Chương 20: Kết Thúc.

Nhị Thứ Nguyên Ảo Mộng

Chương 20: Kết Thúc.

Phượng Vũ Điệp có lẽ thấy hắn thắc mắc, lắc cái eo rắng đi đến hắn nói nhỏ.

"Không cần vì chút chuyện mà phiền tới ngươi, nếu có thể hãy gặp hắn trên võ đài đánh nát mặt hắn. Hì hì."

Nàng quay đi về phía khán đài để lại Lý Lịch Vũ ngẩn người. Run người một cái, không hổ là phụ nữ. Nhiều ý tưởng ghê gớm đến thế. Phải biết nếu Long Thiên Càn thua hắn nơi đây dù sẽ mất mặt nhưng không đủ để người khác biết, hắn vẫn còn có thể dùng nhiều lý do biện hộ. Nhưng nếu trên khán đài cùng vô số cặp mắt hắn không thể nào chối được.

Những trận đấu không thể nào nói là quá may mắn với hắn. Hầu như tất cả các trận hắn điều rút phải phiếu trắng. Hắn thề là không sử dụng chút thủ đoạn nào. Mà Phượng Tộc cụng không thể nào làm thế dưới bao nhiêu cập mắt.

Cuối cùng những người khác từng người thất bại ra đi chỉ duy nhất hai người còn sót lại trong trận chung kết. Và cũng không có nhiều biến chuyển khi cả hai người là Long Thiên Càn cùng Ngọc Hán. Hai người tư chất cực kỳ cao cũng đã là Kim Tiên sơ kỳ.

Nhìn Lý Lịch Vũ, Ngọc Hán cùng Long Thiên Càn cùng nhau bước lên đài. Phượng Vũ Điệp cũng tuyên bố.

"Chúng ta hôm nay có ba người vô cùng xuất sắc, họ đã vượt qua bao trông gai để đến đây. Không ai trong họ là dùng may mắn mà đến được, tất cả điều nhờ vào thực lực chân chính …."

Sau một hồi diễn thuyết, nàng dừng lại tuyên bố quy tắc vòng cuối cùng.

"Vòng thứ ba này quy tắc càng đơn giản hơn, không phải đánh nhau, không phải tìm kiếm thứ gì mà đơn giản …chỉ cần Phượng Tổ chọn trúng."

Thanh âm của nàng vừa vang lên mọi người xôn xao, không ngờ vòng thứ ba không phải là đánh nhau mà đơn giản đến mức không cần cử động a. Còn một số người thông minh lập tức nhìn ra ngay trong đây không ổn. Nếu lựa ai cũng được thì thực lực không đáng quan trọng ở vòng này. Nếu thế vậy còn tuyển phu nhiều tranh đoạt như thế có chi, có bí ẩn.

"Phùng"

Một con phượng hoàng từ thiên không đáp xuống, ngước đôi mắt cao ngạo nhìn xuống. Chỉ khi quét qua Lý Lịch Vũ nàng mới có chút biến hóa.

"Thưa Phượng Tổ. Đâu trong 3 người ưu tú này có khả năng được người chọn làm phu."

Các nữ tộc nhân trong tộc điều hạ người cung kính. Phượng Vũ Điệp đi ra chỉ tay vào ba người.

"Vũ"

Một cái tên từ miệng nàng hốt ra cả quảng trường im lặng. Mà người bất nờ hơn là hai vị thiếu chủ. Bọn hắn cứ nghĩ một là mình hai là tên kia, không ngờ chính là các tên vô danh tiểu tốt thắng nhờ may mắn lại được chọn.

"Phượng Tổ ta không phục." Cả hai người đồng thanh lên tiếng.

"Các ngươi không phục sau …tốt, các ngươi có thể đánh thắng hắn thì ta sẽ cho cái ngươi thay thế."

Phượng Thiên Nhi không để ý hai người nữ mà bay đi. Hai người nghe nàng nói cũng vui vẻ quay quanh hắn.

"Ngươi nghe Phượng Tổ nói rồi đó. Hãy lựa chọn đi."

Lý Lịch Vũ cũng chề môi hơi bất ngờ. Ngọc Hán không biết hắn thì thôi tên Long Thiên Càn đã từng giao thủ cùng hắn cũng biết hắn không dễ chơi sau bây giờ lại …. Mà nói chung hiện tại hắn không quan tâm a.

"Rồi, rồi …ngươi và ngươi lên hết đi."

Hắn chỉ tay vào cả hai người phách lối lên tiếng. Dưới khán đài dân chúng nhìn hắn hành động trong lòng điều nghĩ một thứ …hắn điên rồi. Một người dám đánh cả hai.

Cả Long Thiên Càn cùng Ngọc Hán điều tức đến nổ phổi. Lần đầu tiên có người dám sỉ nhục bọn hắn như thế.

"Bôn Thiên Kỳ Lân Lôi."

Ngọc Hán dung công pháp mạnh nhất của, dung toàn lực kết liễu hắn. Chỉ thấy trên đầu hắn dần xuất hiện một hư ảnh lôi kỳ lân cao hàng trăm mét. Cả bầu trời bị những tia bạch lôi bao phủ. Dù cách xa nhưng quần chúng vẫn cảm nhận được luồn khí tức khủng bố từ nó. Long Thiên Càn nhìn con hư ảnh kỳ lân cũng nhếch miệng, hắn đã từng giao thủ cùng tên kia, cũng biết tên kia không phải dễ nhai.

"Đi,cho hắn hành tro bụi đi."

Hư ảnh kỳ lân như thực chất hóa, Ngọc Hán dùng pháp lực điều khiển bay về Lý Lịch Vũ.

Lý Lịch Vũ nhìn lôi kỳ lân cũng bình thản nhìn. Dù cảm nhận được một nguồn năng lượng mạnh mẽ không thua kém gì một Kim Tiên trung kỳ toàn lực nhưng mà đối với hắn nhiêu đó vẫn chưa đủ gãi ngứa.

"Ngao"

"Bùm"

Lôi kỳ lân rống một tiếng lao vào hắn. Một quả cầu lôi điện bao trùm cả quản trường. Kết giới được mở ra tránh tổn thương khán giả.

"Hừ, đúng là chán sống."

Ngọc Hán nghĩ tên phách lối này có thể đả chết. Vừa quay lưng lại thì.

"Người anh em, nhiêu đây chưa thắm a."

Lý Lịch Vũ làn lôi điện tản đi. Hắn đứng đó không nhúc nhích, trên cơ thể tràn ngạp lôi điện xà uống lượng như một chiến thần. Từ trên xuống dưới không có một tý viết trầy nào.

"Thế là tới lược ta nhỉ."

Hắn rút Bá Thiên Xích từ sau lưng ra. Một cây đao rực hỏa diễm hai màu xuất hiện làm cả khán đài nhiệt độ nhanh chống tăng cao. Ngay cả nước cũng bốc hơi, từ xa điều có thể thấy từng luồn hơi nóng bay phựt lên.

"Âm Dương Trảm"

Một hư ảnh hõa diễm đao bay ra rơi vào người Ngọc Hán. Hắn chưa kịp làm gì thì đao ảnh đã chặt đứt cổ hắn. Nó diễn ra quá nhanh trên khán đài im lặng.

Lý Lịch Vũ cũng lười quan tâm bọn họ nghĩ gì, nhìn qua Long Thiên Càn.

Long Thiên Càn cũng không thể tin nổi nhìn trên mặt đất một cái thi thể không đầu. Hắn cảm thấy may mắn vì lần trước kết thúc sớm không thì hắn đã …

"Lại phải dùng đến nó."

Nhìn trong tay viên đan dược hắn do dự. Nhưng nghĩ đến thảm cảnh của Ngọc Hán liền không ngần ngại nuốt vào.

"Vù"

"Không hổ là tử huyết của Bàn Cổ. Quá là mạnh mẽ."

Không sai viên đang này là do Chúc Long Long Tổ tim về từ máu huyết ở Huyết Hải. Hắn cũng đã mắt công sức cùng đánh với Minh Hà lão tổ để dành được. Tinh huyết này vô cùng bá đạo, nó có thể dễ dàng làm một vị Kim Tiên sơ kỳ đưa lên hậu kỳ trong vòng 10 phút. Lần này Chúc Long muốn đảm bảo thành công nên đã đưa cho hắn.

"Ha ha, chịu chết đi."

"Thôn Thiên Phệ Địa"

Hắn cái miệng mở rộng một hư ảnh Thao Thiết xuất hiện hút hết tất cả mọi thứ theo hướng của Lý Lịch Vũ.

"Cập"

Lần này còn nhanh gọn hơn Long Thiên Càn chưa xuất ra thần thông thì một hư ảnh hỏa đao đã chém từ trên xuống dưới. Tách cơ thể hắn ra làm hai phần. Âm Dương Hỏa lập tức thiêu đốt không còn một tro bụi.
"Không thể nào."

Cả kháng đài im lặng. Bọn họ không tinh vào mắt mình nữa. Hai thiếu tộc trưởng tu vi vô vùng cao thâm lại chết dưới đao của Lý Lịch Vũ chỉ trong vòng vài phút. Quả thật là một chuyện khủng bố.

"Ta đoán không sai, ngươi quả không làm thất vọng các thiếu nữ trong tộc."

Phượng Vũ Điệp nhìn hắn vô cùng bá đạo giết chết hai người tài tuấn của hai tộc liền cảm thấy vô cùng tự hào. Còn hai tộc trả thù ư. Nơi đây có một vị Đại La Kim Tiên bọn nàng còn sợ bọn hắn à.

…………………………..

(ta giờ hơi nản trong vòng 20 c sẽ trở lại đề chính. Đồng nhân vẫn tốt hơn.)