Phản Biện Tấm Cám

phần 9

Chương trước Chương sau
"Vua đang nhớ Tấm không nguôi, thấy chim quyến luyến theo mình, vua bảo:

- Vàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh, chui vào tay áo."

Hay cho câu: " Vàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh, chui vào tay áo"

Như vậy phần này chỉ một câu nói này tôi đã hiểu rõ toàn bộ sự thật. Vua "nhớ Tấm không nguôi" chứng tỏ ông cũng không phải hạng vô tình vô nghĩa, nhưng tại sao ma chay và những diễn biến trước ta thấy khá vô tình. nay lại thốt lên câu "Vàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh, chui vào tay áo"

Tôi hiểu câu này thế này ""Vàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh sai mày đến thì mau chui vào tay áo báo cáo sự việc"

à há! Có ai hiểu gì chưa? dựa trên tất cả các tình tiếc từ đầu đến giờ, chắc cũng vài người còn mơ hồ, vài người còn chựa hiểu thì tôi nói luôn nhé. Tình tiếc câu truyện tôi suy luận thế này.

Tấm ở với mẹ kế, tuy được bà hết lòng chăm nuôi nhưng do bất mãng việc Cám không làm gì mà mình lại phải đi chăn trâu, cắt cỏ. Ngoài ra uất ức vụ cái áo yếm nên từ đó nuôi lòng hận thù ganh gét hai mẹ con dì cám. May thay cô được một người bí ẩn giúp đỡ người này cô tự suy tôn là bụt. Tuy nhiên người đàn ông này lại là một người có ý đồ riêng chắc do thấy Tấm có dung nhan đẹp, thấy Tấm có tố chất ngu ngơ, ngay cả con em cũng lừa được thì ông cảm thấy mình có thể dụ được. Ông đã giúp cô có một con cá, sau đó ngày đêm rình mò nhà Tấm biết được hai mẹ con Cám bắt cá nên khi Tấm khóc nói không thấy bống đâu, ông phán nó đã bị bắt làm thịt. Sau đó ông dựa vào chút phép thuật (theo tôi là ảo thuật, do Tấm ngu quá tưởng phép). Ông nhân cơ hội bà mẹ Cám đi làm, Cám đi học, Tấm đi chăn trâu đã lẻn vào nhà mua sẵn ít đồ đẹp giấu dưới bốn chân giường, ngoài ra nua sẵn con ngựa, cỗ xe đợi ngày thực hiện mưu đồ riêng. Khả năng cao ông này chắc thấy Tấm đẹp muốn cua cô nhưng trời tính không bằng người tính, Cô Tấm ăn mặc đẹp quá gã nhà vua háo sắc đã cướp người khiên về cung. Gã đàn ông bí ẩn hụt hẫn đau buồn thất tình đã xa phương biệt xứ từ đây (sau này ông không xuất hiện nữa), Nhưng trước khi đi vì quá nhớ nhung Tấm, trong một lần biết Tấm sẽ về quê ăn giỗ cha ông đã nhờ chim sẻ đưa thư cho Tấm, nội dung bức thư thì không ai biết được nhưng có lẽ nó khiến cô Tấm run sợ (Tấm vẫn tưởng gã đàn ông này có phép thuật) khả năng là gã đàn ông trong thư đe dọa Tấm phải đến với hắn không thì cô sẽ bị hắn dùng phép thuật giết chết. Tấm quá lo sợ chết nhưng lại muốn sống sung sướng làm vợ vua không muốn sống cảnh bần hàn nên nghĩ ra một kế giả chết. Cô đã sắp đặt mọi chuyện để lừa gã bí ẩn tưởng cô chết mà bỏ qua cho cô, và kế hoạch của Tấm đã hoàn hảo.

Mẹ con Cám có lẽ cô Tấm đã sắp đặt dụ hai người gì đó, có lẽ là nói: "Lỡ cô có mệnh hệ gì thì vào vua chăm sóc vua giúp chị!". Nên Cám đã được Tấm thay áo dễ dàng, dụ Cám là cho Cám, tặng Cám.

Nói về người bí ẩn có lẽ hắn tin sự việc là thật sau khi một thời gian quan sát không thấy người hắn thương đâu nên đã bỏ đi biệt tích. Còn vua, có lẽ đã được các quân lính cận thần về gửi bức thư cho vua. Có lẽ nhà vua nghe nói bụt cũng ớn ớn sợ chết nên cũng đã theo Tấm giả vờ theo kế hoạch hoàn hảo. Nay con chim về báo tin chuyển lời của Tấm cho ông mà thôi."

Đây là một suy luận của tại hạ, theo tại hạ Tấm vốn là một cô gái vô tình vô nghĩa, có lẽ tại hạ nên kết thúc câu truyện phản biện tạ đây, nên sẽ phân tích nhanh khúc sau, không đi phân tích chậm nữa, nên ta đọc hết câu chuyện luôn:

"Chim vàng anh bay lại đậu vào tay vua rồi rúc vào tay áo. Vua yêu quý vàng anh quên cả ăn ngủ. Vua sai làm một cái lồng bằng vàng cho chim ở. Từ đó, ngày đêm vua chỉ mải mê với chim, không tưởng đến Cám.

Cám vội về mách mẹ. Mẹ nó bảo cứ bắt chim làm thịt ăn rồi kiếm điều nói dối vua. Trở lại cung vua, nhân lúc vua đi vắng, Cám bắt chim làm thịt nấu ăn rồi vứt lông chim ở ngoài vườn.

Lông chim vàng anh chôn ở vườn hoá ra hai cây xoan đào. Khi vua đi chơi vườn ngự, cành lá của chúng sà xuống che kín thành bóng, như hai cái lọng. Vua thấy cây đẹp rợp bóng, sai lính hầu mắc vọng vào hai cây rồi nằm chơi hóng mát. Khi vua đi khỏi thì cành cây lại vươn thẳng trở lại. Từ đó, không ngày nào Vua không ra nằm hóng mát ở hai cây xoan đào.

Truyện cổ tích Tấm Cám
Truyện cổ tích Tấm Cám

Cám biết chuyện ấy lại về nhà mách mẹ. Mẹ nó bảo, cứ sai thợ chặt cây làm khung cửi rồi kiếm điều nói dối vua. Về đến cung, nhân một hôm gió bão, Cám sai thợ chặt cây xoan đào lấy gỗ đóng khung cửi. Thấy cây bị chặt, vua hỏi thì Cám đáp:

- Cây bị đổ vì bão, thiếp sai thợ chặt làm khung cửi để dệt áo cho bệ hạ.

Nhưng khi khung cửi đóng xong. Cám ngồi vào dệt lúc nào cũng nghe thấy tiếng khung cửi rủa mình:

Cót ca cót két
Lấy tranh chồng chị.
Chị khoét mắt ra

Thấy vậy Cám sợ hãi, vội về nhà mách mẹ. Mẹ nó bảo đốt quách khung cửi, rồi đem tro đi đổ cho rõ xa để được yên tâm. Về đến cung, Cám làm như lời mẹ nói. Nó đem tro đã đốt đi đổ ở lề đường cách xa hoàng cung.

Đống tro bên đường lại mọc lên một cây thị cao lớn, cành lá xum xuê. Đến mùa có quả, cây thị chỉ đậu được có một quả, nhưng mùi thơm ngát tỏa ra khắp nơi. Một bà lão hàng nước gần đó có một hôm đi qua dưới gốc, ngửi thấy mùi thơm, ngẩng đầu nhìn lên thấy quả thị trên cành cao, bèn giơ bị ra nói lẩm bẩm:

- Thị ơi thị à, rụng vào bị bà, bà để bà ngửi chứ bà không ăn.


Bà lão nói vừa dứt lời, thì quả thị rụng ngay xuống đúng vào bị. Bà lão nâng niu đem về nhà cất trong buồng, thỉng thoảng lại vào ngắm nghía và ngửi mùi thơm.

Ngày nào bà lão cũng đi chợ vắng. Từ trong quả thị chui ra một cô gái thân hình bé nhỏ như ngón tay, nhưng chỉ trong chớp mắt đã biến thành Tấm. Tấm vừa bước ra đã cầm lấy chổi quét dọn nhà cửa sạch sẽ, rồi đi vo gạo thổi cơm, hái rau ở vườn nấu canh giúp bà hàng nước. Đoạn Tấm lại thu hình bé nhỏ như cũ rồi chui vào quả thị. Lần nào đi chợ về, bà lão cũng thấy nhà cửa ngăn nắp, cơm ngon, canh ngọt sẵn sàng, thì lấy làm lạ.

Một hôm bà hàng nước giả vờ đi chợ, đến nửa đường lại lén trở về, rình ở bụi cây sau nhà. Trong khi đó, Tấm từ quả thị chui ra rồi cũng làm việc như mọi lần. Bà lão rón rén lại nhìn vào khe cửa. Khi thấy cô gái xinh đẹp thì bà mừng quá, bất thình lình xô cửa vào ôm choàng lấy Tấm, đoạn xé vụn vỏ thị.

Truyện cổ tích Tấm Cám
Truyện cổ tích Tấm Cám

Từ đó Tấm ở với bà hàng nước, hai người thương nhau như hai mẹ con. Hàng ngày Tấm giúp bà lão các việc thổi cơm, nấu nước, gói bánh, têm trầu để cho bà bán hàng.

Một hôm vua đi chơi ra khỏi hoàng cung, Thấy có quán nước bên đường sạch sẽ, bèn ghé vào. Bà lão mang trầu nước dâng lên vua. Thấy trầu têm cánh phượng, vua sực nhớ tới trầu vợ mình têm ngày trước cũng y như vậy, liền hỏi:

- Trầu này ai têm?

- Trầu này con gái lão têm - bà lão đáp.

- Con gái của bà đâu, gọi ra đây cho ta xem mặt.

Bà lão gọi Tấm ra. Tấm vừa xuất hiện, vua nhận ra ngay vợ mình ngày trước, có phần trẻ đẹp hơn xưa. Vua mừng quá, bảo bà lão hàng nước kể lại sự tình, rồi truyền cho quân hầu đưa kiệu rước Tấm về cung.

Cám Thấy Tấm trở về và được vua yêu thương như xưa, thì không khỏi ghen tỵ. Một hôm, Cám hỏi chị:

- Chị Tấm ơi, chị Tấm! Chị làm thế nào mà đẹp thế?

Tấm không đáp, chỉ hỏi lại:

- Có muốn đẹp không để chị giúp!

Cám bằng lòng ngay. Tấm sai quân hầu đào một cái hố sâu và đun một nồi nước sôi. Tấm bảo Cám xuống hố rồi sai quân hầu dội nước sôi vào hố. Cám chết. Tấm sai đem xác làm mắm bỏ vào chĩnh gửi cho mụ dì ghẻ, nói là quà của con gái mụ gửi biếu. Mẹ Cám tưởng thật, lấy mắm ra ăn, bữa nào cũng nức nở khen ngon. Một con quạ ở đâu bay đến đậu trên nóc nhà kêu rằng:

- Ngon ngỏn ngòn ngon! Mẹ ăn thịt con, có còn xin miếng.

Mẹ Cám giận lắm, chửi mắng ầm ĩ rồi vác sào đuổi quạ. Nhưng đến ngày ăn gần hết, dòm vào chĩnh, mụ thấy đầu lâu của con thì kinh hoàng lăn đùng ra chết."

Vụ cám làm thịt chim, chặc cây, đốt cửi đó hoàn toàn là việc của người bình thường không hề độc ác. Giết con chim vì nó làm vua mê mẩn không lo việc quốc gia, nói chung nếu phân tích kỹ thì nhiều nhiều lắm. Nói chung cái độ độc ác của Tấm phần này đã bộc lộ hết: "Giết Cám, dụ mẹ kế ăn thịt con rồi sai con quạ đi báo tin,...."

Kết câu truyện, sau này Tấm sai một vị quan viết lại câu chuyện theo ý nàng từ đó đi tuyên truyền thiên hạ để mọi người hiểu lầm mà ghét bỏ hai mẹ con đáng thương.

Còn 1 phần cuối cùng sẽ kết thúc, phần sau nói về ông tác giả sáng chế ra cái Tấm Cám,.....

Mọi người hãy cmt cho ý kiến nha, cám ơn mọi người đã ủng hộ khen chê trong thời gian qua.

Chương mới hơn