Chương 138: Định Trận Thần Châm

Nhất Niệm Thiên Chủ

Chương 138: Định Trận Thần Châm

Tại một vùng tăm tối trong, không gian không có một tia sáng, tại trung tâm trong Lạc Thiên đứng đấy ánh mắt khóa lấy một cái tọa độ, hắn cứ như vậy đứng đấy nhìn lấy cái này tọa độ, thần sắc đầy suy tư.

Cũng không bao lâu lắm Lạc Thiên hai tay kết ấn, quanh thân hắn từng đạo phù văn như từ thương thiên rủ xuống, những này phù văn đều trần ngập lấy không gian chi lực, mỗi một sợi phù văn trên khi xuất hiện lúc lập tức biến mất như chúng đã đồng hóa cùng không gian nơi đây.

Lạc Thiên thủ tâm bình tĩnh đứng đấy, cũng không bao lâu sau, hắn một tay dơ ra, khi hắn dơ ra lúc phía trước như có một bức tường vô hình ngăn chặn lấy bàn tay của hắn, bức tường này mười phần mờ ảo, khi chạm vào nó lúc sẽ khiến người cảm giác nó đang ở trước mặt ngươi nhưng kỳ thật đang ở lấy một khoảng cách cực kỳ xa xôi.

"Mở." Cũng không bao lâu đang đứng im Lạc Thiên bỗng nhiên quát lớn một tiếng, theo đó không gian phía trước rung rung từng đợt như muốn phá toái.

"Rắc rắc." Một tiếng vang lên trong không gian, theo đó bức tường vô hình kia lập tức phá toái để lộ ra một cái thông đạo.

Nhìn này thông này Lạc Thiên cũng không chần chờ lập tức bước vào, mà khi hắn bước vào lúc không gian thông đạo kia lập tức khép lại như chưa từng xuất hiện vậy.

Bước vào thông đạo trong, hoàn cảnh ở đây cũng không có cái gì thay đổi, có chăng chỉ là ở trung tâm không gian có lấy một vật đang phát sáng, nó ánh sáng trên tuy rằng có vẻ ảm đạm nhưng khi đặt ở trong không gian này lúc lại như một ngọn Hải Đăng chiếu sáng để con thuyền có thể tìm được đường về vậy.

Ấnh sáng tỏa ra kia là bắt nguồn từ một vật, mà vật này nó bề ngoài hình dáng giống như một cái cột sống của con người vậy, trên cái này xương sườn có lấy tám đốt, mỗi một đót trên đều khắc lấy những phù văn cổ xưa, nó cổ xưa tới mức tựa hồ dù là ai cũng không thể ngược dòng tìm hiểu được vậy, là như vậy mười phần xa xôi.

"Định Trận Thần Cốt." Nhìn cái vật giống như xương cột sống trên thân huyết nhục chi khu của nhân tộc này Lạc Thiên khẽ nỉ non, vật này hắn là biết đến đấy.

Định Trận Thần Cốt, nó là do hoàn cảnh tự nhiên sinh ra mà không phải là cái gì người tạo ra. Nó xuất hiện lúc thường ở một nơi có nhiều người chết, bởi vì vật này là hấp thu lấy vô số tinh túy của những người đã chết mới có thể hình thành, nó hình thành quá trình rất là giống như Nội Tâm Chi Quang năm đó Lạc Thiên ở Ma Uyên Cấm Địa đạt được.

Nhưng có một cái khác biệt là vật này không phải do tu sĩ tạo thành, mà nó là do thiên địa tự nhiên hình thành, hơn nữa nó muốn hình thành vậy phải cần huyết nhục cùng xương tủy của rất nhiều sinh linh, mà cái này số lượng đã không cách nào để đếm được, theo Lạc Thiên đoán vật này muốn hình thành vậy phải có trên trăm vạn ức người chết mới có thể thành hình, hơn nữa những người chết kia đều phải Đế Tôn cảnh trở lên mới được.

Như vậy có thể thấy được nó hình thành độ khó là như thế nào.

Công dụng thì Lạc Thiên có biết đến, vật này thường dùng để làm nơi trung tâm chống đỡ trận pháp, nếu dùng nó để gia trì cho trận pháp vậy thì trận pháp sẽ được tăng phúc lên ba thành hiệu quả, quản chi là chung cực đại trận cũng là công hiệu như vậy.

Nhìn vật này một vòng rồi Lạc Thiên hai tay kết quấn, theo đó mi tâm hiện ra một cái xích làm bằng đại đạo lao ra quấn về Định Trận Thần Cốt, hiển nhiên hắn là biết tới cách nhận chủ vật này.

Theo chúng quấn lấy với nhau lúc Lạc Thiên cùng Định Trận Thần Cốt dần dần nối liền liên hệ, "Vù" một tiếng, Định Trận Thần Cốt khi nhận Lạc Thiên làm chủ xong lập tức bay tới bàn tay của hắn, trên thân nó ánh sáng càng phát ra chói lọi, tựa như đang vui mừng vì có chủ vậy.

"Năm đó bọn họ không có cách nào để thu phục được ngươi, như vậy bây giờ hãy theo ta đi." Lạc Thiên nhìn Định Trận Thần Cốt khẽ nói. Năm đó hắn nghe Kiếm Nhất nói Ma Thần Điện đám người tuy là có được nó nhưng không cách nào khiến nó nhận chủ, chính vì vậy trong trận chiến cuối cùng cũng không thấy họ đem vật này ra.

Còn nếu bọn họ có thể vận dụng được nó vậy thì trong trận chiến cuối cùng kia cũng không tới nỗi thảm bại như vậy.

"Cũng là lúc nên rời khỏi đây." Thu hồi tâm tình Lạc Thiên khẽ nỉ non, vật hắn muốn đều đã đạt tới, ở lại Ma Thần Điện trong cũng không còn ý nghĩa.

……

Tại một cung điện có sáu bức tượng trong, Cơ Lang thần sắc hoảng hốt đi đi lại lại, trong ánh mắt tràn đầy lo lắng.

Mà một bên vốn đứng đấy Tà Nguyệt bây giờ đã không thấy đâu, hiển nhiên là đã biến mất tại cung điện.

"Nha đầu, có chuyện gì sao." Đang lo lắng Cơ Lang bỗng nhiên nghe được một âm thanh, nghe thanh âm này lúc nàng thần sắc vui mừng.

Quản nhiên chỉ thấy Lạc Thiên không biết từ lúc nào đã xuất hiện tại trong cung điện, thần thái vẫn là như vậy bình tĩnh.

"Lạc Thiên." Cơ Lang nhìn thấy hắn vui mừng kêu lên, nhưng sau lập tức khuôn mặt nàng chuyển thành lo lắng: "Lạc Thiên, Tà Nguyệt bị bắt đi rồi." Mấy ngày này khi Tà Nguyệt bị bắt nàng sắp lo lắng chết rồi, làm sao cũng chỉ cầu mong Lạc Thiên nhanh chóng trở về một chút.

"Bị bắt?, ở đây còn có cái gì yêu thú mạnh hơn các ngươi hay sao." Lạc Thiên nghe nàng nói thì càng nghi ngờ hỏi, hắn trước khi đi đã từng cảm ứng xung quanh một vòng, phát hiện cũng không có cái gì yêu thú mạnh mẽ đi à nha.

"Bắt Tà Nguyệt là một đầu Ma Long, hơn nữa còn là Cửu Đầu Ma Long." Cơ Lang nghe hắn nói lập tức giải thích, mà khi nhắc tới Cửu Đầu Ma Long lúc thần sắc sợ hãi, phải biết Cửu Đầu Ma Long tuy rằng là kẻ bị Long Tộc ruồng bỏ nhưng chúng huyết mạch có thể sánh ngang với Long Tộc Vương Giả, chiến lực mạnh tới nghịch thiên mức độ.

Mà Ma Long lúc sinh ra chỉ có một cái đầu, nhưng khi đột phá tới Chân Quân lúc chúng sẽ mọc thêm một cái đầu, cho tới lúc nào chúng có mười cái đầu thì cảnh giới có thể sánh bằng mười cái Thần Ngân Chân Quân, như vậy có thể nghĩ Cửu Đầu Ma Long cảnh giới rốt cuộc mạnh như thế nào.

"Cửu Đầu Ma Long." Nghe nàng nói Lạc Thiên không khỏi ngẩn ra, bởi vì theo hắn độ nhạy cảm bây giờ vậy nếu trong Ma Thần Điện có một con Cửu Đầu Ma Long thì hắn nên biết mới đúng, làm sao bây giờ lại đột nhiên xuất hiện đây.

"Vậy tại sao nó không bắt luôn ngươi." Lạc Thiên có chút bất ngờ nhìn nàng hỏi, Ma Long tuy rằng cũng không phải là cái loại cực kỳ tà ác đồ vật nhưng nếu đã động thủ với Tà Nguyệt vậy thì nên động thủ với nàng luôn đi.

"Ta không biết, nó xuất hiện lúc không cho chúng ta phản ứng đã lập tức nuốt lấy Tà Nguyệt rồi rời đi." Cơ Lang nghe hắn nói ánh mắt ngấn nước kể ra, nàng giờ khắc cũng cực kỳ ủy khuất à, đầu kia Ma Long ăn Tà Nguyệt vậy tại sao lại không ăn nàng, chẳng lẽ nàng thịt thối không thành….

"Được rồi." Lạc Thiên có chút bất đắc dĩ rồi thả ra cảm ứng, cả không gian của Ma Thần Điện mọi tọa độ lập tức bị bao phủ trong phạm vi cảm ứng của hắn, chỉ là dù hắn có cảm ứng thế nào cũng không thể cảm ứng được có khí tức hay hình dáng của đầu nàyMa Long.


"Không thấy." Lạc Thiên cảm ứng không được thì hai mắt nheo lại chậm rãi nói.

"Vậy làm sao bây giờ, phải nhanh lên nếu không Tà Nguyệt ngay cả cặn bã cũng không còn." Cơ Lang nghe vậy cuống lên rồi khóc ồ ồ nói.

"Được rồi, nếu đầu kia Ma Long thật muốn hạ sát thù với Tà Nguyệt vậy thì nàng đã chết từ lâu rồi." Lạc Thiên có chút bất đắc dĩ nói, Tà Nguyệt có chết hay không thì hắn không lo lắng, dù sao hắn và nàng chỉ là một người dưng mà thôi.

Nhưng là vì hắn đem nàng vào đây nên vẫn phải chịu một phần nào trách nhiệm, chính vì thế hắn vẫn phải tìm bằng được đầu này Ma Long, nếu Tà Nguyệt tới lúc đó thật chết đi vậy thì hắn không ngại diệt sát con này Ma Long.

"Nó xuất hiện theo phương hướng nào." Cuối cùng Lạc Thiên vẫn là khẽ hỏi một câu, mặc dù không thể cảm ứng được nó nhưng nếu có thể xác định phương vị vậy chắc hẳn là có thể tìm ra đầu mối.

"Nó ở trong bức tượng ở giữa lao ra." Nghe hắn nói Cơ Lang lập tức nói ra, nãy giờ quá lo lắng nên nàng quên mất điều này, bây giờ nghe hắn hỏi thì mới nhớ.

"Ở vức tường giữ sao." Nghe nàng nói Lạc Thiên không khỏi nhìn về bức tường ở giữa.

Nó khắc họa hình dáng của một nam tử, bề ngoài nhìn đến khiến người cảm giác tuấn dật lại tà dị, hắn ánh mắt trong mang theo một loại bi thương, tựa hồ đã từng trải qua rất nhiều loại bi thương vậy.

Mà cái khiến Lạc Thiên chú ý không phải là cái này khí chất, mà là khuôn mặt, lúc đầu hắn cũng không có chú ý, bây giờ nhìn kỹ vậy mà hắn thấy bức tượng này bề ngoài có ba phần giống Tà Nguyệt.

"Không lẽ người này là phụ thân hoặc là thân nhân của Tà Nguyệt" Lạc Thiên có chút suy tư, bởi vì chuyện này quá trùng hợp cho nên không thể khiến hắn nghĩ nhiều.

"Tà Nguyệt xuất thân thế nào." Cuối cùng Lạc Thiên vẫn quay sang hỏi Cơ Lang, hiển nhiên hắn muốn biết chuyện này rốt cuộc là như thế nào.

"Ta không biết, chỉ nghe nói Tà Nguyệt là do Trường Hạo Chân Quân từ bên ngoài đem về nuôi." Nhắc tới vấn đề này Cơ Lang cũng không quá rõ ràng, dù sao chuyện liên quan tới một vị Chân Quân đều rất ít người nguyện ý nói đến.

"Nói vậy các ngươi cũng không biết nàng xuất thân như thế nào đi." Lạc Thiên nghe vậy khẽ nói.

"Đúng vậy, ta quen Tà Nguyệt tới giờ cũng chưa thấy nàng nói gì về thân thế của mình." Cơ Lang nghe hắn nói cũng gật đầu trả lời, nàng tuy rằng có thân phận cao nhưng tính tình ham chơi nên cũng không quá chú ý tới xuất thân của người khác.

"Được rồi, ngươi lui xa một chút." Lạc Thiên chậm rãi gật đầu rồi phất tay đem nàng bay ra phía xa, hiển nhiên hắn muốn bắt đầu tìm kiếm Tà Nguyệt, dù sao nàng nhưng là do hắn đưa vào, như vậy hắn phải đảm bảo an toàn của nàng mới đúng.