Chương 18: Vòng Hai.
"Đúng như dự đoán. Có lẽ sử dụng sức mạnh một cách hoàn mỹ mới là cái ta cần không phải tu luyện kỹ sảo."
Bàn tay trái đưa lên, lắc một cái một ngọn lửa trắng đen xuất hiện. Hắn càng tập chung vào ngọn lửa nó càng bùng cháy đến mức độ nào đó, ngọn lửa hai màu dần phối hợp nhau thình thành một hình âm dương xoay tròn.
Nhìn năng lượng mà Âm Dương Đạo Ngọc Hỏa trong tay hắn tin tưởng chỉ cần hắn phóng ra cả cái hồng hoang này sẽ bị thiêu cháy đến không còn một tia cặn. Nhìn sinh linh trong một chục dậm như bị thiêu đốt, hắn thu hồi lại Thánh Lực nhìn bàn tay đã khôi phục như cũ hắn tiếp tục đi.
"Xào Xoạt"
Đi qua hàng nghìn dậm hắn đến một con suối trải qua cả vùng biển lửa này. Đi đến cạnh thác nước hắn lột bộ y phục của mình làm lộ ra một thân thể cường tráng nhưng không một tia thô kệch nào.
"Thật thỏa mái. Dù ta không chịu ảnh hưởng nhưng cái khu vực này thật khó chịu."
Vừa tắm rữa, hắn vừa than phiền. Dù những ngọn lửa nơi đây không làm hắn tổn thương nhưng nó vẫn mang lại cái cảm giác khô nóng khó chịu. Cảm nhận những luồn nước từ con suối trôi qua từng bộ phận trên cơ thế hắn bày một cái kết giới sao đó ngủ tại con suối.
Hắn không sợ không hoàng thành vòng thi thứ nhất vì theo hắn thấy muốn để bọn người kia thành công còn khá lâu nên cũng yên tâm đánh một giắc.
"Đạp"
Vừa chợp mắt không bao lâu âm thanh bước chân tiếng lại gần đây.
Cách đó không xa một chàng thiếu niên đang tiếng tới. Hắn không tin vào mắt minh. Đã mấy ngày rồi hắn không được tắm cơ thể tràn ngập khó chịu. Vừa tính lột y phục thì một thanh kiếm bay đến.
"Cụp"
Thanh kiếm cấm sâu vào tận cán. Chàng thiếu niên giật mình vội rút kiếm ra cảnh giác.
"Ai đó, ra đây."
"Ngươi đừng lại đây ta không thấy than thể của đàn ông."
Âm thanh lười biến vang lên, sao một tảng đá. Lý Lịch Vũ bước ra.
Chàng trai xa lạ kia nhìn thấy một con người đi ra từ sau tảng đá đề phòng nhìn chắm chú vào hắn. Nhưng nhìn đến cái bề ngoài cùng body hot đó hai dòng máu chảy ra từ mũi.
Lý Lịch Vũ nhìn thấy hắn mới đầu còn có chút vui đùa. Nhưng thấy nhìn than thể mình chằm chằm rồi cả máu mũi cũng rơi. Hắn phát hiện tên này là một tên …Gay.
"Này, anh bạn. Ngươi làm sao đến đây."
Hắn nhân lúc tên kia lơ là lấy ra y phục dùng thời gian nháy mắt mặc lại.
"Nhanh quá."
Tú Hiên chỉ chớp mắt kẻ lạ mặt đã thay y phục mà hắn không bắt kịp, điều này làm hắn biết mình vừa gặp một vị cường giả. Mồ hôi từ trên đầu hắn chảy xuống, nếu lúc nảy tên này để kiếm lên cổ thì hắn coi như toi.
"Ta là Tú Hiên. Ta chỉ vô tình đến đây."
-----------
"Lý huynh ngươi không đi tham gia sau, sau còn ờ đây."
Tú Hiên vừa ăn con cá nướng do chính tay Lý Lịch Vũ làm. Hai người sao một hồi căng thẳng đã quen biết nhau. Hai người cũng gác kiếm bắt tay làm bạn đồng hành.
Tú Hiên nghĩ Lý Lịch Vũ là một mỹ nam tóc trắng đầy hấp dẫn cùng khá là vui tính. Còn Lý Lịch Vũ nghĩ hắn là một tên gay nên cũng vui vẻ kết bạn. Hắn từng có một vài tên bạn là gay cũng phát hiện lũ này tuy hơi tởm nhưng khá là vui.
"Ta có bí mật không lo đến trể hơn bọn người kia."
"Vậy à. Thật là hâm mộ a, đệ phải đi lòng vòng không biết đi đến đâu. Vừa phải tìm đường vừa phải cảnh giác thật mệt."
Hắn cung cái vai mệt mỏi, nũng nịu than. Bên cạnh Lý Lịch Vũ cũng nghe thây, run mình một cái hắn cảm giác kỳ quái Tú Hiên không có cái cảm giác gớm gớm mà hắn cảm nhận từ mấy đứa bạn gay của hắn.
"Tú đệ, ngươi tham gia nữa à. Ta thấy ngươi là thế hệ mới tu luyện chưa bao lâu đã Huyền Tiên hậu kỳ, không thua kém các thiên tài ba tộc lớn làm gì cần phải làm việc nguy hiểm như thế này."
Tú Hiên cúi đầu.
"Không phải đệ muốn nhưng …đệ không có sự lựa chọn đệ là Tiên Thiên Sinh Vật. Gia tộc của đệ bị hủy diệt, đệ muốn báo thù cho họ. Có sự trợ giúp từ Phượng Tộc đệ tin dưới sự ủng hộ của một trong Ba tộc lớn nhất Hồng hoang, đệ sẽ thành công "
Nhìn đệ ấy kiên quyết, hắn cũng không nói nữa mỗi người mỗi cảnh. Hắn vỗ cai cổ vũ hắn.
"Đi thôi, muộn rồi."
Ngồi dậy. Cầm Tịch Linh Kiếm cùng Bá Thiên Xích vào sao lưng. Hắn cùng Tú Hiên bay đi.
Một ngày sau.
"Vũ đại ca, có phải nó không."
Trước mặt hai người là một cánh cửa khổng lồ hình dáng y như đúc cánh cửa mà họ bước vào nơi quảng trường. Họ bước vào phát hiện nơi đây vẫn vắng chỉ thấy lác đác vài người.
"Hai vị xin chúc mừng, hai người vừa thành công trong đợt tuyển chọn này. Xin mời theo ta ta sẽ nơi tạm nghỉ cho hai người."
"Hay quá chúng ta thành công rồi."
Tú Hiên vui mừng, ôm lấy cổ của hắn. Vui mừng la hét. Hành động của nàng làm các cô gái phục vụ của Phượng Tộc cười khẽ. Lý Lịch Vũ cũng bất ngờ. Tú Hiên cảm thấy đôi mắt kỳ lạ của mấy người cũng phát hiện mình thất thố. Hai người con trai ôm nhau trước thanh thiên bạch nhật rất không ổn. Cúi thấp đầu hắn như người câm không nói một lời nào, xấu hổ chạy mất.
"Không hổ là gay."
Lý Lịch Vũ nhìn bong lưng của Tú Hiên cảm than. Hắn cũng không bài xích gì đi theo người phục vụ.
(ta thật ra có chút nản. An hem commet đi cho ta đỡ buồn.)