Chương 137: Thần Ma Điện Mạnh Mẽ

Nhất Niệm Thiên Chủ

Chương 137: Thần Ma Điện Mạnh Mẽ

"Vù." Liền hai người bị đâm lúc Lạc Thiên ngự kiếm tâm phi hành đi tới, theo đó lại hai cái kiếm tâm lấy tốc độ tuyệt luân không cho cả hai phản ứng rồi đâm vào Địa Khôi cùng Quân Tùng.

Cái đâm này không phải là đâm lên người bọn họ mà đâm vào một nơi khác, mà nơi đó chính là nơi cất dấu bổn nguyên sinh mệnh của cả hai, bởi vì bình thường Chân Quân dù bị thương mất đầu hay là trái tim vỡ nát thì cũng chỉ bị trọng thương là cực hạn, nếu không thể đánh nát bổn nguyên sinh mệnh của họ vậy thì dù có trúng bao nhiêu đòn cũng không thể chết được.

Theo đó một Thập Thiên Phù Cơ lập tức lao ra hấp thu lấy bổn nguyên sinh mệnh cùng bổn nguyên nguyên lực của Quân Tùng Chân Quân. Thứ này nhưng sau này vẫn rất có ích với hắn đấy.

"Ngươi…" Quân Tùng cảm nhận bổn nguyên sinh mạng đã biến mất lúc muốn nói cái gì nhưng không còn sức để nói, cuối cùng hắn khẽ nhắm mắt rồi không còn hô hấp nữa.

Nhìn thấy Quân Tùng đã chết lúc Lạc Thiên tay khẽ vẫy rồi thu hồi tất cả tài nguyên cùng cái này khôi lỗi vào không gian chứa đồ, hiển nhiên con này khôi lỗi tuy rằng có chút bị hắn làm hư hại nhưng cũng không phải là không thể sửa chữa lại.

Nhìn xung quanh một vòng rồi Lạc Thiên đi tới nơi xa đang chờ xem Tà Nguyệt hai nữ.

"Thế nào, trên người hắn có cái gì đồ tốt hay không." Nhìn thấy Lạc Thiên trở lại lúc Cơ Lang không hỏi hắn có bị gì hay không mà nhìn hắn hỏi có được cái gì hay không.

"Không có." Lạc Thiên có chút bất đắc dĩ nhìn nha đầu này lạnh nhạt nói.

"Keo kiệt." Cơ Lang nghe hắn thì lầm bầm nói, nàng làm sao tin hắn giết một vị Chân Quân xong mà không thu hoạch gì chứ.

"Không sao chứ." Tà Nguyệt nhìn Lạc Thiên có chút quan tâm hỏi, dù sao đối thủ của hắn là bốn cái Thần Ngân Chân Quân mà không phải cái gì thượng vị Tôn Chủ, làm không tốt là để lại ám thương cũng nói không chừng.

Còn về hắn tại sao mạnh như vậy thì nàng tuy rằng tò mò nhưng vẫn không hỏi, bởi vì quan hệ của hai người bây giờ còn chưa tới mức độ để hắn nói với nàng.

"Không sao." Nhìn Tà Nguyệt ánh mắt lo lắng Lạc Thiên khẽ lắc đầu lạnh nhạt nói, đối với hắn mà nói nàng chỉ là một cái người qua đường trên lưu luyến hắn mà thôi, mọi thứ rồi cũng sẽ bị thời gian mài mòn, tình ý còn chưa kịp phát triển cũng sẽ dần dần nhạt đi cho tới không có cảm giác nữa, vì thế hắn cũng không có cái gì tốt phải đáp trả nàng, không có lý do cũng không cần lý do, ít ra đối với hắn mà nói là như vậy.

"Đi thôi." Lạc Thiên quay đầu đi về phía trước rồi chậm rãi nói với hai nữ.

Phía sau thấy hắn không muốn nhiều lời cũng bất đắc dĩ rồi đi theo, hiển nhiên cũng khá quen thuộc với thái độ lạnh nhạt với tất cả mọi thứ, tất cả mọi người như hắn.

……

"Này, ngươi đã từng vào đây sao." Trên đường đi lúc Cơ Lang thấy Lạc Thiên tựa hồ rất quen thuộc với đường nơi đây nên hơi tò mò hỏi.

"Chưa từng tới qua." Lạc Thiên lắc đầu bình tĩnh nói.

"Vậy sao ngươi lại quen thuộc nơi đây vậy?" Cơ Lang nghe hắn nói thì càng nghi ngờ hỏi, hiển nhiên dưới cái nhìn vủa nàng đã chưa từng tới nơi đây vậy không nên quá quen thuộc nơi đây mới đúng.

Một bên Tà Nguyệt cũng có chút tò mò, hiển nhiên nàng cũng khá nghi vấn.

"Trước đó từng có người quen của ta đi vào, sau khi ra hắn có đem hình ảnh nơi đây cho ta xem." Lạc Thiên chậm rãi nói, năm đó khi Kiếm Nhất sau khi trở về đã từng đem hình ảnh nơi đây cho hắn xem, cũng có bảo hắn nếu có thể vậy thì lấy món đồ còn sót lại trong này luôn, chính vì vậy dù chưa tới nơi đây nhưng hắn cũng không phải quá xa lạ.

"Nghe nói năm đó từng có tám vị có mười cái Thần Ngân Chân Quân vây công Ma Thần Diện, không biết có thật hay không." Một bên vẫn trầm mặc Tà Nguyệt bỗng nhiên nói một câu.

"Phải đấy, năm đó ta cũng nghe phụ thân ta nói qua về chuyện này, chỉ là cũng không có nói rõ ràng." Cơ Lang nghe nàng nói vậy lập tức cũng trả lời rồi nhìn Lạc Thiên, hiển nhiên là muốn xem hắn có biết cái gì thêm hay không.

"Đích thật là tám vị." Lạc Thiên cũng gật đầu thừa nhận rồi nói: "Năm đó Thần Ma vũ trụ có thể nói là vũ trụ mạnh thứ ba, chỉ xếp sau Hỗn Loạn vũ trụ cùng Thiên Chiến vũ trụ, bọn họ ở thời đại kia thế nhưng có mười sáu người có mười cái Thần Ngân." Nói tới đây hắn không khỏi cảm khái.

Mười sáu vị có mười cái Thần Ngân Chân Quân, đây là một con số cực kỳ kinh khủng ở trong Thập Thiên, chỉ là dù có bao nhiêu người mạnh mẽ đi nữa thì cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi xung đột rồi dẫn tới một trận chiến, hiện giờ theo Lạc Thiên được biết vậy thì chỉ có chừng mười vị Chân Quân có mười cái Thần Ngân, còn lại chết thì cũng đã chết, mất tích thì cũng đã mất tích.

Ở Thập Thiên bây giờ Thần Ma vũ trụ tuy rằng vẫn còn mạnh mẽ, nhưng vốn đủ xếp thứ ba trong Thập Thiên bọn họ giờ chỉ có thể miễn cưỡng xếp thứ sáu, tất nhiên cái này cũng chỉ là bề ngoài nhận định mà thôi, dù sao không tới cuối cùng tổng kết chiến lực thì không ai dám nói vũ trụ này mạnh hơn vũ trụ kia cả.

"Trận chiến kia chỉ chết sáu vị Chân Quân có mười cái Thần Ngân của Ma Thần Điện thôi sao?." Cơ Lang có chút tò mò hỏi, bởi vì nàng từng nghe nói năm đó những người vây công Ma Thần Điện có mười cái Thần Ngân Chân Quân đều còn sống, chỉ là đối với cái tin tức này Cơ Lang cũng không quá tin tưởng.

Phải biết tám vị Chân Quân có mười cái Thần Ngân vây công sáu vị Chân Quân có mười cái Thần Ngân thì cũng không thể chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu thật một trận chiến sinh tử thì phải có người ngã xuống mới đúng, dù sao Ma Thần Điện mấy vị kia cũng không phải ngồi không, ở đây cũng còn chưa nói tới trong Ma Thần Điện còn có rất nhiều Chân Quân có chín cái Thần Ngân trở xuống nữa.

"Đích thật là bên Chính Ma hai phái không tổn thất một người nào." Lạc Thiên cũng gật đầu thừa nhận nói.

"Cái này là không thể nào, nếu thật sự đánh nhau vậy phải có một người ngã xuống mới đúng chứ." Tà Nguyệt cùng Cơ Lang có chút không thể tin nói.

"Cái này sau này các ngươi sẽ biết." Lạc Thiên khẽ lắc đầu nói, chuyện này các bây giờ không cần thiết phải biết, bởi vì trong chuyện này dính dáng tới quá nhiều, làm không tốt là bị liên lụy vào, tới lúc đó phiền phức quấn thân cũng không phải cái gì hay ho.

"Phải rồi, truyền thừa của ngươi tại sao lại có thù oán với Ngọc Diện Cung vậy?." Cuối cùng Cơ Lang như nhớ tới cái gì rồi hỏi, năm đó nàng nhưng nghe nói Thiên Tinh Cung đem mấy vị có mười cái Thần Ngân tiến đánh Ngọc Diện Cung, chỉ là không hiểu sao năm đó mấy môn phái chính đạo ra mặt nên chuyện này tạm dừng.

"Có một số việc ngươi biết càng ít càng tốt, nếu không chết như thế nào cũng không biết." Lạc Thiên nghe nàng hỏi lông mi khẽ nhăn rồi chậm rãi nói.

"Lần này chúng ta đi đâu nữa đây?" Nhận ra được Lạc Thiên có vẻ không vui nên Tà Nguyệt chuyển đề tài hỏi.

"Ta đi lấy món đồ kia, mà các ngươi thì đi lấy cơ duyên của chính mình." Lạc Thiên chậm rãi trả lời.

Tiếp đó ba người đi tới một cung điện, tại cái này cung điện trên có lấy sáu cái bức tượng, những bức tượng này đều khắc lấy hình dáng của sáu người, bọn họ khuôn mặt đều là thuộc loại khiến người vừa nhìn đã cảm giác rất tà dị.

Sáu bức tượng hình người này bề ngoài không có kinh thiên uy thế, nhưng nó đứng đấy thôi đã khiến người cảm giác nó đã tồn tại từ thời đại rất xa xưa, dù không có uy thế nhưng khi nhìn vào đã khiến người nhìn nổi lên một tia thần phục cảm giác. Bọn họ trên đều có một loại thần vận rất khó tả, tựa hồ vừa chính vừa tà, vừa nhìn đã khiến người cực kỳ mâu thuẫn.

Trên đầu cả sáu đều đội lấy một cái Thần Quan, xung quanh Thần Quan đều khắc lấy cùng một tiêu chí hình thoi, từ ngoài nhìn đến đã biết bọn họ rất có thân phận.

"Sáu vị Điện Chủ của Ma Thần Điện." Nhìn sáu bức tượng này Lạc Thiên chậm rãi nói, hiển nhiên trước đó hắn cũng đã từng thấy ba hình ảnh của sáu người này.

"Đây là sáu người có mười cái Thần Ngân Chân Quân sao." Nhìn sáu bức tượng kia Cơ Lang có tò mò nhìn một vòng.

Mà một bên Tà Nguyệt khi thấy sáu bức tượng này lúc chưa từng dời mắt qua, thần sắc có hoảng hốt, nghi ngờ… nàng cứ như vậy nhìn một vòng rồi nhìn ở chính giữa bức tượng, bởi vì ở bức tượng kia vậy mà cho nàng mang tới một loại thân thiết cảm giác.

Tựa hồ nàng và chủ nhân của bức tượng kia trước đây thật lâu đã từng tiếp xúc với nhau vậy, cảm giác này khiến nàng không nói lên lời.

"Sáu bức tượng này trên đều có khắc lấy đại đạo, công pháp, vũ kỹ... trên đó có rất nhiều thứ có thể trợ giúp với các ngươi, hi vọng các ngươi có thể nắm lấy cơ duyên của chính mình." Lạc Thiên nhìn sáu bức tượng một vòng rồi chậm rãi quay đầu nói với hai nữ, lần này đem hai nữ tới đây cũng xem như là hết tình hết nghĩa, nếu như các nàng không thể lấy được cái gì cơ duyên vậy thì hắn cũng đành chịu.

"Trên này có cái gì chân khí hay là bảo vật kinh thiên gì không." Cơ Lang cũng không để ý hắn nói mà nhìn đông nhìn tây như muốn xem trong này có thể hay không tìm được một cái bảo vật.

"Đã bị lấy hết." Lạc Thiên nghe nàng nói không khỏi im lặng, hắn nói: "Được rồi, các ngươi chậm rãi tìm hiểu." Nói tới đây hắn không khỏi quay đầu nhìn Tà Nguyệt rồi không nhìn hai nữ rời đi.

Lần này hắn phải đi lấy món đồ kia cho nên cũng không thể ở lại đây chờ hai nàng được, dù sao món đồ kia cũng là lúc nên cầm tới tay, nó nhưng là một món đồ có công dụng cực kỳ trọng đại đối với Thiên Tinh Cung bọn hắn.