy hôm nay hắn không tới nhà chơi và trò chuyện với nhỏ.

-Có vài chuyện đặc thù, ai bảo cậu đánh tớ làm gì, còn đau lắm nha.

Nhỏ ngây thơ, đưa tay lên rờ lên mặt và tay của hắn.

Hắn lại ngã lăn là đất ôm người kêu rên kiếm pen, lần này hắn bắt chước Suarez.

-Hừ, giỏi giả bộ.

À, tớ còn chưa tính cậu thua cược nhé.

-Chả phải tớ thắng sao

-Đâu có, chỉ cược là ăn nhiều hơn. Chứ có nói là chỉ ăn lúc đó thôi đâu, trên lúc đi chơi chỗ nào tớ
cũng ăn qua rồi nhé.

-Hứ không chịu.

-Không chịu tớ chạy xuống loa thông báo trường, nói to lên nhé.

Hắn dọa, nhưng cũng không bao giờ làm, hắn đã hứa sẽ không nuốt lời.

-Không…

-Cho tớ nằm dưỡng thương đã.

-Là sao…

-Ngồi yên đó.

Hắn ngả người xuống, và một khung cảnh đậm tính chất đam mỹ nhưng không phải là đam mỹ diễn ra. Khi một tên đẹp trai nằm trên đùi một tên đẹp trai khác. =))

Nhỏ đỏ mặt đến mức cả tai cũng bắt đầu đỏ chin lên. Tên này lúc nào cũng lợi dụng.

-cậu biết không.

-Thật ra giới tính cũng không quan trọng lắm đâu.

-rồi sau này cũng sẽ tới lúc, người ta công nhận chỉ cần tình yêu chứ không cần giới tính nữa.

-Bình đẳng giới cũng nhiều rồi, hi vọng tớ sẽ làm được gì đó khiến ba mẹ cậu nhìn nhận và chấp nhận cậu như một cô con gái của họ. Nhưng bây giờ chưa đúng lúc lắm.

Hắn nói, cũng khá nhiều, nhiều hơn lúc bình thường, nhưng mục đích chỉ có một là để xoa dịu Hana lại. Hắn bắt đầu nghĩ đến cách can thiệp vào Yakuza lần này.

Người dám tổn hại đến nữ nhân của hắn, dù là ai, cũng không thể thỏa nguyện.Hắn cười nhạt, rồi lại quay đầu một cái, chọc chọc vào người Hana.

-Hài, cả người mềm mại, lúc nào cũng thơm như thế, thì giả trai thế nào được.

Nobita biến thái!!!

-Này này, thả tớ rơi xuống đất là phải bị phạt lâu hơn nhé.
***
Phút giây bình yên trôi qua, và hắn đang đói.

Cơ thể này giờ đây toàn cơ bắp, căn bản là rất dễ đói một dạng.

Tiếng bụng hắn rột rột lên và hắn cười xấu hổ.

Hana chạy về lớp, rồi mang lên bento mà nhỏ làm tối qua. Không hiểu sao lại có hứng thú nên nhỏ làm 2 phần, không biết nên mời Nobita thế nào thì cậu ta đã đói bụng đòi ăn rồi.

-Itadakimatsu (cảm ơn vì bữa ăn)

Hắn ăn nhồm nhoàm, có lẽ vì thói quen ăn uống 3 năm của hắn giờ là một vấn đề.

-Này, ăn từ từ đi kẻo nghẹn

-Do đồ ăn cậu ngon quá.

-Thật à…

Này cơm dính trên má cậu kìa.

Hana chồm tới định lấy cơm trên mặt hắn, thì bỗng quá đà rồi đẩy hắn xuống ghế.

Tiếng mở cửa nhẹ nhàng.

Shizuka hét lên

Và mọi chuyện đã thành một tình tiết đam mỹ hoàn hảo, với sự góp mặt 2 nam chính và nữ phụ Shizuka.

Shizuka che mặt lại, nhỏ đỏ mặt lên vì gượng rồi quay đi thì Nobita hét lại

-Chờ đã, tình huống có điểm đặc thù, tớ cần giải thích.

-Không sao, tớ hiểu mà

-Không phải, là …

-Hèn gì lâu nay cậu không đi với tớ, hóa ra cậu là g…

-Thôi tùy….

Hắn lười giải thích, con gái càng giải thích càng mệt não, đem bí mật kể ra thì lan tràn hết cả trường. Thôi thì im lặng chờ thời là cách tốt nhất.

Này Shizuka bỏ đi có ổn không vậy

Kệ đi, chúng ta càng giải thích càng mệt.

Hắn hơi lười, nói một câu đơn giản, rồi sau đó xoa cằm hỏi Dekisugi

-Nếu tớ là con gái, cậu còn thích tớ chứ?

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Hana, và hắn đang mong đợi một câu trả lời thú vị.

-Th…Thích…, tớ nói thích cậu bao giờ chứ….

-Đâu cần phải ngại, hôm đó chẳng phải cậu nói mơ tên tớ mãi là gì- Hắn bịa.

-…. Thì là….

-Ha ha, vậy mà cũng tin.

-Nobita xấu tính. Ghét cậu…

Hai người rượt nhau trên sân thượng một hồi, rồi khi đã mệt, hai người lại ngồi thừ ra ban công.

-Chiều đi ra dãy núi sau trường chơi không, tớ cũng định dẫn một người chị theo chơi.

Hắn muốn những người bạn hắn làm quen dần với Doraemon.

-Ừ.

Nhỏ đáp, lòng có chút khó chịu. Sao không phải 2 người chứ.

***
Nozoemon hôm nay hăng hái giúp hắn đem đống bảo bối đi sửa chửa ở thế kỉ 22 mà hắn quên mất.

-Chắc tốn ít tiền rồi đây, lát phải kiếm point ra đổi lại.

Giờ đây hắn đã quen với hệ thống, phần lớn hệ thống thiết kế nhiệm vụ đều liên quan tới việc hắn thích và hắn muốn làm. Nên không cần quá chú ý hắn cũng kiếm point đều đặn mỗi ngày.
Nói một cách đơn giản là cứ sống như chính mình và làm những gì mình thấy đúng thì point sẽ tự lên, không cần đọc nhiệm vụ. Chỉ có trong những sự kiện lớn hay phức tạp, mới đọc nhiệm vụ lại một lần.

Hắn cầm trong tay 100.000$, 10000$ đem ra sửa và nâng cấp bảo bối, hắn để lại 90000$ dự phòng sau đó dùng "ống tiết kiệm an toàn" (một bảo bối) đem cất vào xung quanh nhà. Đề phòng thiếu tiền lúc cần thiết.

Lượng point bị tiêu đi một phần.

Hắn mua một vài món Nozoemon thích ăn, vì đã lỡ nhờ nhỏ đi "lao động", sửa chữa máy móc cho hắn.

Xong đống việc vặt thì hắn điện tới nhà Hana, báo rằng sẽ đi chơi hai người.
***
Hôm nay Hana bạo dạn, cả nhà đã đi ra ngoài. Ba nhỏ đi "làm ăn", còn mẹ đi thăm một người họ hàng xa, nên nhỏ thay một bộ váy mà đã bí mật mua bằng tiền tiết kiệm vào để đi chơi. Dù sao cũng là con gái mà, thích đồ nữ tính là điều tất nhiên.

-Cuối cùng cũng thừa nhận giới tính của mình rồi à.

Trước mặt hắn là một cô gái lớp 3 nhưng cao cao, mái tóc ngắn đã gội bỏ phần keo nên mềm mại buông xuống rất nữ tính. Và chiếc váy màu trắng lộ ra hai bờ vai xinh xinh, trắng như bạch ngọc. Phần phía trước của nhỏ hơi lớn, nên việc giả trai có vẻ hơi khó khăn nhỉ. Chỉ mới học sinh tiểu học mà size đó chắc là cỡ C rồi.

Hắn cười, nhưng nụ cười lần này rất khả ố.

-Nobita biến thái!! Tớ về thay đồ đây.

-Thôi, không cười nữa, đi chơi thôi.

Muốn trông một trò ảo thuật không.

Ừ.

Tớ có thể chạm vào cậu mà cậu không thể nhìn thấy.

Thật chứ.

Thật vô cùng.

Hắn nói, đem bảo bối "khăn choàng tàng hình" khoác lên người, hắn biến mất trong tầm mắt Hana.

-A…a…, Nobita đừng mà….

Hắn thổi nhẹ và cắn vào tai nhỏ. Không hiểu sao như thể mình vừa làm chuyện gì đồi bại lắm. Hắn thề là GDCD mình rất tốt, nhưng lúc thấy nhỏ phát ra âm thanh như vậy cũng có chút suy nghĩ tiếp tục làm.

-ảo thuật kết thúc.

-tới màn ảo thuật mà cậu còn biến thái được…

Haha, giờ tới màn ảo thuật bay lên nè.

Hắn gắn chong chóng bay lên đầu, sau đó cũng gắn lên Hana, hai người bay lên cao trong nháy mắt.

-Oái…

-Cho tớ xuống đi….

Hắn vẫn cầm tay nhỏ, nói động viên.

-Đừng sợ, hít thở sâu, rồi tập trung suy nghĩ như thể cậu đang bơi lặn giữa biển cả đi.

-Rồi, rồi, ok, cứ thế, tớ thả tay nhé.

-Tốt lắm, bay như vậy đó.

Quả nhiên là Hana, nhanh chóng học được trò điều khiển chong chóng tre này. Nhỏ bay lượn cùng hắn trên bầu trời một cách thích thú.

-Tớ đang bay nè....Tự do quá!!!

Nhỏ hét lên, tiếng hét đã trong đi nhiều, có lẽ là không cần phải hạ giọng giả con trai lắm nên giọng trở về như lúc đầu.

Cậu mới là người mới thôi, xem kĩ thuật của tớ này.

Hắn tung bay lên, rồi lao xuống như chim ưng. Sau đó lại tung bay lên. Lần này hắn bay giật lùi, một cách chậm rãi, sau đó hắn xoay người 180 độ, quay đầu xuống đất, vừa hát vừa nhảy múa ngược trọng lực.

Tớ cũng làm được thôi.

Nhỏ bắt chước, và quả thật không lâu sau cả hai người liền cười nói vui vẻ diễn trò trên bầu trời.
Ánh dương đã bắt đầu nghiên. Mặt trời đã bắt đầu xuống phía tây rồi nhỉ.

Hắn nắm tay Hana bay vút lên cao, rồi sao đó lấy "hơi gas đông cứng" xịt lên những tảng mây. Hai người cùng ngồi trên mây, nhìn hoàng hôn rơi xuống núi.

-Cậu có biết loài hoa kia không, giống đó rất hiếm thường hay mọc….

-Trời ơi, mấy con bọ này mới xinh đẹp chưa này.

-Lúc nãy cẩn thận nhé, có vài con rắn đấy.

Hai người chuyện trò rất nhiều, nhiều đến mức mà cảm giác như chỉ riêng ngọn đồi sau núi này có nói chuyện tới trăm năm sau cũng không hết.

Hắn dẫn nhỏ về nhà, và cũng thật may là ba mẹ nhỏ phải vài tiếng nữa mới về. Cảm giác dẫn gái đi chơi khuya về rất thú vị. Hắn bắt đầu thấy mình giống pedobear rồi.

Hắn vừa huýt gió vừa đi về nhà, lòng phấn khởi. Thế nhưng trong bầu trời đêm đó, một ánh nhìn đỏ quạnh đã khóa chặt vào cơ thể hắn.

Hắn vờ nhờ không biết, vẫn tiếp tục đi bộ về nhưng luồng khí đó mang theo sự âm u và sát khí mạnh đến mức khó tin, làm hắn có chút hít thở không thông chút nào.

Ánh nhìn đó dù không trực tiếp, nhưng hắn dám chắc là khó có thể là ánh nhìn của một con người được. Và một nhược điểm của hắn rất bình dị đó chính là sợ Ma.

Đêm hôm đó hắn lấy tất cả bảo bối có công dụng trừ tà và chui vào giường Doraemon ngủ, nhưng lúc 12h đêm, hắn vẫn nằm im lặng ngay giữa phòng, khí lạnh xông thẳng vào lưng.
Chuyện bất ổn!

(cầu nguyệt phiếu từ các bạn, sự ủng hộ của các bạn là niềm vui trong lúc viết của tác.)