Chương 17: Vào bí cảnh

Nhị Thứ Nguyên Chi Tà Thần

Chương 17: Vào bí cảnh

" Mọi chuyện xong? " Hồng Hồng nhìn thân ảnh nhàn nhã của Tà Thiên từ từ dạo bước về phía này lên tiếng hỏi.

" Đã xong!! " Tà Thiên lập tức gật đầu xác nhận.

" Thiên ca ca, bí cảnh đã mở, chúng ta nhanh chân vào thôi " Nhã Nhã như con hồ điệp chạy đến ôm cánh tay Tà Thiên lay lay, nóng lòng thúc dục, sợ vào chậm không còn gì bộ dáng.

" Yên tâm, hết thảy bảo vật thiên tài trân bảo bên trong điều thuộc về chúng ta " Tà Thiên thấy thế khẽ cười sờ đầu Nhã Nhã thần bí nói.

" Vâng!! "

...

Bí cảnh thời gian mở vì 6 thiên, ba người không muốn mất thời gian nên nhanh chân hướng đạo môn nhảy vào sau khi liền xuất hiện ở một thảo nguyên xinh tươi, trông mắt xa xa nhìn không thấy điểm cuối.

" Những người kia cùng vào đây? " Tà Thiên ngó ngàng quanh vòng không thấy một bóng người thì tỏ vẻ kì quái hướng Hồng Hồng hỏi.

Những người khác cùng hắn và hai vào bí cảnh lúc này không thấy đâu, ít nhất cũng phải xuất hiện một đầu ở nơi này chứ, tại không còn một móng?, chẳng lẽ bị quỷ bắt?

" Thảo nguyên này là một cái ảo trận, ngươi không nhận ra? " Hồng Hồng tựa tiếu phi tiếu lườm Tà Thiên nói.

" Ách....... " Lập tức bị xấu hổ, Tà Thiên rất nhanh phản ứng lại, bình tỉnh ra dáng nói " Ta không nhận ra nhưng là thử hai người!! "

Hồng Hồng không biết nói gì với bản tính vô sỉ của tên này, nàng im lặng cầm tay tên một khúc gỗ màu đen sẫm, tiến lên một phía đặt vào, ngay tức khắc cảnh sắc lần nữa thay đổi, xung quanh là một rừng cây, lít nha lít nhít người ồn ào huyên náo.

" Này này, ngươi biết gì không?, Vương Thiên Nguyên bị người lấy tứ chi, nhãn cầu vẫn là, hơn nữa xương sườn không còn một cây "

" Tởm quá!!, ai ra tay độc ác vậy?, hắn không sợ thiên khuyển giáng lâm? "

" Xì, nhỏ tiếng thôi.....ta không tra được hắn danh tính, bất quá tên này đi cùng Thục Sơn Hồ Hồng Hồng cùng Nhã Nhã đội hình "

" Ồ, cái kia dung mạo tiên tử trong tiên tử sao? "

"....."

" Chuyện tốt của ngươi? " Hồng Hồng nghe mọi người bàn tán sắc mặt nàng không vui hỏi Tà Thiên.

Tà Thiên phất tay " Không phải, là Vạn Ma làm ra, ta chỉ lệnh cho bọn họ đánh thành đầu trư hăm dọa một phen thôi " tất nhiên lời này đổ lỗi cho Vạn Ma, hắn không ngu mà thừa nhận.

" Thiên ca, chúng ta qua ngọn núi kia thôi " Nhã Nhã lại không quan tâm mọi người bàn tán, nàng chỉ về một phía hô với hàng này.

" Qua kia? "

" Ân, nơi này là Ngũ Hành Sơn, linh dược chủ yếu tập chung quanh đây, chúng ta qua hái một điểm "

" What?, Ngũ Hành Sơn?, Tôn Ngộ Không?, Tây Du Ký? " Tà Thiên nghe tên ngọn núi liền nhảy dựng lên, xác thật phía sau ngọn núi kia là bốn ngọn núi chọc trời khác, hình thành một cái quái lạ trận pháp.

Sinh hoạt ở Địa Cầu 20 năm, Tà Thiên tự nhiên nhận biết Tề Thiên Đại Thánh, Tôn Ngộ Không, hơn nữa bản thân cũng là đại danh đại đỉnh Tôn Ngộ Không.

Ngũ Hành Sơn càng hiểu rồi, nhưng là Vị Điện hắn xuyên qua không phải Tây Du Ký, là một bộ manga Trung, Hồ Yêu Tiểu Hồng Nương, cạnh hắn Hồng Hồng là nữ NVC.

Giờ lại từ đâu chui ra một cái Ngũ Hành Sơn làm hắn choáng váng không thôi, nghi ngờ mình nghe nhầm, cũng có thể do trùng hợp.

" Hả? "

Tà Thiên cho rằng chỉ là tên trùng tên định cùng Hồng Hồng cả Nhã Nhã tiến Ngũ Hành Sơn thì hắn bước chân dừng lại, bất ngờ khẽ kêu một tiếng, khóe mắt hai lệ máu từ từ rơi xuống, thao tác này làm hai nữ lo lắng không thôi.

" Ngươi làm sao? "

" Thiên ca ca, người làm sao, đừng làm muội sợ!! "

" Thảo, tình huống thế nào?, hệ thống mau kiểm tra " Tà Thiên cả khuỵu người xuống, cũng may Hồng Hồng nhanh phản ứng quay sang đỡ lên hắn, kìm nén cơn đau xuất phát từ con ngươi hướng hệ thống tra hỏi.

" Keng! Theo đo lường, kí chủ tại vật tựa Nhãn Cầu thôi thúc, do phiên bản khá thấp hệ thống không thể tra là vật gì "

" Ngươi biết địa điểm, không thù không oán ám hại ta, Bản Tôn nhất định phải đem nó thảo-bức!! " Tà Thiên nghe vậy nghiến răng hận hận nói.

Đồng thời trong lòng hắn rất kinh ngạc, Nhãn Cầu bí ẩn này lại có thể thôi thúc hắn, sau nghĩ một lúc liền ra sự tình, bản thân tổng thực lực tuy mạnh, sắp đặt chân vào bán thần cảnh, bất quá thực lực tự thân lại là số 0, vật này thôi thúc được một phàm nhân là chuyện bình thường.

Hiện hắn mới thấy tự thân thực lực cỡ nào quan trọng, ngươi ẩn một chiêu bài sát thần bất cứ lúc nào thi triển, nhưng bản thân là con sâu cái kiến, nếu người khác ám sát không kịp lập chiêu bài, kết quả không phải quá rõ ràng, là chết.

Như Tà Thiên hiện tại, Nhãn Cầu kia nếu có ác ý phỏng chừng hắn mạng liền mất, nhận ra bài học, nội tâm âm thầm quyết định phải nhân chóng tăng lên bản thân thực lực, không hy vọng hay chút tin tưởng vào tổng thực lực bản thân.