Chương 15: Tay không bắt kiếm?

Nhị Thứ Nguyên Chi Tà Thần

Chương 15: Tay không bắt kiếm?

Theo tiếng hét giận dữ của Vương Thiên Nguyên, phần lớn người tham gia lần này bí cảnh điều bị thu hút, bọn họ tụ hộp kéo đến, lấy Tà Thiên làm trung tâm vay lại thành hình tròn.

" Kia chẳng phải là Nhất Khí Đạo Tông Vương Thiên Nguyên sao? "

" A, đúng rồi, ngay cả Hồng Hồng, Nhã Nhã điều ở nơi này, không biết xảy ra chuyện gì? "

" Hả?, không biết huynh đài này làm sao nhận thức hai người bọn họ? "

" Thì ra là Lý huynh, thất lễ, thất lễ......bọn họ tuy rằng rất ít xuất hiện trên giang hồ, bất quá lời đồn về hai người không thiếu, Đại Công Chúa Hồng Hồng dung mạo như tiên tử trong tiên tử, Nhị Công Chúa Nhã Nhã dung mạo không kém, chỉ là lúc nào cũng mang theo một cái hồ lô, nên ta nhìn vào liền nhận ra hai người "

" Ồ, Lý mỗ thỉnh giáo rồi "

" Không gì!!......Lý huynh quanh năm bế quan tu luyện, không nghe nhắc qua là đương nhiên "

"...."

Mọi người xung quanh bắt đầu nghị luận bàn tán xôn xao, người thì tò mò, người hiểu chuyện lại nở nụ cười trên nỗi đau của người khác nhìn Tà Thiên, không ai mang tâm tư đứng ra khuyên can.

" Ta xem tiểu tử này xong, Vương Thiên Nguyên sử dụng Vương Quyền Kiếm, kết hợp Vọng Nguyệt Trường Hà pháp quyết, thi triển ra cùng cấp vô địch, một cái vô danh tiểu tử có thể thoát? " Trong đám người, một tên nam tử thở dài nuối tiếc thay cho Tà Thiên.

Đồng thời bọn họ ghen tị với hàng này không thôi, nếu được họ nguyện lấy sinh mệnh đánh đổi chỉ cần đứng bên cạnh Hồng Hồng một lúc rồi chết cũng không tiếc, phải biết nàng luôn là đối tượng không biết bao nhiêu người mơ ước, được đứng cạnh một lúc không biết nhận lấy bao nhiêu vinh hạnh a.

Đa phần tất cả ánh mắt như muốn phun lửa nhìn Tà Thiên, thậm chí có người chuẩn bị sắp thủ nữa là.

" Thú vị, lâu rồi không thấy Vương Quyền Kiếm rời bao " Ở nơi khác, một cái thiếu nữ thấp giọng lẩm bẩm, do mang khăn che mặt nên không nhìn thấu nàng dung mạo.

Cô gái dứt lời thì mang theo hai người tùy tùng rời khỏi, không cần xem cũng biết kết quả, nàng dứt khoát rời khỏi, đến mình các trưởng bối trận doanh, chờ đợi bí cảnh mở ra.

...

Dưới ánh mắt mong chờ của mọi người, đường kiếm như lưu hà hình bán nguyệt chém đến Tà Thiên, khi khoảng cách còn 2cm thì hàng này rốt cuộc cũng động.

Chỉ thấy Tà Thiên từ đâu lấy ra một thanh kiếm màu đỏ, xong, cầm thanh kiếm trong tay, tay còn lại giơ lên dùng hai ngón bắt lại.

Keng!!

Một âm thanh thâm thúy vang lên, đồng lúc toàn trường vốn nghị luận ầm ĩ bỗng nhiên im bạch như tờ, không một tiếng động, một hơi thở cũng không nghe thấy, tất cả ánh mắt chăm chăm nhìn Tà Thiên hai ngón bắt kiếm.

" Mẹ nó, yêu nghiệt!! " Một tên vội lấy lại bình tỉnh thốt lên, gian nan nuốt ngụm nước bọt.

" Hai ngón bắt kiếm?, từ cổ chí kim đến nay chưa ai đạt được đi!! " Lại một tên khác khổ sở nói.

" Quan trọng hơn thứ hắn bắt là Vương Quyền Kiếm, Đệ Nhất kiếm, tên này thân thể hắn làm bằng kim loại à? "

" Quái vật!!, tên này thuộc hàng ngũ quái vật, căn bản không phải nhân loại, tuyệt đối vô địch quái vật "

" Hả?, trên tay hắn cầm một thanh kiếm? " Một tên khác nhận ra vấn đề quan trọng nhất lên tiếng.

" Đúng, trên tay hắn cầm một thanh kiếm màu đỏ, vì sao dùng tay bắt kiếm? "

Mọi người lập tức bị đánh động nhìn về phía thanh kiếm trong tay Tà Thiên, con ngươi tràn đầy nghi hoặc.

Cái tên này lấy kiếm ra lại dùng tay bắt kiếm, có ý gì?

Rốt cuộc cũng có người không nhịn được tò mò, bạo gan chắp tay hướng Tà Thiên thỉnh giáo.

" Huynh đài, không biết ngươi vì sao lấy kiếm ra lại dùng tay? "

" A " Tà Thiên tỏ vẻ kinh ngạc khi nghe câu hỏi, sau lại hướng mọi người giải thích " Này là Tạc Linh Kiếm, Đạo Chủ cung kính dâng lên, ban đầu vốn dĩ ta không hứng thú vật này phế phẩm, bất quá hắn cầu xin mãnh liệt, ta mới miễn cưỡng thu nhận, liệu về đánh chó "

Nghe xong, mọi người ngay tức khắc bị một trận hóa đá, khóe miệng không khỏi co giật vài lần.

Người ta cầu xin mãnh liệt ngươi mới nhận lấy?

Hơn nữa đem về đánh chó?

Mẹ, khoác lác, tuyệt đối khoác lác!!

" Tạc Linh Kiếm?, không phải thanh kiếm bài danh thứ 9 à? " Một tên nhận thức vội nhảy ra nhận hàng.

" Ồ "

Xung quanh nghe vậy kinh ngạc lên, bất quá không được lâu, tất cả ánh mắt lần nữa hướng Tà Thiên.

Cũng biết bọn họ nghĩ gì, hàng này nhún nhún vai nói " Kiếm như lưu hà, tỉnh tại tùy tâm, pháp quyết không sai rất tốt, ta định dùng kiếm này chặn lại, nhưng là nhớ đến một việc mới dùng tay bắt lấy "

" Việc là, Tạc Linh Kiếm đường đường dùng đánh chó...........mà cmn, một kiếm vừa nãy chưa đủ mạnh buộc ta phải dùng "