Chương 29: Chiến Tranh Không Cần Nhiều Người.

Nhị Thứ Nguyên Ảo Mộng

Chương 29: Chiến Tranh Không Cần Nhiều Người.

12 tiếng sau.

Keng

"Hệ thông phát hiện một thứ kỳ dị có thể dung hợp cùng hệ thống, không biết ký chủ có đồng ý không."

Lý Lịch Vũ đang ngồi nhìn bầu trời thì trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống.

Hắn nghe nó nói, kinh ngạc bật dậy.

"Hệ thống nó là gì."

Keng

"Hệ thống không có tư liệu cũng không có khả năng thâm nhập tìm hiểu, hệ thống chỉ biết nó có dạng một miếng ngọc bội."

Hắn bất ngờ, từ bao giờ cơ thể hắn xuất hiện ngọc bội.

"Đem hình nó ra cho ta xem."

"Không thể nào."

Hệ thống phát ra một hình chiếu từ trong thân thể hắn, một miếng ngọc bội, nó trắng tính không tỳ vết, xung quanh một luồn ánh sáng bao bọc, hắn cảm nhận từ nó tỏa ra một nguồn năng lượng vô cùng kinh khủng vượt xa toàn bộ thực lực khi hắn đạt tới Thần Nhân hàng trăm lần không có khi hàng triệu lần...quá mạnh mẽ.

"Hệ thống ngươi chắc có thể dung hợp cùng nó không."

Keng

"Hệ thống không biết nguyên nhân nhưng cảm thấy nó không khán cự ngược lại còn kiêu gọi ta dung hợp."

Hắn trầm ngâm một chút.

"Dung hợp đi"

"Văng"

Hắn muốn biết, hệ thống sẽ biến thành như thế nào khi dung hợp cùng một thứ khủng bố đó.

Bầu trời úa tàn, nắng ban mai đã lặn, bống tối dần bao phủ. Hắn bước về căn phòng chờ tin chiến sự từ láng giềng.

.........

Sáng hôm sau.

Keng

"Hệ thống khởi động thành công mời ký chủ xem xét."

"Nhanh, mở bản thông tin."

Keng

Tên: Lý Lịch Vũ

Tuổi: 12

Đánh giá:

Sức mạnh: 46

Công năng: Sinh hoạt, Cửa hàng, Bàn quay, Xuyên không, Nhiệm vụ, Pháp Tắc, Triệu hoán.

…....
Lần này hệ thống lại thêm 2 công năng là Triệu hoán cùng Pháp Tắc. Lý Lịch Vũ không thấy chân thực thây đổi bao nhiêu.

"Hệ thống chỉ có nhiêu đây thôi ư."

"vâng"

Hắn cũng không biết nói gì, một thứ khủng bố như thế chỉ bổ xung thêm hai công năng thôi, thật là khó hiểu.

"Báo, quân đội của Akanuki đã tới."

Một tên quân lính chạy vào báo tinh khẩn cấp.

"Tốt ta đang đợi hắn."

Lý Lịch Vũ biết quân láng giềng Akanuki đến cũng vui vẻ nhếch miệng. Trong nguyên tác tên lãnh chúa này tàn ác vô cùng muốn đòi cả kaguya để phục vụ mình. Giờ đây, đang ở nơi đây hắn muốn hành hạ tên khốn nạn nầy thậy tốt.

Rầm..Rầm

Quân đội Akanuki tiến tới bao quanh thành trì No Kuni. Quân số nhìn ra cũng ít nhất 10 vạn binh sĩ, gấp năm lần quân đội bên đây.

"Mở cửa hành, giao ra Kaguya, nam tự tử hết, bọn ta sẽ để lại phụ nữ cùng trẻ con sống."

Akanuki đứng trên cổ xe ngưa do 5 con tuấn mã mạnh mẽ kéo. Hắn thống thách la lớn tựa như đã thấy chiến thắng trước mắt.

"Mở cửa thành. Chỉ một mình ta ra không ai được đi cùng,cãi lệnh tự mỗ bụng tự xác."

"Nhưng mà...Vâng...Mở cổng."

Tên quân sĩ khuyên can hắn nhưng bị trừng mắt cũng không có cam đảm khuyên tiếp nữa thở dài hạ lệnh cho mở cửa thành.

Akanuki chỉ thấy Lý Lịch Vũ cười lớn bước ra cửa thành, phía sau không thề có một tên lính đi theo, hắn tin rằng tên thủ lĩnh trẻ tuổi này không chịu nỗi áp lực đến xin hàng.

"Ha ha, người thông minh, dễ nói chuyện, nào kiêu binh sĩ ngươi tự sát hết đi ta sẽ tha mạng cho già, trẻ, phụ nữ trong thành."

Akanuki liếm môi dẫn dụ Lý Lịch Vũ vào bẩy, chỉ cần hắn làm theo lời của mình thì quân đội hắn tự nhiên sẽ mất ý chí, không ai muốn nghe lệnh của một tên chỉ huy không tiếc mạng sống quân sĩ để được sống. Mình nhất định sẽ dễ dàng phá tan phòng thủ của No Kuni tiến vào trong.

"Ừ ngươi nói nhiều quá, diêm dương đang chào hỏi ngươi kìa, ta đã nợp đơn giùm ngươi."

Thanh âm vang lên làm nụ cười của Akanuki im bật, hắn khó tin nhìn Lý Lịch Vũ dám vũ nhục cả hắn giữa muôn quân.

Nổi giận lôi đình, dù không theo kế hoạch thì thế nào, hôm nay phải chó hắn chết.

"Quân đâu bắn tên."

Một làng mưa tên từ trên bầu trời rơi xuống dân chúng trong thành không dám nhìn tiếp nữa, lòng như tro nguội, bọn hắn không tin vị lãnh chủ cao quý lại có thể sống dưới làng tên này.

Rặc...rặc

Kỳ tích đã xẩy ra, những mỗi tên sắc nhọn bắn vào nơi hắn, chỉ thấy mới chạm vào người hắn những mũi tên ngay lập tức gãy nát.

Lý Lịch Vũ khinh thường nhìn những mũi tên gãy nát, hắn móc từ sau lưng ra một thanh đao nhỏ, một luồng sát khí từ người hắn bóc ra, cả bầu trời nhanh chóng bị những đám mây đen bao trùm.

Hắn dù không còn thực lực nhưng sát khí tích tụ bấy lâu nay hắn đã tìm ra cách điều khiển mà không mất bản tâm. Trong những lúc đe dọa như này thì phải nói dùng nó quá hoàn hảo.

Quân lính Akanuki nhìn hắn không bị tổn thương gì sau làng mưa tên thì đã định nghĩa cho hắn một danh từ...Quái vật. Nhìn cả bầu trời sát khí bao phủ, dù những tên binh lính kinh nghiệm sa trường, chém giết vô số, tay chân cũng run cầm cập.

Bọn binh sĩ từng người từng người lui lại, bọn họ không muốn đối mặt vơi một thứ như vậy.

Akanuki nhìn quân lính chưa có lệnh mà đã dần rút lui hốt hoảng la hét.

"Lũ súc sinh, quay lại cho ta, quay lại đây,...."

Có vẻ như tiếng la hét của hắn không thề làm bọn chúng dừng lại mà còn lùi nhanh hơn, đột nhiên bọn chúng nhìn về phía sau lưng hắn. Một luồng tanh tưởi trong lòng bốc lên.
Hắn quay đầu lại nhìn.

Lý Lịch Vũ không biết lúc đã dùng tốc độ vượt qua phàm nhân tiến tới.

"Ngươi …."

Một quyền mạnh mẽ đấp thẳng vào mặt Akanuki làm hắn té lật ngửa ra khỏi cổ xe ngựa.

Lý Lịch Vũ không cho thời gian hắn nói, một thanh dao nhỏ đâm xương tỳ bà.

"Aaaaaa"

Một loạt tiếng hét vang dội. Lý Lịch Vũ lai rút thanh dao ra đâm vào đùi hắn, lại một dao vào vai hắn, một dao vào chân...Thậm chí cái chân thứ ba cũng bị hắn tiễn một dao. Trên người Akanuki không một nơi không bị thương.

"Giết ta đi, giết ta đi...ta nguyền rũa ngươi."

"Aha, ngươi lúc nãy hùng hồn lắm mà nói nữa ta xem."

"Không không, xin ngài...xin ngài giết ta đi."

Hắn sợ hãi nhìn con dao đầy máu trong tay Lý Lịch Vũ.

Trên khán đài nơi xa, Kaguya nhìn thấy thảm trạng của Akanuki đang sốt ruột, nàng không quan tâm hắn ra sau, thứ nàng để ý là màu đỏ ngầu trong mắt của Lý Lịch Vũ.

"..."

Một âm thanh vang lên trong đầu nàng.

....

Keng

"Nhiệm vụ: Giết chết quân lính 1000 người giết hoàn thành thưởng 1000 điểm, một phiếu bàn quay cùng một tấm triệu hồi."

"Ồ, có nhiệm vụ mới à."

Lý Lịch Vũ cảm thấy hôm nay vô cùng may mắn vừa được giết chóc vừa được thưởng. Hắn nhanh chóng giết chết Akanuki, bước vào quân lính đang lùi lại kia.

"Á...quái vật, chạy mau."

Một cuộc tàn sát nổi ra, hắn như sói tiến vào bầy cừu, lấy thể chất gắp 12 lần người bình thường, đao kiếm không chém thương, một quyền giết địch. Cuộc chiến nghiên về một hướng.

Lý Lịch Vũ không hề biết, tính cách của hắn ngày càng hay đổi mà chính hắn không cảm giác được

(Ầy, ta sẽ chuyễn đổi mian theo hướng tà ác a, hiện lương thái giám có vẽ không hợp ta ….Cầu commet góp ý a)