Chương 287: Giằng co đe doạ! Cuối cùng cũng trở thành Hồng ma quán tân vương.

Nhật Kí Thần Linh

Chương 287: Giằng co đe doạ! Cuối cùng cũng trở thành Hồng ma quán tân vương.

Đáng tiếc! Trên thế giới này còn có một câu nói gọi là vui quá hoá buồn~ Trên thế gian này còn có một triết lý định luật gọi là kết cục xoay ngược lại! Trên cõi đời này còn có một người không bao giờ dễ dàng chết, tục xưng nhân vật chính hình thức!

Chỉ thấy đang hụt hẫng mất mát nhìn lên bầu trời Alice, đột nhiên bỗng trợn to lên mắt, một bộ dáng vẻ không thể tin tưởng được nhìn về phía không trung. Sau đó cả người thoáng giống như cơn gió. Giật mình một cái xong chạy vội, giây lát xông đi tới, đỡ được nào đó người.

Một chúng yêu tinh hầu gái, tiểu ác ma bộ đội, hay nhân vật cầm đầu như Remilia, Patchouli cùng Sakuya. Tất cả không biết khi nào tiếng cười đã im bặt mà dừng. Chỉ để lại cái kia trắng đen con chuột cùng không hiểu lắm tình hình Hakurei vu nữ vẫn như cũ đám chìm trong sung sướng hoan hô.

Ân! Bọn họ như vậy hoan hô cũng không có gì sai. Sai chỉ là có một chút xíu bên trong nội dung cần sửa đổi.

- Không sai! Hồng ma quán từ ngày hôm nay liền rộng cửa lớn gửi thiếp mời đến bên trong huyễn tưởng hương có máu có mặt mọi người. Mở bữa tiệc lớn ba ngày ba đêm mới bõ! Lý do chính là: Hồng ma quán sẽ có mới chủ nhân! Chính là ta, Nguyễn Trọng Lăng!!!

Bị Alice đỡ lấy từ trên bầu trời vừa rơi xuống Lăng, cười cười ấm áp ôm lấy eo của đối phương, đĩnh đĩnh đạc đạc, thần thần khí khí trẻ tuổi thiếu niên, chính là trực tiếp như vậy tuyên bố!

Bá đạo ngôn ngữ! Chắc chắn giọng điệu! Tự tin khuôn mặt! Chém đinh chặt sắt khí thế!.... Tất cả tất cả đều làm cho ngay cả bị đột ngột chiếm tiện nghi mà vẻ mặt ửng đỏ Alice cũng không khỏi giật mình, ngước mắt nhìn về.

"Người đàn ông này…." Trong lòng hiếm thấy nai con chạy loạn trong khoảnh khắc.

- Ngươi!... Ngươi cái tên khốn kiếp này….. Làm sao còn chưa chết?

Giật nảy mình Remilia thật không nghĩ tới, dù cho gặp mặt phải khủng bố như vậy trạng thái thần thương ma thuật Gungnir cũng không tạo thành vấn đề gì cho Nguyễn Trọng Lăng. Cô nàng giờ cả người không khỏi lắp bắp kinh hãi, sợ nhảy lùi ra sau. Đương nhiên! Ngạo kiều hấp huyết quỷ đại tiểu thư cũng sẽ không như vậy liền túng. Còn đang cố gắng ngạnh cổ nói chuyện.

Cho tới một đám những người khác. Giống như Marisa cùng Reimu đều là cảm thấy được tình huống không đúng lắm nên im miệng, chỉ cần có mở tiệc bữa ăn miễn phí là được, hoặc là chuyện không liên quan đến mình cao cao treo lên, mặc kệ mặc kệ.

Dư lại thấp cổ bé họng, sức mạnh yếu gà một đám hầu gái yêu tinh cùng tiểu ác ma bộ đội, vậy thì hoàn toàn chính là bị doạ sợ cho tè ra quần. Một đám rụt rụt cổ, co rút co rút người, im lìm không dám phát ra tiếng động, tĩnh lăng như ve sầu mùa đông.

Ân! Lại nói chỉ cần không đuổi bọn họ rời đi Hồng ma quán là được. Cho tới có phải hay không thay đổi một vị quán chủ chủ nhân, hơn nữa còn là càng mạnh mẽ bá đạo hơn chủ nhân, đám này yêu tinh với tiểu ác ma đó chính là cầu còn không được. Hoàn hoàn toàn toàn không có chút nào trung thành đáng nói trong lòng.

Ừ? Ngươi cũng không thể trông cậy vào lũ yêu quái sẽ đi chấp hành đạo đức ước thúc mà ngay cả chính nhân loại bản thân mình sáng lập cũng không thể hoàn toàn tuân thủ đi? Nơi đây thế nhưng là huyễn tưởng hương đâu, mới sẽ không có như vậy, tất cả đều là ngây thơ ấm áp lãng mạng tựa thiên đường.

Có thể tính được thật sự trung thành với Remilia cũng chính là một cái rưỡi người~

Sakuya không nói gì âm thầm bước lên phía trước tư thế sẵn sàng chiến đấu, bảo vệ cho bản thân phía sau cô chủ. Bất động thư viện ma nữ Patchouli quan hệ cùng Remilia càng giống như một đôi lâu năm quen biết bạn bè, hơn là quan hệ chủ nhân cùng thuộc hạ cấp dưới. Đối mặt với mạnh mẽ đến không tưởng nổi Nguyễn Trọng Lăng mà nói, Patchouli thế nhưng không có Remilia tên kia hấp huyết quỷ quý tộc năng lực khôi phục thần kì. Bị bóp chết đó là sẽ thật sự đã chết u! Kết quả là đối mặt với Nguyễn Trọng Lăng như vậy trực tiếp bá đạo thông báo tuyên ngôn, Patchouli trong lòng mâu thuẫn lưỡng lự có thể hiểu. Là giúp đỡ bạn bè không tiếc cả mạng sống đâu? Hay là trực tiếp liền buông tha cho đâu? Thật sự quá mức rối rắm!

Tìm hiểu thu được tâm tình cảm nhận của tất cả mọi người nơi này toàn bộ vào trong tầm mắt, Lăng hiện tại trong lòng không khỏi tủm tỉm mỉm cười. Âm thầm xưng tán bản thân thật cơ trí hey.

Trước đó vừa rồi cây kia thần thương Gungnir bộc phát ra sức mạnh uy thế, thế nhưng thật sự mém chút nữa giết chết bản thân Nguyễn Trọng Lăng luôn. Hoặc là nói âu cũng may đột nhiên có Reimu sức mạnh mới ra nhập vào trấn áp phong ấn. Nếu không hậu quả khó lòng mà tưởng tương. Vận mệnh chú định tuyệt diệt sự tình, sức mạnh sao lại có thể sẽ thiếu ít chút nữa đâu. Cái gọi là may mắn trên thực tế chẳng qua là có không thể tưởng tượng được năng lực người sức mạnh can thiệp vào thôi. Chỉ là bình thường người không thể truy tung quan sát phát hiện căn bản nguyên do, thế cho nên mới sẽ phải đổ cho cái kia hư vô mờ mịt may mắn nữ thần.

Thiếu chút nữa chết thật Lăng cơ thể giờ đã cạn kiệt ma lực, biến thành còn không bằng ngay cả một người bình thường. Vừa rồi bản thân cơ thể muốn hồi phục như cũ cũng có phần không có lòng không đủ lực, cần thiết phải chờ đợi.

Nếu không có như vậy tại sao nắm giữ năng lực cố định thân thể mốc thời gian, dễ dàng loại bỏ mọi loại ảnh hưởng mặt trái cùng vết thương Lăng, trước đó lại chỉ có thể chờ đợi trong chốc lát mới có thể sử dụng hơi chút phục hồi ma lực khiến cho cơ thể trở lại bình thường. Cho tới cuối cùng ngay cả bay lên năng lực cũng đã không có luôn.

Cũng còn may anh chàng đúng lúc gặp được Alice săn sóc chạy đi lên đón đỡ. Cho tới ôm eo chiếm tiện nghi cái gì hiển nhiên là không hề có, bản thân mục đích chủ yếu cốt chỉ là dùng Alice thân thể đỡ lấy, che giấu chính mình lúc này đây vô cùng suy yếu mà thôi. Nếu không có phát hiện ra như vậy chuyện, bên cạnh vị này chuyên gia điều khiển con rối mới sẽ không chỉ không nổi giận, còn âm thầm dùng năng lực điều khiển con rối của mình. Trong chỗ vô hình nghe sấm sét, điều khiển cơ thể của Lăng tuỳ theo bản thân anh chàng ý muốn hành động.

Không thể không nói! Giờ này phút này cảm nhận được tâm hữu linh tê cảm giác hai người còn thật sự là thật thật quá đỗi thần kì đâu!

Đương nhiên! Cướp trước lên tiếng hùng hổ doạ sợ đối phương, không nghĩ tới trong lúc vô hình lại đạt được thần kì như vậy hiệu quả xong. Đầu óc bay nhanh Lăng lập tức liền đã có kế hoạch mới. Bên cạnh Alice giống như thoáng cái liền hiểu được bản thân Lăng ý định, điều khiển thân thế anh chàng đi theo phối hợp cực kì tự nhiên luôn.

- Cô! Còn có cô nữa!

Lăng nói và chỉ về phía Sakuya cùng Remilia, sau đấy mới nói tiếp.

- Hai người các cô hiện tại có thể rời đi. Sau này Hồng ma quán toàn bộ chính là của tôi. Trừ phi là sau đó hai người có thể quay trở lại đánh bại tôi, nếu không Hồng ma quán từ đây chính thức đổi chủ.

- Ngươi mơ tưởng!

- Cô chủ…..

Remilia tức giận trợn trừng mắt, giẫm giẫm chân kêu to lên. Đứng ở phía trước trong tư thế bảo vệ Sakuya vẻ mặt muốn nói lại thôi giống như cực kì rối rắm.

- Đi thôi Remi! Chúng ta hiện tại chỉ là tạm thời rời bỏ đi Hồng ma quán mà thôi. Đợi cho tới khi lần sau trở lại, chỉ cần có thể đánh bại đối phương vậy liền có thể cướp lấy trở về.

Lên tiếng bất thình lình chính là trước đó im lặng không nói một lời nào Patchouli. Mặc dù không có bị Nguyễn Trọng Lăng chính mặt chỉ tên, thế nhưng cô nàng cuối cùng vẫn đã quyết định sẽ cùng với bạn thân Remi cùng đi lưu lạc đầu đường.

- Thế nhưng mà, Patche…

Đối mặt với cái này càng giống như là bạn bè quen biết nhiều năm mà không phải cấp dưới Patche, Remilia hiếm thấy lộ ra mềm yếu một mặt, tỏ vẻ do dự. Trước đó bởi vì tránh né Lăng lợi dụng bản thân kinh khủng tốc độ năng lực bắt được mình, Remilia thân thể bởi vậy không thể không kéo dài tồn tại trong trạng thái con dơi hoá.

Bình thường là lúc cũng không sao, muốn kéo dài bao lâu đều được. Thế nhưng trước đó Alice bỗng nhiên nổi điên lên tấn công tất cả mọi người một lượt. Hiển nhiên cũng sẽ không từ bi bỏ rơi cô, ngược lại càng coi như trọng điểm đả kích.

Cái kia tình huống có thể nói đối với bị đánh trở tay không kịp Remilia, nguy hiểm chẳng khác nào cửu tử nhất sinh hoàn cảnh. Bị tiêu diệt hầu hết con dơi hoá thân, hiện tại Remilia chính mình lúc này sớm đã sức cùng lực kiệt không còn khả năng chiến đấu. Hơn nữa bên cạnh còn có lấy Hakurei đền thờ vu nữ, Remilia đương nhiên biết. Bằng vào hiện tại bản thân dư lại trạng thái. Hai bên đám người đều đã không có năng lực tái chiến đứng lên. Nếu không chỉ có thể bị kia đáng giận vu nữ đánh cái nằm úp sấp. Chỉ tổ làm cho người khác ở ngoài nhìn chê cười.

Khả năng… tại sao lại là bọn họ phải rời khởi Hồng ma quán a?

Cô nàng thật sự không cam lòng! Mặc dù… có vẻ như… bọn họ hơi có chút bất lợi một tý… Ngạo kiều hấp huyết quỷ đại tiểu thư mới sẽ không chịu nhận là chính mình đánh nhau thua. Bản thân tự động an ủi tìm kiếm lý do thuyết phục cho mọi chuyện.

- Đi thôi, Remi! Tiếp tục ở lại đây cũng không giải quyết được vấn đề gì. Sakuya, mang theo cô chủ của cô, chúng ta đi!

- Vâng, thưa Patchouli đại nhân.

- Patchouli đại nhân, tôi… tôi cũng muốn đi cùng với ngài.

Trong lúc Sakuya đề phòng xoay người, mang theo không lắm tình nguyện, vẻ mặt hờn dỗi trầm mặc Remilia rời đi. Vẫn luôn đứng phía sau làm người đẩy xe cho Patchouli tiểu ác ma Koamakan, hiếm thấy lấy hết dũng cảm lên tiếng.

- Ân! Vậy ngươi cũng đẩy ta mang đi thôi, Koamakan.

Không nghĩ tới bên cạnh mình cái này ngày thường chỉ dùng làm đẩy xe tiểu ác ma như vậy có tình có nghĩa trung thành. Vốn tưởng rằng bản thân tiếp sau đó chỉ có thể dùng ma thuật để đẩy xe đâu. Patchouli bởi vậy hiếm thấy đối với phía sau lưng mình cái này thậm chí đều không có tên tiểu ác ma (Koamakan) nảy sinh ra một chút hảo cảm. Giọng điệu nhu hoà ấm áp mà trả lời. Trước khi rời khỏi nơi đây, ánh mắt còn mang theo tràn đầy thâm ý liếc mắt nhìn về phía sau lưng đang ôm đỡ lấy nhau Nguyễn Trọng Lăng cùng Alice.

Chỉ trong chốc lát… nên đi người đều đã rời đi. Ở lại tại chỗ không muốn đi yêu tinh hầu gái cùng tiểu ác ma bộ đội, đương nhiên đồng nghĩa với ý tứ chính xác rằng đã tỏ vẻ thần phục.

Lăng chính mình trước đó còn không có nghĩ tới bản thân chỉ mới vừa đe doạ như vậy mà nói, đối diện cầm đầu Remilia đám người còn thật sự thuận theo tuân thủ rời đi rồi. Chẳng lẽ cái này chính là các yêu quái phong cách sống sao? Trực tiếp mạnh được yếu thua rừng cây quy tắc, lại thiếu đi cái kia giảo hoạt gian trá hay lật lọng của con người.

Ừ? Hoặc có thể là hiện tại tình huống đặc biệt đi. Nghĩ như vậy anh chàng không khỏi liếc mắt nhìn về phía cái kia đang nhàm chán ngáp ngắn ngáp dài, một bộ dáng vẻ không cho lực Hakurei vu nữ nhìn liếc mắt một cái. Có vẻ như mọi chuyện có thể xử sự như vậy êm thấm trong hoà bình. Công lao của vị này Huyễn tưởng hương bên trong uỷ viên giữ gìn kỉ luật chính là không nhỏ đâu.

Nếu không ngạo kiều Remilia đại tiểu thư hoặc thông minh tinh tế như bất động thư viện ma nữ Patchouli mới sẽ không dễ dàng như vậy thoả hiệp. Ít nhất thì cũng phải thử thử xem tình huống hiện tại của Lăng ra sao mới đúng. Nào có sẽ như vậy nói đi thì đi rồi.

Tất nhiên! Bên cạnh vị này xúc tua ma nữ Alice công lao cũng không nhỏ. Nếu như không có đối phương mạnh mẽ thực lực làm uy hiếp, dù cho bên ngoài có Reimu chính mình nhìn chằm chằm vào, cũng không chống nổi Remilia đám người vận dụng không vi phạm quy tắc lực lượng đánh đổ hai người bọn họ a!

Thiên thời, địa lợi, nhân hoà đều có đủ cả các loại nguyên nhân. Mới sẽ khiến cho vừa mới tới huyễn tưởng hương không được bao lâu Nguyễn Trọng Lăng, cuối cùng chiếm được to lớn lâu đài Hồng ma quán giành cho chính mình.

- Này! Ngươi xong chưa đó à? Còn đứng ngây ra đó làm gì? Có hay không quyết định mở tiệc liền kêu lên một tiếng? Tất cả mọi người đều đang chờ đợi đâu.

Lên tiếng rõ ràng chính là Hakurei Reimu, giọng điệu tràn đầy thúc giục.

- Đương nhiên sẽ mở tiệc! Ta thế nhưng là…

- Hồng ma quán tân vương đâu!

Nói mà tự mình cũng không khỏi vui vẻ nở nụ cười. Kể từ ngày hôm nay bắt đầu, anh ấy cũng là có nhà có cửa, có lâu đài người thành công nhân sĩ đâu.

- Đi! Trở về Hồng ma quán! Mở tiệc!

- Ye ye! Mở tiệc daze!

- Ân ân ân! Lại mở tiệc a! Mở tiệc thật tốt!

"Ai! Các ngươi hai cái tên dở hơi này!" Lắc lắc đầu cười, tất cả mọi người cuối cùng tuỳ theo Nguyễn Trọng Lăng ra lệnh rời khỏi. Vô duyên chủng bên ngoài, trời xanh mây trắng lượn lờ. Lại là một ngày tốt lành đang diễn ra đâu.

………

Kết thúc chương 287.