Chương 26: Tenji Tìm Chết.

Nhị Thứ Nguyên Ảo Mộng

Chương 26: Tenji Tìm Chết.

Buổi tối mau đến.

Lý Lịch Vũ hiện tai chỉ muốn ngồi xuống đánh một giấc thật ngon quên đi những cực hình của hôm nay.

"Vũ, ngươi làm gì thế vào khu nhà nghỉ này đi ta thấy hợp lắm đó."

Kaguya lên tiếng, kéo hắn từ mơ mộng trở về, vác theo cái giỏ sách to đùng sau lưng đi theo nàng.

Mọi người xung quanh nhìn thấy cậu nhóc mới mười hai mười ba tuổi đã mang một số lượng lớn đồ vật như thế cũng khó tin vào mắt mình. Đa số bọn họ chỉ xem hắn là một tên nô lệ khuân vác cho vị tiểu thư kia.

"A … vị tiểu thư này, ta thấy tên nô lệ này của cô đây rất có sức, ta định mua nó lại làm lao công cho ta. Ta nguyện trả 200 jun cho cô."

Vị này cũng là một thương buôn có tiếng trong vùng, hắn cũng là dạng người kinh doanh rất có mắt nhìn. Ngay từ lúc nhìn thấy Lý Lịch Vũ hắn đã cho rằng cậu có thể kiếm lại một số lời kha khá với các sức mạnh chưa trưởng thành mà đã khủng bố như thế.

Hắn ra một cái giá 200 jun làm mọi người thích khí lạnh, đây là cái giá khá là lớn cho một tên nô lệ bọn hắn từng biết, phải biết một người trưởng thành giá tốt cùng lắm chỉ 30-40 jun thôi.

Mọi người đang chờ cô gái xinh đẹp đó đồng ý thì điều bất ngờ xẩy ra.

"Bùm"

Tên thương gia bay ra sau hàng chục mét, đạp lên bức tường làm bức tường lõm một lổ to. Hắn ngã xuống đất hấp hối, không tin nhìn Kaguya.

"Trên đời này, chỉ có ta được làm hành hạ hắn, còn lại, không ai được xúc phạm hắn dù chỉ một câu."

Nàng quét Byakugan vào mọi người xung quanh. Bọn họ nhìn vào mắt nàng liền cảm thấy cả người như đi vào địa ngục, mồ hôi chảy ra từ trên trán. Từng người lui người lại nhìn Kaguya như quái vật, bọn hắn chưa bao giờ thấy đôi mắt nào ghê sợ đến như thế.

"Ác Ma …Ác Ma mọi người chạy mau."

Bọn nhiều chuyện nhanh chóng chạy mất dép. Trong lòng của bọn họ như bị in một nguồn sợ hãi không thể xóa nhòa.

Lý Lịch Vũ nhìn nàng xử lý hết phiền toái cũng thầm cảm động. Dù sao, hắn cũng có tự tôn bị nói như một tên nô lệ hắn cũng vô cùng bực tức, hắn chưa ra tay thì nàng đã hành động trước cả hắn.

Nhưng mà nhớ lại lời nàng tuyên bố hắn cũng không biết nói sao, mang theo tâm trạng dỡ khóc dỡ cười đi theo nàng tiến về khách sạn.

Đi qua tên thương gia, Kaguya quay đầu lại đưa tay ra vừa tính giết tên sỉ nhục sư phụ nàng thì Lý Lịch Vũ đã bắt lại tay nàng.

"Đừng giết hắn, bẩn tay ngươi thôi."

Thấy hắn lắc đầu, nàng cũng hậm hực bỏ qua cho tên đó.

..............

Sau khi đến khách sạn hai người bọn họ trả tiền mướn phòng. Kaguya mang theo chìa khóa lên phòng. Vừa nghĩ đến lúc nãy không nhịn được hỏi hắn.

"Ngươi tại sao vẫn còn hiện lương như thế, Vũ."

Nghe nàng hỏi hắn cũng không biết nói gì. Quả thật hắn cảm thấy mình vẫn còn khá hiền lành không thể nào giống các cường giả, động chút là giết người như kiến. Có thể mặt tiếp xúc của hắn đối với hiện thực là cực ít thành ra hắn vẫn chưa hiểu được một số thứ.

Kaguya nhìn hắn không đáp, nàng cũng không muốn nói nữa chính nàng là người đã từng tham gia nhiều cuộc chiến tranh. Dù sau, nàng cũng là người không muốn thành những tên hay giết người làm niềm vui của thế giới nàng.

Lý Lịch Vũ không trách nàng, hắn cũng biết nàng là người ra sao. Nếu tên kia không phải đụng chạm lời nói tới hắn, thì chắc nàng ấy cũng không đến nổi muốn giết người. Thời gian dài bên nhau hắn cũng biết mình là vùng đất cấm trong tim nàng, ai xúc phạm thì phải chết. Có lẽ hắn chọn nàng là nữ đệ tử cũng không sai nhỉ …Đại khái ().

"Rập"

"Oke, đây là phòng của chúng ta, ngươi dẹp đồ đi ta đi tắm một cái."

Hắn trợn tròn mắt.

"Kaguya, phòng của chúng ta là sau, lúc nảy ta trả tiền cho hai người mà. Cái chìa khóa phòng còn lại đâu."

Kaguya quay lại nhìn hắn trên bộ mặt không cảm xúc hắn liền cảm thấy không ổn. Nàng nở một nụ cười, nó làm nàng trở nên xinh đẹp vô cùng, chính hắn cũng không kiềm chế được nhìn nàng hơn một chút. Một cơn choáng váng theo tới làm đại não của hắn ngừng hoạt động một lúc.

.................

"Hử, ta đang ở đâu …à cái gì mềm mềm thế này."

Lấy lại chút cảm giác, thân thể động khó khăn, cả người như bị cái gì đó dính chặt.

Cố vùng ra, quay mặt ra sau thì khuôn mặt áp vào hai cái gì đó rất mềm mại, hắn không biết tại sao có chút muốn úp vào trong hai cái gối đó.

"Thế nào, chiếm tiện nghi của ta đủ chưa."

Kaguya đang ngủ thì trong hai cái ngực bị tên nào đó quậy phá không thể nào không tỉnh được. Nàng buôn tay ra, hắn vừa cảm thấy nàng nới lỏng lập tức lùi về sau.

Nhìn nơi mình lúc nảy áp mặt vào phái hiện đó là ….

"Khục Khục"

"Đó là hiểu nhẩm…ừ là hiểu nhầm."

Bỗng hắn nhớ gì đó.

"Mà sau ta lại nằm trong ngực ngươi."

"À Thì…ta quên mua gối a, ngươi thân hình nhỏ nhắn nhìn khá giống cái gối nên sài chút, có gì đâu."

Kaguya tính làm nóng cho hắn quên không ngờ cuối cùng hắn cũng nhớ lại, hơi xấu hổ, vội giải thích che dấu.

Lý Lịch Vũ nhìn nàng không dám đối mặt cùng hắn liền biết ngay bị gạt, nghiến răng nhìn chầm chầm vào đôi hung khí của nàng.

"Này ta là đệ tử ngươi đó, ngươi tính làm gì thế. Cút ra a tên biến thái."

Bị hắn nhìn chầm chầm kaguya như sợ hãi la hét cảnh báo, nhưng có điều nàng chẵng hề di chuyển còn uống éo như nói ‘có giỏi thì tới’. Hắn cảm giác tôn nghiêm bị sỉ nhục a. Dù có liều cái mạng già cũng phải cho nàng biết ‘Tôn nghiêm nam nhân không thể chọc’ a.

Hắn phóng người đưa tay về cái bộ hung khí to lớn trắng trẻo của nàng, do hiện đang mặc áo ngủ nên ngực của nàng hầu như lộ một nữa ra ngoài nên dễ dàng xác định phương hướng. Trong lòng hắn thì điếm từng giây bị Byakugan của nàng bắn ngược.

3…2…1…chạm.



Tựa hồ cảm giác hai bàn tay mình chạm vào hai quả cầu to lớn, hắn không nhịn được xoa bóp thử một phát.

"Ưm"

Một âm thanh rên rỉ vang lên. Hai người đối mặt, mắt nhìn vào mắt …

"Ngươi không đánh lại."

"Không"

"Ngươi không né."

"Tại sao"

"Ngươi cố ý."

"Ừ"

"…Vậy …ngươi muốn làm gì …"

"Hiện tại á …ta muốn giết người."

Một luồn hắc khí bay ra từ người của nàng làm Lý Lịch Vũ sợ hãi lui về sau. Hắn giờ đây thấy hối hận khi dám chiếm cả tiện nghi của cô đệ tử này.

"Đại đồ đệ, thân xác yếu ớt của ta sẽ chịu không nổi đó …ngươi …ngươi đừng manh động a …"

Kaguya như không nghe hắn nói gì áp sát lại vừa để tay lên lưng định kéo dây áo mình ra thì …

"Phan đã, có người, hắn đang bỏ khói thuốc mê, giải bộ bất tỉnh."

Nói xong Lý Lịch Vũ lập tức giả bộ bất tỉnh. Kaguya cũng phát hiện có người, dùng tốc độ nhanh nhất trang lại toàn bộ y phục cũng giả bộ bất tỉnh. Trong lòng nàng hiện tại vô cùng nóng nảy, nếu không có người phá đám thì lúc nãy....



Ngoài cửa.

Osita được hai tên khích khách báo cáo cũng chạy lại báo với Tenji.

"Chủ công, hoàn thành rồi ạ."

"Hê Hê, tối lắm ta sẽ hôm nay sẽ thưởng cho ngươi thật nhiều. Mà khoan dọn xác tên người hầu của nàng đi ta không muốn hắn làm mất nhã hứng của ta."

"Vâng thưa ngài."

Tenji không chờ được lập tức muốn đi vào thưởng thụ một cực phẩm mỹ nữ trong đó. Hắn gắp gáp muốn hưởng thụ cái nơi ôn nhu kia có tốt như vẻ bề ngoài của nàng.

(Cầu commet, NP, gì gì....đó a)