Chương 1: Hai vị công chúa

Nhị Thứ Nguyên Chi Tà Thần

Chương 1: Hai vị công chúa

" Haha...........lần này lão tử bội thu, không những đem Thục Sơn Hồ gà bay chó chạy, lại nắm Đại Công Chúa và Tam Công Chúa, mặc dù hy sinh mấy huynh đệ, nhưng chung quy kết quả vẫn hơn mong đợi, càng là cầm mấy đại đạo môn ngu xuẩn hảo hảo chơi đùa một phen, hahaha........ "

Một con ngựa kéo theo thùng xe chạy xuyên qua, thoát khỏi đám rừng đến một vùng thảo nguyên rộng lớn, tên trung niên nam tử trên xe thùng xe đưa tầm mắt về phía hai cô bé trong lồng giam ánh mắt oán hận nhìn mình cười to mà vui vẻ, nào có đâu có cái vẻ thương cảm huynh đệ bỏ mình trong kế hoạch lớn mật gần như điên cuồng của gã.

" Đại.....đại nhân......nhưng thế có tốt lắm không?, thế gian này ai cũng biết Thục Sơn Hồ đại năng vô số, chúng ta làm thế không khác mấy tìm cái chết, không bằng quay lại thả người rồi tạ lỗi, bọn họ bên trong ai cũng thực lực cường đại, bất quá xưa nay hiền lành không giết người hay yêu thú, chúng ta biết đâu còn cơ hội? " Thanh niên nam tử với khuôn mặt tràn đầy vết sẹo phu xe lo lắng lên tiếng.

" Ngu xuẩn!!!, ngươi nghĩ chúng ta còn cơ hội?, chuyện đã đến nước này rồi khó có thể thu tay, huống hồ còn các huynh đệ bỏ mình trong cuộc chiến ngươi quên mẹ rồi à?, ta làm sao không thương cảm bọn họ?, lão tử đã làm ra quyết định..... " Trung niên nam tử giận dữ nện một quyền lên đầu tên phu xe mắng.

" Đại nhân bớt giận, lỗi ở tiểu nhân " Phu xe cũng không tức giận, hắn sờ sờ đầu mình nịnh nọt, một quyền kia hầu như dùng sức lực phàm nhân nên không tạo thành bất kỳ thương tích.

" Tiểu nhân mạo muội hỏi một câu, không biết đại nhân anh minh tuấn võ làm ra cái gì quyết định? "

" Haha......cái này ngươi còn phải hỏi?, nể tình những huynh đệ đã cùng ta vào sinh ra tử, lấy huyết tuyên thề......ta quyết định mang hai cái này tiểu công chúa bán vào kỷ lâu, lương thiện lấy số tiền này lo cho bọn họ nương tử...... " Tên trung niên chỉ vào hai cái lòng cười man rợ âm thanh quát quát nói, con ngươi sau lại lóe lên hoang dâm nói tiếp " Nhưng trước đó lão tử phải nếm thử mùi vị công chúa, ngươi thấy chưa?, ta chỉ mới nghĩ thôi mà tiểu huynh đệ bên dưới đã hưng phấn dị thường, haha....... "

Cái gì mà huynh đệ lấy huyết tuyên thề?

Ngươi không phải mặc họ chết mang hai vị công chúa bỏ chạy à?

Lại còn tuyên bố bán hai người lo cho bọn họ nương tử cả đời?

Mẹ nó, không phải nương tử bọn họ điều bị ngươi đê tiện thử đoạn không biết hổ thẹn thu làm tiểu thiếp hay sao?

Càng là mạnh miệng bảo mình lương thiện?

Tốt, cho một cái vô sỉ không biết ngượng nhân!!!

Phu xe mặt đầy hắc tuyết thầm mắng, theo tên trung niên nam tử này lâu, lại là một cái trung thành tiện nhân nên năm năm cũng hiểu rõ con người tà ác của hắn, bất quá mấy lời này tên phu xe cư nhiên không dám nói ra.

Dù sao hắn đầu chưa bị lừa đá, những lời này điên hay sao mà nói ra?, hận mình sống đủ lâu à?

" Đại nhân anh minh lương thiện, tiểu nhân bái phục " Tên phu xe bất đắc dĩ không biết nói gì đành nịnh nọt vài câu, rồi sang người tiếp tục điều chỉnh mình dây cương thúc dục con ngựa tăng tốc.

Hai người chỉ vừa rời xa địa bàn Thục Sơn Hồ không lâu, tên phu xe không dám chậm chạp.

Lại nói bọn họ là một cái Ma Đạo có chút số má trong giang hồ, tên trung niên nam kia không sai là bọn họ Đạo Chủ, còn phu xe chỉ là một con chó săn trung thành của Đạo Chủ.

Bọn họ từ lâu lên kế hoạch tấn công Thục Sơn Hồ, cũng không gì lạ, phải biết nơi này lúc nào cũng là trung tâm luôn được người khác dòm ngó nhất trong giới Đạo Sĩ, không nói thiên tài địa bảo trân quý vô số, Thục Sơn Hồ còn nắm giữ trong tay ba thứ mà người khác luôn mơ ước, bỏ ra một vật thôi, đã khiến các Đạo Sĩ tranh giành sức đầu mẻ trán, lão quái vật ngàn năm cũng không ngoại lệ.

Nhưng là như tên phu xe từng nói, bên trong Thục Sơn Hồ đại năng vô số, địa hình càng là một nơi khó công dễ thủ, Ma Đạo bọn họ khó lòng đánh tới, hoặc nói không tâm tình cùng Thục Sơn Hồ đối cứng.

Được xưng là Ma Đạo tự nhiên không người nào hiền lành, bọn họ sử dụng chiêu bài âm thầm sắp xếp hơn mười năm, đứng phía sau giựt dây khiến các đại Đạo Môn lâm vào cảnh hỗn loạn, máu chảy thành sông, thây cốt vạn trượng.

Hai người cùng mấy chục huynh đệ thừa cơ Thục Sơn Hồ đại năng vắng mặt tham gia hỗn loạn thì ra tay trộm ba món bảo vật, kết quả bảo vật liền chưa tới tay mà bọn họ đã bị một vị thần bí vô cùng mạnh mẽ nhân vật ngăn cản, đám người không thể làm gì khác hơn là tạm ứng chiến, tìm kiếm cơ hội rút lui.

Trong cuộc chiến những huynh đệ theo hắn điều ngã xuống, cũng may Đạo Chủ kịp thời vận dụng cấm phù tiêu hao tuổi thọ tẩu thoát, không những thế hắn còn nhanh trí mang theo hai vị công chúa Thục Sơn Hồ đến nơi tên phu xe đợi sẵn cao bay xa chạy.