Chương 286: Thần thương dị biến kết thúc.

Nhật Kí Thần Linh

Chương 286: Thần thương dị biến kết thúc.

Sai rồi! Sai rồi! Sai rồi!

Ngay từ đầu vốn dĩ liền sai rồi!

Cứ tưởng rằng sử dụng quyền năng không ngừng chèn ép thần thương Gungnir đến từ vận mệnh truy sát là có thể tiêu hào mài mòn nó. Chỉ là tuỳ theo thời gian phát triển, hiện tại Lăng cũng đã nhìn ra. Tốc độ cùng uy lực dừng lại không tăng cái gì chỉ là biểu tượng bên ngoài. Bản chất bên trong nhất của cây thương ma thuật Gungnir này chính là vận mệnh chỉ dẫn, từ đầu cho tới cuối đều không có biến mất đi.

Hơn nữa tuỳ theo Lăng không ngừng giãy dụa bỏ trốn quấy phá, đối phương thật tựa như chọc giận con hổ vậy, sức mạnh điên cuồng gia tăng lên. Ban đầu là biểu tượng bằng việc gia tăng uy lực cùng tốc độ. Phía sau bị Nguyễn Trọng Lăng ngăn cản loại biểu hiện này, bởi thế cho nên vận mệnh chú định nó gia tăng sức mạnh chuyển sang phương diện khác. Tương tự thật giống như một đòn phải chết tính chất thanh kiếm thần thuận thiên trong tay Nguyễn Trọng Lăng hắn vậy!

Thật đáng sợ! Thật quá đáng sợ rồi!

- Ai! Không nghĩ tới bản thân hôm nay lại ngã nhào ở cái này không hiểu thấu chiêu thức. Bên trong huyễn tưởng hương người, mặt ngoài nhìn vào dễ đối phó, thật động đậy tay chân mà nói, quả thực là tựa như chọc tổ ong vò vẽ giống nhau. Mỗi người ẩn sâu giấu kín luôn là có một hai chiêu trò kinh khủng bảo mệnh hoặc năng uy hiếp tới tính mạng của người khác đấy! Tuyệt không thể dễ dàng coi thường.

- Mà thôi! Mà thôi! Vậy liền để ta nếm thử xem sức mạnh của ngươi đi! Là vận mệnh ta nên tuyệt, hay là thời gian quyền năng của bản thân càng cường!

Lẩm bẩm lầu bầu giống như là thầy tu ngộ đạo hiểu ra vào phút cuối đời. Lăng cũng không nữa chạy. Mà là đứng lại vận dụng ra hết mức quyền năng Thời gian mặt trời, cố định lại thân thể của mình hiện tại mốc thời gian. Nghênh đón thần thương Gungnir tuyệt sát đâm tới.

Ân! Trên thực tế chính là anh chàng sợ hãi lại tiếp tục kéo dài đi xuống, cái này vận mệnh ma thương một khi dị biến tới mức có thể loại bỏ hoặc vượt qua quyền năng Thời gian mặt trời mức chịu đựng cao nhất. Cái kia tình huống đó chính là sẽ chết thật. Nhưng không có thể lơ là làm lơ.

Cho tới Cừu đực hoá thân quyền năng của dị thần Verethragna, tuy rằng cũng có thể trị liệu phải chết vết thương. Nếu như thân thể bị mạnh mẽ đánh tan thậm chí cũng có thể hoàn toàn khôi phục lại, chỉ cần trước đó đã kích hoạt sử dụng. Thế nhưng tác dụng phụ của nó có chút cao, sẽ hôn mê ngay tại chỗ không biết bao lâu, chờ đợi khôi phục vết thương. So sánh với đó Thời gian mặt trời một khi sử dụng ra tuy rằng tiêu hao toàn bộ ma lực làm trả giá đánh đổi (bởi vậy không thể sử dụng chung cùng lúc kết hợp với quyền năng khác), thế nhưng ít nhất tay trói gà không chặt tỉnh táo người vẫn là tốt hơn bất tỉnh nhân sự không thể làm gì tình huống không phải sao.

Nói nhiều như vậy thế nhưng thời gian chung quy chỉ kéo dài trong chưa đến một phần mười ngàn trên giây, hoặc nhỏ hơn. Ai có thể tính toán rõ được. Chung quy, thần thương Gungnir bản thân cuối cùng còn là đâm trúng lên ngực của Lăng. Bắn trúng chính giữa tim!

Chỉ là thậm chí không có kịp cả thời gian để cho anh chàng cất tiếng kêu đau. Màu đen lôi đình cùng thâm sắc ngọn lửa vờn quanh cây thương ma thuật, tức khắc cũng đã tàn bạo đem Lăng cơ thể nhấm nuối hết hoá thành tro tàn. Cùng với giống như ác ma nổ vang vậy tiếng động âm thanh lớn vang vọng. Không gian từ nơi trung tâm giống như mạng nhện giờ phá rách, nhìn thấy mà ghê người. Hơn nữa lao nhanh chớp nhoáng lan ra xung quanh. Tư thế kia một khi phát triển, rất có thể sẽ biến thành phá huỷ toàn bộ huyễn tưởng hương kết giới vậy. Mọi người tất cả đang đứng xung quanh có mặt ở nơi này, hay hoặc từ nơi xa quan sát nhìn ngắm được về phía nơi này, ai cũng đều mặt mày ngưng trọng biến sắc.

Đây! Có lẽ đã có thể coi như cực kì nguy hiểm dị biến bên trong huyễn tưởng hương đi. Ân? Còn có thể gọi nó thành Thần thương dị biến được rồi.

Trừ ra một số người đứng ở vị trí gần bị sức mạnh to lớn của thần thương Gungnir giống như cướp mất đoạt hồn thẫn thờ. Ở nơi xa cảm giác tinh tế nhanh nhạy một đám đại yêu quái thế nhưng đối với huyễn tưởng hương nguy cơ phá nát, không một người có vẻ tỏ ra bất kỳ lo lắng. Hừm? Huyễn tưởng hương phá huỷ lại có liên quan gì tới chúng ta đâu. Cùng lắm thì lại chuyển nhà đi nơi khác sinh sống tiếp tục là được!... mới là lạ!

Nguyên nhân thật ra căn bản chính là…

Kim bài tay đấm, giang hồ lời đồn có thể mở auto chống lại toàn bộ huyễn tưởng hương, Hakurei vu nữ, ở nơi này còn nhân vật chính hơn cả chúng ta nhân vật chính, cuối cùng thời điểm cũng thong thả lên sàn. Vừa ra tay chính là tuyệt chiêu mạnh mẽ nhất!

- Đáng ghét a các ngươi! Luôn là như vậy làm phiền làm nhiễu người ta hằng ngày nghỉ ngơi thời điểm…

Ân? Cái này không phải tuyệt chiêu. Vẻ mặt oán niệm cái gì cũng đều bỏ qua hết đi. Chân chính tuyệt chiêu mạnh mẽ nhất chính là.

- Âm dương ngọc: Mộng tưởng trời sinh!

Mặc dù ngoài miệng nói nói bực tức không ngừng, thế nhưng đỏ trắng vu nữ ra tay còn là rất có chức nghiệp đạo đức đảm bảo. Đương nhiên, trong đó có phần nào nguyên do hay không bởi vì trước lúc đó, vị nào yêu quái hiền giả vì muốn cho lề mà lề mề đứng thay quần áo Hakurei vu nữ nhanh chóng ra tay làm việc mà ném cho một túi tiền thưởng, cộng thêm sử dụng khoảng cách yêu quái năng lực, giây lát đưa Reimu ngay tới chiến trường nơi này vậy thì không biết được rồi.

Chỉ gặp Reimu giờ nổi lên khắp người màu đen hoa văn quỷ dị trang trí như ác ma giương nanh múa vuốt, từ gót chân đã kéo dài lên đến gần phần đầu. Cầm trong tay cây gậy trừ tà vung vẩy mạnh. Từ bên trong nó khoảng khắc kéo dài xuất hiện ra một cái khổng lồ vòng tròn âm dương thái cực đồ. Ẩn chứa sức mạnh phong ấn to lớn bao phủ lại toàn bộ không gian đang không ngừng bị vỡ nát xung quanh ban đầu đã từng vị trí thân thể của Lăng.

Âm dương thái cực đồ năng lực phong ấn cùng với ma thương Gungnir lan toả ra uy lực phá hoại cứ như vậy không ngừng giằng co nhau trong vài giây. Kết quả cuối cùng hiển nhiên chính là nắm giữ Hakurei kết giới lực lượng cuồn cuộn không dứt Hakurei Reimu chiến thắng được. Dù sao thì Gungnir sức mạnh chủ yếu vốn là để đánh trúng tiêu diệt Lăng, mới không phải là để cùng Âm dương thái cực đồ bên ngoài chiến đấu đấy.

- Cứ như vậy kết thúc!

Alice ánh mắt không khỏi lo lắng nhìn về phía trống không rỗng tuếch không trung. Bên trong tấm lòng không hiểu thấu giờ mang theo một chút mất mát nho nhỏ cảm xúc. Đã thật lâu thật lâu như vậy rồi còn không có người giống như Lăng vậy ý hợp tâm đầu với cô.

Huyễn tưởng hương nhiều năm cuộc sống đối với Alice tuy vẫn luôn yên bình không hề gợn sóng, thế nhưng chung quy lâu rồi cũng có phần cảm thấy tĩnh mịch không thú vị. Hiện giờ hiếm thấy xuất hiện bên người một người có thể kiên nhẫn chịu đựng lắng nghe cô nói về đám búp bê con rối, hay về kinh nghiệm chiến đấu thẻ bài… vân vân. Dù là tính cách có phần quái gở khó thân cận như Alice, trong lúc vô tình nhất thời cũng đã nhiều hơn nở nụ cười. Cũng có đối với Lăng càng nhiều hơn quan tâm yêu thích. Nếu không trước đó bản thân cô làm sao sẽ đột nhiên điên cuồng nổi lên như vậy tấn công, một mình đánh bại chống lại cả Hồng ma quán đám người như vậy chứ! Phải biết để trả giá cho chiến tích đó, chỉ trong thời gian ngắn cô đã tự mình ra tay hy sinh huỷ diệt không biết bao nhiêu búp bê con rối của bản thân đâu.

Một giọt nước mắt không biết khi nào từ trên gò má rơi rớt xuống. Trước đó người còn ở bên cạnh mình không có dễ dàng như vậy cảm thấy đáng chú ý, thế nhưng hiện giờ người đã không còn nữa, trong lòng không khỏi thoáng hiện lên hụt hẫng đau thương đâu.

- Cuối cùng cũng kết thúc! xN

Cùng là một kiểu câu nói, đứng ở khác biệt lập trường vị trí, mỗi người đều sẽ có không giống nhau cảm ngộ. Không giống như là Alice như vậy, đột nhiên cảm thấy hụt hẫng mất mát, Remilia biến hoá trở lại hình người cùng Patchouli, Sakuya, một đám yêu tinh hầu gái, tiểu ác ma bộ đội vân vân. Tất cả mọi người lúc này khuôn mặt không khỏi nở rộ lên tươi cười.

Bọn họ lần này đây gặp phải đối mặt với đối thủ thật sự không tầm thường. Ngay cả bản thân cô chủ của bọn họ, hấp huyết quỷ đại tiểu thư Remilia nếu không phải chính mình thân thể đặc thù, có cường đại máu thịt trọng sinh năng lực, cái kia thế nhưng mà sẽ trực tiếp bị người bóp chết luôn.

Cũng còn tốt, cũng còn tốt! Kết quả cuối cùng chung quy là bọn họ chiến thắng! Tất cả mọi người đều vui mừng a, đều vui mừng khôn xiết vậy!

- Mọi người tất cả toàn bộ quay trở về Hồng ma quán. Gọi người! Chúng ta muốn mở tiệc chiêu đãi ba ngày ba đêm!

Cánh tay vung đi lên, Remilia đại tiểu thư khuôn mặt nhỏ nhắn giờ đỏ bừng phấn chấn, bá đạo tuyên bố!

- Ya ya ya! Mở tiệc! Mở tiệc! Mở tiệc ba ngày ba đêm!

- Đại tiểu thư muôn năm!

- Hồng ma quán muôn năm!

Một chúng hầu gái yêu tinh cùng tiểu ác ma giờ phút này toàn bộ đều hô to hoan hô lên. Mừng rỡ khấp khởi. Giống như Patchouli vậy "tàn tật", ung thư lười thời kì cuối người, cũng là phấn khởi phấn khởi không ngừng ngồi tại trên xe đẩy xoay quanh. Dù là luôn được xưng tán hoàn mỹ tiêu sái hầu gái trưởng Izayoi Sakuya, lúc này cũng không ngăn cản quát mắng bên cạnh có mất tôn ti trật tự đám hầu gái rối loạn hoan hô, chính mình tương tự cũng nho nhỏ cất giọng hô lên theo vài tiếng. Tỏ rõ bản thân cũng là hưng phấn vui vẻ nhường nào.

Còn có… thật vạn hạnh đại tiểu thư, cô chủ của cô không có việc gì. Nếu không… ngẫm nghĩ vậy Sakuya không khỏi hoảng hốt giật mình vội vã lắc lắc đầu. Sao có thể đâu! Remilia Scarlett cô chủ của cô mới sẽ không xảy ra chuyện gì đấy! Nhất định như vậy! Nhất định!

- Nha nha nha! Mở tiệc daze!

- Đại tiểu thư muôn năm daze!

- Hồng ma quán mở tiệc daze!

Mặc dù không biết đám người trong Hồng ma quán này tại sao phải như vậy vui mừng, thế nhưng nào đó bị người miệt xưng là trắng đen con chuột, ma nữ Marisa mới sẽ không quan tâm đâu. Hiện giờ chỉ cần biết rằng Hồng ma quán lắm tiền nhiều của hôm nay nổi điên tổ chức lên miễn phía bữa tiệc lớn là được! Thật đáng mừng a thật đáng mừng! Bản thân lại có thể đi ăn chực… à không, là đi ăn tiệc, thay cho ngồi mốc ở nhà ăn canh nấm, hoặc chung nồi nước luộc hạt gạo với Reimu tên kia.

Không thấy đến sao! Ngay cả được xưng kim bài tay đấm trong huyễn tưởng hương, Hakurei Reimu, trước đó còn vẻ mặt phiền muộn oán giận lẩm bẩm đi tới. Lúc này vừa nghe thấy Hồng ma quán chủ nhân miễn phí mở tiệc một cái. Còn không kém vui mừng cười toét cả miệng ra! Mừng khấp khởi mừng khấp khởi a! Mừng khấp khởi ra mặt!

………..

Kết thúc chương 286.