Chương 279: Một cái khác ngôi nhà nhỏ trong rừng.

Nhật Kí Thần Linh

Chương 279: Một cái khác ngôi nhà nhỏ trong rừng.

- Là mộng? Hay là sự thật?

Tỉnh ngủ dậy, Lăng phát hiện mình chính đang yên ổn nằm trên chiếc giường duy nhất bên trong ngôi nhà. Xung quanh đã chẳng có ai. Lờ mờ ánh nắng tia sáng chiếu qua khe cửa sổ khi rất rõ ràng nói cho ai đó biết, thời gian lúc này đã là buổi sáng ngày hôm sau đi rồi.

"Chính mình vậy mà mơ mơ hồ hồ ngủ lại ở tại nơi đây một đêm?" Ai đó tự lẩm bẩm.

Dựa theo buổi tối hôm qua kế hoạch, vốn dĩ phải là ăn uống xong bữa tối mà Marisa khoản đãi liền tìm kiếm đường về nhà của Mystia thông báo bình an, cùng với kế hoạch ngày sau ở lại tại Hakurei thần xã bên trong ngôi đền mở cửa hàng duy tu sửa chữa của bản thân. Thật không nghĩ tới vậy mà hi lý hồ đồ liền nằm lại cả đêm ngủ ở nơi này. Còn có chân thực cực kì giấc mơ đêm hôm qua…

Không hiểu thấu, Lăng liền bắt đầu đứng dậy đi dò xét bất kì vết tích nào tồn tại bên trong ngôi nhà, chỉ cần nó có thể chứng minh nào đó sự việc dựa theo suy đoán trong lòng đêm qua đã từng tồn tại.

Thật đáng tiếc! Có lẽ là Marisa che dấu vết tích quét dọn thật tốt quá, hay hoặc chính là bản thân tối hôm qua chỉ là làm một giấc mơ thôi?

Mộng xuân vô ngần không dấu vết,

Mộng tỉnh khi người đã không phải người~

Ai! Rất muốn biết được đêm hôm qua sự thật chân tướng là như thế nào hey!!!

Lắc lắc đầu~ Muốn biết rõ mọi chuyện vậy cũng chỉ có thể thông qua gặp mặt Marisa dò hỏi. Mà nếu như bản thân tối hôm qua thật sự giống như suy đoán làm ra cái loại chuyện kia, anh chàng nào có mặt mũi đâu đứng trước mặt đối phương dò hỏi lại á.

Còn có cô nàng chết tiệt này mới sáng sớm ngày ra liền chạy đi đâu mất rồi?

Không chịu phụ trách nhiệm? Chạy án? Luôn cảm giác có chỗ nào đó vi diệu vị thế không được cân bằng cho lắm. Nào có làm xong chuyện đó sau khi một đôi nam nữ, nam không bỏ chạy ngược lại nữ biến mất hút tăm hơi đâu. Luôn cảm thấy bản thân mình giống như bình thường nhà gái bị chơi xong rồi quăng. Thật sự quá là đồ phá hoại cảm giác mà!

Xoa xoa mặt cố làm cho mình cảm xúc tỉnh táo lại. Nguyễn Trọng Lăng tức thời quyết định, vẫn là trước rời đi cái này làm người thương tâm địa phương đi. Lắc lắc đầu mở cửa đi ra bên ngoài ngôi nhà. Bởi vì được xây tại một khoảng đất trống trong rừng, bởi vậy vừa ra khỏi cửa Lăng liền có thể nếm đến ánh nắng sớm mai buổi sớm chiếu lên trên cơ thể người cái kia ấm áp hương vị… mới là lạ!

- Đây là cái gì quỷ dị sương mù?

Nhìn lơ đãng nhàn nhạt trên bầu trời bao phủ màu đỏ sương mù, Lăng tức thì trong lòng không khỏi luôn cảm thấy quái quái. Cảm giác thứ này cũng không giống như là tự nhiên đồ vật bên trong có thể sinh ra. Ngẫm nghĩ lại thời gian bây giờ nhìn kĩ lại, bình thường sớm đã mặt trời lên cao tám chín giờ, lúc này lại bị sương mù màu đỏ bao phủ làm cho ánh sáng lờ mờ như buổi rạng sáng. Thật cũng đủ không xong!

"Mà thôi! Cái này lại có liên quan gì đến bản thân đâu." Nghĩ nghĩ, Lăng quyết định trước tiên tìm kiếm một chút chỗ ở ngôi nhà trên cây của Mystia. Bình thường vị này chim sẻ đi đêm yêu quái luôn là ngày ngủ đêm ra. Hôm nay lại vẫn không có cô giáo Keine buổi dạy học, bởi vậy đối phương lúc này rất có thể còn đang nằm ngủ ở nhà. Trước đó không phải đã từng có nói một khi rời đi sẽ tự mình nói với đối phương sao. Buổi tối hôm qua không hiểu thấu liền thất hẹn, như vậy thật không tốt, anh chàng muốn tiến hành nhanh chóng đền bù.

Lại nói tuy rằng Mystia bình thường buổi đêm bán quán hàng rong cá nướng thường thường vị trí ở gần phía ngoài nhân loại thôn, thế nhưng chỗ ở nhà trên cây của đối phương ngược lại là khá ẩn núp giấu ở sâu trong rừng.

Không có cách nào, muốn tìm được ra vị trí của nó Lăng cũng chỉ đành hạ thấp mây bay độ cao tiến hành tìm kiếm. Cây cối ở trong rừng lại là như vậy dây mơ rễ má rậm rạp thực. Luôn cảm giác như vậy mù mờ đi tìm thử vận may thật sự là quá mức đồ phá hoại hey~

Thời gian ước chừng trôi qua nửa tiếng sau, Lăng nhà ở trên cây của Mystia tìm không thấy. Sương mù màu đỏ bao phủ Huyễn tưởng hương giờ ngược lại là càng ngày càng thêm dày đặc mà bắt đầu. Cũng không biết nguyên do vì sao~

Luôn cảm giác sẽ có chuyện gì đó không được hay ho cho lắm sắp sửa xảy ra. Ngửa mặt lên nhìn bầu trời màu đỏ sương mù, nào đó người không khỏi thầm than. Bước chân ngược lại nhanh hơn nện bước đi về phía trước, một ngôi nhà khác nằm ngay ngắn tại ở trong rừng.

Không tìm thấy nhà hoặc lạc đường làm sao bây giờ?

Đương nhiên chỉ có thể đi hỏi thăm người ven đường u!

Ân! Đám tiểu yêu tinh, tiểu yêu quái thấp trí tuệ như cái gì mao ngọc, ám ảnh nhện, độc xà…vân vân ven đường vậy liền không cần trông cậy vào. Cũng chỉ có cấp bậc cỡ chủ nhân của ngôi nhà này Lăng mới cảm thấy có chút đáng tin.

Nếu anh ấy chỉ là một người thiếu niên bình thường, trước mắt cái này xây dựng độc lập trong rừng, xung quanh lại toàn là yêu ma quỷ quái, đoán chừng bản thân là không dám đi lên gõ cửa. Có thể tồn tại yên bình giữa vòng vây của một đám ma quỷ, đối phương chẳng lẽ còn có thể là người bình thường hay sao? Càng có nhiều khả năng chính là ma quỷ chi vương vậy đại loại đi~ Đương nhiên trước đó gặp mặt Marisa có thể loại trừ. Ít nhất thì vị này ma nữ tính cách còn thật sáng sủa hoạt bát làm người thân cận. Cho tới chủ nhân của ngôi nhà trước mắt này, vậy cũng chỉ có thông qua chính bản thân mình gặp mặt xem qua mới biết được.

- Cốc cốc cốc!

Kẻ tài cao thì gan cũng lớn, suy nghĩ một lượt xong, Lăng liền thoải mái hít một hơi sâu, sau đó gõ gõ cửa nhà.

Không thấy có ma nào trả lời.

Đợi đợi một hồi, ngay tại khi Lăng cho rằng có thể là bên trong không có người, thất vọng chuẩn bị rời đi…

- Chi nha….!

Cánh cửa trước mắt bỗng nhiên tự động mở ra. Phía sau cũng không có ai. Một âm thanh lanh lảnh, trong trẻo, lạnh lùng vô cảm tình, nhẹ nhàng vang lên.

- Xin mời vào!

"Ân! Đã xác định~ Đây nhiều khả năng là giọng nữ!" Tuỳ ý lan man suy nghĩ xua đuổi đi cảm giác khẩn trương, Lăng bước chân chậm rãi đi vào trong nhà.

- ….. Cảm ơn!

Bỗng nhiên lại xin cảm ơn ai đâu? Lăng hiện tại thật tình không nghĩ tới, trước đó vài giây còn cho rằng cánh cửa phòng vừa rồi là tự động mở ra, phía sau không có người. Hiện tại cẩn thận nhìn lại thì mới phát hiện. Cửa cũng không phải là tự động mở, phía sau nhưng thật ra đúng là không có người, thế nhưng có khác một vị… giống như là búp bên con rối hình người cỡ nhỏ vậy tiến hành giúp đỡ mở cửa nhà. Trước đó bởi vì đối phương không có mở miệng cùng hành động thế cho nên chỉ cho rằng là một cái thật xinh đẹp búp bê. Hiện tại mới vỡ lở ra rằng biết được, đây đâu chỉ là một cái búp bê? Mà còn là một cái búp bê biết hành động giống y như con người.

Khả năng có lẽ ngày hôm nay chính là ngày sinh ra để khiến Lăng không ngừng bị đánh vỡ thế giới quan. Vốn dĩ đột nhiên gặp được một vị có thể linh hoạt hoạt động búp bê đã đủ để giật mình, Lăng bước chân vừa tiến vào trong nhà xong, sau đó liền choáng ngợp trước…

Thật nhiều búp bê con rối hình dạng thiếu nữ cỡ nhỏ chính đang loay hoay bận rộn làm việc khắp trong phòng. Có đứa thì đang lau dọn bàn, đứa thì lau sàn nhà, đứa lau cửa kính linh tinh. Có búp bê con rối đang nhìn xếp lẵng hoa, có đứa đang ngồi thêu kim chỉ, kẻ dùng bàn là ủi quần áo đặt trên bàn… vân vân.

Một đám búp bê dáng vẻ ngoài đồng bộ nhất trí, tóc vàng, đôi mắt màu xanh lam. Trên người ăn mặc phổ thông màu đen hầu gái váy áo, phần che vai cùng tạp dề phía trước đều màu trắng, trước ngực cùng sau đầu có thắt nơ màu đỏ.

Lăng đi theo búp bê con rối dẫn đường đang bay trước mặt đi qua cả đám khi, một chúng búp bê muôn hình vạn trạng dáng vẻ xì xào châu đầu ghé tai nhỏ giọng bàn tán y như người thật. Thật sự là… cực kì chấn động!

- Xin hỏi anh đến có chuyện gì sao?

Một giọng nói quen thuộc vang lên đánh thức Lăng quay lại sự chú ý. Ánh mắt nhìn bởi vậy dời khỏi đám búp bê kì lạ ở phía sau nhìn về đằng trước. Nơi đó đang có một cô gái thật thật xinh đẹp đang ngồi trên bàn nhìn về phía mình. Cô ấy có mái tóc ngắn màu vàng, một đôi con mắt màu xanh dương. Trên đầu mang duy băng màu đỏ. Váy áo của cô có màu xanh dương, diềm áo che vai màu trắng, váy dài đến gần gót chân và có diềm trắng hình răng cưa. Cô nàng giờ còn buộc ruy băng màu đỏ diềm trắng quanh cổ và thắt lưng. Dưới chân mang giày và đeo tất trắng. Bên trong tay phải của cô đang đặt lên bàn là một cuốn sách đã được mở ra. Gần đó còn có một đám linh kiện nhỏ bày đặt cùng với… một nửa hình dáng còn đang làm dang dở giống như trước đó đám búp bê con rối mà Lăng vừa gặp.

Có vẻ như bản thân anh vừa rồi mới làm phiền đối phương ngay tại trong giờ làm việc thì phải. Thật tội lỗi quá ha!

Tất nhiên tâm cơ boy giống như Lăng mới sẽ không thú nhận điều này là được~

- Thật xin lỗi vì đã làm phiền. Thế nhưng tôi vừa nãy có chút ít đi lạc đường, bởi vậy không còn cách nào khác đành phải tới muốn hỏi thăm một chút lối đi.

- Còn có tên tôi là Nguyễn Trọng Lăng, có thể nói cho tôi tên tuổi của cô được không, xinh đẹp tiểu thư?

………

Kết thúc chương 279.