Chương 3: Tử vong cũng là bắt đầu.

One Piece: Dị Thứ Nguyên Nhân Vật Xâm Lấn

Chương 3: Tử vong cũng là bắt đầu.

- Mặc dù không biết nguyên do vì sao cậu đột nhiên lại có sát ý đối với ta. Thế nhưng không thể không nói, chàng trai, cậu thật to gan lắm.

- Có điều sự xuất hiện của cậu quả thật làm vơi đi phần nào nỗi buồn chán trong thời gian chờ trước khi con mồi của ta quay trở lại đây. Để ban thưởng cho điều đó, ta cho phép cậu không phải chịu hình phạt lập tức chết đi khi bất kính với thần. Hãy cám ơn vì lòng nhân từ của ta đi, chàng trai. Hô hô hô hô....~

Người thanh niên thần bí vừa cười vừa nói đồng thời nhìn về phía Bruce với ánh mắt đầy trêu cợt.

Chỉ là cùng lúc với cái nhìn tưởng như đùa cợt ấy là giống như thuỷ triều đổ ập xuống đè lên người vậy áp lực. Từng giọt từng giọt mồ hôi lạnh không ngừng chảy ròng ròng trên trán lướt qua khuôn mặt, Bruce lúc này hai mắt giật mình khó có thể tin nhìn về phía chàng thanh niên trẻ đang cười ha hả, dáng vẻ không chút phòng bị ngay trước mắt mình. Đối phương vừa làm cái gì??? Hay hoặc là nói đối phương có từng đã làm cái gì sao??? Tình cảnh lúc này đang xảy ra thật là quái dị. Mặc dù dựa theo kinh nghiệm luyện kiếm nhiều năm của bản thân, Bruce không hề phát hiện ra đối phương trước đó có bất kì hành động nào bất lợi đối với mình. Thế nhưng sự thật là hiện tại thân thể cứng ngắc không thể cử động cùng cái áp lực giống như tử vong cận kề, mãnh thú ngưng mắt nhìn lên người này lại từ đâu mà ra chứ??? Kẻ trước mắt này năng lực thật là mạnh mẽ. Mạnh mẽ một cách quỷ dị đáng sợ!!! Chẳng lẽ đây chính là năng lực trái ác quỷ của đối phương sao? Chỉ là cười đùa nhìn thôi cũng có thể khiến đối thủ cứng đơ người không thể cử động??? Mạnh mẽ như vậy vận dụng năng lực, Bruce thậm chí vững tin, dù cho hiện tại thay đổi hắn trở thành sư phụ cùng Zoro nếu như không biết trước phòng bị kết quả sợ cũng không có gì khác biệt. Nói như vậy chẳng lẽ... Đối phương thật chính là hung thủ rồi???

- Ngươi.... rốt cuộc là ai...?!

Yết hầu gian nan cử động phát ra giọng nói. Ánh mắt Bruce lúc này đây mang theo ngưng trọng nhất tất cả tâm thần nhìn về, chờ đợi đối phương trả lời.

- Hô hô hô.... Ta là ai sao???

- Mặc dù có lẽ nói đi ra thì cậu cũng không biết được đâu. Giữa chúng ta dù sao cũng riêng biệt cách cả một cái thế giới mà. Thế nhưng làm đã từng một đấng anh hùng, lúc này Không tuân theo chi Thần ta, đối với một kẻ có gan khiêu chiến thần linh giống như cậu vậy. Mặc dù bởi vì vô tri, hô hô hô... Cậu trai, không thể không nói, cho đến hiện tại, biểu hiện của cậu đúng là can đảm lắm. Và để ban thưởng cho điều đó, ta liền lòng từ bi ban cho cậu cơ hội được nghe thấy tên của ta đi. Nếu như cậu sau đó còn có thể sống sót, thì biết đâu theo thời gian qua đi truyền thuyết của ta cũng sẽ dần lan rộng khắp thế giới này. Ta rất chờ mong rồi sẽ có một ngày nào đó như thế.

- Hô hô hô hô...~ Hãy nghe cho kỹ nhé cậu trai, trước mắt cậu ta đây chính là vĩ đại nhất người anh hùng diệt xà, cùng kẻ săn rồng. Truyền thuyết người anh hùng đã từng mang lại bình yên và hoà bình cho nhân dân, tiêu diệt con rắn quái xấu xí mà hung tàn Medusa của đất, giải cứu ra nàng công chúa xinh đẹp Andromeda từ con rồng hung bạo xứ Ethiopia và lấy nàng làm vợ. Thần danh của ta là Perseus, người anh hùng tới từ phương đông. Thế nhưng hiện tại ta chỉ là Không tuân theo chi Thần, phản nghịch chi Thần từ trong thần thoại thế giới được gọi triệu hồi thoát ra mà đến. Phá hư, giết chóc, chiến đấu, hỗn loạn cùng thiên tai... Tất cả những thứ gì có thể để cho ta vui vẻ như vậy ta liền làm.

- Hiện tại, trong lúc con mồi của ta còn chưa trở lại, vậy liền vui đùa một chút với cậu đi. Chàng trai, ta đã thấy sự e ngại trong con mắt của cậu. Thế nhưng tử vong sẽ không vì thế mà bỏ qua cho ai hết đâu đấy. Hô hô hô hô... Hi vọng cậu còn có thế rút kiếm. Nếu không mọi chuyện liền quá không thú vị rồi~

Đối phương phá lên cười và rút ra thanh kiếm của mình từ trong không khí tưởng như ma thuật. Một thanh kiếm dài có lưỡi kiếm bóng loáng, dày và nặng nhìn tựa như đao. Áp lực đè nén nãy giờ lên người Bruce tức thì như thuỷ triều rút xuống đi. Thế nhưng tình cảnh của cậu chàng giờ đây càng thêm nguy hiểm, càng chẳng vui tẹo nào. Chiến đấu! Ngay lập tức sẽ bắt đầu đấy...!!!

.........

5 phút thoắt cái trôi qua.

- Cheng! Cheng! Cheng!... Zoang!!!

- Bộp!!!

Âm thanh kiếm va chạm liên hồi. Lại một lần nữa bị đánh văng thanh kiếm cầm trên tay đồng thời bị một cú đá đạp bay đi ra ngoài. Trên người cùng lúc bị dính thêm không biết bao nhiêu vết máu nữa, Bruce vẻ mặt ướt đẫm mồ hôi thở hồng hộc nhìn về phía kẻ tự xưng là thần- Perseus đang nhàn nhã đứng cầm kiếm kia. Đối phương võ kĩ quả thật cực kì cao minh. Đơn giản, chất phác, khéo léo, mạnh mẽ mà vô cùng hiệu quả. Chúng hầu như không tuân theo bất kì một khuôn mẫu nào ngoại trừ hiệu quả duy nhất là giúp chủ nhân dùng ra chúng dễ dàng đánh bại kẻ địch.

Nói chung, Bruce không cho rằng chỉ dựa vào trình độ phàm nhân cao minh kiếm sĩ của mình là có thể đánh bại được đối thủ. Muốn chống đỡ được, có lẽ ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới Đại kiếm hào, đỉnh cao cao cấp nhất của kiếm thuật, nhân loại kiếm kỹ đỉnh phong. Đó là còn chưa kể tới, theo thời gian chiến đấu chuyển rời, tuy rằng vị thần tự xưng Perseus đối diện này ra tay càng giống như đang đùa chơi mèo vờn chuột, cũng không có đuổi tận giết tuyệt ra sát chiêu hay ngăn cản Bruce chật vật từng lần nhặt lại kiếm tiếp tục chiến đấu, thế nhưng vết thương càng ngày càng nhiều trên người cộng thêm kí ức từ sâu xa kiếp trước không ngừng hiện về trong trí óc của Bruce đã khiến cho cậu ngờ ngợ nhận ra đối phương.

Không tuân theo chi Thần! Dị thần! Thí thần giả! The Campione!

Rất là quen thuộc thông tin kí ức một thời trẻ trung kiếp trước. Nếu như đã thế giới này là thế giới One Piece, như vậy nhân vật của một thế giới anime tiểu thuyết khác thật sự tồn tại giống như The Campione cũng không có cái gì đáng ngạc nhiên. Chỉ là.... Đậu má rau xanh, tại sao nhân vật trong hai bộ truyện tranh lại cùng xuất hiện ở một thế giới này cơ chứ??? Bruce William lúc này hoang mang vãi~

- Zoang!!!

- Cậu đang mất tập trung đó, chàng trai. Nếu như năng lực cậu biểu diễn cho ta chỉ có như vậy... Ta rất đáng tiếc phải thông báo. Ta muốn kết thúc trò chơi giữa giờ bắt đầu nhàm chán này rồi~

Nói và đối phương lại cầm kiếm xông tới. Một cú bổ chém mạnh. Bruce thật nhanh đưa kiếm ngang đỡ. Đối phương thuận thế lướt ngang kiếm trảm kích. Bruce bởi vậy chỉ có thể lấy công thay thủ bổ chém lại. Perseus thân hình linh hoạt né tránh đồng thời thanh kiếm trong tay như linh dương móc sừng đâm chéo. Hết cách! Bruce chỉ có thể vặn ngang Wado Ichimonji tới đón đỡ.

- Cheng! Cheng! Cheng!... Bốp!!!

Sau một pha giao phong kiếm thuật ngắn ngủi, lại là một pha đánh bay kiếm cùng đạp chân. Rõ ràng đây là một kiểu nhục nhã trong chiến đấu mà. Bruce như vậy tự nhủ.

- Cậu so với chủ nhân thanh kiếm trong tay cậu kém xa~

Perseus lắc lắc đầu nói với giọng than thở.

- Ừm??? x2

Bỗng đột nhiên, giống như có thứ gì đó thu hút ánh mắt của vị dị thần nhìn về phía biển khơi. Cũng ngay trong khi đó, vẻ mặt của Bruce giờ đây nhìn về phía Perseus lại có vài phần kinh dị như vừa mới phát hiện điều gì.

- Ngươi vừa nói...!? Ngươi gặp qua chủ nhân của thanh kiếm này??? Nói vậy ngươi biết chuyện gì đã xảy ra với bọn họ sao???

Mặc dù thân thể giống như khung xương vỡ nát tứ tán nằm trên mặt đất, khả năng vừa mới nghe được nội dung trong lời nói của Perseus, Bruce một tay giữ chặt vừa vơ lấy Wado Ichimonji, một đôi con mắt không khỏi co rụt lại. Sự thật là ngay từ lúc trước đó từ lời giới thiệu mà nhận ra đối phương đã từng thân phận dị thần trong bộ truyện tranh kia, Bruce liền không còn ý định chiến đấu với đối phương tranh giành cao thấp mà chỉ bắt đầu suy nghĩ tìm cơ chạy trốn mất. Dù sao dựa theo nguyên tác trong truyện tranh anime The Campione, dị thần là miễn dịch đối với phàm nhân ma pháp cùng yêu thuật. Tuy rằng võ kỹ vũ khí lạnh không trong phạm vi hạn chế, có thể nhờ nó đánh giết dị thần cướp lấy quyền năng, thế nhưng muốn thành công được cũng phải cỡ như trong anime kia thánh giáo chủ La Hào tông sư võ thuật cấp bậc mới được.

Nói chung bản thân Bruce hắn hiện tại là không có gì niềm tin. Mà lại thông qua trước đó giao thủ cậu chàng cũng đã xác thực qua điều đó. Không có đại kiếm hào cảnh giới vậy đừng có mơ cầm kiếm diệt thần. Hơn nữa đấy là còn tại khi dị thần không sử dụng ra của mình quyền năng, nếu không muốn trở thành Diệt thần sư, the Campione, quả nhiên đều là kì tích bên trong kì tích đản sinh.

Khả năng ngay tại thời điểm Bruce bị nội dung trong ngôn ngữ của Perseus gợi lên chú ý, muốn bắt đầu dò hỏi, đối phương lại đã mất đi hứng thú cùng với cậu trò chuyện tiếp. Kết quả là...

- Xin lỗi nhé cậu trai. Hô hô hô hô... Trò chơi đến đây là kết thúc. Con mồi của ta lại đã xuất hiện rồi. Tuy rằng rất tiếc nuối, thế nhưng đã đến lúc cậu phải nhận lấy tử vong rồi đấy. Thời gian trước đó hai ta trôi qua cũng rất là vui vẻ hey. Còn giờ...

- Đi chết đi nhé, cậu trai!!!

- Vút!!!

Thanh kiếm trong tay Perseus bất chợt giống như tia chớp vậy đâm về phía lồng ngực Bruce. Tốc độ nhanh tựa như ánh sáng tránh không thể tránh huống chi là đã bị thương nặng Bruce bản thân hiện giờ. Mũi kiếm đâm sâu một rút ra. Máu tươi văng tung toé. Cơ thể nạn nhân ngã gục. Hình ảnh còn lại cuối cùng duy nhất trong suy nghĩ của Bruce là vị dị thần có khuôn mặt như cũ mỉm cười như không đối với sinh mạng vừa kết thúc trong tay mình, nét mặt nhanh chóng hưng phấn nhìn về phía bầu trời nơi bờ biển. Một thân thể bóng mờ khổng lồ đang từ nơi đó dần dần lộ ra. Miệng anh ta huýt một tiếng sáo vang. Từ đầu đến cuối ở xa bên cạnh bàng quang con ngựa trắng có cánh của đối phương nghe theo tiếng ung dung bay đến. Perseus nhẹ nhàng nhảy lên lưng ngựa rồi bay vút lên không trung nhằm về phía mặt biển. Tất cả mọi thứ đến đây liền kết thúc. Bruce như vậy tự nhủ đồng thời cũng không kịp suy nghĩ gì nhiều. Hắc ám kéo đến tức thì bao phủ lấy tất cả. Tâm thần thoáng cái liền mất đi tri giác. Tử vong hầu như là kết cục đã định.

Chỉ là vị thần phương đông cùng ngay cả chính Bruce bản thân đều không hề biết rằng. Ngay tại thời điểm Perseus vừa mới rời đi xong, bản thân Bruce cũng đã chấp nhận lấy cái chết đột ngột, hình bóng trên nền đất xác chết của cậu chàng bỗng dưng không ngừng ngọ nguậy, cuối cùng càng là hiện lên một đôi âm u con mắt. Và rồi cả cái bóng trào lên như màn nước bao phủ kín lấy thân thể nhân vật chính của chúng ta đồng thời mang đi nó và thanh gươm Wado Ichimonji cùng đuổi theo sát phương hướng Perseus vừa rời khỏi. Tất cả chỉ để lại khung cảnh hoang tàn của ngôi làng như trước kia chưa ai từng đến. Mọi thứ dường như vừa mới bắt đầu...

.......

Kết thúc chương 3.