Chương 9: Tàn cục

Ngao Du Linh Giới

Chương 9: Tàn cục

Ở khu khách quý Nhân phòng. Trung tung người lên cao, nắm đấm giữ chặt, tập hợp năng lượng yêu dị ra quyền hướng tới vạn đao xông tới. Hắn muốn dùng cương đối cương phá vỡ vạn đao đánh thẳng lên người Thanh Thần. Mà vạn đao ẩn ẩn hiện hiện sức mạnh vô song hỏa hệ linh khí, dễ dàng thiêu cháy những ai dưới Linh Thể cảnh.

Trung cường hoành lao vào, Bạo Tạc Quyền của hắn có sức công phá cực mạnh. Lấy năng lượng yêu dị kia tụ hợp vào một chỗ hoàn toàn đem Bạo Tạc Quyền oanh tạc một đỉnh núi nhỏ. Hắn không tin, bằng vào khả năng của mình mà thua dưới chiêu này.

Oành....

Một tiếng nổ vang vọng khắp của bắc khu Tuân Toa Thành.Hai luồng lực lượng mạnh mẽ va chạm vào nhau chấn bay những người đang đứng trăm mét xem chiến. Một làn khói bụi bốc lên mù mịt khắp nơi. Ngay sau đó một tiếng nổ khác vang lên.

Đoang... Oành...

Cả gia tộc Thiên Thanh đều đồng dạng gặp chấn động mạnh nhảy lên một cái. Mọi người trong gia tộc kinh hãi, khu dân cư phường thị của gia tộc cũng gặp chấn động tương tự khiến bao nhiêu người phải hoảng sợ.

Thanh Toàn chạy tới nơi liền phất tay gạt đi khói bụi xung quanh. Khói bụi liền bay đi, trên sân, mọi người kinh ngạc nhìn về phía chiến đấu. Một khu vực sân hoàn toàn bị phá nát thành bụi. Cách đó một vài bước chân, một thân ảnh máu me đứng thẳng hiên ngang nhìn về phía trước một cách kì lạ. Đó chính là Trung. Hắn ta hoàn toàn đột phá qua vạn đao kinh khủng kia.

Lực lượng cuồng bạo của vạn đao quả là không nhỏ. Mặc dù, Bạo Tạc Quyền của hắn có thể phá nát phần lớn những linh đao kia nhưng một phần nhỏ còn lại đủ để làm hắn thương nặng. Đi sâu vào trong vạn đao, bảy thành linh ảnh đao đều bị phá vỡ. Ba thành còn lại toàn bộ oanh kích lên thân thể của Trung. Kể cả hắn có được Hộ Thuẫn bảo vệ đi chăng nữa thì nó cũng có hạn, cơ hồ, hai thành đao còn lại hoàn toàn phá nát Hộ Thuẫn. Trung hứng chịu toàn bộ một thành của vạn đao. Nhưng hắn liền mặc kệ thương thế, bỏ qua nỗi đau thể xác để lao qua.

Nhìn thân ảnh xơ xác máu của Trung, Thanh Toàn kinh hãi nhìn về phía Thanh Thần phía trước. Chỉ còn thanh Huyền Trọng Xích đen xì có vết lõm bằng nắm tay cắm dưới đất. Còn lại là một vệt máu trải dài khắp sân kéo ra tới phía bờ tường. Tại đó, Thanh Thần ghim chặt vào tường không nhúc nhích. Thân thể bỏng nặng, quần áo đã bị cháy không còn một mảnh. Khuôn mặt điển trai bị vùi vào tường che mất, không ai có thể nhìn ra hắn chết hay sống.

Thanh Toàn nhìn thấy vậy liền kinh hãi định chạy tới thì Trung nhìn lại hắn. Ánh mắt trong veo ẩn ước màu hồng nhạt yêu dị khiến hắn phải dừng bước.

Trung thấy Thanh Toàn dừng bước liền gật đầu. Hắn cảm nhận được sự kinh sợ cùng lo lắng của Thanh Toàn. Vừa nãy, hắn dùng Bạo Tạc Quyền liền bị Thanh Thần dùng Huyền Trọng Đao che chắn. Chỉ là sức mạnh bạo tạc của Bạo Tạc Quyền quá mạnh, khiến chó Thanh Thần ở đằng sau chịu tám thành lực lượng bạo tạc. Chỉ là may mắn thay, hắn không có chết. Đừng nhìn thân thể nửa bỏng nửa thương của Thanh Thần mà tưởng hắn chết. Trung cảm nhận được người này, ra vào tử vong nhiều lần, muốn hắn chết cơ hồ so với đập chết gián còn dễ hơn.

Tiến tới gần Thanh Thần, Trung liền đặt tay lên mạch của Thanh Thần kiểm tra rồi kiểm tra khắp cơ thể. Hắn thở dài nhẹ nhàng. Mặc dù cơ thể của Thanh Thần bỏng nặng, thương thế nhìn tưởng nguy hiểm đến tánh mạng. Nhưng thủy chung vẫn có thể cứu được. Chỉ là, lục phủ ngũ tạng cùng kinh mạch của hắn đều tan nát đến độ không thể cứu vãn nổi. Chỉ sợ, sau này muốn tu luyện là không thể nào.

Trung thở dài lắc đầu. Thanh Toàn ở ngoài liền nhíu mày. Với tu vi của hắn, hắn có thể cảm nhận được điều mà Trung thở dài.

Năm vị trưởng lão từ bên ngoài bay tới. Tứ trưởng lão Thanh Hỏa bay tới đầu tiên, thấy Thanh Tư nằm ngất ở một bên liền đến xem xét. Cũng may, trong ba người giao thủ với Trung, hắn là người bị nhẹ nhất. Thanh Hỏa thầm thở dài nhưng khi nhìn sang bên Thư Hương, ông liền nhíu mày, nàng rõ ràng bị ba nhát kiếm chém tý chết. Nếu chỉ cần người ra tay chém lệch sang một chút thôi là hôm nay nàng chỉ còn là cái xác. Mặc dù nhìn ra được ý định Trung nương tay nhưng dù sao thì Thanh Tư và Thư Hương đều có hôn ước với nhau rồi. Tỉnh cảm của hai bên cũng đã được xác nhận, Thanh Hỏa cũng hoàn toàn tiếp nhận được cô bé này là con dâu nhà mình. Mà hiện tại cả hai đều bị đánh ra thành như thế này rõ ràng đem cái tát vả đôm đốp lên mặt mình. Không tính sổ không được.

Thanh Hỏa quay ra nhìn Trung liền thấy được sự tàn phá sau vụ giao đấu vừa rồi cũng âm thầm ra quyết định. Hơn nữa, cháu mình cũng chính là Thanh Thần chỉ sợ đang nằm hấp hối bên kia, thù này phải báo.

Sau Thanh Hỏa chính là Thanh Trí đại trưởng lão cùng Thanh Khang, nhị trưởng lão và tam trưởng lão Thanh Huyền. Sau khi nhìn toàn cục, hai người đều mang chút địch ý hướng tới Trung. Có người gây chuyện ở gia tộc mình, bắt buộc phải giải quyết nhanh kẻo dẫn đến cơ số phiền toái không xác định từ gia tộc họ Huyền. Gia tộc họ Huyền cùng gia tộc Thiên Thanh đối đầu với nhau từ bao đời nay, cứ mỗi khi hai bên tìm được cơ hội đả kích nhau là chắc chắn sẽ xảy ra xung đột. Mà hiện tại, vụ việc này xảy ra chắc chắn dẫn đến một số phiền phức không tốt cho lắm. Hơn nữa, Thanh Thần chính là thiên tài tu luyện của gia tộc, chuyện này bắt buộc phải xử lý nghiêm. Thanh Trí âm thầm gọi Tứ Đại Hộ vệ của gia tộc, Thanh Hỏa cùng Thanh Khang và Thanh Huyền bao vây ba phía đề phòng Trung chạy thoát.

Đến cuối chính là cha của Thanh Thần, ngũ trưởng lão Thanh Tân. Thanh Thần chính đứa con trai độc nhất của hắn. Nhớ năm đó, hắn mới hai mươi, hắn mang theo chút nông nổi cùng cuồng nhiệt của tuổi trẻ rời gia tộc ngao du sang đế quốc khác. Rồi mấy năm sau, hắn một thân một mình tàn tạ, trên tay còn bồng một đứa nhỏ mới sinh trở về gia tộc. Đứa nhỏ đấy chính là Thanh Thần, không ai biết vợ hắn đâu, mà mọi người hỏi han thế nào đi chăng nữa hắn cũng không nói. Tựa như nó trở thành một điều cấm kị của hắn. Lúc đầu trở về gia tộc, vì một số chuyện mà có chút khó khăn, nhưng dần dần, hắn dùng thực lực mạnh mẽ của bản thân để bước lên chức trưởng lão. Hiện tại, hắn mới có gần năm mươi, nhưng là người có thực lực mạnh nhất trong bốn vị trưởng lão khác, chỉ đứng sau mỗi đại trưởng lão mà thôi. Nhưng hắn cũng không trông mong và khát vọng gì với quyền lực cả. Hắn lấy chức trưởng lão bởi vì quyền lực của trưởng lão đủ để bảo vệ con của hắn lớn lên.

Hiện tại, thấy Thanh thần trọng thương nghiêm trọng ghim vào tường, sống chết còn chưa rõ, hắn liền điên cuồng gầm lên.

- Thanh Thần...

Hắn lao đến. Trung liền ngạc nhiên quay lại. Nhìn qua người trung niên kia mang nhiều nét giống với Thanh Thần liền cảm giác được đây là cha của Thanh Thần. Hắn giơ tay lên.

- Trọng Lực Trường. (Gravity Field)

Nội lực trong cơ thể Trung trỗi dậy phóng ra ngoài tạo thành một màn khí màu tím bao phủ trước mặt. Thanh Tân thấy vậy cũng mặc kệ lao tới. Nhưng bất chợt, cả cơ thể hắn trầm xuống suýt ngã. Dưới sự ảnh hưởng của màn khí, trọng lực trong đó liền tăng lên gấp mấy lần khiến cho hắn không khó di chuyển hơn rất nhiều. Nhưng ngay lập tức hắn liền thích nghi rồi lao tiếp. Một Linh Thể cường giả có khí lực so với người thường gấp gần trăm lần, dưới trọng lực đơn giản thế này hoàn toàn không thể ngăn cản được hắn.

- Tên hỗn đản kia, chịu chết đi.

Trung nhíu mày. Thấy Thanh Tân vẫn nhẹ nhàng lao đến hắn mới vận nội lực, tăng trọng lực lên thêm. Từ trọng lực gấp đôi trở thành gấp mười rồi thêm nữa gấp trăm lần.

Trong trung tâm màn khí tím, Thanh Tân bị trọng lực tăng liền tục áp xuống, mặt đất ở dưới chân hắn nứt vỡ thành từng mảng, từng thớ thịt trên cơ thể trùng xuống. Hiện tại trọng lực đã hơn trăm lần, hắn hoàn toàn không có cách nào di chuyển được. Hắn gồng lên chống chịu. Mặt nhăn nhó giận dữ, hắn cắn răng di chuyển, ánh mắt đỏ lừ đáng sợ nhìn vào Trung mà gào lên.

- Ngươi dám giết con trai ta, ta nhất định sẽ giết ngươi, nhất định.

Trung liền nhẹ giọng nói.

- Ngươi yên tâm. Con trai ngươi chưa chết đâu.

Thanh Tân nghe xong liền ngẩn người ngạc nhiên nhìn Trung. Trung lại nói tiếp.

- Ngươi hảo hảo đỡ hắn đấy.

Nói xong. Trung liền mặc kệ Thanh Tân quay về phía Thanh Thần. Hắn cười nhẹ.

- Ngươi cố gắng hấp thụ thứ này đi.

- Xung Động Chúc Phúc. (Heal Pluse)

Trung cố gắng vận chuyển tất cả năng lượng yêu dị còn lại trong cơ thể để tạo nên một loạt sóng âm ba kì lạ. Những luồng sóng âm ba kia tất cả tập trung chui vào cơ thể của Thanh Thần. Từng làn sóng tràn vào trong len lỏi khắp lục phủ ngũ tạng cùng kinh mạch của hắn cộng hưởng cũng vang lên những sóng âm yếu ớt khác. Trong nháy mắt, cả cơ thể của Thanh Thần như được hồi sinh lại, từng chỗ vết thương vết bỏng nhanh chóng được hồi phục lại. Bên trong thể nội, từng luồng sóng âm yêu dị đi qua đâu, nơi đó bắt đầu cộng hưởng lại và hồi phục nhanh chóng. Lục phủ ngũ tạng loạn thành một đoàn giờ nhẹ nhàng di chuyển lại về ban đầu một cách hoàn hảo. Kinh mạch vỡ nát liền nhanh chóng phục hồi lại, hơn nữa còn cứng cáp hơn trước rất nhiều. Ở bên ngoài, cơ thể Thanh Thần bằng mắt thường cũng có thể thấy được làn da của hắn đang lành lại, vết bỏng trên ngực nhanh chóng liền lại. Chỉ sau vài giây, từng mảng da cháy đen xì rơi xuống được thay thế bằng một làn da mới toanh trắng bóng.

Tất cả mọi người bên ngoài thấy vậy liền kinh hãi. Tốc độ hồi phục này quá là nhanh đi. Hầu như chỉ qua có mấy giây mà mọi thứ đã được phục hồi rồi.

Trọng Lực Trường giam giữ Thanh Tân liền mờ nhạt đi rồi biến mất. Thanh Tân liền thoát khốn loạng choạng đứng dậy. Lúc này nhìn thấy sự hồi phục của Thanh Thần hắn ngạc nhiên không ngớt. Hơn nữa, trong lòng hắn vui mừng khôn tả. Hắn cảm tưởng mọi chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác thôi. Mắt hắn ngấn lệ nhẹ nhàng bước tới chỗ Thanh Thần. Mồm lẩm bẩm.

- Cảm ơn, cảm ơn...

Trung mệt mỏi ngồi phịch xuống, dựa vào cạnh đấy. Sự mệt mỏi vô bờ bến của việc sự dụng hết năng lực yêu dị kia khiến hắn lâm vào trạng thái thoát lực nghiêm trọng. Giờ hắn muốn đứng lên cũng không đủ lực để mà đứng nữa.

Lúc này, Thanh Trí cùng hai vị Thanh Khang và Thanh Hỏa vội động. Bọn hắn đều có ý định muốn bắt Trung lại. Trung cùng Thanh Tân và Thanh Toàn ngạc nhiên. Người lao ra đầu tiên là Thanh Tân ngăn Thanh Hỏa lại, Thanh Toàn thấy không ổn liền lao tới ngăn Thanh Khang. Bất quá, không có ai lên ngăn chặn Thanh Trí đại trưởng lão cả. Hắn lao rất nhanh tới chỗ Trung liền chụp xuống. Một chưởng này hoàn toàn dùng lực đánh vào đan điền của Trung nhằm phế đi toàn bộ tu vi của Trung. Trung thấy Thanh Trí ra tay âm độc liền hừ lạnh, vận dụng nội lực hét lên.

- Quý Phong Kì. (Monsoon)

Tất cả những người trong bán kính mười mét đều bị môt lực gió mạnh mẽ đẩy bay ra ngoài. Thanh Trí ở gần nhất liền không chống được lực đẩy bị đẩy đi xa nhất, ba vị trưởng lão cùng tộc trưởng gia tộc Thiên Thanh cũng bị đẩy bay ra. Trung trầm mặt xuống nhìn vào Thanh Trí đang ở trên không liền muốn động thủ. Nhưng bất chợt cơ thể hắn liền bị tê liệt khiến cho hắn gục xuống không thể cử động được gì. Hắn biết là cơ thể đã đến giới hạn, hiện tại hắn hoàn toàn như một tấm bia đứng yên cho người khi dễ một cách dễ dàng.

Ngay lúc này, Thanh Tâm từ bên ngoài đi tới.