Chương 19: Hố trong hố

Nhị Thứ Nguyên Chi Tà Thần

Chương 19: Hố trong hố

" Hả?, đây là gì? "

Trong lúc mọi người ảo não tìm cách tiến vào Thâm Uyên Tử Địa sương mù thì một âm thanh làm tất cả chú ý, chỉ thấy một cái biển báo, bên dưới biển báo là hình một mũi tên màu xanh, mọi người nghi hoặc điều lẩm bẩm chữ trên biển báo.

" Nơi này không có bảo vật, vui lòng không tiến hành đào móc "

" Mẹ.......tên nào ngu viết ra dòng chữ này, ta lấy nhân phẩm đảm bảo bên dưới chắc chắn là bảo vật " Một tên trong đám người reo lên, ngữ khí vô cùng khinh thường cùng cao ngạo, hiển nhiên nhận ra làm hắn thấy vinh hạnh.

" Ngươi đầu có bị lừa đá hay không, nhìn vào hàng chữ này liền nhận ra, cần ngươi căn nhắc? " Lập tức tên kia nhận lại vô số người trào phúng và coi thường.

" Mặc kệ hắn, chúng ta trước tiên cùng đào lên xem là vật gì? "

" Lục huynh nói có lý "

"....."

Ngay tức khắc, mọi người mục đích vốn là tìm Thần Vật lúc này triển khai tập thể đào móc, mỗi người lấy ra vũ khí, kiếm, thương, đao.....các loại phòng thân mang ra hăng say làm việc.

Keng!!

Không lâu vũ khí bọn họ như đâm mạnh vào thứ kim loại, phát ra thâm thúy âm thanh vang vọng.

" Dừng lại " Tên dẫn đầu đội hình đào móc nghe vậy hô to, mọi người cũng vì thế dừng tay thở hổn hển do mệt lã, hắn nhìn xuống thì thấy một tấm biển báo khác.

" Các ngươi thật sự đào?, đừng moi nữa, bên dưới thật sự không có bảo vật "

" Tiếp tục "

Cầm đầu đội đọc xong dòng chữ rống to, ra hiệu cho mọi người tiếp tục đào móc.

...

" Đừng.....đừng đào nữa, bảo vật còn không xa bên dưới......mẹ, lỡ miệng lộ rồi " Không sâu xuống dưới mọi người lại nhận một cái biển báo.

" Đào!! "

...

" Các ngươi mau dừng lại cho ta "

" Tiếp tục!! "

...

" Dừng lại!!.....còn tiếp tục ta báo công an "

" Đào!! "

...

Từ những Đạo Sĩ chuyên nghiệp lúc này liền biến thành một đội hình chuyên đào móc, mỗi lần gặp một biển báo mọi người không khỏi hưng phấn cách dị thường, như biển báo là bọn họ nguồn năng lượng.

Keng!!

Như mọi lần âm thanh thâ thúy vang vọng, không ngoài dự đoán của bọn họ, một cái biển báo lộ ra, chữ trên biển báo lần này không ngăn căn nữa, thay vào hàng chữ hoàn toàn khác.

" Chúc mừng các ngươi hoàn thành phần huấn luyện, phần thưởng cho nỗ lực liền một món bảo vật Thánh Linh Thanh Đăng, ánh sáng của ngọn Đăng giúp các ngươi không bị sương mù ám hại, dễ dàng tiến vào Thâm Uyên Tử Địa "

" Haha.... " Dẫn đầu đội hình chuyên đào móc phá lên cười khi đọc xong hàng chữ, người theo hắn cũng đùa lên cười, không chút mệt mỏi vì đào hơn 100m xuống dưới.

Cũng phải thôi, sương mù Thâm Uyên Tử Địa xưa nay luôn là tử kỳ bất cứ ai, bọn họ muốn tiến vào rất khó khăn, hầu như nằm ngoài tầm tay phàm nhân có thể trêu chọc, cái này Thánh Linh Thanh Đăng lại giúp bọn họ tiến vào rất dễ dàng, phỏng chừng đào thêm ngàn mét cũng chẳng thấy mệt mỏi.

" Phải rồi, Thánh Linh Thanh Đăng đây? " Một tên chợt tỉnh nhớ việc quan trọng hô to.

" Đúng a, Thánh Linh Thanh Đăng? " Tên cầm đầu nghe vậy nhìn chung quanh mấy vòng không thấy vật gì trừ cái biển báo thì kêu to.

" Mẹ, không phải chúng ta bị âm chứ? "

" Thảo, xới lên ba tấc đất cũng phải tìm ra bảo vật!! "

Lập tức mọi người lần nữa rơi vào điên cuồng, nếu dân chuyên nghiệp đào móc ở đây cũng phải nể phục với này đoàn người, từ tốc độ cho tới thành thục, chỉ là bọn họ cho dù cố gắng xới thêm mười tấc đất cũng không thấy Thánh Linh Thanh Đăng đâu.

" Mẹ nó, chúng ta bị âm rồi " Một tên rốt cuộc cũng biết mệt mỏi, hắn tay hơi dừng lại mở miệng mắng.

" Không những bị hố, tại chúng ta vẫn trong hố, hố toàn diện " Tên khác bất đắc dĩ ão não nói.

"...."

Mỗi tên điều mở miệng mắng hàng bày ra trò này, thậm chí có người lập lời thề son sắt cùng tên bày trò liều mạng, chỉ có điều bọn họ không biết người bày trò không ai khác là Tà Thiên.

" Cái này?..... "

Dường như lúc mọi người bỏ cuộc thì một âm thanh kinh ngạc truyền đến, cả đám lập tức nhao nhao như ruồi bu lại, chỉ thấy trung tâm là biển báo khi nãy bị lật, hiện ra một hàng chữ mới.

" Ta quên nói cho các ngươi cho vị trí Thánh Linh Thanh Đăng, có phải hay không xới ba tấc đất lên tìm mà không thấy?, không sai vị trí bảo vật hiện không nằm trong hố, ta chôn ở sau biển báo trên mặt đất 3 dặm, sâu một tấc "

Thảo!!

Chúng ta nhọc công đào móc hơn 100m xuống dưới, ngươi lại chôn bảo vật ở một nơi khác, hơn lại còn rất dễ lấy, muốn tức chết người à?

Toàn trường đọc xong hoàn chữ liền há hốc mồm, cảm giác hôm nay bị một người không quen không biết âm toàn tập.

...

" Ngươi cố ý cho bọn họ vào? " Hồng Hồng cảm thấy trong sương mù lít nha lít nhít đầu người hướng về phía mình thì không khỏi quay sang hỏi Tà Thiên.

" Ta chỉ muốn chia bọn họ Thần Vật thôi a........ấy ấy ánh mắt nghi ngờ này có ý gì, ta nhưng là xuất phát từ lòng tốt!! " Tà Thiên thấy ánh mắt nghi ngờ của Hồng Hồng vỗ ngực đảm bảo.

Lòng tốt?

Nếu ngươi tốt trên thế gian còn kẻ xấu sao?

Hồng Hồng vẫn là nhàn nhạt lắc đầu, hiển nhiên không tin Tà Thiên, nàng không nghi ngờ hàng này đang bày một cái hố, hơn nữa rất to, bằng chứng là.

Một tên tham bảo như mạng lại tốt vung ra Thánh Linh Thanh Đăng cho đám người kia tiến vào?